Bất kể là đối với học sinh nhà quan to quyền quý, hay học sinh nhà nghèo đều là một chuyện tốt
Đương nhiên, Tử La cũng nghĩ đến chuyện tốt mà việc này mang lại cho bản thân nàng, a ha ha, nàng có thể thu lợi từ việc này mà
Ngẫm lại, chỉ cần nàng soạn quyển đề thi này thành công, người mua chắc chắn rất nhiều, bạc cứ vậy vào túi thôi.
Nhưng đây là việc lớn, hơn nữa lợi nhuận cũng không ít, một nhà mấy huynh muội các nàng nuốt không trôi món này
Mà việc này cũng chỉ hơn ở chiếm nước đầu, có người mở màn rồi sang năm sau chắc chắn sẽ có rất nhiều người soạn quyển để thi kiểu này, dù2sao trước giờ nàng chưa từng nghi ngờ năng lực bắt chước của bà con.
Nên nếu nàng muốn kiếm tiền từ quyển đề thi này phải bắt lấy tiền cơ, nỗ lực chơi lớn một phen, vì vậy lượng sách cần in chắc chắn không được ít
Nếu vậy nhà nàng cần phải hợp tác cùng một đối tác vừa có tiền vừa có thể mới được.
Còn sau này có người bắt chước, quyển đề thi này nhà nào bán chạy là do bản lĩnh nhà đó rồi
Nàng sẽ không ăn thịt một mình, canh cũng không cho người ta uống
Huống hồ ở triều đại này, nàng không có cách gì để ngăn người ta bắt chước được,
Nhưng Tử La vẫn có lòng tin vào chính mình, lấy kinh8nghiệm bản thân nàng ôn nhiều để đại học như thế, nàng muốn soạn một quyển đề thi có tính ứng dụng cao vẫn dễ hơn so với những người không có chút kinh nghiệm nào trên phương diện này rất nhiều
Hơn nữa còn có hai người “học vô cùng giỏi” là Tử Thụ với Tử Hiên ở đây, vô dụng nhất cũng có Tiểu Lục là án thủ nhỏ nhất của huyện Thanh Dương bọn họ năm đó
Thế nên đừng nói là soạn quyển để thi ôn tập cho dám tiến sĩ, cử nhân gì gì đó, dù là soạn cho tú tài cũng được
Hơn nữa bọn họ còn có Dư Hoa bên cạnh, có vấn đề gì không giải quyết được nữa, nàng không ngại dùng9đồ ăn ngon di “dụ dỗ” Dư Hoa, để ông ấy hướng dẫn nàng.
Còn việc huynh muội Tử La muốn hợp tác với ai làm mối này, Tử La ngẫm nghĩ, cũng chỉ có một người duy nhất thích hợp, đó chính là Dung Phong! Hiện giờ tuy Dung Phong không ở huyện Thanh Dương mà xuống phía Nam rồi, nhưng hắn để Dung quản gia ở lại quản lý việc buôn bán ở phủ Bạch Nhạc bên này
Nếu huynh muội Tử La có chuyện muốn tìm Dung Phong,đi tìm Mạc Ngũ thúc hay Mạc Nam cũng được, hoặc không thì cứ trực tiếp tìm Dung quản gia
Lúc trước Tử La tìm được đề thi thật cho Tử Thụ, Chu Viễn chính là nhờ Xuân Hoa, Hạ Hà2đi báo cho Mạc Ngũ thúc và Mạc Nam nói cho Dung quản gia để ông cho người đi tìm.
Vì thế nên Tử La cũng không lo hợp tác không thành công.
Tính ra, bên cạnh Tử La, ngoài Dung Phong thì Chu Viễn chính là người thứ hai có thể hợp tác được, nhưng vì thế lực trong tối ngoài sáng của Chu viễn không mạnh bằng Dung Phong nên nàng mới không chọn hợp tác với Chu viễn mà chọn Dung Phong
Mà dù nàng muốn hợp tác với Chu Viễn, với bản lĩnh của hắn cũng chưa chắc đã nuốt nổi cục “thịt mỡ” này
Huống hồ giao tình giữa nhà nàng và Dung Phong cũng khá tốt, hợp tác với ai cũng không khác mấy.
Vì thế, Tử2La hưng phấn nói cho Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục về việc soạn quyển đề thi, mấy người Tử Thụ nghe xong cũng tán thành, cảm thấy soạn một quyển đề thi ôn tập cho tủ tài là quá ổn
Dù cho là soạn sách ôn tập cho cử nhân, Tử Hiên nói nhà nàng cũng dự được Dự Hoa qua giúp
Đây không phải nói chơi, cùng lắm huynh muội các nàng cũng đóng quyển những đề thi Hương năm trước, sau đó soạn thêm một quyển để thật là được
Thậm chí huynh muội nàng còn có thể dùng cách như vậy soạn một quyển để thi thật tiến sĩ
Như vậy dù không bán cháy hàng thì chắc chắn cũng một mình một cờ, chiếm lĩnh thị trường
Nghe bọn Tử Thụ phân tích, Tử La càng vén áo xoa tay chuẩn bị soạn đề
Nhưng sự thật lại tạt cho nàng một gáo nước lạnh, soạn tập đề thi cần có thời gian cơ! Mà giờ cách lúc thi Viện chưa đến mười ngày, đâu có đủ để các nàng soạn, huống hồ các nàng phải có trách nhiệm với cuốn đề thi này, phải đưa ra đáp án chính xác, còn phải soạn thêm mấy bộ đề thi thử, nhìn thế nào cũng thấy không đủ thời gian
Vì vậy, cân nhắc một hồi, huynh muội Tử La đành dành kế hoạch này cho năm sau, bởi năm nay không thể nào chuẩn bị kịp nữa rồi.
Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng tới việc Tử La tiếp tục soạn quyển đề thi
Tử La nhanh chóng bỏ qua mất mát từ việc không thể bán quyền để thi trong năm nay
Dưới sự giúp đỡ của Dư Hoa, nàng vội vàng soạn đề mô phỏng của kì thi mùa thu cho Tử Thụ, Tử Hiên, Lưu Hoành và Thiết Đản
Kì thi như lửa xém lông mày rồi, nàng phải cố gắng giúp bọn Tử Thụ chuẩn bị cho kì thi Hương
Những chuyện khác bây giờ với huynh muội nàng không quan trọng Sau khi Chu Viễn từ nhà Tử La về, Tử Đào nghe bọn họ nói, biết tuy rằng lần này Tử La ở lại nhưng Tiểu Lục sẽ đi cùng ba người Chu Viễn thi Viện, trái tim đang thấp thỏm của nàng cũng nhẹ nhõm không ít
Tử Đào biết tiểu đệ nhà mình lợi hại đến nhường nào, nàng vô cùng yên tâm với năng lực của Tiểu Lục
Nghe Tiểu Lục đi cùng, nàng thấy yên lòng hẳn.
Sau đấy Chu Viễn phân tích cho Tử Đào nghe, giờ bọn họ đã ôn tập xong hết, những gì Dư Hoa, huynh đệ Tử Thụ, Tử La dặn dò cũng nói hết rồi.
Nghe Chu Viễn phân tích, cuối cùng Tử Đào cũng hoàn toàn yên tâm, không còn rối rắm, lo lắng về việc người đi cùng nữa
Chu Viễn thấy thể thở dài nhẹ nhõm.
Tử Đào nghe là Tử La nhắc mọi người cho Tiểu Lục đi cùng xong, thầm cảm khái: “Tính ra mấy người nhà chúng ta đều nên cảm ơn A La cẩn thận mới đúng
Nếu không có A La nghĩ ra nuôi cá dưới ruộng, chúng ta không chắc đã quen được Dư đại nhân, nếu lần này A La không biết khoai lang là gì, Dư đại nhân cũng sẽ không tới thôn, phu quân cũng không được Dự đại nhân hướng dẫn
Huống chi A La còn soạn cho chàng một bộ kế hoạch ôn tập gì đó khiến mọi người đều tiến bộ nhanh chóng.”
Nghe Tử Đào nói xong, Chu Viễn cũng cực kì tán thành gật đầu: “Phải đó, A La chính là phúc tinh bé nhỏ của nhà chúng ta
Từ trước tới nay muội ấy vẫn mang lại phúc lành cho mọi người
Dù là chuyện gì, có A La ở đây là ta thấy yên lòng
Giờ có A La chăm sóc nàng, ta đi phủ thành thi Viện cũng thấy an tâm.” Chu Viễn vừa nói vừa cẩn thận đỡ Tử Đào bụng bầu ra mép giường ngồi xuống
“Ừ, A La chính là tiểu phúc tinh nhà chúng ta
Muội muội này của ta ấy, từ nhỏ đã thông minh hơn người, khi ấy nhà ta nghèo lắm, nghèo tới nồi không tưởng tượng được, nếu không có A La, có lẽ mấy huynh muội nhà chúng ta đã sớm chết đói rồi, đâu thể sống cuộc sống mĩ mãn như trong mộng như ngày hôm nay được.”
“Bình thường đôi lúc ta vẫn thấy cuộc sống hạnh phúc như bây giờ có lúc không chân thật
Phu quân, chàng biết không, ta không mong cuộc đời này được đại phú đại quý, chỉ cần không phải lo ăn lo mặc là ta đã thỏa mãn lắm rồi
Gặp được chàng có phần tình cảm đáng quý ấy, có một gia đình ấm áp như thế này là ta đã thấy được trời cao ban phước rồi
Tất cả những thứ đó ta đều cảm kích A La, có lẽ mấy huynh muội chúng ta có được ngày hôm nay, chúng ta đều mang ơn A La trong lòng
Phu quân, sau này ta và chàng càng tốt với A La được không?”
Ngay từ đầu, Tử Đào và Chu Viễn là một đôi oan gia vui vẻ, hai người chơi với nhau Chu Viễn bao giờ cũng là người bị bắt nạt, cứ thể chơi chung mà hài hòa vô cùng, tình cảm giữa hai người càng cãi nhau càng tốt
Sau này khi thành thân rồi, tuy hai người vẫn hay cãi nhau nhưng Tử Đào đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết chăm sóc Chu Viễn, tình cảm hai người càng ngày càng thắm thiết.
Chu Viễn cũng thầm cảm ơn Tử La trong lòng, hắn nghĩ nếu không có A La, có phải kiếp này hắn sẽ không gặp được Tử Đào không? Vì thế hắn cười nói: “Ừ, chắc chắn rồi
A La là một cô gái tốt, muội ấy đáng được chúng ta đối xử tốt hơn
Không còn sớm nữa, Đào Nhi mau nghỉ thôi, con chúng ta chắc cũng mệt rồi.” “Dạ.” Tử Đào từ từ chìm vào giấc ngủ trong niềm hạnh phúc và sự chở che của Chu Viễn
Lúc này hại nhà Trần thẩm, Cao Ngũ thúc cũng đang quây quần nói cảm ơn Tử La
Vì lần này trong quá trình ôn tập của ba người Chu Viễn, Tử La có công lao vô cùng quan trọng, kế hoạch ôn tập mà nàng đưa ra khiến họ có được rất nhiều lợi ích
Tử La không ngờ những chuyện mình làm trong khả năng cho phép ấy lại khiến người xung quanh biết ơn đến thế
Lúc này nàng còn đang nghiêm túc soạn đề mô phỏng của kì thi Hương cho bọn Tử Thụ
Tới ngày ba người Chu Viễn đi phủ thành, Tử La, Tử Thụ, Tử Hiên đều dắt theo Tiểu Lục, cùng người hai nhà Thiết Trụ và Xuyên Tử đến tập trung ở nhà cũ của Chu gia.
Lúc đoàn người của Tử La đến, mấy người Chu Viễn đã sớm chuẩn bị xong, vì thế tụ tập chưa được bao lâu, mọi người đã thu dọn, xác nhận không còn sót gì nữa, mấy người Chu Viễn rời khỏi trấn Cổ Thủy lên phủ thành trong lời dặn dò liên miên và hy vọng của mọi người.