Nếu chúng ta không thể nghĩ ra cách để giải quyết hoàn cảnh khó khăn hiện giờ, vậy thì, vậy thì tương lai đội quân chúng ta rất đáng lo ngại
Tương lai của Đại Tề cũng rất đáng lo!”.
Nghĩ tới thế cục hiện nay, Mạc Nhị thúc cũng không nhịn được mà thở dài nói
Mọi người đều đồng ý, cảm thấy phân tích của ông vô cùng có lý
Điều Mạc Nhị thúc lo lắng chính là hoàn cảnh khó khăn mà quân đội Mạc gia đang phải đối mặt hiện nay
Tình hình của bọn họ giờ đây phải nói là vô cùng bị động.
Thứ nhất, bọn họ không chỉ bị thua trận lớn nhất ở cửa khẩu Quảng Yên kể từ khi khai chiến tới nay
Điều chết người3nhất chính là chủ soái Mạc Vân Thiên của bọn họ còn bị trúng kỳ độc.
Lúc này, quân đội Mạc gia không chỉ như rắn mất đầu, mà sau trận ở cửa khẩu Quảng Yên, sĩ khí cũng hạ xuống
Hơn nữa không hiểu sao chuyện quân đội Mạc gia thiếu lương thảo lại bị người phe nào đó tiết lộ ra ngoài, hiện giờ lòng người trong quân lính lại càng dao động
Sĩ khí hạ xuống, rắn mất đầu, lại thêm lòng người dao động
Thế cục hiện giờ phải nói là vô cùng bất lợi cho quân đội Mạc gia.
Nếu để hai lời đồn chủ soái bị trúng kỳ độc, không còn sống được bao lâu, và cả chuyện lương thảo của quân đội Mạc gia thiếu thốn1tiếp tục truyền rộng rãi, không được khống chế thì hậu quả không phải là thứ mà mọi người ở đây có thể gánh vác nổi.
Không khó để đoán ra nếu cứ để mặc cho lời đồn tiếp tục lan ra thì quân đội Mạc gia bọn họ không cần chiến đấu đã thua rồi
Chẳng cần quân địch tới chiếm đánh, quân lính bọn họ cũng đã tan rã trước
Thế nên, điều quan trọng nhất mà bọn họ phải làm hiện giờ chính là ổn định lòng quân
Nếu không, bọn họ không phải thua bởi quân địch mà là thua bởi chính bọn họ trước
Cục diện như vậy, tất cả những người ở đây đều hiểu rõ, thế nên lúc này bọn họ đều cau mày, cực kỳ6lo lắng
Những lo lắng cũng không thể giải quyết hoàn cảnh khó khăn hiện tại
Thế nên sau một lúc thương lượng, bọn họ đã làm theo tất cả kế sách mà hiện giờ có thể đối phó.
Do đó, mọi người nghiêm túc thương lượng
Nhóm Trịnh Thế Nghiêm, Mạc Tam thúc và Mạc Tứ thúc phụ trách điều tra chuyện gian tế trong quân, nhất định phải tìm ra gian tế trong thời gian sớm nhất, nếu không thì sau này bọn họ sẽ càng thêm bị động.
Mà Mạc Nhất, Mạc Ngũ thì phụ trách phải đi tin đồn lương thảo dự trữ trong quân bị thiếu thốn
Còn Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị phụ trách bệnh tình của Mạc Vân Thiên
Năm người Mạc Tam, Mạc Tứ và các4ám vệ Mạc Đông, Mạc Bắc, Mạc Tây lại chia nhau, người ngoài sáng, người trong tối bảo vệ Mạc Vân Thiên
Dù sao hiện giờ có vô số kẻ muốn lấy mạng của Mạc Vân Thiên An nguy của Mạc Vân Thiên đang hòa cùng một nhịp thở với tình thế của biến quan.
Mà Mạc Tam thúc và Mạc Nhất sẽ đại diện, thay thế chức vụ của Mạc Vân Thiên, mọi người đều nghe theo sự chỉ huy của hai người họ.
Còn chuyện lương thảo, hiện giờ đúng là quân đội Mạc gia đã tạm thời giải quyết được nhờ sự giúp đỡ của Dung Phong
Có thể nói, nếu như chiến sự vẫn nằm trong phạm vi bọn họ dự đoán, chính là kết thúc trước mùa3đông này, thì lương thảo hiện giờ của bọn họ vẫn đủ
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết vẫn là bọn họ không bị liên quân hai nước ngăn chặn.
Còn nữa, Dung Phong đã liên hệ với những người đáng tin cậy trong gia tộc để giải quyết chuyện lương thảo
Thế nên, vấn đề lương thảo tạm thời không phải lo lắng.
Sau khi tạm thời sắp xếp mọi chuyện xong, mọi người lại nghĩ đến Mạc Vân Thiên
Lần này, Mạc Vân Thiên hôn mê đã ròng rã bốn canh giờ mới tỉnh lại, có thể nói làm mọi người sốt ruột muốn chết luôn rồi
Mà sau khi Mạc Vân Thiên tỉnh lại lần này, tình trạng cơ thể rõ ràng giảm sút rất mạnh so với lúc trước
Đừng nói là ra chiến trường, cầm quân đánh trận, ngay cả việc xử lý quân vụ dường như cũng không thể làm được.
Mà Mạc Vân Thiên vẫn khư khư cố chấp, không nghe lời khuyên bảo của Mạc Nhị thúc và Mạc Nhị rằng phải nằm yên trên giường nghỉ ngơi
Nhưng dù có nằm trên giường bệnh thì hắn vẫn không thể bỏ việc quân được
Nhất thời, bệnh tình càng lúc càng nặng.
Nhóm người Mạc Nhị thúc dù có lòng khuyên bảo, nhưng cũng biết tình hình ở biên quan hiện giờ nếu không có Mạc Vân Thiên tự mình xử lý thì quả thật không ổn
Càng không nói tới lời đồn ở bên ngoài rằng Mạc Vân Thiên trúng kỳ độc, không còn sống được bao lâu nữa càng ngày càng mãnh liệt
Vào thời khắc mấu chốt này, Mạc Vân Thiên càng phải thỉnh thoảng xuất hiện ở trong quân mới có thể ổn định được lòng quân, động viên mọi người.
Thế nên, dù nhóm người Mạc Nhị thúc biết Mạc Vân Thiên cần phải nghỉ ngơi dưỡng bệnh, nhưng cũng không thể làm gì được.
Mỗi lần nhìn Mạc Vân Thiên giả vờ như không có chuyện gì mà đến quân doanh thương lượng việc quan với các đại tướng, còn tuần tra quân đội, sau khi trở về, độc lại phát tác, có lúc còn mê man không dậy nổi, lòng nhóm Mạc Nhị thúc lại càng nóng như lửa đốt, cực kỳ lo lắng.
Mà Trịnh Thế Nghiêm, Mạc Tam thúc, Mạc Tử thúc tuy điều tra ra được vài tên gian tế của quân địch, nhưng bởi vì trước đó bọn họ sốt ruột chuyến Mạc Vân Thiên trúng độc mà hôn mê nên đã mất đi cơ hội xử lý trước, những tên gian tể điều tra ra được đều bị người diệt khẩu trước, hoặc là đã tự sát rồi.
Hiện giờ, kẻ gian tế chủ mưu trong quân vẫn chưa bắt được
Mầm họa lớn này ngày nào còn chưa tiêu diệt được thì bọn họ càng không thể yên tâm.
Nhóm người Mạc Nhất, Mạc Ngũ đã bắt được vài tên tung lời đồn đại ở trong quân, cũng tạm thời ngăn chặn được lời đồn lương thảo dự trữ bị thiểu
Chuyện Mạc Vân Thiên trúng kỳ độc, không còn sống được bao lâu nữa cũng được dập tắt dần bởi vì thỉnh thoảng Mạc Vân Thiên vẫn xuất hiện ở trong quân.
Lúc này, sau khi Mạc Vân Thiên thấy tình hình sức khỏe của mình mỗi ngày, Mạc Nhất lại tạm thời không đủ quyết đoán để xử lý quân vụ, Mạc Tam thúc, Mạc Tứ thúc thì tuổi tác đã cao, sau khi thương lượng với Trịnh Thế Nghiêm, hắn liền đẩy Trịnh Thế Nghiêm ra.
Để Trịnh Thế Nghiêm trở thành trợ thủ trong quân của Mạc Nhất, chức vụ và quyền hạn chỉ dưới Mạc Vân Thiên và Mạc Nhất
Trịnh Thế Nghiêm và Mạc Nhất sẽ cùng xử lý các quân vụ quan trọng
Mà Trịnh Thế Nghiêm vì được Mạc Vân Thiên trọng dụng, lại có biểu hiện xuất sắc từ trước, được đám người Mạc Nhất ủng hộ nên hắn nhanh chóng đứng vững trong quân, có danh tiếng nhất định
Ngay lập tức, quân đội Mạc gia tạm thời có Mạc Tam thúc, Mạc Nhất, còn có Trịnh Thế Nghiêm tạm thời thay thế Mạc Vân Thiên thi hành từng phần quyền lực
Mạc Vân Thiên cũng có thể xử lý quân vụ trong lúc tỉnh táo
Tình hình biên quan đúng là ổn định hơn không ít.
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang
Tướng Hà Bình vốn trấn thủ thành Dực Châu không ngờ lại nổi lòng mưu phản trong giờ khắc mấu chốt này
Hắn công khai tuyên bố rút khỏi quân đội Mạc gia, tuyên bố năm đó phụ thân của Mạc Vân Thiên đã dùng thủ đoạn không vẻ vang gì để cướp tước vị Trấn Bắc hầu khỏi tay huynh trưởng là Mạc Vũ Duệ
Nên Mạc Vân Thiên lên làm Trấn Bắc hầu một cách không danh chính ngôn thuận
Hà Bình thậm chí còn phải người đến giải cứu ba bà cháu Mạc Ngô thị, Mạc Vũ Duệ và Mạc Thao vốn bị Mạc Vân Thiên giam lại từ sớm
Có người của Mạc Vân Thiên ở đó, Hà Bình đương nhiên không thể cứu được ba bà cháu Mạc Ngô thị.
Hơn nữa, Hà Bình cũng không phải thật lòng muốn cứu ba bà cháu Mạc Ngô thị
Hắn chỉ lấy họ để làm bình phong cho việc tạo phản của mình càng thêm danh chính ngôn thuận mà thôi.
Hà Bình mang dã tâm lớn nên đã nhanh chóng đã lộ ra bản chất
Hắn dẫn năm trăm nghìn binh lính thủ hạ tự xưng vương ở thành Dực Châu, xưng là Dực Châu Vương, thống lĩnh năm tòa thành trì gần thành Dực Châu.
Khi tin tức này lan tới biến thành lại càng làm mọi người náo loạn, khiến cho quân đội Mạc gia càng thêm dao động
Mà lúc này, bệnh tình của Mạc Vân Thiên càng nặng thêm, thời gian hôn mê lại càng lâu
Độc đã lan vào phổi, vốn dĩ đang cố gắng chống chọi nhưng giờ cũng không gượng dậy được khỏi giường.
Chủ soái đã lâu không xuất hiện, trong quân không có ai dẫn đầu
Tuy uy tín của Trịnh Thế Nghiêm ở biến thành những năm gần đây càng lúc càng tăng cao, nhưng dù sao hắn vẫn không phải là Mạc Vân Thiên, thống lĩnh quân đội Mạc gia khó tránh khỏi vẫn không đủ danh chính ngôn thuận
Mà Mạc Nhất vẫn còn trẻ, Mạc Tam thúc, Mạc Tứ thúc tuy đức cao vọng trọng nhưng trước sau gì thì bọn họ chỉ là gia tướng mà thôi.
Bởi vậy, nhất thời lại không có ai đủ khả năng lãnh đạo quân đội Mạc gia uy mãnh
Mà cũng vì không gặp được chủ soái đã lâu nên lòng người lại càng giảm sút.
Họa vô đơn chí, liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô lại nhân cơ hội này phát động trận chiến lớn, xông thẳng tới cửa khẩu Quảng Yên mà tấn công
Cửa khẩu Quảng Yên dễ phòng thủ, khó tấn công, là cửa ngõ đầu tiên ở phía Tây Bắc của triều đình Đại Tể
Nếu như cửa khẩu Quảng Yên rơi vào tay địch, như vậy hai thành trì của biến quan sẽ không còn nơi hiểm yếu để che chắn, sẽ rơi vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc
Nếu như quân địch phá được căn cứ địa quan trọng lớn nhất của quân đội Mạc gia ở biến thành, vậy thì tương đương với việc mở ra cánh cửa lớn phía tây bắc Đại Tề, quân địch sẽ tiến thẳng đến ba phủ Mạc Bắc, sau đó chính là Trung Nguyên,
Nếu để quân địch tấn công, vây hãm ba phủ Mạc Bắc, rồi xông tới khu vực Trung Nguyên, như vậy thì quân địch sẽ chẳng khác gì ngựa chạy ở đồng bằng
Tháng ngày thủ đô của triều đình Đại Tể rơi xuống móng ngựa của quân địch cũng chẳng còn bao lâu nữa.
Mà lúc này, chủ soái Mạc Vân Thiên bị bệnh nặng, Hà Bình tạo phản, triều đình không trợ giúp, liên quân hai nước lại nhân cơ hội mở một đợt tấn công quy mô lớn vào cửa khẩu Quảng Yên
Nhất thời, quân đội Mạc gia có thể nói đã rơi vào cảnh bấp bênh, loạn trong giặc ngoài.
Mà lúc này, số lượng quân trông giữ ở biến thành cũng chỉ có một trăm nghìn
Hơn nữa bởi vì Mạc Vân Thiên bị bệnh nặng, nhiều ngày không được gặp chủ soái, không biết chủ soái còn sống hay đã chết nên sĩ khí hạ xuống rất thấp.
Đối mặt với sự công kích của tám mươi nghìn quân chủ lực của liên quân hai nước, Trịnh Thế Nghiêm chỉ có thể giữ mười nghìn quân canh giữ ở biến thành, chỉ huy chín mươi nghìn quân Mạc gia giao tranh chính diện với liên quân hai nước ở cửa khẩu Quảng Yên
Vốn dĩ là chín mươi nghìn quân Mạc gia đánh với không đến tám mươi nghìn liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô, tuy sĩ khí của quân đội Mạc gia suy sụp, nhưng dù sao thì nền tảng của quân đội Mạc gia lại vững chắc, lại là đội quân dũng mãnh nhất triều đình Đại Tề
Hơn nữa, tuy Trịnh Thế Nghiêm không phải chủ soái chân chính nhưng thiên phú chỉ huy quân đội lại rất phi phàm
Thế nên, khi hai phe giao chiến, liên quân hai nước cũng không chiếm được lợi thế, cuối cùng quân đội Mạc gia vẫn chiếm thế thượng phong.
Nhất thời, cửa khẩu Quảng Yên lại trở nên vững chắc, không thể phá vỡ.
Nhưng điều này cũng không hề làm Trịnh Thế Nghiêm và Mạc Tam thúc, Mạc Tứ thúc cùng nhóm người Mạc Nhật cảm thấy thư giãn chút nào.
Bởi vì bọn họ đều hiểu, Hà Bình đã dẫn năm mươi nghìn quân Mạc gia tạo phản
Hiện giờ hơn hai trăm nghìn quân Mạc gia của bọn họ chỉ có thể dùng tới không đến một trăm sáu mươi nghìn
Mà chín mươi nghìn quân Mạc gia ở cửa khẩu Quảng Yên và mười nghìn quân đang trông giữ ở biên thành hiện giờ đã là lượng binh lực nhiều nhất mà bọn họ có thể điều động được, đó gần như là lá vương bài cuối cùng của bọn họ
Ngoài ra, sáu mươi nghìn binh lực còn lại đều đang phân tán khắp nơi, muốn tập hợp lại cũng không dễ dàng
Thế nên, cửa khẩu Quảng Yên nhất định không thể thất thủ
Nếu không, biến thành mà gặp nguy thì ba phủ Mạc Bắc cũng sẽ gặp nguy, triều đình Đại Tề cũng sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.