Điền Viên Cẩm Tú



""/

""/ Dung Phong cũng không biết suy nghĩ của Tử La, đương nhiên hắn sẽ không lưu ý đến việc nhỏ như ai nấu thuốc cho Mạc Vân Thiên, cho nên khi nghe Tử La nói muốn đích thân đi nấu thuốc, hắn cũng không nghĩ nhiều, cầm lấy thuốc dẫn đầu đi ra ngoài, vừa đi vừa quay đầu lại nói với Tử La: “Thế thì A La, chúng ta nhanh chóng đi thôi.”

“Vâng!” Tử La nghe vậy đương nhiên cũng vội vã theo sát Dung Phong

Mà Mạc Nhị cũng biết thuốc này rất quan trọng, nó liên quan đến chuyện Mạc Vân Thiên có thể chống đỡ được đến khi nhóm Mạc Nhị thúc lấy được dược thảo về để điều chế thuốc giải hay không

Cho3nên quá trình nấu thuốc không thể để xảy ra vấn đề gì được

Tuy rằng hắn rất có lòng tin với vấn đề an toàn trong quân, nhưng sau khi nghĩ kĩ, hắn vẫn quyết định đi cùng để trông coi mới có thể yên tâm được

Vì thế, Mạc Nhị nói với Tử Thụ một tiếng xin lỗi vì không tiếp chuyện được, bảo Xuân Hoa và Hạ Hà chăm sóc cho Mạc Vân Thiên thật tốt rồi lập tức đuổi kịp Tử La và Dung Phong.

Thế nên, khi Tử La và Dung Phong được Mạc Ngũ và các ám vệ khác dẫn đường ra khỏi lều chỉ huy chưa đến một trăm thước, Mạc Nhị đã đuổi đến

Hiện tại, Tử La đang nôn nóng để Mạc1Vân Thiên sớm được uống thuốc, vì thế lần này nàng không còn tâm tư gì để mà lo chuyện thêm linh tuyển vào trong nước nấu ăn của binh lính trong quân nữa.

Sau đó, mấy người họ vô cùng thuận lợi nấu xong thuốc rồi mang đến cho Mạc Vân Thiên uống

Sau khi hút thuốc cho Mạc Vân Thiên uống xong, lòng Tử La vốn rối ren giờ mới thoáng bình tĩnh lại

Nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sau khi uống thuốc này xong, khẳng định Mạc Vân Thiên có thể chống đỡ đến khi nhóm Mạc Nhị thúc mang dược thảo về và phối chế thuốc giải

Mạc Vân Thiên uống thuốc xong, Tử La cũng bảo nhóm Dung Phong đã lên6đường một ngày trời mệt mỏi xuống nghỉ ngơi, còn nàng đương nhiên là tiếp tục ở bên cạnh trông chừng Mạc Vân Thiên.

Sau khi ăn cơm chiều, Tử La lại cho Mạc Vân Thiên uống nước linh tuyền mấy lần, mà điều khiển Tử La kinh ngạc và vui mừng chính là lượng nước linh tuyền mà Mạc Vân Thiên có thể uống được lần này lại gấp đôi lần trước.

Không thể không nói, đó là một hiện tượng tốt! Sau đó, Mạc Nhị bắt mạch cho Mạc Vân Thiên càng khẳng định suy nghĩ của Tử La, tình hình của Mạc Vân Thiên chính xác đã chuyển biến tốt đẹp rất nhiều.

Vì thế, Tử La sung sướng không thôi, đêm nay gần như không ngủ,4thường thường canh giữ ở bên giường Mạc Vân Thiên, thỉnh thoảng lại đút cho hắn uống nước linh tuyền.

Tuy rằng đêm nay Tử La không ngủ nhiều, nhưng ngày hôm sau từ sớm nàng đã bị hàng loạt âm thanh ồn ào, huyên náo bên ngoài đánh thức

m thanh ấy tuy rằng không quá lớn nhưng cũng đủ để đánh thức Tử La đang ngủ mơ màng

Tử La buồn ngủ mông lung từ trên giường nhỏ ngồi dậy, xốc chiếc chăn thật dày lên, nghe âm thanh bên ngoài truyền đến cũng càng ngày càng chân thật, cuối cùng nàng mới hoàn toàn tỉnh táo lại.

Nhìn thấy trong lều mà nàng nằm chỉ có một mình nàng, sau khi nhìn thấy rõ tình hình trong lều,3nàng mới ý thức được hôm qua Xuân Hoa và Hạ Hà có lẽ thấy nàng quá mệt mỏi, muốn nàng mấy canh giờ sau có thể ngủ ngon và thoải mái nên đã đưa nàng về căn lều lớn mà lần trước Mạc Nhật đã chuẩn bị cho nàng.

Trong lòng nhớ đến tình hình bên ngoài, vì thế Tử La không gọi Xuân Hoa và Hạ Hà vào hầu hạ nàng rời giường, liền tự mình vội vàng mặc quần áo, chải tóc qua loa rồi đi giày xuống giường, vén chiếc màn thật dày ngăn cách với bên ngoài lên.

Cũng vì thế mà nàng liền nghe được rõ ràng hơn những âm thanh từ bên ngoài truyền lại.

Có tiếng người hô hoán ầm ĩ, có tiếng ngựa hí xa xa truyền đến

Những thứ này khiến trong lòng Tử La đột nhiên có một dự cảm không tốt.

Sau đó, nàng đang định đi tìm người nào đó để hỏi thì lại nhìn thấy Xuân Hoa đang đi về phía lều lớn bên này

Vì thế, nàng bước nhanh hai ba bước đến gần, nghi hoặc hỏi: “Xuân Hoa tỷ, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì thế?”

Xuân Hoa nghe vậy, sắc mặt biến đổi, bước chân cũng hơi khựng lại, bắt đầu thấy khó xử, không biết phải trả lời như thế nào, “Chuyện này, chuyện này.”

Nhìn thấy vẻ mặt Xuân Hoa khác thường, trong lòng Tử La bắt đầu lo lắng

“Xuân Hoa tỷ, tỷ mau nói cho A La biết đi!” Nói xong, Tử La đã định lướt qua Xuân Hoa để đi xem rốt cuộc có chuyện gì

Xuân Hoa thấy vậy thì hơi kinh hãi, nhanh chóng kéo Tử La lại và nói: “Tam tiểu thư, bên ngoài lạnh lắm, người còn chưa khoác thêm áo choàng đâu, sẽ lạnh đấy.”

Tử La nghe vậy mới ý thức được sáng sớm mùa đông đúng là lạnh, không khỏi rùng mình một cái, nhưng nàng vẫn nóng lòng muốn biết tình hình bên ngoài, nên vẫn tiếp tục gấp giọng hỏi Xuân Hoa: “Xuân Hoa tỷ, tỷ hãy nói cho A La đi, dù sao lát nữa A La ra ngoài điều tra thì cũng sẽ biết ngay thôi.”

Xuân Hoa cũng biết chuyện lớn như vậy là khó mà giấu được, vì thế vừa nghe vậy, nàng hơi hơi do dự một chút nhưng vẫn lựa chọn nói thật: “Đêm qua, liên quân hai nước lại đột nhiên tấn công thành

Tam thúc, Tứ thúc, còn có đám người Mạc Tử ban đêm đã tự mình đến cửa thành để giám sát và độc chiến, quân ta và liên quân hiện tại đang đánh nhau.”

Tử La nghe vậy hoảng sợ, “Thế tình huống phía trước hiện giờ như thế nào rồi?” “Nô tỳ cũng không rõ lắm, nhưng nô tỳ nghe Mạc Ngũ đại ca nói vì mấy người Tam thúc đã sớm có chuẩn bị, quân ta phát hiện quân địch tấn công thành rất đúng lúc, hơn nữa mấy người Tam thúc cũng đã chuẩn bị tốt để chống trả rồi

Cho nên khi liên quân hai nước tiến đến tấn công thành, quân ta ứng phó rất kịp thời, cũng không hề kinh hoàng

Nghe nói, mặc dù hiện tại trên phương diện binh lực quân ta hơi yếu, nhưng bởi vì có chuẩn bị trước, nên hiện giờ vẫn còn có thể chống cự được khi quân địch tấn công thành.” Xuân Hoa trả lời theo đúng sự thật.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!” Tử La nghe Xuân Hoa nói xong thì trong lòng vui mừng, may mà bọn họ đã có chuẩn bị từ trước, cũng đã sớm đã đoán ra được liên quân hai nước sẽ tấn công thành vào thời điểm này, bằng không tối hôm qua bọn họ khẳng định đã bất ngờ không kịp để phòng vì bị đánh tới đột ngột rồi

Hiện tại nàng chỉ có thể cầu nguyện cho mấy người Mạc Tam thúc đã có chuẩn bị, có thể chống cự được thể tấn công của quân địch

Lúc này, Hạ Hà cũng đi về phía họ, xem ra vừa mới đi từ lều chỉ huy của Mạc Vân Thiên tới.

Dưới sự trợ giúp của Xuân Hoa, Tử La sửa sang lại quần áo mà nàng chưa hoàn toàn mặc xong, thấy vậy liền vội vã hỏi Hạ Hà, “Hạ Hà tỷ, tình hình bên ngoài thế nào rồi?” Hạ Hà nghe vậy thì hơi sửng sốt, nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của Tử La, mới nghĩ ra vừa rồi Tử La hỏi đến chuyện gì.

“Nô tỳ cũng không biết rõ ràng, cụ thể lắm, hẳn là quân ta vẫn chiếm thế thượng phong

Những trải qua một đêm chiến đấu kịch liệt, hiện tại đã có không ít tướng sĩ bị thương được đưa trở lại quân doanh

Nghe nói bây giờ hai bên thương vong đều khá nhiều

Hiện tại trong quân ngoài Mạc Nhị đại ca ở lại giúp chúng ta chăm sóc cho Hầu gia ra, thì hầu hết các quân y và thầy thuốc khác đều đã đi trị liệu cho các tướng sĩ bị thương cả rồi.” Hạ Hà trả lời đúng theo sự thật

“Tam tiểu thư, hiện nay, phía trước vẫn chưa truyền về bất cứ tin tức nào cho thấy quân ta đang gặp bất lợi cả, có lẽ quân ta vẫn đang chiếm ưu thế

Hơn nữa, tường thành của biến thành cực kỳ kiên cố, Trịnh tướng quân và mấy người Tam thúc cũng đã sớm chuẩn bị chu đáo cả rồi, có lẽ đánh thêm một hồi lâu nữa thì chắc chắn cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì đâu, nhất định có thể chống cự được đợt tấn công thành lần này của quân địch mà.” Xuân Hoa thấy vậy, sợ Tử La quá lo lắng, vì thế liền phân tích tình hình cho Tử La để trấn an tâm tình sốt ruột của nàng.

“Đúng đấy, đúng đấy, Tam tiểu thư, Xuân Hoa tỷ nói đúng lắm! Quân đội Mạc gia chúng ta đâu có dễ bị đánh như vậy, mặc dù hiện tại bị liên quân hai nước đánh bất ngờ, nhưng bọn chúng cũng đâu có chiếm được chút ít lợi lộc nào

Cho nên dựa vào tình huống trước mắt, thì nhất định chúng ta còn không đến mức phải chịu thiệt.”

Hạ Hà thấy vậy cũng phụ họa theo lời nói của Xuân Hoa, nhưng nàng cũng chỉ an ủi Tử La rằng trước mắt sẽ không bị tổn thất, dẫu sao tình hình sau đó sẽ diễn biến như thế nào thì khó mà có thể đoán trước được, nói cho cùng thì nếu đem thực lực ra so sánh với liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô thì phe bọn họ vẫn yếu hơn.

Xuân Hoa giúp Tử La sửa sang lại quần áo, thấy Tử La đã hơi hơi yên lòng, sợ nàng lại hỏi thêm những thứ khác, vì thế liền nói sang chuyện khác: “Tam tiểu thư, chúng ta đi vào rửa mặt chải đầu, sau đó đi ăn sáng, lát nữa, người còn phải đi chăm sóc cho Hầu gia nữa!”

Quả nhiên, khi nghe Xuân Hoa nói như vậy, lực chú ý của Tử La đã hoàn toàn bị dời đi, “Được, được, chúng ta mau đi nhanh thôi!” Nói xong, nàng dẫn đầu xoay người đi về phía lều lớn.

Xuân Hoa thấy Tử La không hỏi tình hình bên ngoài nữa mới thấy yên tâm một chút, nói với Hạ Hà bên cạnh: “Hạ Hà, ngươi mau bưng nước ấm vào để Tam tiểu thư rửa mặt chải đầu đi.” “Ừ ừ!” Hạ Hà thấy Tử La không còn truy vấn nữa thì hai người cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi, nghe Xuân Hoa nói vậy, đương nhiên là không hề do dự mà đồng ý ngay, sau đó chạy chậm ra lều bưng nước ấm đến cho Tử La rửa mặt

Mà Tử La đi đằng trước thấy Xuân Hoa đi theo sau lưng liền vừa đi vừa hỏi Xuân Hoa: “Xuân Hoa tỷ, tình hình của Mạc đại ca bây giờ thế nào rồi?”

Nghe vậy, Xuân Hoa vừa đỡ Tử La ngồi xuống, tiếp tục sửa sang lại mái tóc còn chưa chải xong của Tử La, vừa trả lời: “Tình hình của Hầu gia vẫn ổn, hôm nay, Mạc Nhị đại ca lại bắt mạch cho Hầu gia, nói rằng bệnh tình của Hầu gia đã không còn nguy hiểm nữa, còn tốt hơn so với mấy ngày hôm trước rất nhiều, hơn nữa chuyển biến còn rõ ràng hơn nhiều, có lẽ thuốc ngày hôm qua thật sự đã có hiệu quả.” Nói đến đây, sắc mặt của Xuân Hoa cũng vui mừng hơn.

“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Xuân Hoa tỷ, chúng ta mau chuẩn bị cho xong rồi còn đi thăm Mạc đại ca nữa!” Tử La nghe nói tình hình của Mạc Vân Thiên đã có chuyển biến tốt đẹp, trong lòng cũng thấy vui mừng, khuôn mặt lộ ra vẻ vui mừng mà thúc giục Xuân Hoa nhanh lên một chút.

“Vâng, vâng!” Xuân Hoa nghe vậy đương nhiên cũng không có ý kiến gì, động tác cũng nhanh hơn

Tiếp đó, Hạ Hà cũng bưng nước nóng đến, vì thế Xuân Hoa, Hạ Hà lại cùng nhau hầu hạ Tử La rửa mặt chải đầu.

Tử La rửa mặt chải đầu, lại ăn một ít đồ ăn, sau đó bất chấp lời khuyên của Xuân Hoa rằng hãy ăn thêm một chút, mà đi thẳng đến lều chỉ huy của Mạc Vân Thiên, bắt đầu chăm sóc cho hắn.

Ngày hôm nay, Tử La lại tự mình nấu hai lần thuốc cho Mạc Vân Thiên, cũng tự mình đút cho Mạc Vân Thiên uống

Trong lúc đó, Tử La đương nhiên cũng nhân cơ hội nấu thuốc để bỏ thêm nước linh tuyền vào nước nấu cơm trong quân đội

Nàng không thể giúp gì cho nơi tiền tuyến, nhưng trong việc này nàng vẫn có thể âm thầm giúp đỡ một tay

Ngoài ra, Tử La còn để cho Xuân Hoa và Hạ Hà mang một ít thuốc trị thương qua cho mấy người Mạc nhị thúc nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận