Điền Viên Cẩm Tú





Mà dựa vào mối giao hảo giữa bọn họ và Trịnh Thể Nghiêm, kế hoạch này của Mạc Vân Thiên rất có thể sẽ thành công

Cho nên, mặc dù đoạn đường này nguy hiểm, nhưng Mạc Vân Thiên vẫn nắm chắc được hơn nửa

Trước tiên nói đến quân đội Mạc gia trong tay Mạc Vân Thiên đã đi theo hắn hơn hai mươi năm, mặc dù số lượng không phải là nhiều nhất Đại Tề nhưng về phương diện binh lực thì tuyệt đối là mạnh mẽ nhất

Dõi mắt toàn bộ Đại Tề, ngoài binh lực trong tay Vinh Thịnh đế ra, hoàn toàn không có người nào có nhiều binh lực như Mạc Vân Thiên.

Mặc dù Nhị hoàng tử bên kia3có mười năm vạn quân đóng ở Giang Nam, nhưng dù bàn về binh lực hay sức chiến đấu, quân đội Mạc gia của Mạc Vân Thiên đều cao hơn một chút

Có thể nói, trên phương diện binh lực, bên Mạc Vân Thiên đã chiếm ưu thế.

Còn nữa, Trịnh Thể Nghiêm chính là quân vương đời kế tiếp mà Vinh Thịnh để chỉ định, bọn họ nâng đỡ Trịnh Thế Nghiêm chính là danh chính ngôn thuận

Bởi vậy, nếu Mạc Vân Thiên muốn ổn định nội loạn, nâng đỡ Trịnh Thế Nghiêm lên ngôi vị càng có thể nắm chắc vài phần

Cho nên kế hoạch của Mạc Vân Thiên mặc dù nguy hiểm nhưng phần thắng vẫn tương đối cao.

Mà hắn vẫn1lựa chọn không để Tử La phải rơi vào vòng xoáy tranh đấu này, không để cho Tử La biết gì về cục diện triều đình là bởi vì mặc dù hắn vô cùng có lòng tin với kế hoạch của bản thân, nhưng trong lúc này, không ai có thể nói chắc trăm phần trăm cầm thắng lợi, dẫu sao bên trong còn có không ít biến số không thể khống chế được

Như vậy, Mạc Vân Thiên mới quyết định tạm thời xa lánh Tử La.


Đối với Mạc Vân Thiên mà nói, dù hắn cảm thấy kế hoạch của mình hoàn mỹ đến thế nào, tỉ lệ nguy hiểm thấp đến thế nào, nhưng vẫn luôn tồn tại nguy hiểm ngầm6cho nên hắn vẫn sẽ lựa chọn không để cho Tử La rơi vào trong đó

Huống chi, đối thủ của bọn họ là Nhị hoàng tử, Ngũ hoàng tử, những người này cũng không phải là hạng tầm thường, khả năng mạo hiểm cũng khá lớn.

Mà điều khiển Mạc Vân Thiên sợ nhất chính là một khi để cho đám người Nhị hoàng từ và ngoại địch biết được sự tồn tại của Tử La, biết Tử La chính là điểm yếu của hắn thì tình cảnh của Tử La sẽ càng thêm nguy hiểm

Nên hắn càng không thể để cho Tử La lâm vào lốc xoáy nguy hiểm này

Bởi vì Dung Phong cũng biết kế hoạch của Mạc Vân Thiên, cũng4biết bọn họ có thể giành chiến thắng, trở thành phe thắng trong cuộc rối loạn của Đại Tề, cho nên mặc dù có lo lắng, hắn vẫn khá bình tĩnh.

Nhưng mà, chuyện đến bây giờ đã phát triển ngày càng thêm phức tạp hơn so với suy tính trước đó của bọn họ, không ngờ còn có chuyện vị hoàng tử nào đó cấu kết với ngoại địch

Cho nên, hiện giờ Dung Phong mới không thể hoàn toàn tin tưởng vào kế hoạch trước đây của Mạc Vân Thiên

Mặc dù Mạc Vân Thiên vừa rồi đã nhắc tới hắn có nghi ngờ rằng các vị hoàng tử cấu kết với ngoại địch, nhưng trước kia lúc định ra kế hoạch vẫn3hoàn toàn không có nhân tố này.

Như vậy, Dung Phong mới bắt đầu cảm thấy lo lắng về kế hoạch trước đây của Mạc Vân Thiên

Hắn nghĩ, nếu như chuyện có gì bất ngờ xảy ra, kế hoạch của Mạc Vân Thiên không thể thành công như dự tính, không biết liệu khả năng Mạc Vân Thiên và Tử La có thể ở bên nhau sẽ càng nhỏ hơn không? Còn nữa, cho dù cuối cùng có thể đến với nhau cũng sẽ phải trải qua một khoảng thời gian rất dài, không biết tới bao giờ.

Cho nên, nếu mọi chuyện xảy ra theo chiều hướng này, Dung Phong không hề đồng ý chuyện Mạc Vân Thiên vẫn luôn giấu giếm Tử La

Trên chiến trường luôn có biến đổi, không ai có thể xác định một khắc sau sẽ xảy ra chuyện gì.


Dung Phong cảm thấy Mạc Vân Thiên và Tử La rõ ràng đều có tình ý với đối phương, nếu như bởi vì vậy mà lỡ nhau, thậm chí là mất nhau, vậy thì không chỉ Mạc Vân Thiên tiếc nuối mà đối với Tử La cũng không công bằng

Dung Phong cảm thấy nếu Tử La biết được tình cảnh hiện tại của Mạc Vân Thiên, liệu nàng có muốn sánh bước đi cùng Mạc Vân Thiên hay không, nhưng Tử La có quyền được lựa chọn, Mạc Vân Thiên không nên thay Tử La quyết định tất cả.

Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Dung Phong cũng khó chịu, không nhịn được mà hỏi Mạc Vân Thiên rằng kế hoạch lúc trước có hữu dụng nữa không

Dung Phong nghĩ, nếu như kế hoạch của Mạc Vân Thiên có gì thay đổi, tỉ lệ thành công của bọn họ có thể sẽ thấp hơn, hắn nhất định sẽ khuyên Mạc Vân Thiên nhân cơ hội này đi bày tỏ lòng mình với Tử La

Dẫu sao, lần này khi đến nhà Tử La, hắn đã có thể xác định được tâm ý của nàng đối với Mạc Vân Thiên rồi

Trước đây thì thôi, dẫu sao bọn họ cũng không biết Tử La có ý với Mạc Vân Thiên hay không, bản thân Mạc Vân Thiên đang rơi vào tình cảnh này nên không muốn kéo Tử La vào chỗ nguy hiểm, nhưng bây giờ đã biết rõ tâm ý của Tử La rồi, Dung Phong cảm thấy Mạc Vân Thiên cần phải để Tử La biết tâm ý của hắn.

Mặc dù Dung Phong cũng biết, hắn suy nghĩ như vậy nhất định là có ý thiên vị biểu huynh nhà mình

Hơn nữa, trong lòng Dung Phong lúc này thực sự rối rắm, còn Mạc Vân Thiên khi nghe thấy câu hỏi này của hắn, hơi trầm ngâm một lúc liền trả lời để hắn an tâm:

“Yên tâm đi, mặc dù tình hình có thay đổi nhưng vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát, không chênh lệch nhiều lắm.”

Sau khi nhận được đáp án của Mạc Vân Thiên, nhìn sắc mặt Mạc Vân Thiên cũng không giống như đang nói dối, Dung Phong đã bình tĩnh lại.

Vì vậy, hắn cũng sẽ không nghĩ ngợi mãi vấn đề Mạc Vân Thiên có nên nói ra tâm ý của mình cho Tử La hay không nữa.

“Vậy là tốt, vậy là tốt rồi thế thì đệ sẽ chờ uống rượu mừng của nhị ca và A La.” Sau khi tâm trí được thả lỏng, Dung Phong nhịn không được mà trêu ghẹo Mạc Vân Thiên.


“Ừ, sẽ có ngày đó.” Khi nói lời này, thái độ của Mạc Vân Thiên vô cùng kiên định.

Nhưng mà, một câu tiếp theo của hắn lại khiến trái tim Dung Phong lại nhảy lên tận yết hầu, “Nhưng mà nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nếu kế hoạch của chúng ta cuối cùng xảy ra chuyện không may, huynh cũng hy vọng để có thể giúp huynh tiếp tục chăm sóc cho A La.” Nói xong, Mạc Vân Thiên cực kỳ nghiêm túc nhìn về phía Dung Phong.

Quả nhiên, khi nghe thấy lời ấy, phản ứng của Dung Phong giống như trong dự đoán của Mạc Vân Thiên, nổi giận nói, “Cái gì mà chăm sóc A La, tại sao đệ phải chăm sóc nàng ấy chứ, huynh tự mà sống sót rồi đến quan tâm chăm sóc nàng ấy đi!”

“Đệ sẽ làm.” Thái độ của Mạc Vân Thiên khi nói ra lời này vô cùng chắc chắn, thiếu chút nữa khiến Dung Phong phải nhảy dựng lên

“Huynh..

huynh..

Hừ, riêng chuyện này, để không giúp được huynh đâu!” Dung Phong tức giận hừ hừ, vừa nói vừa muốn đứng dậy rời đi

Nhìn thấy Dung Phong phản ứng dữ dội như vậy, Mạc Vân Thiên không khỏi đau đầu, liền nói: “Huynh chỉ nói là ngộ nhỡ thôi, đệ phải tin rằng chúng ta sẽ không làm gì khi mà chưa nắm phần thắng trong tay.” Vừa nghe thấy vậy, Dung Phong mới dừng lại, quay đầu lại nói: “Lời này có thật không?” “Ừ.” Mạc Vân Thiên cảm thấy hắn không muốn nói chuyện với Dung Phong nữa, nhưng phần ân tình này của Dung Phong vẫn khiến lòng hắn cực kỳ ấm áp

“Được, vậy được rồi, để biết bản lĩnh của quân đội Mạc gia các huynh, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện gì gọi là ngoài ý muốn cả

Nhị ca chỉ cần lên kế hoạch cho tương lai là được.” Dung Phong vừa nói vừa ngồi xuống.

Mạc Vân Thiên cảm thấy lúc này không phải là lúc thảo luận chuyện tương lai với Dung Phong, vì giờ chưa phải là lúc tập trung đến chuyện còn chưa xác định chắc chắn

Hơn nữa, tính tình của Dung Phong cũng không thích hợp thảo luận những chuyện này với hắn.

Vì vậy, sau khi nghe xong, Mạc Vân Thiên cũng dứt khoát gật đầu, “Ừ, đương nhiên.”

“Còn nữa, vấn đề lương thảo trong mùa đông này hiện giờ coi như đã tạm thời được giải quyết


Có điều, nếu trận chiến sự này có dấu vết dính líu đến các vị hoàng tử thì chuyện lương thảo lần này bị cắt giảm cũng không có gì bất ngờ cả, hơn nữa huynh đoán không chỉ có đợt này bị cắt giảm mà về sau khẳng định sẽ còn xảy ra nữa

Cho nên vấn đề lương thảo sẽ luôn là vấn đề lớn của quân đội Mạc gia.”

Thấy Dung Phong đã bình tĩnh lại, Mạc Vân Thiên lại tiếp tục thảo luận về tình cảnh hiện tại của quân đội Mạc gia

Mà Dung Phong vừa nghe liền kinh sợ, sau khi suy nghĩ kĩ càng mới hiểu được ý của Mạc Vân Thiên

Vì vậy, hắn cũng gật đầu đồng ý, “Sự thật đúng là như vậy, nếu như mấy vị hoàng tử thật sự nhúng tay vào thì về sau khẳng định bọn chúng sẽ còn tiếp tục làm vậy.” Nói đến đây, Dung Phong vừa kinh ngạc, lại lo lắng, “Nếu thật sự là như vậy thì biểu huynh đã có cách nào để đối phó chưa?” Sở dĩ Dung Phong lo lắng như vậy là bởi vì hắn biết nếu không có cách đối phó thì vấn đề lương thảo của quân đội Mạc gia về sau sẽ vô cùng nguy khốn.

Cau mày nói đến đây, Dung Phong dừng một chút lại nói tiếp, “Lần này gom góp lương thảo đã sử dụng gần hết khả năng của chúng ta rồi, ngoài ra thì việc gom góp từ các phú hộ hoặc các hộ nhà giàu cũng không phải là biện pháp lâu dài, cho nên nhị ca, nếu lần sau lại thiếu lương thảo, sợ rằng..

sợ rằng chúng ta sẽ rơi vào hoàn cảnh khó khăn, không dễ gom góp đủ lương thảo nữa đâu.” Nói đến đây, Dung Phong càng thêm lo lắng

Mạc Vân Thiên sao có thể không hiểu những lời này, nghe vậy liền gật đầu, “Ừ, chuyện này huynh biết.” “Vậy nhị ca, tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào đây?” Dung Phong sốt ruột hỏi.

“Dù địch vào sâu, tốc chiến tốc thắng!” Yên lặng một lúc lâu, Mạc Vân Thiên mới nói ra tám chữ này.

“Dù địch vào sâu, tốc chiến tốc thắng?” Nghe Mạc Vân Thiên nói như vậy, Dung Phong nhất thời không hiểu.

“Không sai.”

“Nhưng làm cách nào để dụ địch vào sâu, tốc chiến tốc thắng đây?” Dung Phong không nhịn được tiếp tục tò mò hỏi

Mạc Vân Thiên nghe vậy, lại nhìn dáng vẻ tò mò của Dung Phong, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Lương thảo của chúng ta bị thiếu hụt, nếu chiến sự vẫn tiếp tục kéo dài thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt đối với quân đội Mạc gia chúng ta, cho nên chúng ta cần phải tốc chiến tốc thắng, mau sớm chấm dứt trận chiến này mới được.”

Dung Phong nghe vậy vô cùng tán thành, gật đầu liên tục, sau đó lại hỏi: “Vậy nhị ca định làm cái gì?” “Đã có đầu mối, những hành động cụ thể còn phải bàn bạc với nhị thúc và mọi người mới được, trước tiên hãy chờ tin tức của Mạc Nhất, xem có phải do người của triều đình cấu kết cùng Dạ Quốc, Hung Nô hay không, rồi chúng ta sẽ hành động.” Đến đây, Mạc Vân Thiên cũng không giấu giếm suy nghĩ của mình với Dung Phong nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận