Điền Viên Cẩm Tú



Tử La nhìn sang, quả nhiên Tử Hiện đang bước ra khỏi cửa lớn trường thi.

“Nhị thiếu gia, Nhị thiếu gia, ở đây ở đây!” Hạ Hà hoạt bát vừa nhảy vừa hỏi, còn vẫy tay gọi Tử Hiên nữa.

Sau đó không chỉ có mình Hạ Hà mà cả Trần thúc, Trần thẩm thấy thế cũng nhìn theo hướng Hạ Hà gọi Tử Hiên

Ngay cả Cảnh Nhất cùng mấy gã sai vặt phía sau cũng kích động hỗ to, vẫy tay về phía Tử Hiên

Tử La thấy “người nhà thí sinh” khác cũng đều kích động giống như mấy người Hạ Hà, Trần thẩm, Trần thúc, Cảnh Nhật vậy, nên hành động của bọn họ cũng không bị mọi người chú ý,2thế nên nàng cũng mặc kệ bọn họ, chỉ đứng bến mỉm cười chờ Tử Hiến nhìn sang.

Quả nhiên Tử Hiên tai thính mắt tinh giống như Tử La nghĩ, gần như cùng lúc nhìn thấy đoàn người Tử La trong đám đông.

Thấy đám người Hạ Hà kích động như vậy, lại nhìn khuôn mặt tươi cười của Tử La, Tử Hiên cũng mỉm cười.

Ánh mắt mang theo ý cười của cậu và Tử La giao nhau, hai huynh muội không khỏi cười lần nữa

Sau đó Tử Hiển sải bước về phía bọn họ.

Không thể không nói, sự xuất hiện của Tử Hiên gây sự chú ý không nhỏ, bởi vì tinh thần của cậu quá tốt

Cậu cầm theo túi đô thị,8mỉm cười ung dung đi về phía đám người Tử La, phong độ thoải mái trước sau như một, dọc đường đi cùng hấp dẫn không ít ánh mắt.

Tử La thấy trạng thái của Tử Hiến như thế, chút lo lắng ban nãy cũng hoàn toàn biến mất.

Nhìn tinh thần Tử La như vậy, xem ra kỳ thi Hương này với bốn người họ không quá khó khăn.


Tử Hiên đến gần rồi, Tử La cuối cùng vẫn không nhịn được sải bước lên đón, thân thiết hỏi: “Nhị ca, huynh vẫn ổn chứ?”

Thấy Tử La quan tâm mình như vậy, Tử Hiên lại mỉm cười, nếu không phải xung quanh có rất nhiều người thì cậu đã xoa đầu Tử La rồi.

“Không9sao, để A La nhà chúng ta lo lắng rồi.” Tử Hiên cười nói.

“Được lắm, được lắm, thi xong thành công đi ra là được rồi.” Trần thúc ở bên thấy thể không nhịn được gật gù

“Đúng vậy, Hiên ca nhi bây giờ cảm thấy thế nào, có một không?” Trần thẩm cũng hỏi

Tử Hiên thấy Trần thẩm, Trần thúc, còn có đám người Xuân Hoa, Hạ Hà, Cảnh Nhất ân cần như thế, trong lòng thấy ấm áp, cười nói: “Vẫn tốt ạ, vẫn có thể ứng phó với cuộc thi Hương lần này.” Thực ra lời nói của Tử Hiên rất khiêm tốn, bởi vì trước đó bọn họ vẫn luôn chú trọng rèn luyện thân thể, còn uống nước2linh tuyền tẩm bổ nữa nên cơ thể tuyệt đối vô cùng khỏe mạnh

Hơn nữa huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên có tự tin chắc chắn sẽ thi đỗ kỳ thi Hương này từ lâu rồi, thế nên bọn họ không có quá nhiều áp lực

Có thể nói cuộc thi Hương không thể làm khó huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên được

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt.” Nghe Tử Hiên trả lời như vậy, Trần thúc cũng nhẹ nhõm, cười nói

Thấy dáng vẻ ung dung bình tĩnh của Tử Hiên, Trần thúc, Trần thẩm cũng đoán được Tử Hiên làm bài không tệ, cuộc thi lần này có đến tám chín phần mười, không phải nói là chắc chắn có thể giành2được thành tích xuất sắc

Nhất thời Trần thẩm, Trần thúc cũng cảm thấy hâm mộ ao ước, nếu như Thiết Đản nhà bọn họ có một phần giỏi giang giống như Tử Thụ, Tử Hiên thì bọn họ mãn nguyện lắm rồi

Có điều trừ hâm mộ ra thì Trần thúc, Trần thẩm không hề có ý nghĩ nào khác

Mặc dù thấy huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên có tiền đổ thì bọn họ cũng hi vọng con trai mình như thế, nhưng thấy huynh đệ Tử Thụ giỏi giang thì bọn họ cũng vui mừng

Bọn họ cũng không phải người không biết tốt xấu


Có thể nói, nếu như không có huynh muội Tử La giúp đỡ thì cả nhà bọn họ đã không thể được như hôm nay

Bọn họ cần phải biết ơn.

Mặc dù trước đây khi nhà Tử La còn nghèo thì cả nhà bọn họ đã giúp huynh muội Tử La rất nhiều, nhưng khi huynh muội Tử La giàu có rồi thì giúp lại bọn họ nhiều hơn nữa, suốt mấy năm qua có thể thấy rõ.

Trần thẩm, Trần thúc chưa từng được đi học, chỉ là nông dân chân đất, nhưng bọn họ vẫn hiểu đạo lí

Vậy nên bây giờ thấy Tử Hiên có tiền đổ như thế thì bọn họ cũng thấy mừng thay.

“Nhị ca, sao huynh không có vẻ mệt mỏi gì thế? Nói thật đi, nhị ca có nghiêm túc làm bài không vậy?” Thấy dáng vẻ ung dung của Tử Hiển, Tử La không nhịn được trêu.

Đương nhiên nàng cố tình hỏi thế không phải thật sự nghi ngờ Tử Hiên không nghiêm túc làm bài

“Ái chà, A La đúng là khiến Nhị ca đau lòng rồi, gì mà không nghiêm túc làm bài chứ, Nhị ca của muội là người như vậy sao?” Tử Hiên cũng biết Tử La chọc mình, hùa theo nói, giả vờ tỏ vẻ đáng thương.

“Ha ha..

Nhị ca, huynh đắc ý quá đi...” Tử La thấy thế cười ha ha nói

Mấy người Trần thúc, Trần thẩm, Xuân Hoa, Hạ Hà ở bên cũng cười vui vẻ, tâm trạng không còn căng thẳng như ban nãy nữa

Đương nhiên dù là thể thì bọn họ vẫn chăm chú để ý xem mấy người còn lại đi ra hay chưa

Lúc mấy người Tử La đang cười nói thì cuối cùng cũng nhìn thấy Lưu Hoành đi ra khỏi trường thi


“Đại tỷ phu, ở đây, ở đây!” Thấy Hạ Hà, Cảnh Nhất cùng mấy cái gã sai vặt hồ lên mà Lưu Hoành còn chưa nghe thấy, Tử La liền không nhịn được nhảy lên gọi Lưu Hoành

“A La, muội cẩn thận đứng đây, để Nhị ca gọi.” Tử Hiên thấy Tử La nhảy tới nhảy lui như vậy, xung quanh có nhiều người nên không đành lòng nói gì Tử La hết, có điều cậu vẫn nhận nhiệm vụ thu hút sự chú ý của Lưu Hoành

Lưu Hoành có vẻ mệt mỏi hơn Tử Hiên, mấy người Tử La gọi một lúc thì cậu mới phát hiện ra bọn họ, xách túi thi đi về phía đám người Tử La.

Tử La thầy Lưu Hoành uể oải hơn Tử Hiên một chút, nhưng tinh thần vẫn tốt hơn những thí sinh khác thì không quá lo lắng nữa

Chờ Lưu Hoành đi tới, Tử La liền lên đón

“Đại tỷ phu, huynh vẫn ổn chứ?” Tử La hỏi trước

“Đúng vậy, Đại tỷ phu.” Tử Hiên ở bên cũng hỏi

Lưu Hoành ban đầu có chút uể oải, nhưng thấy Tử La hoạt bát như vậy, còn có Tử Hiên nữa, chút uể oải cũng tan biến đi không ít

Hẳn không khỏi cười nói: “Vẫn ổn, A La, Tử Hiên không cần phải lo lắng đâu.” “Vâng, A La biết Đại tỷ phu làm được mà.” Tử La cười nói.

“A La lanh lợi thật đấy

Có câu nói tin tưởng này của A La, Đại tỷ phu không còn hồi hộp nữa.” Lưu Hoành nói, sau đó quay sang nói với Tử Hiên: “Nghĩ đến Tử Hiên làm bài tốt, tinh thần thoải mái như vậy, Đại tỷ phu không thể nào sánh nổi.”

Không thể không nói, lúc Lưu Hoành nhìn thấy trạng thái của Tử Hiên như vậy, trong lòng cũng cảm thấy khâm phục Tử Hiên vô cùng Huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên nhỏ tuổi hơn hẳn, mà đi học cũng muộn hơn hẳn nhiều, gia cảnh ngày bẻ khó khăn hơn hắn gấp trăm lần, nhưng học vấn của bọn họ tốt hơn hẳn nhiều

Những điều này vừa khiến hắn hâm mộ, lại khâm phục Tử Thụ, Tử Hiên vạn phần

Hắn biết đây có một phần là do thiên phú, nhưng huynh đệ Tử Thụ, Tử Hiên có thể đi tới ngày hôm nay chắc chắn do bọn họ cố gắng rèn luyện

Có thể nói, trong khoa cử không có đường tắt, mỗi bước đi đều cần khắc khổ cần cù

Thế nên nhìn thấy Tử Thụ, Tử Hiên xuất sắc như vậy, hắn hâm mộ nhưng nhiều hơn là khâm phục


“Đại tỷ phú đừng nói vậy, tại đệ lười mà thôi, ban nãy A La còn hoài nghi để không nghiêm túc làm bài nữa kỳ a.” Tử Hiên nghe Lưu Hoành khích lệ cũng nói

“Ha ha..

làm sao có thể..

Có điều, nếu Tử Hiến mà như vậy thật thì A La sẽ không tha cho đệ đâu

Cũng không suy nghĩ xem A La đã phải vất vả thế nào vì cuộc thi Hương lần này của chúng ta chứ.” Lưu Hoành đương nhiên cũng biết Tử Hiên đùa, bèn nói theo

“Ai da, đúng là vậy thật, không xong rồi, để thấy lo lắng quá, làm sao bây giờ

A La muội phải hạ thủ lưu tình đấy.” Tử Hiên nghe thể giả vờ nói

“Ha ha, Tử Hiên đệ không nghiêm túc làm bài còn mặt dày xin Tử La hạ thủ lưu tình nữa hả?” Lưu Hoành nghe vậy không nhịn được tiếp tục trêu chọc Tử Hiên.

“Đúng thế, đúng thế, nếu để A La biết Nhị ca không nghiêm túc làm bài thì A La tuyệt đối sẽ không tha cho huynh, nhất định cho Nhị ca đẹp mặt.” Tử La nghe vậy cũng nói.

“Ôi chao, ta thật đau lòng mà...” Tử Hiên kêu lên.

Bọn họ đang nói chuyện thì nhìn thấy Thiết Đản đi ra

Có điều bọn họ nhìn dáng vẻ của Thiết Đản thì đều lo lắng

Sắc mặt của Thiết Đản lúc này không tốt chút nào

Thấy thể mọi người đều hồi hộp

Trần thẩm, Trần thúc cũng biến sắc, vội vàng chạy lại, huynh muội Tử La cũng đi theo

Lúc này Thiết Đản chú ý thấy bọn họ, bèn cười vô cùng gượng gạo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận