Điền Viên Cẩm Tú



""/ Nghe Tử Thụ nói xong, tưởng tượng cảnh bọn họ phải đối mặt nếu không được Tử La nhắc nhở, Tử Hiền toát hết mồ hôi lạnh, lên tiếng trách cứ Trân Châu. “Ừ, Tử Hiên nói đúng, may là có A La.” Trước tới giờ Tử Thụ là một người trầm ổn, không thích nói xấu người khác. Dù khó chịu với Trần Châu nhưng cậu cũng không nói ra như Tử Hiên, có điều vẫn đồng ý là nhờ có Tử La nên nhà

mới tránh được một trận tai họa lớn. “Hì hì, do A La cẩn thận nên mới thấy có cái không ổn thôi. Nhưng mà Đại ca, Nhị ca, Tiểu Lục, việc lần này cũng nhắc nhở chúng ta, địa vị nhà chúng ta càng lớn thì càng phải quan tâm đến2lời nói việc làm của mình, Đặc biệt là các huynh ấy, nếu sau này theo con đường làm quan, chúng ta càng phải cẩn trọng từ lời ăn tiếng nói. Nếu để người ta tìm được điểm yếu thì hậu quả còn lớn hơn bây giờ rất nhiều.” “A La nói có lý, chuyện của Trần Châu lần này cũng có cái tốt, cho chúng ta nhận thức lại bản thân.” Tử Thụ nói.

Sau khi mọi người biết chân tướng mọi việc giữa Trân Châu, Dư gia và Hạ gia, thanh danh của nàng ta coi như xong.

Bên ngoài cũng không ai dám nói huynh muội Tử La không giúp Trần Châu là vong ân phụ nghĩa nữa, chỉ nói Trần Châu tự làm tự chịu. Cũng không biết tại sao chuyện nhà Tử Thụ sang9nhà thôn trưởng Trần khuyên bọn họ tìm hiểu kĩ hẵng quyết định lại bị truyền ra. Bởi vậy, dư luận không còn ai nói huynh muội Tử La vong ân phụ nghĩa nữa, ngược lại còn khen mây huynh muội đường đường chính chính, không dựa thể chèn ép, không ỷ mạnh hiếp yếu. Còn Trần Châu, nàng ta không thể ngờ mọi việc lại thoát khỏi khống chế như thế. Giờ ngoài núp trong nhà ra, nàng ta không thể làm gì khác. Và bây giờ đương nhiên Hạ tủ tài không muốn cưới nàng ta nữa. Mấy huynh muội Tử La cũng không chú ý đến việc Trần Châu ra sao, ngày vẫn trôi qua đầy bận rộn phong phú. Trong những ngày tiếp theo, Tử La bận bịu chuyện làm ăn trong nhà,6sắp xếp một vài mối buôn bán nhỏ, nghĩ xem nên mở rộng làm ăn như nào rồi xử lý những việc còn tồn đọng của Thái Y Các. Tiểu Lục thì đang chuẩn bị cho kì thi Hương năm sau.

Qua mấy tháng quan sát và hướng dẫn, Dư Hoa đã nói Tiểu Lục đủ sức thi cử nhân rồi.

Trong quãng thời gian này, Tử Thụ và Tử Hiên giúp Tử La xử lý việc buôn bán trong nhà. Ngoài ra còn có một chuyện quan trọng khác cần họ làm, đó chính là sửa sang lại hai quyển đề thi mà Dư Hoa và Tử La đã soạn gần xong lúc trước.

Một quyển là để thi Huyện, thị Phủ và thi Viện của tú tài, quyền còn lại là đề thi cử nhân. Tử La đặt0tên cho hai quyển này là “Chinh phục kì thi tú tài” và “Chinh phục kì thi cử nhân”. Tử Thu, Tử Hiên và Tiểu Lục đều nghĩ giống Tử La, soan quyển để thi này chính là một cơ hội buôn bán. Giờ Tử Thu và Tử Hiên ngồi xử lý việc làm ăn trong nhà, lúc rảnh cũng giúp Tử La tiếp tục hoàn thiện cuốn sách. Tuy sách đã biên tập gần xong nhưng một số chi tiết nhỏ có Tử Thụ và Tử Hiên để ý sẽ càng hoàn mỹ hơn. Mấy huynh muội bàn bạc chờ Tử Thụ và Tử Hiên sửa sang lại cuốn sách xong, để Tử La xem lại một lần, rồi đưa Dư Họa xem lại lần cuối. Sau đấy huynh muội nàng sẽ làm theo những gì7đã bàn trước, tìm Dung Phong hợp tác bán quyển đề luyện thi.

Ha ha, cứ nghĩ đến cơ hội làm ăn to lớn này, mấy huynh muội nàng lại ngập tràn nhiệt tình.

Còn việc học của Tử Thụ và Tử Hiên, vì ba huynh đệ nghe Mạc Vân Thiên nhắc nhở, biết thế cục triều đình không ổn định nên bọn họ cũng không định tham dự kì thi Hội năm sau. Thế nên việc học của hai người cũng không gấp gáp lắm. Mấy năm nay, huynh đệ Tử Thụ đã đúc kết ra được một hình thức học tập phù hợp với tình huống thực tế của mình, năng lực tự học của họ rất mạnh. Dù có ở nhà vài ngày xử lý việc buôn bán cũng không có ảnh hưởng gì lớn.

Trong lúc mấy huynh muội Tử La quay cuồng bận rộn, một tháng nhanh chóng trôi qua.

Hôm nay, quà thưởng triều đình ban xuống đã đến. Mấy huynh muội Tử La đã đoán trước được, nhưng không dám khẳng định. Lần này Dư Hoa về kinh rất lâu nhưng vẫn không có động tĩnh gì, mấy huynh muội Tử La cũng không nghe được tin nào nói triều đình muốn ban thưởng cả. Vì thế cả nhà Tử La chẳng mong đợi mây vào chuyện Vinh Thịnh đế ban thưởng công phát hiện khoai lang. Nhưng hôm nay, ở nhà Tử La, khi mấy huynh muội vẫn đang tính toán sổ sách buôn bán, Tiểu Lục ngồi nghiêm túc làm bài tập Dư Hoa sắp xếp, đột nhiên Đồng Tiến bước vào báo rằng bên ngoài có chủ bộ Thẩm bên cạnh Chung Vạn Niên tới.

Dạo gần đây, Chung Vạn Niên vẫn vội vội vàng vàng vàng để năm sau mở rộng kế hoạch trồng khoai lang nên không liên hệ với mấy huynh muội họ. Ngày thường dù Chung Vạn Niên lén tìm huynh muội Tử La có việc đều dùng gia đinh trong nhà, hoặc là gã sai vặt của hắn. Giờ nghe nói Chung Vạn Niên lại phải chủ bộ Thẩm đến, suy nghĩ đầu tiên của huynh muội họ là chủ bộ Thẩm đến không phải vì việc riêng giữa Chung Vạn Niên và bọn họ, có lẽ là việc công nên chủ bộ Thẩm mới tới đây. Nghĩ vậy, mấy huynh muội rảo bước ra gặp chủ bộ Thẩm. Vừa bước ra đã thấy chủ bộ Thẩm khẩn trương đi vòng vòng đợi huynh muội họ.

Thấy tất cả đều ra, chủ bộ Thẩm không kịp hàn huyên điều gì đã đi thẳng vào vấn đề, nói mục đích chuyển đi lần này: “Đổng Đại thiếu gia, giờ không phải lúc nói chuyện, lát nữa đại nhân nhà chúng ta sẽ dẫn khâm sai đại nhân do bệ hạ phải tới tuyên thánh chỉ. Giờ chúng ta mau chuẩn bị đi.”

Vừa nói, chủ bộ Thẩm bắt đầu chỉ huy những quan sai hắn mang theo đi sắp xếp, bàn thờ rồi gì gì đó được quan sai sắp xếp nhanh chóng. Mất một lúc huynh muội Tử La mới hiểu ra có chuyện gì. Chủ bộ Thẩm thấy đám quan sai đang bận bịu mới yên lòng. Thấy huynh muội Tử La vẫn đứng đấy, hắn còn tưởng huynh muội họ sợ hãi, chưa hiểu ra chuyện gì. Vì thế hắn đứng dậy, cười cười nhắc huynh muội họ vài câu, ám chỉ hôm nay có chuyện tốt.

Lúc này huynh muội Tử La cũng đoán ra được chuyện gì, nghe chủ bộ Thẩm nói cũng không giải thích, cảm ơn hắn ta vài câu. Sau đó bọn họ cũng sai Cảnh Nhất, Cảnh Nhị, Kim Tiền, Đồng Tiền đi giúp mấy quan sai xếp đồ. Còn huynh muội bọn họ đương nhiên phải đi thay quần áo chuẩn bị đón thánh chỉ đến.

Quả nhiên, mấy huynh muội chuẩn bị xong hết chưa được mười lăm phút, khâm sai đại thần do Vinh Thịnh để phái tới cùng tri phủ phủ Bạch Nhạc Lương tri phủ và đông đảo quan viên do Chung Vạn Niên dẫn đường đã tới. Điều này tạo thành một chấn động khắp làng trên xóm dưới, người ta nghe tin nên đến xem. Vị khâm sai kia đọc nội dung thánh chỉ trước mặt mọi người. Đối với Tử La, nội dung thánh chỉ hơi phức tạp, nhưng nội dung vẫn rõ ràng. Đại khái ý thánh chỉ muốn nói nhờ có mấy huynh muội Tử La phát hiện ra thứ quý như khoai lang, giúp triều đình thu hoạch được thêm hơn năm trăm cân lương thực. Đây là việc ích quốc lợi dân, có công với xã tắc. Vì vậy bạn cho mấy huynh muội Tử La ngàn vàng, một tòa nhà ở phủ Bạch Nhạc, một điền trang hơn ngàn mẫu, miễn tất cả các loại thuế ruộng cho cả nhà Tử La. Vị khâm sai đại thần kia khách khi khen mấy huynh muội đôi câu rồi khen Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục cố gắng học hành, tiếp tục trên con đường khoa cử. Đồng thời cũng cố gắng nghiên cứu nông nghiệp, nói xong lại được Chung Vạn Niên dẫn đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui