Điền Viên Cẩm Tú





“Thể Dung đại ca cũng sẽ cùng đi vận chuyển lương thảo đên biên thành phải không?” Tử La đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, không khỏi cảm thấy khẩn trương, chờ mong mà nhìn Dung Phong.

“Ừ, đương nhiên rồi, huynh cũng sẽ đi theo, đến lúc đó cũng tiện được gặp biểu huynh, xem còn có gì cần huynh hỗ trợ hay không.” Tử La nghe Dung Phong trả lời, hai mắt không khỏi sáng ngời, vui mừng xác nhận với Dung Phong: “Tức là đến lúc đó, Dung đại ca sẽ gặp Mạc đại ca đúng không?”

Nhìn thấy Tử La vừa nghe hắn nói xong liền mang vẻ mặt vui sướng, Dung Phong nhất thời cảm thấy khó hiểu, không rõ tại sao Tử3La lại đột nhiên sung sướng như vậy, nhưng hắn vẫn gật đầu, “Đúng vậy? Làm sao thế?” “Thế thì thật tốt quá, Dung đại ca, đến lúc đó huynh có thể dẫn A La cùng đi biến thành thăm Mạc đại ca không?”

Vừa mới nghe Dung Phong nói cũng sẽ đi biến thành, Tử La đột nhiên có ý định này, nàng cảm thấy từ trước tới giờ, Mạc Vân Thiên đối xử tốt với nàng đến thế nào, nàng đều rõ ràng cả, hiện tại hắn ở biên thành có chiến sự, nàng cũng hy vọng nàng có thể đứng bên cạnh Mạc Vân Thiên để trợ giúp cho hắn ít nhiều

Tuy rằng nàng không biết có thể giúp được Mạc Vân Thiên hay không,1nhưng nàng vẫn hy vọng có thể qua đó để cùng Mạc Vân Thiên vượt qua cửa ải khó khăn này.

“Ấy, A La, muội nói thật sao?” Dung Phong vừa nghe Tử La nói vậy không khỏi cực kỳ sửng sốt, một hồi lâu sau mới định thần lại được mới kinh ngạc hô lên

Mà Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục cũng đều khiếp sợ bởi ý định bất ngờ của Tử La, thấy Dung Phong lên tiếng, bọn họ mới định thần lại

“A La, sao muội lại đột nhiên có ý định ấy?” Ngữ khí của Tử Thụ lúc này khá sốt ruột, không còn trầm ổn như trước


“Đúng đấy A La, bây giờ biên quan đang chuẩn bị chiến tranh, muội tới đó làm cái6gì?” Tử Hiên cũng hiếm khi có vẻ nghiêm khắc trách cứ Tử La như vậy

Mà tuy rằng Tiểu Lục không nói gì, nhưng về mặt của cậu cũng không đồng ý với quyết định của Tử La.

“Đúng vậy, A La, tuy rằng tình thể biến quan hiện tại vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát của biểu huynh, nhưng vẫn rất loạn, lúc này mà muội đi biển quan thì bọn huynh không thể đảm bảo sự an toàn của muội đâu

Còn nữa, bọn huynh vận chuyển lương thảo lần này chính là việc khẩn cấp, vốn đã không đủ người rồi, trên đường bọn huynh cũng không biết sẽ gặp phải chuyện gì, không có cách nào có thể bảo vệ cho muội, cho nên,4cho nên A La, muội có thể suy nghĩ kĩ hơn không?”

Dung Phong thấy vậy cũng khuyên bảo Tử La, tuy rằng vừa rồi khi nghe được Tử La nói muốn đi biển quan tìm Mạc Vân Thiên, trong lòng hắn có chút kinh ngạc và vui mừng, dù sao hắn cũng biết rõ Mạc Vân Thiên luôn rất nhớ Tử La

Nhưng sau khi tỉnh táo lại, hắn cũng ý thức được giờ không phải là lúc cho Tử La đi biên quan, bằng không thì tất cả sự cố gắng không để huynh muội Tử La bị lâm vào hoàn cảnh như bọn họ sẽ đều uổng phí.

Dung Phong vừa dứt lời, Tử Thụ cũng khuyên Tử La: “Đúng đấy, Dung đại ca nói rất có3lý, A La, tỷ đi biển quan cũng không thể giúp được gì, còn phải nhờ Dung đại ca và Mạc đại ca phân tâm để bảo vệ tỷ nữa, cho nên A La, tỷ đừng tùy hứng!”

Nhìn thấy Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục khẩn trương, lo lắng, lại nghe Dung Phong và Tử Thụ phân tích, Tử La cũng ý thức được suy nghĩ bất chợt của mình vừa rồi rất không thực tế

Ngay lập tức, nàng cũng hiểu giờ không phải là lúc nàng có thể bốc đồng, vì thế khi Tử Thụ vừa nói xong, nàng liền gật đầu, “Dung đại ca, các huynh đệ đều nói đúng, là vừa rồi A La nông nổi quá

Mọi người đừng lo lắng, A La không đi biến thành đâu.” Tuy rằng hiểu được đi biển quan lúc này không thực tế, chưa nói đến Mạc Vân Thiên bên kia phải phân tâm chăm sóc nàng như lời mà Dung Phong và đám người Tử Thụ nói, nàng mà đi biến thành thì huynh đệ Tử Thụ ở nhà chắc chắn cũng sẽ lo lắng cho nàng, mà quan hệ của nàng và Mạc Vân Thiên vẫn đều giấu người khác, lúc này nàng mà đi, nếu mà bị người ta phát hiện thì sẽ gây phiền toái cho huynh đệ Tử Thụ


Cho nên, vì tất cả các nguyên nhân, chuyện nàng đi biên quan thật sự rất không thực tế

Nhưng cho dù nàng hiểu thì sau khi nói rằng sẽ không đi biến thành, nàng vẫn cảm thấy mất mát

Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục và cả Dung Phong nhìn thấy Tử La vừa nói xong sẽ không đi, cả người đều giống như không còn sức sống vậy, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy khó chịu

Thấy vậy, Tử Hiên an ủi Tử La: “A La, chờ khi nào tình hình tốt lên, chiến sự ở biên quan ngừng lại thì ba huynh đệ chúng ta sẽ dẫn A La đi thăm Mạc đại ca và mọi người, đến lúc đó, A La có thể được gặp Mạc đại ca rồi.” “Đúng đấy, A La, khi nào thế cục biên quan trở nên ổn định, không cần bốn huynh muội đến biến thành đâu, Dung đại ca có thể nói cho biểu huynh, bảo huynh ấy đến trấn Cổ Thủy gặp mọi người, đích thân đến nói lời cảm ơn bốn huynh muội.” Dung Phong cũng nhanh chóng hứa hẹn thay Mạc Vân Thiên.

“Được rồi, Dung đại ca phải nhớ rõ lời huynh nói đấy!” Tử La nghĩ ngợi, cũng chỉ có thể làm thế, vì thế liền nhân cơ hội xác nhận lần nữa với Dung Phong.

“Ừ, huynh chắc chắn, chắc chắn mà.” Dung Phong nghe vậy đương nhiên là liên tục gật đầu, còn một câu mà Dung Phong không nói thêm là: Huynh cũng đâu dám lừa “bà nội” chứ, nếu không thì thể nào cũng sẽ bị băng sơn vạn năm - biểu huynh hành chết cho xem.

“Được, A La nhớ rồi

Còn nữa, Dung đại ca, Mạc đại ca và mọi người ở biến thành thật sự không sao chứ?” Tử La không nhịn được lại xác nhận tình hình của Mạc Vân Thiên và mọi người ở biên quan, bằng không, nàng vẫn cảm thấy không thể yên lòng được.

Dung Phong nghe Tử La hỏi mà trong lòng không khỏi chột dạ, nhưng cũng may mà không biểu hiện ra ngoài, “Đương nhiên, đương nhiên rồi

A La, muội không ngẫm lại xem biểu huynh là ai chứ, huynh ấy là chiến thần của triều Đại Tể chúng ta đấy, vừa uy danh vừa nổi tiếng nhất Đại Tề và chữ quốc xung quanh, hơn nữa, hai mươi vạn quân Mạc gia cũng đều anh dũng thiện chiến, một cái Dạ Quốc nho nhỏ làm sao có thể đẩy biểu huynh và mọi người vào thể bị động được? Chắc bốn huynh muội A La cũng nghe nói qua tình thể hiện tại ở biển quan rồi đúng không, Dạ Quốc tới một lần là bại một lần, cho nên A La cứ yên tâm đi.”


Nói xong, Dung Phong chỉ kém không vỗ ngực cam đoan

Dung Phong hiểu rõ rằng nếu hắn không biểu hiện cho thật một chút thì không thể nào xua tan sự nghi hoặc của Tử La được

“Dung đại ca nói đúng đấy, chẳng phải chúng ta cũng đã nghe người ta nói Dạ Quốc bây giờ liên tục bị bại lui hay sao?” Tử Hiên nghe vậy cũng làm trái lương tâm mà giúp Dung Phong nói dối Tử La

“Thế thì tốt quá!” Tử La thấy Dung Phong không có biểu hiện nói dối, mà lời nói của Tử Hiên lại làm nàng yên lòng không ít, vì thế nàng cũng không còn hoài nghi Dung Phong nữa

Nếu đã khẳng định phía Mạc Vân Thiên không gặp chuyện nên tuy không thể đi biến thành thì nàng cũng không còn lo lắng nhiều nữa.

Thấy Tử La lại lấy được chút tinh thần sau khi mất mát vì không thể đi biến thành, Dung Phong cũng yên tâm, sau đó mới có tâm tình tiếp tục thương lượng với huynh muội Tử Thụ, Tử La.

“Nói đến chuyện này, ngày mai huynh phải nhanh chóng gặp người của biểu huynh để thương lượng về việc tổ chức quyên góp lương thảo từ các phú hộ và dân chúng giàu có

Sau khi huynh cùng người của biểu huynh bàn bạc xem nên gom góp lương thảo như thế nào, cả chuyện phân thành từng đợt để vận chuyển đi, huynh sẽ lại đến nhà các đệ để chở sáu nghìn gánh lương thực này đi, hoặc là tạm thời chưa chở số lượng ấy vội, đến lúc đó, huynh sẽ phái người đến thông báo cho mọi người biết.”

“Được, vậy thì đến lúc đó, bọn đệ sẽ chờ tin tức của Dung đại ca.” Tử Thụ nghe vậy thì gật đầu.

“Được, thế thì chuyện sáu nghìn gánh lương thực đành làm phiền bốn huynh muội nhé.”

Đến giờ cơm chiều, Tử La lại làm cho Dung Phong một bữa phong phú như đã hẹn, sau khi ăn xong, huynh muội Tử La cùng Dung Phong lại bàn bạc một ít chi tiết về vấn đề gom góp lương thảo và vận chuyển


Mà trong đó, huynh muội Tử La cũng đề ra không ít đề nghị hay cho Dung Phong, khiến Dung Phong hô to rằng mình lại được lợi

Ngày hôm sau, Dung Phong dựa theo kế hoạch đi gom góp lương thảo

Nhìn bóng dáng đoàn người Dung Phong rời đi, trong lòng Tử La cũng chỉ có thể cầu nguyện bọn họ có thể thuận lợi gom góp lương thảo lần này

Dung Phong đi rồi, tuy rằng Tử La đã được Dung Phong và huynh đệ Tử Thụ cam đoan Mạc Vân Thiên vẫn an toàn ở biến thành, cả những lời đồn đại bên ngoài cũng nói biên quan lại đánh một trận thắng, Dạ Quốc liên tục bại lui, nhưng trên chiến trường, đao kiếm không có mặt, nàng vẫn không kìm được lo lắng cho sự an nguy của Mạc Vân Thiên.

Vậy nên tuy rằng nàng biết lần này không thể đi biến thành, nhưng từ khi sinh ra ý định muốn đi, lòng của nàng cũng bắt đầu rục rịch và bắt đầu chuẩn bị mọi thứ để có thể đến biến thành

Mỗi sáng Tử La đều dậy sớm để rèn luyện thân thể, còn bảo Xuân Hoa, Hạ Hà, thậm chí là huynh đệ Tử Thụ dạy cho nàng một vài chiêu phòng thân

Nàng còn bắt đầu chuẩn bị một vài loại thuốc trị thương cần dùng đến và cả một ít quần áo và giày phù hợp để đi xa

Nàng cảm thấy mọi việc vẫn nên có phòng bị trước sẽ tránh được tai họa, cho dù nàng không đi biến thành, nhưng chuẩn bị những thứ này cũng chỉ có lợi chứ không có hại gì.

Mà huynh đệ Tử Thụ hỏi nàng chuẩn bị chuyện này để làm gì, nàng cũng không giấu giếm, thoải mái nói suy nghĩ của nàng cho huynh đệ Tử Thụ nghe

Thấy vậy, Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục lại cảm nhận được sâu sắc về sự quan tâm của Tử La đối với Mạc Vân Thiên, trong lòng không khỏi lại đều thở dài một hơi, nhưng trước mắt, những gì mà bọn họ có thể làm cũng không nhiều, chỉ có thể tận lực giúp Dung Phong gom góp lương thảo.

Nhưng việc Tử La rèn luyện thân thể, còn chuẩn bị những thứ cần thiết khi đi xa quả thật nên tính đến để tránh tai họa xảy ra như Tử La đã nói, nên bọn họ không ngăn cản Tử La.

Trong khi chuẩn bị sáu nghìn gánh lương thực, vừa có thời gian rảnh là huynh đệ Tử Thụ cũng bắt đầu rèn luyện thân thể, thậm chí còn đi theo Mạc ngũ thúc, Mạc Nam luyện tập võ thuật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận