Đây là lần thắng lớn đầu tiên từ khi liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô tấn công Đại Tề
Ngay lập tức, khí thế của liên quân hai nước Dạ Quốc Hung Nô cao ngất trời, sĩ khí tăng cao.
Tại nơi đóng quân ở biển quan của triều đình Đại Tề, thậm chí còn có tin đồn chủ soái Mạc Vân Thiên bị trúng kỳ độc, không còn sống được bao lâu nữa.
Trong quân lại có lời đồn rằng dự trữ lương thảo của quân đội Mạc gia thiếu thốn, không được tiếp tế nữa, sĩ khí của quân đội Mạc gia lại càng suy yếu.
Tại biến thành
“Nhị thúc, tình hình của gia bây giờ thế nào rồi?” Mạc Nhất3nhìn Mạc Vân Thiên vẫn đang nằm hôn mê bất tỉnh trên giường, sốt ruột hỏi Mạc Nhị thúc vừa xem mạch cho Mạc Vân Thiên xong
“Đúng đấy, đúng đấy, Nhị thúc, tình hình của gia tại sao càng lúc càng tệ thế? Hiện giờ đã hôn mê gần hai canh giờ rồi, sao vẫn chưa tỉnh lại?” Mạc Tam ở bên cạnh cũng xoa tay, sốt ruột nhìn Mạc Vân Thiên đang hôn mê mà vội vã hỏi han.
“Tiểu Nhị, ngươi cũng đến xem tình hình của thiếu gia thế nào đi!” Mạc Nhị thúc nghe vậy cũng không vội trả lời câu hỏi của Mạc Nhất và Mạc Tam mà đứng lên bảo Mạc Nhị bắt mạch cho Mạc Vân1Thiên.
“Vâng.” Mạc Nhị nghe lời của Mạc Nhị thúc, không hề do dự mà bước lên, tới trước giường của Mạc Vân Thiên và cẩn thận bắt mạch cho Mạc Vân Thiên đang hôn mê.
Thủ hạ của Mạc Vân Thiên là Mạc Nhất, Mạc Nhị, Mạc Tam, Mạc Tử, Mạc Ngũ, Mạc Đông và Mạc Nam, ai nấy đều có chức trách riêng
Ngoài việc ai cũng có thể cầm bình đánh giặc, bọn họ cũng có sở trường riêng của mình
Mà Mạc Nhị chính là người kế nghiệp của Mạc Nhị thúc, hắn tinh thông y thuật giống như Mạc Nhị thúc nên được làm quân y ở bên cạnh Mạc Vân Thiên.
Mạc Nhị rất có thiên phú về y thuật, từ6nhỏ đã đi theo Mạc Nhị thúc để học tập y thuật.
Tuy hiện giờ hắn chưa có y thuật cao minh như Mạc Nhị thúc nhưng tuyệt đối không phải kẻ bình thường đâu đâu cũng có, thậm chí ở một số phương diện còn cao minh hơn Mạc Nhị thúc một bậc.
Mà Mạc Vân Thiên từ lúc trúng độc đều được Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị cùng nhau chữa trị
Thế nên hiện giờ Mạc Nhị thúc bảo Mạc Nhi tới khám cũng không phải là điều gì lạ.
Đối với Mạc Tứ mà nói, Mạc Nhị thậm chí còn ít lời hơn hắn, có thể nói Mạc Nhị là người trầm tính nhất trong số các tâm phúc của Mạc Vân4Thiên
Lúc này, Mạc Nhi bắt mạch cho Mạc Vân Thiên hồi lâu, trong lúc bắt mạch, hắn ngồi vững vàng như núi Thái Sơn, không nói lấy một lời, khiến Mạc Nhất, Mạc Đông, còn có Trịnh Thế Nghiêm ngồi bên cạnh mà lòng nóng như lửa đốt.
Cuối cùng cũng chờ được Mạc Nhị bắt mạch xong, Mạc Tam gấp gáp tới mức nhảy bật lên, suýt nữa đã lôi Mạc Nhị còn chưa kịp đứng lên ra để ép hỏi
Sau khi bị Mạc Nhị liếc mắt một cái mới ngượng ngùng rút tay đang định kéo áo Mạc Nhị lại.
“Nhị ca, gia hiện giờ rốt cuộc thế nào rồi? Huynh và Nhị thúc nói câu gì đi chứ?” Mạc Tam cảm3thấy nếu hắn không hỏi được tình huống từ Mạc Nhị thúc hay Mạc Nhị thì nhất định hắn sẽ lo lắng đến mức phát điên lên mất
Mạc Nhị thúc thì hắn lại không dám tới kéo, thế nên chỉ có thể vội vàng kéo Mạc Nhị vừa mới bắt mạch xong
“Tiểu Nhị, người thấy thế nào?” Lúc này, Mạc Nhị thúc đang ngồi trầm ngâm bên cạnh Trịnh Thế Nghiêm, thấy Mạc Nhị bắt mạch xong liền hỏi
Trong phòng, nhóm người Mạc Nhất, Mạc Đông, Trịnh Thế Nghiêm tuy không lên tiếng nhưng cũng đều nhìn về phía Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị
“Bẩm Nhị thúc, tình hình của gia có vẻ càng thêm nghiêm trọng
Khoảng cách giữa hai lần độc phát tác càng ngày càng ngắn
Hơn nữa thời gian từ lúc bắt đầu chỉ là nửa canh giờ, hiện tại gần hai canh giờ rồi mà vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại
Còn nữa, ta nghĩ lần này độc của gia phát tác là do gia đã ra trận, đánh nhau với quân địch
Bởi vì gia vận công nên đã làm đẩy nhanh tốc độ tuần hoàn của độc tố trong người
Thế nên bệnh tình của gia mới đột nhiên trở nên nặng hơn.”
Nghe thấy câu hỏi của người trưởng bối là Mạc Nhị thúc, cho dù Mạc Nhị ít nói nhưng vẫn nêu ra từng điểm mà hắn phân tích được
Hơn nữa hắn và Mạc Vân Thiên tuy là chủ tớ, nhưng cũng là tình huynh đệ
Thế nên, tuy mặt ngoài Mạc Nhị không lộ ra điều gì, nhưng hắn cũng sốt ruột không kém gì nhóm Mạc Nhất
Lúc này sao hắn còn có thể để ý mình nói nhiều hay ít nữa?
Mạc Nhị vừa dứt lời, Mạc Nhị thúc nghe vậy cũng gật đầu: “Không sai, hiện giờ thiếu chủ đúng là không thể đánh nhau với người khác
Nếu không thì sẽ lại xảy ra tình trạng giống như bây giờ, chúng ta cũng không biết có thể bảo vệ được thiểu chủ hay không nữa.” Nói xong, Mạc Nhị thúc nhíu chặt lông mày lại, không biết phải làm sao.
Không thể không nói, lời nói của Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị đều làm mọi người ở trong phòng phải kinh hãi
“Ý của Nhị thúc là sau này, thời gian độc của gia phát tác sẽ càng lúc càng dài, khoảng cách càng lúc càng ngắn lại
Mà nếu đánh nhau với người khác thì sẽ làm bệnh tình nặng hơn?” Lúc này, Mạc Đông không bình tĩnh nổi, lên tiếng truy vấn Mạc Nhị thúc.
Không đợi Mạc Nhị thúc trả lời, Trịnh Thế Nghiêm cũng đứng lên, đi tới chỗ trống trước giường của Mạc Vân Thiên, nhìn dáng vẻ đau đớn của Mạc Vân Thiên khi đang hôn mê, cuối cùng hắn cũng xoay người, không nhịn được mà hỏi Mạc Nhị thúc: “Rốt cuộc Thành Khê đã bị trúng độc gì? Nhị thúc, hiện giờ các ngươi đã chẩn ra chưa?”
Mà mọi người nghe Trịnh Thế Nghiêm hỏi vậy lại cùng nhau nhìn về phía Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị.
Mạc Nhị nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người thì cảm thấy áp lực, nhưng hắn vẫn không thể không lắc đầu.
“Bẩm Thập..
Bẩm Trịnh tướng quân, thiếu chủ bị trúng kỳ độc
Ta và Tiểu Nhị đã lật hết tất cả sách thuốc nhưng vẫn chưa thấy loại kỳ độc nào tương tự cả
Thế nên hiện giờ cũng không biết thiếu chủ trúng phải loại độc nào
Bởi vậy, chuyện giải được không biết bắt tay từ chỗ nào.” Nói xong, Mạc Nhị thúc còn thở dài một tiếng.
Lại nói, sau khi Mạc Vân Thiên quyết định ra quyết sách dụ địch xâm nhập, dùng gậy ông để đập lưng ông, đánh nhanh thắng nhanh
Vốn dĩ trước đó đã tiến hành vô cùng thuận lợi, mà liên quân chủ lực của hai nước Dạ Quốc và Hung Nô cũng thành công đuổi theo để bắt lấy Mạc Vân Thiên và ba nghìn binh lực mà hắn dẫn dắt.
Nhưng khi liên quân hai nước sắp đi vào vòng vây của nhóm Mạc Nhất, sắp rơi vào tình cảnh chỉ có thể chạy đằng trời thì đột nhiên liên quân hai nước chợt rút lui
Nhóm Mạc Nhất không chỉ không mai phục được quân chủ lực của hai đạo quân kia mà Mạc Vân Thiên còn bị trúng kỳ độc trong trận chiến này.
Vốn dĩ, lúc Mạc Vân Thiên trở về cũng không phát hiện ra chuyện mình bị trúng độc, thế nên lúc đó Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị cũng chỉ băng bó vết thương ngoài da cho Mạc Vân Thiên
Nhưng điều làm mọi người không ngờ chính là lúc Mạc Vân Thiên trở về đã nhạy bén phát hiện ra kế hoạch lần này thất bại hẳn là có gian tế ở trong quân, nên hắn liền tự mình ra tay điều tra rõ ràng.
Nhưng khi còn chưa điều tra ra được gian tế thì độc của Mạc Vân Thiên đột nhiên phát tác
Từ lúc chỉ hôn mê hơn một canh giờ, cho tới bây giờ bắt đầu hôn mê hơn hai canh giờ vẫn không tỉnh lại
Tình hình của Mạc Vân Thiên nặng hơn, nhưng Mạc Nhị thúc và Mạc Nhi vẫn không chân được ra Mạc Vân Thiên đang bị trúng độc gì.
Trong lúc đó, đám Mạc Nhất cũng mời tất cả các danh y ở biến thành tới đây để điều trị cho Mạc Vân Thiên, nhưng thứ mà bọn họ biết còn ít hơn so với Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị
Hiện giờ, độc của Mạc Vân Thiên đã phát tác lần thứ hai
Hơn nữa, đã hơn hai canh giờ rồi mà vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, thế nên những người ở đây, dù là người bình tĩnh cũng hoảng loạn đến mức sắp phát điên rồi
Mà từ lúc Mạc Vân Thiên trúng kỳ độc cho đến nay, Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị gần như không ngủ mà liên tục lật xem vô số sách thuốc, nhưng vẫn không thể xác định được rốt cuộc Mạc Vân Thiên đã trúng loại độc nào
Đối với tình hình của Mạc Vân Thiên, phải nói bọn họ đã hoàn toàn bó tay, thế nên chẳng thể trách hiện giờ ai nấy đều đứng ngồi không yên như vậy.
“Nhị thúc, người và Nhị ca thật sự không có cách nào để giải độc cho gia sao?” Một lúc lâu sau, Mạc Tam là người đầu tiên phá vỡ sự trầm mặc trong phòng, hỏi
Nghe vậy, dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, Mạc Nhị thúc vẫn chỉ có thể bất đắc dĩ mà lắc đầu.
“Chúng ta lại công khai tìm kiếm đại phu khắp nơi đến điều trị cho Thành Khê, không nhất thiết phải là danh sư
Đoán chừng hiện giờ bên ngoài tin Thành Khê trúng độc đã truyền hết trong quân rồi, không ai không biết
Chuyện này đã không cần tiếp tục che giấu nữa
Chúng ta chỉ cần cố hết sức không để cho người ngoài biết tình hình của Thành Khê là được
Còn những kẻ muốn biết thì cũng đã có kẻ lén lút truyền tới tai bọn chúng rồi
Thế nên, Mạc Nhất, các ngươi cứ tiếp tục mời đại phu đến đây là được.” Lúc nói lời này, trong giọng nói của Trịnh Thế Nghiêm thậm chí lộ ra vẻ nguy hiểm.
Nhóm người Mạc Nhất thầy Trịnh Thế Nghiêm nói vậy thì sao có thể không biết lời của hắn chính là sự thật
Nghĩ tới tình hình hiện giờ của quân đội Mạc gia, rồi đến nguy cơ của biến thành, còn cả việc lòng quân bị dao động, bọn họ cũng đều mặt ủ mày chau
“Được, thuộc hạ sẽ đi làm ngay!” Mạc Nhất nghe lời phân phó của Trịnh Thế Nghiêm, nghĩ nghĩ cũng thấy có lý, không dài dòng nữa mà chắp tay đáp lại rồi đi nhanh ra cửa
Nhưng Mạc Nhất vừa mới bước ra cửa, còn chưa kịp phân phó gì thì lúc này, có một tên tiểu binh từ bên ngoài xông về phía hắn, trông rất sốt ruột.
“Chuyện gì mà hoảng hốt như thế? Không biết Hầu gia đang ở bên trong tĩnh dưỡng sao?” Mạc Nhất nhíu mày, hoàn toàn không nghĩ ngợi đã chặn tên tiểu binh tiếp tục chạy tới
“Bẩm..
bẩm Mạc Nhất tướng quân, đoàn xe của Dung thiếu gia đã đến rồi, còn đưa tới mấy vị đại phu nữa!” Thấy vậy, tên tiểu binh bị giữ lại vội vàng trả lời.
“Dung thiếu gia tự mình đến? Người đâu? Đại phu đâu?” Mạc Nhất ngày thường vô cùng bình tĩnh, vừa nghe vậy lại liên tục hỏi tiểu binh
“Ở..
còn ở phía sau, Dung thiếu gia và đại phu vẫn đang ở phía sau ạ
Lương tướng quân muốn tiểu nhân đi trước báo tin.” Tiểu binh kia thấy cấp trên của mình vội vàng như vậy thì đâu dám thất lễ, vội vàng nói hết một mạch
“Tốt, tốt lắm.” Mạc Nhật liên tục nói tốt hai tiếng, chân đã nhanh chóng vọt ra ngoài.
Quả nhiên, Mạc Nhất đi chưa được mấy trăm mét thì đã thấy đoàn người Dung Phong được tương tướng quân dẫn đường đang tiền ngay về phía mình
Chưa kịp chuyện trò gì thì Dung Phong và sáu vị đại phu mà hắn đưa đến đã được Mạc Nhất dẫn tới chỗ lều vải của Mạc Vân Thiên.
Nhìn thấy Dung Phong đến còn mang theo vài vị đại phu, nhóm người Mạc Nhị thúc, Trịnh Thế Nghiêm ở trong phòng đều vô cùng vui mừng, không hề nói nhiều mà để mấy vị đại phu mà Dung Phong mời đến bắt đầu trị liệu cho Mạc Vân Thiên.