“Đúng vậy, Tam tiểu thư, loại thuốc mà hôm nay thiếu chủ dùng vẫn giống như mọi ngày, nhưng đến buổi chiều bệnh tình của thiếu chủ thật sự đã tốt lên nhiều hơn
Không biết Tam tiểu thư có chữa trị gì cho thiếu chủ không? Nếu như là có thì hãy nói ra, không chừng chúng ta còn có thể tìm được phương pháp cứu chữa cho thiếu chủ cũng nên.” Lúc này, Mạc Nhị thúc cũng kích động không kém hỏi Tử La.
Tử La nghe vậy đương nhiên là lắc đầu tỏ vẻ bản thân cũng không hề biết, tiếp theo liền dứt khoát nói cả buổi chiều nay ngoại trừ đút thuốc cho Mạc Vân Thiên ra thì nàng không có làm thêm cái gì cả, nàng tuyệt đối sẽ không để họ biết được chuyện nước linh tuyến!
Nghe Tử La nói như vậy, Mạc3Nhị thúc cùng với Mạc Nhị lại càng cảm thấy buồn bực hơn, không có người nào có thể hiểu rõ sự kỳ lạ trong chuyện này như hai người họ đâu
Mà ngay cả sắc mặt của Trịnh Thế Nghiêm cùng với mấy người Mạc Nhất cũng tràn ngập nghi ngờ
“Vậy thì tại sao đột nhiên thiếu chủ lại có chuyển biến tốt chứ? Nếu có thể biết được nguyên nhân thì ắt hẳn chúng ta sẽ có cách chữa trị cho thiếu chủ!” Mạc Nhị thúc hơi thất vọng lắc đầu một cái
“Chuyện này cũng thật là kỳ lạ, không biết vì nguyên nhân gì giúp bệnh tình của gia chuyển biến tốt lên nữa?” Mạc Nhất cũng tỏ vẻ buồn bực, mà những người khác cũng đều nhao nhao bày tỏ sự thắc mắc của bản thân
“Có thể do gia biết Tam tiểu thư đã tới,1trong lòng vui vẻ, cho nên bệnh tình mới thuyên giảm đi không ít! Lúc trước không phải mọi người cũng đều nói là trong lòng gia luôn một mực nhớ đến Tam tiểu thư, nếu như Tam tiểu thư tới rất có thể sẽ giúp ích được cho bệnh tình của gia đó sao!” Lúc này lạc quan nhất chỉ có thể là Mạc Tam
Mặc dù cả buổi chiều này, hắn không canh gác trong lều, nhưng cứ mỗi lần đi vào đều thấy Tử La đang nói chuyện với Mạc Vân Thiên, cho nên hắn mới tin chắc rằng sở dĩ bệnh tình của Mạc Vân Thiên có thể có chiều hướng tốt là nhờ cả vào Tử La.
Nghe Mạc Tam nói vậy, Mạc Nhị cũng liền gật đầu, “Tiểu Tam nói cũng đúng, có thể do biết Tam tiểu thư đến nên mới khiến cho6ý thức muốn sống sót của gia càng thêm mãnh liệt hơn, vì thế mới khỏe nhanh vậy.”
Nói đến đây, ánh mắt của hắn liền sáng ngời lên, càng nghĩ càng cảm thấy có lý.
Vì vậy, hắn mong chờ nhìn về phía Tử La, nói: “Tam tiểu thư, trong khoảng thời gian này cô hãy ở bên cạnh trò chuyện với gia có được hay không, có lẽ gia có thể nghe thấy được.”
Mà Mạc Nhị thúc khi nghe thấy Mạc Nhị nói như vậy, bỗng nhiên liên tỉnh ngộ, dáng vẻ giống như đã hiểu ra mà vỗ đùi một cái, kích động nói, “Đúng, đúng, đúng!” Sau khi nói liên tiếp ba chữ “Đúng” Mạc Nhị thúc mới hùa theo Mạc Nhị, nói với Tử La: “Không sai, không sai, nhất định là như vậy!”
Vừa nói ông liền muốn tiến lên kéo lấy tay Tử La4nhưng tay mới vừa vươn ra một nửa lại nhớ tới làm vậy tựa như không thích hợp lắm, lúc này mới vội vàng thu tay về, nhưng sắc mặt vẫn kích động, “Tam tiểu thư, cô đúng là cứu tinh của thiếu chủ nhà chúng tôi! Xin Tam tiểu thư hãy ở lại bên cạnh thiếu chủ, cố gắng nói chuyện với ngài ấy
Nếu như hiểu chủ có thể chuyển nguy thành an, tôi xin thay mặt cho toàn thể tướng sĩ đóng quân ở biên ải, cũng như toàn thể quân đội Mạc gia, cảm tạ đại ân đại đức của cô!” Mạc Nhị thúc vô cùng kích động nói một hồi với Tử La, sau đó giọng nói đã mang theo sự nghẹn ngào
Từ ngày ấy Mạc Vân Thiên trúng độc tới nay, ông và Mạc Nhị, còn có Trịnh Thế Nghiêm, mấy người Mạc3Nhất đều vẫn luôn phập phồng lo sợ, tâm tình chưa từng có một ngày được yên ổn
Thấy bệnh tình của Mạc Vân Thiên càng ngày càng trở nặng nhưng bản thân lại chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, không thể làm gì cả, cho nên có thể tưởng tượng ra được gần đây Mạc Nhị thúc phải chịu đựng áp lực nặng nề đến mức nào, vì thể giờ phút này ông kích động như vậy cũng là chuyện bình thường mà thôi.
Tử La không ngờ được là mấy người Mạc Nhị thúc sẽ nghĩ tới nguyên nhân này, nghe ra sự biết ơn của Mạc Nhị thúc lại nhìn thấy mấy người Mạc Nhất cũng liên tục bày tỏ sự cảm ơn với mình, trong lòng nàng đổ mồ hôi lạnh, thật là cảm thấy vô cùng chột dạ
Có điều, cũng nhờ vậy, nàng mới có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi, nếu Mạc Nhị thúc nghĩ đó là nguyên nhân thì sẽ không còn ai nghi ngờ nàng đã làm gì với Mạc Vân Thiên nữa, như vậy nàng đã có thể cho Mạc Vân Thiên uống nước linh tuyền, về sau nếu Mạc Vân Thiên lại càng chuyển biến tốt hơn sẽ có thể giải thích được.
Vì vậy, sau khi đã nghĩ kĩ càng, Tử La cũng tự trấn định lại, vội vàng bày tỏ đối với nàng, Mạc Vân Thiên có ơn cứu mạng trọng như núi, không cần bọn họ nhờ vả nàng cũng sẽ nhất định tận tâm tận lực cứu giúp hắn
Sau khi nhận được lời bảo đảm của Tử La, mọi người mới dần bình tĩnh lại, tiếp tục nói một hồi cảm ơn rồi mới yên tâm rời đi.
“Tam tiểu thư, cô đã bôn ba cực khổ suốt cả chặng đường, hôm nay lại chăm sóc cho gia cả ngày
Thuộc hạ đã thu dọn một căn lều ở bên cạnh, cô hãy đi rửa mặt chải đầu rồi sớm nghỉ ngơi đi
Tối nay đã có thuộc hạ cùng với Tiểu Tam, Tiểu Tứ ở chỗ này trông coi gia, cô không cần phải lo lắng nữa!” Mạc Nhất đi ở phía sau cùng nói với Tử La.
Mạc Nhất vừa mới nói như vậy, nàng đã cảm thấy cả người rất không thoải mái, thấy tình trạng của Mạc Vân Thiên cũng đã ổn định hơn nhiều, sau một lúc suy nghĩ nàng cũng không từ chối nữa, quyết định đi tắm trước rồi lại nói sau.
Vì thế, nàng liền gật đầu với Mạc Nhất, “Cũng được, vậy A La đi rửa mặt trước đây.” “Vậy thuộc hạ sẽ bảo Tiểu Tam đưa Tam tiểu thư qua đó.” Sau khi nói xong câu này, Mạc Nhất liền hướng ra ngoài gọi Mạc Tam một tiếng, sau đó phân phó Mạc Tam dẫn Tử La đi rửa mặt và nghỉ ngơi.
Tử La đi theo Mạc Tam chưa tới năm mươi thước, hai người đã dừng lại trước một cái lều nhỏ, Mạc Tam liền dẫn nàng vào trong
Hai người vừa vào trong, Tử La cũng nhìn thấy Xuân Hoa, Hạ Hà đã sớm chờ ở bên trong lều, họ vừa nhìn thấy Tử La đi vào liền vội vàng đứng lên đón
“Tam tiểu thư, thuộc hạ đã nhờ Xuân Hoa tỷ chuẩn bị nước nóng cho cô rồi, nếu như còn cần gì thì đều có thể để cho Xuân Hoa tỷ ra bên ngoài lều gọi một tiếng, ở bên ngoài lúc nào cũng có người gác.”
Giao Tử La lại cho Xuân Hoa và Hạ Hà, Mạc Tam lại ân cần dặn dò một hồi, tới lúc Tử La bày tỏ không có vấn đề khác mới xin phép lui ra ngoài.
Sau khi Mạc Tam đi, Tử La mới hỏi Xuân Hoa, Hạ Hà đã ăn cơm, nghỉ ngơi chưa, biết được hai người đều đã ăn cơm, nghỉ ngơi rồi, nàng mới cho hai người hầu hạ mình rửa mặt
Sau khi sửa sang lại, Tử La mới cảm thấy bản thân như đã sống lại.
Bọn họ đã đi liên tục hơn năm ngày đường, dọc theo đường đi dãi gió dầm sương, mà Tử La luôn lo lắng cho Mạc Vân Thiên cho nên hiện tại có thể tưởng tượng ra nàng đã mệt mỏi đến mức độ nào rồi.
Nếu như trong năm ngày qua, Tử La không thỉnh thoảng uống nước linh tuyền để nâng cao tinh thần, cùng với lúc trước đã chăm chỉ rèn luyện thân thể mà khỏe lên không ít, thì nàng đã sớm ngã bệnh rồi.
Buổi chiều nay, Tử la có thể vẫn luôn ở bên cạnh trông nom Mạc Vân Thiên là bởi vì có sự lo lắng giúp chống đỡ, nhưng bây giờ đã buông lỏng xuống thì ngay lập tức nàng cảm thấy vô cùng buồn ngủ.
Vì thế, thiếu chút nữa Tử La đã ngủ ngay trong thùng tắm rồi, may mà có Xuân Hoa đứng gác bên ngoài, thấy Tử La mãi vẫn chưa ra liền gọi một tiếng, Tử La mới không có ngủ quên mất.
Sau khi tắm rửa xong, Tử La lại mặc vào quần áo nam, dưới ánh mắt không đồng ý của Xuân Hoa và Hạ Hà mà đi vào trong lều trại của Mạc Vân Thiên
Mạc Tam, Mạc Tử đang canh giữ bên ngoài lều của Mạc Vân Thiên khi nhìn thấy Tử La đi tới, sau một hồi sửng sốt thì Mạc Tam mới dẫn Tử La vào trong.
Quả nhiên, Mạc Nhất đang canh giữ bên mép giường của Mạc Vân Thiên khi nhìn thấy bọn họ đi vào liền đứng lên hành lễ một cái, mới hỏi Tử La: “Tam tiểu thư, sao cô không ở trong lều nghỉ ngơi mà lại tới đây?”
“Không cần, A La không mệt! Tối nay để A La chăm sóc huynh ấy đi, ngày mai Mạc Nhất đại ca còn có rất nhiều chuyện cần phải làm, mau đi xuống nghỉ ngơi, có A La ở đây là được rồi.”
Tử La lắc đầu một cái, vừa nói liền đi tới mép giường của Mạc Vân Thiên, tỉ mỉ kiểm tra chăn mền, chắc chắn Mạc Vân Thiên không có vấn đề gì mới ngồi xuống một băng ghế ở bên cạnh
“Sao thế được! Ba vị tiểu thư đã đi đường vất vả, hôm nay còn chăm sóc gia cả một buổi chiều, nếu như Tam tiểu thư không nghỉ ngơi cho khỏe, lỡ như quá mệt mỏi rồi có bệnh tật gì, khi gia tỉnh lại mà biết được chúng tôi không biết phải giải thích với gia như thế nào đâu!”
Thấy nói tới đây rồi mà vẫn không thể tác động tới Tử La, Mạc Nhất suy nghĩ một chút lại nói thêm một câu, “Còn nữa, nếu như Tam tiểu thư mệt mỏi sinh bệnh, thì những ngày sau ai tới chăm sóc cho gia đây? Bây giờ gia rất cần cô tới trông nom và nói chuyện cùng, cũng là giúp cho ham muốn được sống sót của gia càng thêm mạnh mẽ hơn!” Quả nhiên, khi nghe thấy Mạc Nhất nói câu kế tiếp, sắc mặt Tử La liền dãn ra
Xuân Hoa đứng một bên lại khuyên nhủ mấy câu, Tử La suy nghĩ một lúc cuối cùng cũng thỏa hiệp
“Vậy cũng được, Mạc Nhất đại ca có thể bố trí thêm một cái giường ở bên trong này, khi nào A La mệt mỏi thì tới đó nghỉ ngơi là được!” Tử La không yên tâm về Mạc Vân Thiên, đây là sự nhượng bộ sau cùng của nàng.
Thấy nét mặt kiên quyết của Tử La, Mạc Nhất biết dù có khuyên can nữa cũng không có tác dụng, vì vậy chỉ có thể gật đầu đồng ý
Mà quả nhiên hiệu suất làm việc của Mạc Nhất, Mạc Tam và Mạc Tứ rất cao, sau một lúc đã chuẩn bị xong một chiếc giường đơn cho Tử La
Giúp Mạc Vân Thiên bắt mạch thêm một lần nữa, sau khi đã biết được tình trạng của Mạc Vân Thiên đã ổn định, Tử La liền đuổi Xuân Hoa, Hạ Hà ra ngoài rồi bắt đầu nói chuyện với Mạc Vân Thiên.
Tiếp đó, nàng lại cho Mạc Vân Thiên uống thêm nước linh tuyền, xong xuôi hết thảy mí mắt nàng đã bắt đầu díu lại
Vì vậy, nàng lại gọi Xuân Hoa và Hạ Hà vào giúp mình thu dọn giường đệm, lại dặn dò hai người chú ý đến tình trạng của Mạc Vân Thiên
Dưới sự thúc giục của Xuân Hoa và Hạ Hà, lúc này nàng mới nhìn dáng vẻ ngủ mê man của Mạc Vân Thiên rồi dần dần chìm vào mộng đẹp.
Lần thứ hai tỉnh lại, Tử La phát hiện sắc trời đã sáng rồi
Ngay tức khắc nàng liền tỉnh táo lại, vội vàng ngồi dậy.