Hơn nữa dây dưa với bà ta không chỉ có mình Đồng Nhị Lang, chỉ là điều kiện của Đông Nhị Lang cao hơn mấy tên du côn lưu manh mà bà ta qua lại thôi, thế nên bà ta muốn làm lớn chuyện để có thể bước chân vào nhà Đổng Nhị Lang.
Có điều nếu chuyện này phiền phức như thế thì bà ta cũng không muốn gả vào nhà Đổng Nhị Lang, dù sao bà ta có nhiều nam nhân như vậy, tiền bọn họ cho cũng đủ để bà ta sống dư dả hơn nhiều người trong thôn nữa.
Đương nhiên nếu có thể gả vào nhà Đổng Nhị Lang thì càng tốt, nói sao thì nhà Đổng Nhị Lang cũng coi như là người có địa vị nho nhỏ trong2thôn
Nhà ông ta có ruộng tốt, còn có con trai là tú tài nữa
Đối với quả phụ như bà ta thì là một môi không thể tốt hơn nữa rồi
Nếu không sau này về già ai nuôi bà ta đây
Có thể nói Mã quả phụ ban đầu còn hơi sợ, nhưng thấy huynh muội Tử La không để ý chuyện này như lời Đổng Nhị Lang nói, thậm chí cũng không cho người đến cảnh cáo bà ta, rõ ràng huynh muội Tử La không quan tâm chuyện nhà Đổng Nhị Lang chút nào cả
Hiểu được điều này, Mã quả phụ chẳng còn sợ hãi đắn đo gì nữa, dù sao người đàn bà đanh đá hung hãn như Đổng Hoàng thì cũng bị Đổng Nhị Lang đánh cho một trận rồi còn8gì
Đã thế thì bà ta còn kiêng kỵ gì nữa, hôm nay nếu không đến làm ẩm một trận ép Đổng Nhị Lang lấy mình, thì bà ta cảm thấy quá có lỗi với bản thân rồi! Đổng Hoàng thị cảm thấy mấy ngày nay bà ta đã chịu nhiều ấm ức, đầu tiên là mấy người trong thôn chế nhạo bà ta năm đó hùa theo nói xấu huynh muội Tử La để bây giờ gặp báo ứng
Mà bà ta vừa ra giá cao để thuê đám người mẹ Xuân Sinh bịa lời nói xấu mấy huynh muội Tử La cho thỏa cơn tức, còn chưa thu được kết quả thì lại phát hiện chuyện Đông Nhị Lang cùng Mã quả phụ qua lại với nhau
Bà ta cảm thấy thời gian này9bà ta xui xẻo vô cùng
Nhưng bà ta còn chưa đến cửa nhà Mã quả phụ đánh ghen một trận thì Mã quả phụ đã dọn nhà đi chỗ khác, trốn biến đi rồi
Bây giờ Mã quả phụ lại đến tận cửa gây sự, làm sao bà ta có thể nuốt trôi cơn giận này chứ? Thể là thấy Mã quả phụ vừa đến đã ngồi trước của viện khóc lóc ầm ĩ, kêu gọi mọi người làm chủ cho bà ta, Đổng Hoàng thị lập tức cầm con dao lần trước đuổi theo Đổng Nhị Lang, bước như bay đến trước mặt Mã quả phụ, không nói hai lời đã muốn chém.
Mà Mã quả phụ thấy Đông Hoàng thị hùng hổ xách dao đi ra cũng hốt hoảng vô cùng
Không chờ Đông2Hoàng thị lại gần bà ta đã đứng dậy nhanh chân tránh đi, miệng hô to: “Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng...” Các thôn dân xung quanh thấy vậy sợ xảy ra án mạng, cũng không dám đứng im xem trò vui nữa, vội vàng lên tiếng khuyên can để Đổng Hoàng thị bình tĩnh lại.
Nhất thời, Đổng Hoàng thị cầm dao nhưng cũng không làm gì được Mã quả phụ
Hơn nữa bà ta cũng sợ gây ra án mạng, không dám chém thật, thành ra Đổng Hoàng thị rơi xuống thế hạ phong
Mã quả phụ thấy Đổng Hoàng thị bị mọi người ngăn cản thì lá gan cũng lớn hơn, thay đổi suy nghĩ thật nhanh, cảm thấy đây đúng là cơ hội trời cho, bèn bắt đầu khóc lóc với Đổng2Hoàng thị: “Đại tỷ đừng như vậy, muội và Nhị Lang là tâm đầu ý hợp, hi vọng đại tỷ có thể tác thành cho chúng ta.”
Nói đến đây, Ma quả phụ đột nhiên thấy Đông Nhị Lang từ trong sân đi ra thì mắt sáng lên, càng khóc dữ dội hơn: “Muội cam nguyện làm tiểu thiếp của Nhị Lang, vào cửa rồi muội nhất định sẽ cẩn thận hầu hạ Nhị Lang và tỷ tỷ
Xin tỷ tỷ đừng đuổi muội đi.”
Đổng Hoàng thị bị dáng vẻ ấm ức của Mã quả phụ chọc cho sôi máu suýt nữa ngất đi, không nghĩ ngợi đã chửi ầm lên: “Đồ để tiện, ngươi có biết xấu hổ hay không hả! Dám câu dẫn chống lão nương, xem ta có cho ngươi một trận hay không?” Nói xong Đông Hoàng thị đẩy mấy phụ nhân trước mặt ra rồi nhào về phía Mã quả phụ, giơ dao về phía khuôn mặt yêu mị của Mã quả phụ.
“A...” MẸ quả phụ hét lên thảm thiết.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy Đông Hoàng thị bị Đổng Nhị Lang xô ngã ra đất, còn Mã quả phụ nằm trên đất thì không hề có việc gì
“Ngươi..
đồ phụ nữ độc ác!” Đổng Nhị Lang đỡ Mã quả phụ dậy, sau đó thô lỗ chửi Đông Hoàng thị ngã trên mặt đất
Lúc này Đổng Nhị Lang cảm thấy chưa bao giờ mình có lý đến như vậy, nhất là khi nghe những gã bạn tốt trong thôn đồng tình với ông ta, cũng nói Đổng Hoàng thị là người phụ nữ hung hãn, còn cả lời đồn dạo gần đây đồng tình với ông ta nữa, trong lòng càng cảm thấy mình có lý, ông ta bị Đông Hoàng thị ức hiếp đã lâu như vậy, chịu ấm ức nhiều năm rồi
Không thể không nói, lúc này ông ta đã quên mất sau khi cưới Đông Hoàng thị thì ông ta được huynh đệ nhà mẹ đẻ của Đổng Hoàng thị giúp đỡ nhiều thế nào
Thế nên Đổng Nhị Lang mắng chửi rất hùng hồn
“Đổng Nhị Lang, đồ phụ bạc, ông không nghĩ xem những năm qua huynh đệ ta giúp ông nhiều như thế nào, ông dám đối xử với lão nương như vậy hả?” Đông Hoàng thị nghe vậy đứng dậy, lớn tiếng mắng Đổng Nhị Lang
Đổng Nhị Lang nghe Đông Hoàng thị nhắc tới huynh đệ nhà mẹ đẻ của bà ta thì không khỏi rụt cổ sợ hãi, nghĩ đến mấy ca ca cao to hùng hổ của Đông Hoàng thị ông ta càng không bình tĩnh nổi, trong lòng cũng chột dạ
Nểu Đổng Hoàng thị gọi mấy huynh đệ của bà ta đến thì ông ta nhất định sẽ bị đánh một trận thê thảm
Nghĩ như thế, Đổng Nhị Lang lại nhìn thấy mọi người chung quanh nghe lời Đổng Hoàng thị nói cũng bắt đầu chỉ trò gièm pha ông ta
Thế là sắc mặt Đổng Nhị Lang càng tái nhợt, trong lòng cũng nổi trống lui quân
Mã quả phụ thấy vậy liền cảm thấy không ổn, bà ta chớp mắt một cái, thảm thiết hố lên
“Ui da, đau quá đau quá! Nhị Lang, chàng cứu Tủ nhi di!” Tiếng kêu của Mã quả phụ lập tức thu hút ánh mắt của mọi người, bao gồm cả Đông Nhị Lang
“Tú nhi, nàng sao vậy, không sao chứ?” Đổng Nhị Lang nghe tiếng Mã quả phụ nũng nịu kêu lên, trong lòng kích động, vội vàng hỏi
“Tú nhi không có chuyện gì, chỉ là tỷ tỷ ban nãy xổ Tú nhi ngã đau quá, có điều tỷ tỷ..
tỷ tỷ không cố ý đâu, tỷ tỷ chỉ không muốn Tủ nhi cùng tỷ ấy hầu hạ Nhị Lang
Nhưng mà Nhị Lang, không có chàng Tỷ nhi không sống nổi, Nhị Lang...” Không thể không nói Mã quả phụ là người lợi hại, bà ta khóc lóc mấy câu như thế, người ngoài không biết chuyện còn tưởng Đông Hoàng thị đang dùng gậy đánh uyên ương, chia rẽ tình cảm của người ta đấy
“Thôi nào tâm can bảo bối đừng khóc, nàng khóc lòng ta cũng đau
Đừng sợ, có Đổng Nhị Lang ta ở đây, độc phụ kia không dám làm gì nàng đâu.” Đổng Nhị Lang nghe lời Mã quả phụ nói thì trong lòng đầy kiêu ngạo vui sướng, cảm thấy mình cũng có mị lực khiến MC quả phụ si tình với ông ta như thế, trong lòng càng thêm quyến luyến Mã quả phụ.
Đổng Hoàng thị thấy hai người Đông Nhị Lang cùng Mã quả phụ giữa ban ngày ban mặt trước mặt bà ta ân ái tình cảm như vậy, suýt nữa tức muốn ngất đi
Có điều bà ta dù sao cũng có tâm cơ, nhanh chóng bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ cách đối phó.
Lại nói, lúc trước vì Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục sắp xếp nên tin đồn Đổng Nhị Lang qua lại với Mã quả phụ mới lan truyền khắp mười dặm tám thôn, hơn nữa còn có người nói tận mắt nhìn thấy Đổng Nhị Lang vào nhà Mã quả phụ
Vả lại Đông Hoàng thị trên đường đi từ trấn trên về còn tận mắt nhìn thấy Đổng Nhị Lang cùng Mã quả phụ ôm ấp ven đường
Khi đó cái xe bò bà ta ngồi còn tốt hơn mấy nhà trong thôn nữa
Có thể tưởng tượng được Đông Hoàng thị thấy cảnh như vậy trong lòng giận dữ tới mức nào.
Không phải bà ta không biết Đổng Nhị Lang thi thoảng ra ngoài ngắt hoa uống rượu, dạo kỹ viện, có điều bà ta mở một mắt, nhắm một mắt mà thôi
Dù sao bà ta cảm thấy nam nhân đều hoa tâm, có ai không háo sắc, không ăn vụng chứ?
Bà ta có thể chấp nhận Đổng Nhị Lang bên ngoài lêu lổng, nhưng tuyệt đối không thể nhẫn nhịn Đổng Nhị Lang ăn vụng bên ngoài còn bị người xung quanh biết
Phải biết Mã quả phụ là người của thôn Liễu Gia ngay sát thôn Hòe Hoa, cách nhau chưa tới hai khắc đi đường, hơn nữa chuyện này còn ầm ĩ lên khiến bà ta bị mọi người cười nhạo, làm sao bà ta có thể nuốt trôi cơn giận được chứ.
Quả nhiên nếu chuyện này không bị làm ầm lên, không bị nhiều người biết như vậy thì bà ta có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì, thuê người đe dọa uy hiếp Mã quả phụ rồi dùng thủ đoạn đuổi Mã quả phụ đi, sau đó bảo huynh đệ nhà mẹ đẻ chấn chỉnh Đồng Nhị Lang là có thể cho qua chuyện này
Như thể mọi người không biết, mà bà ta cũng không bị mất mặt
Nhưng tận mắt nhìn thấy Đổng Nhị Lang cùng Mã quả phụ ôm ấp nhau trước mặt nhiều người như vậy, sao bà ta có thể nhắm mắt cho qua được chứ? Sự tình không ngờ lại chuyển biến tới mức này
Đổng Hoàng thị lần nữa cảm thấy bà ta quá xui xẻo rồi
Đồng thời bà ta cũng nhận ra Mã quả phụ không phải người hiền lành gì, chuyện hôm nay giải quyết hơi phiền phức đấy
Có điều bảo bà ta chịu thua Mã quả phụ là điều không thể
Mặc kệ Mã quả phụ dùng thủ đoạn gì cũng đừng hòng bước vào cửa nhà bà ta, Đổng Hoàng thị hung tợn nghĩ, trong lòng càng thêm kiên định
Thế là Đổng Hoàng thị bộc phát ý chí chiến đấu, bà ta không tin bà ta có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa, có con trai là tú tài mà không xử lý được Mã quả phụ này
Đổng Hoàng thị lập tức đứng dậy.