Điền Viên Cẩm Tú



Vậy nên Tử Hiên đã nhìn thấu hoàn toàn, cậu cũng không muốn đi theo con đường làm quan

Giờ thi lấy công danh chẳng qua cũng vì tăng địa vị xã hội và tự tin lên cho mấy huynh muội thôi, không để người ta dễ dàng bắt nạt.

“Không được đầu Hiển ca nhi, các cháu đã giúp Viễn ca nhi quá nhiều rồi

Viễn ca nhi có được trình độ như ngày hôm nay để thi Viện, công lao của các cháu chiếm hơn phân nửa

Ta và bá mẫu các cháu vô cùng cảm kích mấy đứa, cùng sự hướng dẫn của Dư đại nhân trong khoảng thời gian này

Nên giờ các cháu trăm triệu lần không thể vì đám Viễn ca nhi thi Viện mà làm chậm trễ bản thân

Nếu không tất cả chúng ta đều thấy lương tâm bất an đấy”2Lão Chu nói xong lời này, mọi người đều gật đầu liên tục, bày tỏ thái độ không thể để huynh đệ Tử Thụ vì đám Chu Viễn mà lơ là kì thi Hương.

Thậm chí sau đây, cả Lưu Hoành và Thiết Đản cũng ổn ào đứng dậy nói để bọn họ đi thi cùng

Nhất thời, Tử Thụ, Tử Hiên, Lưu Hoành và Thiết Đản ai cũng tranh luận, nói mình đi là hợp lý nhất, nhưng ai cũng không thuyết phục được ai

Vì thế, mọi người có chút băn khoăn, bọn họ vừa không muốn để mấy người Tử Thụ sắp tham gia kì thi phải đi cùng, nhưng lại cân nhắc đến điều Tử Đào lo lắng

Thế nên việc này một chốc một lát cũng không có ai nghĩ ra được biện pháp tốt hơn để giải quyết

Tử La cũng thấy8khó xử, nàng chắc chắn muốn ở lại chăm sóc Tử Đào, sinh con là lượn một vòng cửa quỷ, nàng có nước linh tuyền mới càng bảo đảm

Nhưng đồng thời nàng cũng sợ Tử Đào sẽ nghĩ nhiều, sợ nhất là Tử Đào để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này, cảm thấy vì nàng mà Tử La mới không đi cùng ba người Chu Viễn thi Viện được, thấy bản thân kéo chân đám Chu Viễn


Đột nhiên, Tử La nhìn đến Tiểu Lục đang ngồi cạnh suy nghĩ sâu xa, hai mắt sáng bừng

Đúng rồi, nàng không rút chân ra đi phủ thành được, nhưng Tiểu Lục thì có nhỉ? Vì thế, Tử La ghé sát đầu vào chỗ Tiểu Lục, cười hì hì nói: “Tiểu Lục, lúc trước không phải để cứ nhớ mãi món vịt nướng ở Lưu Vân9Hiên trên phủ thành sao? Hay đệ đi cùng đoàn nhị tỷ phu lên phủ thành thi viện đi, tiện đường ăn vịt nướng luôn.”

Từ hồi các nàng đưa Tiểu Lục đi ăn vịt nướng ở Lưu Vân Hiên kia, sau này thằng nhóc thèm thuồng mãi

Lúc trước Tiểu Lục từng lên kế hoạch lúc hai người họ đi bàn việc làm ăn, khi nào đi qua phủ thành sẽ phải tạt vào nếm thử món vịt nướng Lưu Văn Hiến ấy

Có điều đám sát thủ lại khiến mọi việc xảy ra ngoài ý muốn, nên giờ Tiểu Lục vẫn chưa tìm được cơ hội lên phủ thành ăn vịt nướng.

Nhắc đến vịt nướng ở Lưu Văn Hiển thì vô cùng thành công, Tử La thấy so với vịt nướng nàng từng ăn ở hiện đại cũng không kém chút nào, thậm chí2còn ngon hơn một ít

Tóm lại lấy trình độ của nàng, nàng cũng không làm ra được hương vị như nhà người ta

Nàng cũng thật lòng bội phục đầu bếp làm vịt nướng ở Lưu Vân Hiên, nên khó trách Tiểu Lục lại nhớ mong như vậy.

Lúc này Tử La cũng không ngờ trong tương lai Mạc Vân Thiên sẽ dùng món vịt nướng Lưu Văn Hiến của hắn để chinh phục Tiểu Lục, để Tiểu Lục nương tay cho hắn lúc hắn đón dâu

Đương nhiên, đó là chuyện sau này.

Lúc này, thấy ánh mắt lấp lánh của Tử La, đột nhiên Tiểu Lục nhanh trí, hiểu ý của nàng, lập tức phối hợp với Tử La

“Được ạ, Tiểu Lục không cần đi thi như các đại ca, Tiểu Lục đi cùng nhị tỷ phu thi Viện cũng tiện ăn món vịt nướng2ngon lành kia.” Vì tuổi tác của Tiểu Lục nhỏ nhất, nên vừa nãy không ai nghĩ đến việc để Tiểu Lục đi cùng ba người Chu Viễn

Giờ nghe đoạn đối thoại giữa Tử La và Tiểu Lục, mọi người đều thấy mắt mình sáng lên, có loại cảm giác bừng tỉnh, Đến cả Trần thẩm và mẹ Xuyên Tử phản ứng tương đối chậm cũng thông suốt


“Đúng rồi, trước mắt Tiểu Lục chính là án thủ kì thi Viện trẻ nhất phủ Bạch Nhạc chúng ta đó

Có Tiểu Lục rồi, mấy đứa Viễn ca nhi không cần lo mấy hôm đến phủ thành chuẩn bị trước kì thi không có người chỉ đạo ôn tập.” Lão Chu nghe vậy vỗ đùi, lên tiếng đầu tiên

Lão Chu vừa nói ra đã được vợ chồng Trần thẩm, vợ chồng Cao Ngũ thúc và mấy thí sinh Chu Viễn đồng ý

Đến cả đám Tử Thụ cũng thấy cách này được.

“Không sai, Tiểu Lục chính là tiểu thần đồng" của phủ Bạch Nhạc chúng ta, có Tiểu Lục rồi chúng ta còn sợ gì nữa

Thụ đại ca cứ yên tâm đi, các huynh đã tính toán cho bọn đệ đến nước này rồi, còn có Tiểu Lục đi cùng, nếu bọn đệ còn không thi được tủ tài là do bọn đệ vô dụng.” Xuyên Tử thấy thế cũng gật đầu tán thành bản lĩnh của Tiểu Lục, vừa nói vừa vỗ vỗ vai Tử Hiên, khuyên bảo Tử Hiên, Tử Thụ.

Nghe Thiết Trụ nói, Chu Viễn và Xuyên Tử cũng gật đầu phụ họa

Đảm lão Chu cũng gật gù theo.

Không thể không nói, tuy tuổi tác của Tiểu Lục kém xa Chu Viễn, Thiết Trụ, Xuyên Tử, nhưng Tiểu Lục vô cùng có thiên phú trong lĩnh vực học hành, khó có người so nổi.

Có Tiểu Lục hướng dẫn ba người họ cũng không kém gì Tử La, phải biết để thi trong mắt Tiểu Lục nhà người ta chỉ như ăn bánh, độ quen đề của cậu cùng bản lĩnh ít ai có thể so được.

“Vẫn là A La nhà chúng ta thông minh, không là chúng ta cũng không nghĩ ra để Tiểu Lục đi rồi.” Mọi việc quyết xong, Tử Hiên không khỏi khen Tử La, vừa nãy ai cũng thấy nhờ Tử La nhắc mọi người mới để Tiểu Lục đi.

Tử La nghe Tử Hiên nói xong, lại thấy ai cũng gật gù tán thành, cảm thấy thật ba chấm, suýt thì giữ không được run run khóe miệng.


Tử La không thể không cảm thán mấy huynh đệ Tử Hiên vô cùng chiều chuộng nàng, cùng với mọi người đánh giá cao nàng”

Ha ha, ba người Chu Viễn đi thi Viện, đến lúc ấy người vất vả là Tiểu Lục dễ thương nhà chúng ta rồi

Vì thế, nàng cười trêu chọc: “A La chỉ đề nghị một câu thôi, cuối cùng người đi cùng nhị tỷ phu, Thiết Trụ ca và Xuyên Tử ca là Tiểu Lục mà, nên A La thấy phải khen Tiểu Lục mới đúng.” “Phải, phải, chúng ta cũng nên cảm ơn cậu em vợ Tiểu Lục thông minh đáng yêu của chúng ta mới đúng.” Chu Viễn nghe vậy cười ha ha

“Đúng rồi, chúng ta nên cảm ơn Tiểu Lục...” Nhất thời người trong phòng đều rộn rã khen Tiểu Lục, mãi tới khi cậu ngượng mới thôi

Sau khi mọi việc được giải quyết tâm trạng tất cả mọi người đều rất tốt, bàn bạc luôn một ít chi tiết về chuyển đi lần này của ba người Chu Viễn

Dù là Dư Hoa nãy giờ không nói gì cũng lên tiếng dặn dò ba người Chu Viễn vài câu

Vì Dư Hoa thấy dù chỉ để mấy người Chu Viễn đi thi Viện cũng không có vấn đề gì lớn, con người ta phải có năng lực độc lập mới tốt

Dù biết Tử Đào không yên lòng về mấy người Chu Viễn, đến Tử Thụ, Tử Hiên mà ông xem trọng cũng muốn đi cùng đoàn Chu Viễn đi thi Viện làm ông dao động

Ông nghĩ hay để ông đi cùng nhỉ?

Nhưng ông vừa nghĩ vậy xong đã nhịn xuống không nói gì

Bởi đúng là ông không thích hợp đi cùng đám Chu Viễn, ông có thể lén chỉ điểm cho bọn họ một ít, nhưng tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài

Hơn nữa ông còn đang bận chuyện khoai lang, trước khi thu hoạch được ông không thế sơ ý

Quan trọng nhất là ông thấy tác dụng của việc có người đi cùng cũng chẳng mang tính quyết định.

Lúc này, thấy mọi việc được giải quyết, hơn nữa nhìn dáng vẻ có vẻ mọi người cũng hiểu suy tính của ông, không có ý trách móc, ông cũng lên tiếng dặn dò vài vấn đề cần chú ý.

Sau khi được mấy người lão Chu cảm kích khôn nguôi, ông không còn gì lo lắng nữa.

Tử La thấy mọi việc cũng ổn thỏa, ngẫm nghĩ một hồi vẫn nói vài cầu giải thích với Chu Viễn: “Nhị tỷ phu, Thiết Trụ ca, Xuyên Tử ca, Dư đại nhân và các đại ca đều nói lấy trình độ hiện giờ của mọi người thi Viện không phải là vấn đề lớn, nên lần này mọi người cứ giữ tâm trạng như bình thường là được


Trạng thái lúc mọi người làm đề thi thật mấy năm trước là đủ thi Viện rồi, muội tin đến lúc thi chỉ cần không lo lắng, phát huy trình độ lúc bình thường là chắc chắn ôm được chức tú tài về rồi

Các huynh cứ theo như bình thường làm đề thi thật, đề thi thử để đi thi Viện là được

Bọn muội tin các huynh.”

“Ừ, A La nói đúng

Yên tâm đi, nhị tỷ phu của A La không dứt thể đâu, đến lúc chúng ta thì Viện chắc chắn sẽ không hoảng loạn, nếu không thì có lỗi với kế hoạch ôn tập trong khoảng thời gian này A La soạn cho chúng ta lắm

Đến lúc đó chắc chắn chúng ta sẽ dựa theo những gì A La nói, bình tâm đối mặt với kì thi Viện, tuyệt đối không hoảng hốt.” Nghe Tử La nói, Chu Viễn lập tức vỗ ngực bảo đảm.

Mọi người thầy Tử La nói rất có lý, ai cũng phụ họa theo.

Sau đó mọi người đều cổ vũ thêm vài câu, kêu đám Chu Viễn thả lỏng, nói gì mà tham gia là tốt rồi, thi thể nào không quan trọng, quan trọng là đã từng nỗ lực, cố hết sức là được

Đến đây thì cuộc bàn bạc cũng ổn thỏa

Cuối cùng, đột nhiên lão Chu cảm khái: “Tính ra bất kể lần này Viễn ca nhi có thể được thế nào, lão Chu ta đều biết ơn Dư đại nhân lắm, còn cả A La ngồi soạn đề cho Viễn ca nhi, cả kế hoạch ôn tập gì đó nữa, không thì Viễn ca nhi đâu có tiến bộ như vậy được.” Nghe vậy, Trần thẩm, Trần thúc, còn cả vợ chồng Cao Ngũ thúc đều gật đầu tán đồng

Tử La nghe thế thì ngượng ngùng, nàng chẳng qua chỉ mượn một số kinh nghiệm nàng có ở hiện đại để đề xuất cho đám Chu Viễn thôi, không thể nói là hướng dẫn được

Vì thế, lúc Dư Hoa khiêm tốn vài câu, nàng cũng ngượng ngùng từ chối công lao

Nhưng thấy lão Chu đợi ở quê nhà, còn cả mấy người Chu Viễn đều thật lòng cảm ơn nàng, nàng cũng thấy lòng mình lâng lâng

Đương nhiên sau đây mấy người lão Chu lại cảm ơn bốn người Tử Thụ chuẩn bị tham gia kì thi Hương vẫn giúp đỡ đám Chu Viễn, lúc này cuộc họp ở nhà Tử La mới tan

Xong việc Tử La thầm nghĩ, nàng có nên soạn một đề thi thật, bắt chắc quyển để thi để bán cho đông đảo thí sinh không?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận