Khi đó, không chỉ trong số huynh đệ bọn họ phải có người đi biến thành mà ngay cả Tử La cũng đi cùng
Đương nhiên, hiện giờ Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục vẫn đang chuẩn bị, vẫn chưa biết điều ấy
Lại nói đến Dung Phong, sau khi rời khỏi nhà huynh muội Tử La, ngay lập tức hắn liên hệ với tâm phúc của Mạc Vân Thiên.
Rất nhanh, dưới sự sắp xếp đắc lực của tâm phúc Mạc Vân Thiên, có cả Dung Phong ở bên phối hợp, thêm cả uy vọng nhiều năm của Mạc Vân Thiên và quân đội Mạc gia, dân chúng luôn kính yêu bọn họ, quả nhiên bọn họ đã tiến hành gom góp lương thảo cực kỳ thuận lợi, dân chúng đều rất sôi nổi quyên góp lương thảo cho quân đội3Mạc gia đang bảo vệ biên quan.
Sau khi tập trung đủ lương thảo, nhóm người Dung Phong đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó là vấn đề vận chuyển lương thảo
Dung Phong nói với nhóm của Mạc Vân Thiên ý kiến “không nên đặt toàn bộ trứng chim vào cùng một rổ” của Tử La và nhanh chóng được mọi người ủng hộ
Vì thế, sau khi bàn bạc, đám người Dung Phong liền quyết định chia hai phần ba số lương thảo dược quyên góp phân thành vài lần vận chuyển, hai phần ba còn lại là để lưu trữ chờ lần sau có đủ người rồi mới chở đi
Hơn nữa lần này bọn họ còn sắp xếp mấy đoàn xe để che giấu tai mắt, thật thật giả giả, làm người ta không biết đoàn xe1nào mới thực sự vận chuyển lương thảo
Lúc này, đám người Dung Phong cũng không biết chính nhờ bọn họ cẩn thận mà cuối cùng quân đội Mạc gia không vì vấn đề lương thảo mà đại bại, giải quyết được nguy cơ lớn về lương thảo cho quân đội Mạc gia
Mà Dung Phong sau khi sắp xếp cho đoàn vận chuyển lương thảo an toàn rời khỏi đây, hắn liền quyết định đến trấn Cổ Thủy để tự mình chuyển sáu nghìn gánh lương thực mà huynh muội Tử La cung cấp.
Không thể không nói, việc Dung Phong đến khiến huynh muội Tử La cực kỳ vui sướng
Bởi vì họ đã bàn bạc với Dung Phong rằng lần này sau khi gom góp được đủ lương thảo sẽ phân thành từng nhóm đưa đến biên quan, cho nên6huynh muội Tử La nghĩ rằng có lẽ là phải đợi đến đợt vận chuyển sau đám người Dung Phong mới đến chở đi sáu nghìn gánh lương thực của nhà họ.
Cho nên, bây giờ khi thấy Dung Phong đến, huynh muội Tử La đều cực kỳ kinh ngạc và vui mừng.
“Dung đại ca, lương thảo đã gom góp đủ rồi sao? Còn cả chuyện vận chuyển cũng đều sắp xếp xong rồi à?” Sau một lúc hàn huyên, chờ tất cả mọi người ngồi xuống, trong phòng chỉ còn lại huynh muội bọn họ và Dung Phong, Tử La không nhịn được vội vã hỏi đến vấn đề lương thảo mà nàng quan tâm nhất.
“Đúng đấy, vấn đề lương thảo đã được giải quyết rồi ạ?” Tử Hiên thấy vậy cũng quan tâm khẩn trương hỏi Dung Phong
Tử4Thụ và Tiểu Lục tuy rằng không hỏi, nhưng vẻ mặt cũng mong chờ, hiển nhiên cũng cực kỳ quan tâm vấn đề lương thảo mà Tử La vừa hỏi
Thấy huynh muội Tử La để ý chuyện lương thảo như vậy, trong lòng Dung Phong lại ấm áp, hắn cười nói: “Ừ, đều đã được giải quyết rồi, bây giờ phần lớn lương thảo đã sắp xếp người vận chuyển đi rồi.” Nghe Dung Phong nói như vậy, trái tim Tử La vốn lo lắng cuối cùng cũng được thả lỏng, nàng lộ ra vẻ thoải mái.
Tuy rằng vừa rồi khi Dung Phong đến, Tử La nhìn thấy Dung Phong có vẻ mặt thả lỏng, không khí cũng vui mừng, nàng liền đoán được chuyện lương thảo được tiến hành cực kỳ thuận lợi
Nhưng vì chưa nghe thấy chính3miệng Dung Phong nói nên nàng mới vội vàng hói như vậy.
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Giải quyết xong vấn đề lương thảo này là chúng ta có thể yên tâm hơn.” Tử Thụ nghe vậy cũng lộ ra một nụ cười thoải mái, gật đầu
“Đúng đấy, đệ cứ nghĩ Mạc đại ca và mọi người ở bên kia không đủ lương thảo, trong lòng bọn đệ đều bất an, bây giờ thì vấn đề này được giải quyết rồi, bọn đệ cũng yên tâm.” Tử Hiên cũng nói
Tử La và Tiểu Lục nghe huynh đệ Tử Thụ nói như vậy cũng gật đầu theo.
“Đúng vậy, sau khi vận chuyển lương thảo khỏi đây, trong lòng huynh cũng yên ổn không ít
Mà chuyện lương thảo này có thể dễ dàng giải quyết như vậy là còn phải cảm ơn bốn huynh muội Tử Thụ, A La hỗ trợ
Bằng không, chỉ sợ bây giờ huynh vẫn còn vì chuyện lương thảo mà sứt đầu mẻ trán đấy.” Dung Phong mang vẻ mặt chân thành nói lời cảm ơn với huynh muội Tử La
“Ấy, việc nhỏ mà, không đáng nhắc đến đâu, huynh muội bọn đệ chỉ làm chút chuyện đủ khả năng thôi, có thể giúp được Mạc đại ca và quân đội Mạc gia cũng là niềm vinh hạnh của huynh muội bọn đệ rồi.” Nhìn thấy Dung Phong nói lời cảm ơn, trong lòng Tử Hiên tràn đầy cảm giác thành tựu, cảm thấy được cuối cùng cậu cũng có thể giúp đỡ thần tượng Mạc Vân Thiên của mình, giúp được cả quân đội Mạc gia mà cậu kính nể
Nhưng dù trong lòng cao hứng, cậu vẫn không quên khiêm tốn và chối từ
“Đúng đấy, Dung đại ca không cần nói cảm ơn đâu, lấy giao tình giữa chúng ta, chút chuyện ấy căn bản đầu đảng nhắc đến chứ.” Tử Thụ thấy vậy cũng đại diện huynh muội Tử La mà nói.
“Bốn huynh muội nói đúng, là Dung đại ca ta không đúng, haiz, sao huynh lại lập dị thể chứ, làm bốn huynh muội chê cười rồi.” Dung Phong nghe vậy, lại nhìn thấy vẻ mặt của huynh muội Tử La đều cực kỳ chân thành, không khỏi vỗ đầu nhận ra chính mình gần đây thật là “lập dị”.
“Ha ha ha, Dung đại ca có thể ý thức được điểm ấy cũng không tệ..” Tử Hiên thấy vậy liền trêu chọc
Nhất thời, không khí trong phòng trở nên càng thêm thoải mái, vui vẻ.
“Nhưng mà nói đến chuyện này, số lương thảo này mà không thuận lợi tới biến thành thì huynh vẫn không thể hoàn toàn yên lòng được, chỉ sợ trên đường sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.” Dung Phong nghĩ đến chuyện mà hắn đang lo lắng thì thẳng thắn nói ra cho huynh muội Tử La biết.
Nghe vậy, huynh muội Tử La cũng trở nên nghiêm túc
“Điều này cũng đúng, đường từ nơi này đến biến thành xa xôi, chưa xác định lương thảo được đưa đến đó thành công thì chúng ta quả thực vẫn không thể lơ là.” Tử Thụ nghĩ nghĩ, cũng đồng ý với lời nói của Dung Phong.
Tử La, Tử Hiên, Tiểu Lục nghe vậy cũng gật đầu
“Cho nên Dung đại ca, chuyện vận chuyển lương thảo, chúng ta vẫn cần giữ bí mật chặt chẽ, một ngày chưa nhận được tin tức lương thảo thuận lợi đưa đến biến thành, chúng ta chưa thể thả lỏng cảnh giác được.” Tử La cũng nhắc nhở Dung Phong một câu.
“Đúng đấy, haiz, chỉ hy vọng số lương thảo đó có thể sớm ngày đưa đến biến thành, lúc ấy thì huynh mới có thể ngủ yên ổn một giấc” Dung Phong nghe xong lời nói của huynh muội Tử La, lại lấy lại tinh thần.
“Đúng rồi, lần này Dung đại ca tới là để chở số lương thực mà nhà bọn để chuẩn bị phải không?” Sau đó, Tử Thụ nghĩ đến ý định của Dung Phong khi đến đây, vì thế liên quan tâm hỏi.
Thấy Tử Thụ hỏi vậy, Dung Phong đương nhiên cũng trở nên nghiêm túc, gật đầu nói: “Ừ, đúng vậy, lần này huynh đến là để phụ trách vận chuyển số lương thực của nhà các đệ, không biết bốn huynh muội đã chuẩn bị xong chưa?”
Sau khi hiểu ra, nhận lấy lòng tốt của huynh muội Tử La, Dung Phong không còn khách khí nữa
Vì thế, hắn thẳng thắn hỏi huynh muội Tử La đã chuẩn bị xong lương thực chưa
“Sáu nghìn gánh lương thực đã được chuẩn bị xong rồi ạ, Dung đại ca cần thì bất cứ lúc nào đệ và Tử Hiên cũng có thể dẫn huynh đi, không biết khi nào các huynh thì muốn?” Tử Thụ nghe vậy liền gật đầu nói rõ
Dung Phong nghe Tử Thụ nói như vậy, biết huynh muội Tử La đã chuẩn bị xong sáu nghìn gánh lương thực, trong lòng lại yên tâm, phe phẩy cây quạt trong tay, hơi cân nhắc rồi ra quyết định, “Được, thể thì buổi chiều các đệ đưa huynh đi lấy lương thực, buổi chiều bọn huynh đi luôn.” Tuyến đường thì Dung Phong đã sớm cùng tâm phúc của Mạc Vân Thiên sắp xếp xong, giờ sẽ rời khỏi trấn Cổ Thủy, Dung Phong cảm thấy vẫn đủ thời gian dựa theo kế hoạch của bọn họ để xuất phát đến biến thành
“Được, vậy chốc nữa bọn đệ sẽ xuất phát.” Tử Thụ nghe Dung Phong nói buổi chiều phải vận chuyển cũng không có ý kiến gì, gật đầu đồng ý
Còn Tử La thì không nghĩ rằng Dung Phong lại gấp gáp đến vậy, nhưng lại nghĩ đến tình hình biên quan bây giờ, cũng biết lương thảo càng sớm vận chuyển qua đó càng tốt, vì thế cũng đồng ý cách làm của Dung Phong
Nhưng bởi vì Tử La không biết Dung Phong hôm nay đến, hơn nữa đi lại vội vã như vậy, nàng vốn đang chuẩn bị một vài thứ gửi cho Mạc Vân Thiên, giờ không kịp nữa.
Vừa nghĩ đến đây, Tử La lại không thể bình tĩnh, đột nhiên đứng lên nói với Dung Phong: Dung đại ca, huynh chờ A Là một lát thôi, bây giờ A La sẽ đi lấy một vài thứ nhờ huynh giao cho Mạc đại ca.”
Nói xong, Tử La cũng không chờ Dung Phong và huynh đệ Tử Thụ nói gì đã đi ra ngoài.
“A La!” Dung Phong thấy vậy không khỏi đứng lên hồ với theo Tử La
“Sao vậy?” Tử La đang vội vã thu xếp đồ mà nàng muốn nhờ Dung Phong đưa cho Mạc Vân Thiên, nhưng nghe vậy cũng dừng lại, nghi hoặc hỏi Dung Phong.
“Là thế này, A La muội không cần phải nóng vội đâu, một lúc nữa bọn huynh mới xuất phát, cho nên A La cứ bình tĩnh làm, lát nữa xuất phát, Dung đại ca sẽ cho người gọi muội.” Dung Phong rất ít khi nhìn thấy Tử La ngốc nghếch và mất bình tĩnh như vậy, trong lòng không khỏi cười trộm, nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài
Đương nhiên, trong lòng Dung Phong lúc này đang cảm động khi thấy Tử La quan tâm đến Mạc Vân Thiên như vậy
Nhưng lại nghĩ nếu hai người muốn đến với nhau thì cần phải trải qua một đoạn đường rất dài, rất gian nan, sự vui mừng trong lòng hắn lại phai nhạt một chút
Tử La vốn lo lắng vì cho rằng Dung Phong có ý kiến khác khi thấy nàng định nhờ hắn gửi đồ cho Mạc Vân Thiên, nhưng nghe Dung Phong nói vậy thì nàng lại yên tâm
“Được, vậy lát nữa Dung đại ca đi thì nhớ cho người đến hậu viện nói cho A La một tiếng nhé.” Tuy rằng nói như vậy, những bước chân của Tử La vẫn không chậm lại, nàng nhanh chóng vừa nói vừa ra khỏi nhà
Đi ra ngoài, Tử La liền gọi Xuân Hoa và Hạ Hà ở tiền viện cùng đến hậu viện thu xếp đồ
Mà Tử Thụ, Tử Hiên, Tiểu Lục, còn có Dung Phong trong phòng nhìn thấy Tử La nóng vội như lửa cháy đến nơi như vậy thì không khỏi đều sửng sốt
“A La thật là...” Tử Hiên cảm khái một tiếng, nhưng lại không biết nói gì mới tốt.