Hít sâu một hơi, nàng sắp xếp lại những lời muốn nói: “Đương nhiên không giống, tuy rằng A La đã dạy Mạc Nhị đại ca cách làm thế nào để giải độc cho huynh, nhưng đó chỉ là nói bằng miệng mà thôi, Mạc Nhị đại ca chưa chắc có thể làm chính xác
Hơn nữa A La cũng sợ trong phương pháp giải độc mà muội nói cho huynh ấy bị bỏ sót điểm nào đó
Phải biết rằng quá trình giải độc Nhật Nguyệt Đoạn" này thật sự có vài phần phức tạp, lỡ như làm sai thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng
Cho nên dù thế nào đi nữa, để cam đoan không bị sai sót, A La vẫn nên ở lại giải độc cho huynh, tận mắt nhìn thấy huynh khỏe mạnh,3A La mới có thể yên tâm được.”
Nói đến đây, Tử La thấy Mạc Vân Thiên nhíu mày là biết hắn đang định phản bác, vì thể nàng nhanh chóng lấy tay che miệng hắn lại để ngăn hắn nói
“Mạc đại ca, huynh đừng cự tuyệt A La vội, A La đồng với huynh rằng nếu tình thể biên thành thật sự không ổn thì đến lúc đó, A La sẽ rời đi, nhưng không phải lúc này
Cho nên, huynh hãy để A La ở lại trước đã
Chưa nhìn thấy độc trong người huynh được giải, A La cũng không thể yên tâm đi được, dù trở về trấn Cổ Thủy cũng vẫn phải bận tâm lo lắng, như vậy đối với A La cũng không tốt có đúng không?”
Tử La tiếp tục khuyên bảo,1nói xong, nàng lại nhìn Mạc Vân Thiên bằng đôi mắt trông mong
Bị Tử La nhìn như vậy, Mạc Vân Thiên cảm thấy cực kỳ áp lực.
Thái độ của Tử La kiên quyết đến mức nằm ngoài dự đoán của Mạc Vân Thiên
Nhìn thấy Tử La như vậy, sao hắn có thể không đau lòng, không mềm lòng chứ? Vì thế, lời nói cự tuyệt của Mạc Vân Thiên lần này cuối cùng lại không nói ra được.
Nghĩ lại lời Tử La vừa nói, Mạc Vân Thiên hiểu được Tử La nói cũng có lý.
Quả thực, tình huống hiện tại mặc dù có biến động, hắn đoán được hành động sơ lược của đối phương, nhưng lúc này vẫn chưa tới mức cùng đường bí lối, chưa phải lúc nguy hiểm nhất
Thôi, thôi! Xem tình8huống thế nào đã!
Đến lúc đó nếu thật sự phải đưa Tử La đi thì hắn sẽ cho người đưa nàng đi
Hiện tại để nàng tạm thời ở lại, để tránh nàng đi rồi vẫn phải bận tâm lo lắng chuyện hắn trúng độc
Nghĩ đến đây, sắc mặt Mạc Vân Thiên cũng dịu lại
Tử La luôn luôn chú ý tới biểu cảm của Mạc Vân Thiên, nhìn thấy vẻ mặt hắn có biến đổi, biết hắn dao động nên nhanh chóng rèn sắt khi còn nóng: “Mạc đại ca, huynh nói xem làm vậy được không?” Mạc Vân Thiên vốn cũng đã định đồng ý với Tử La, hiện tại lại nghe Tử La hiếm khi làm nũng với hắn, sao hắn có thể không đồng ý chữ: “Được rồi.” “Thật không?” Tử La thấy9Mạc Vân Thiên đồng ý thì cảm thấy không thể tin được, vì ban nãy nàng mới bị Mạc Vân Thiên cự tuyệt rất nhiều lần.
“Ừ, nhưng muội muốn ở lại thì phải nghe lời.” Dưới ánh mắt chờ mong của Tử La, Mạc Vân Thiên gật đầu.
“Thật tốt quá, thật tốt quá!” Nghe vậy, Tử La hưng phấn mà hô to: “Mạc đại ca đối với A La thật tốt, A La rất thích huynh!”
Mạc Vân Thiên nhìn thấy vẻ vui mừng lộ rõ trên nét mặt Tử La như thế, chỉ vì có thể ở lại với hắn cùng nhau đối mặt nơi biên quan có nguy cơ tứ phía này thôi
Nghĩ vậy, Mạc Vân Thiên lại thấy cảm động.
Nhìn thấy Tử La sung sướng như một đứa trẻ, Mạc Vân Thiên không7kìm lòng được mà lại muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng đang khép mở nói chuyện mê người kia
May mắn là sự tự chủ của hắn rất mạnh, lúc này mới đè ép ý muốn này xuống
Tuy rằng hắn không hôn lên môi Tử La nữa nhưng vẫn không nhịn được mà ôm Tử La vào trong lòng
Lúc này, Mạc Vân Thiên không phải không muốn bày tỏ nỗi lòng của hắn với Tử La, kể ra tâm ý của hắn những năm gần đây, trời mới biết hắn đã đau khổ và bất đắc dĩ vì phải chịu đựng không nói ra mấy năm nay như thế nào.
Nhưng mà, Mạc Vân Thiên lúc này lại vô cùng tỉnh táo, trước khi chưa giải quyết nguy cơ nơi biên quan này, chưa có năng lực cho Tử La một cuộc sống yên ổn hạnh phúc, hắn tuyệt đối không thể biểu hiện nhiều tình yêu đối với nàng
Hắn không hy vọng nếu sau này hắn không có cơ hội đến với Tử La, nàng sẽ cảm thấy nặng nề vì hắn từng có tình ý với nàng mà không thể yêu người đàn ông khác, nàng sẽ sống cuộc sống mà nàng đáng ra nên có.
Lúc này, Mạc Vân Thiên còn chưa biết Tử La đã yêu hắn sâu đậm đến nỗi hắn không thể tưởng tượng nổi, đã tới mức không có hắn thì nàng cũng sẽ không còn dũng khí yêu ai khác nữa
Tình cảm của Tử La đối với Mạc Vân Thiên lúc này đã tới mức cùng sống cùng chết, nếu Mạc Vân Thiên biết hắn ở trong lòng Tử La đã quan trọng như vậy thì có thể hắn đã không có ý muốn đưa nàng đi.
Lại bị Mạc Vân Thiên ôm vào trong lòng, Tử La cảm thấy không khí giờ phút này thật ngọt ngào, nàng không kìm lòng được mà ôm lấy Mạc Vân Thiên
Cảm nhận được động tác của Tử La, Mạc Vân Thiên bất chợt thấy rung động, sau đó hắn càng thêm dùng sức ôm nàng
Hai người lẳng lặng ôm nhau, không biết đêm nay là đêm nào, trong lòng hai người đều tràn đầy hạnh phúc
Tử La cảm thấy cái ôm của Mạc Vân Thiên vừa ấm áp vừa an toàn, được hắn ôm vào trong lòng, nàng cảm thấy an tâm chưa từng có, cảm thấy chỉ cần có Mạc Vân Thiên ở bên, nàng sẽ không bị một chút thương tổn nào.
“Mạc đại ca, huynh biết không, hiện giờ A La cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.” Tử La dụi đầu vào trong lòng Mạc Vân Thiên, cảm thán.
“Ừ.” Mạc Vân Thiên gật đầu, sau đó nghĩ Tử La không nhìn thấy động tác của hắn nên lại lên tiếng, ôm chặt thiên hạ trong lòng hơn nữa.
Mà Tử La cũng không để ý câu trả lời bình thản của Mạc Vân Thiên, nàng sớm đã quen với tính tình lạnh lùng của hắn rồi.
Vì thế, Tử La tiếp tục nói ra tâm tình hiện tại của nàng: “Mạc đại ca, huynh biết không
Kỳ thật, khi Dung đại ca đến trấn Cổ Thủy và nói cho A La biết huynh thích A La, A La cực kỳ vui mừng
Bởi vì không biết từ khi nào, A La cũng đã thích Mọc đại ca rồi, cho nên nghe nói Mạc đại ca cũng thích A La, trong lòng A La cực kỳ vui vẻ
Thật đấy, A La rất vui!”
Nghe thấy thế, trong lòng Mạc Vân Thiên đau xót, hắn ôm Tử La chặt hơn nữa, ở nơi không ai nhìn thấy, không ngờ nước mắt hắn lại chảy xuống
Mấy năm nay luôn ở trong tình trạng cực kỳ nguy hiểm, vào lúc khốn khổ nhất, nguy hiểm nhất, ở thời khắc sống còn vô vọng nhất, cả việc bị trúng độc lần này, bị tra tấn đau đớn không chịu nổi khiến hắn cảm thấy mình lập tức sẽ chết đi, hắn vẫn không hề rơi lệ
Vậy mà vào giờ phút này, hắn chính tai nghe được thiên hạ mà hắn che chở mấy năm nay lại có tình cảm sâu đậm với hắn như thế, nước mắt của hắn lại rơi xuống
Trước kia, Mạc Vân Thiên còn tưởng rằng hắn sẽ không rơi lệ, nhưng giờ này, khắc này, hắn vô cùng biết rõ, hắn vẫn là một người bình thường, hắn cũng có thất tình lục dục”
(*) Thất tình lục dục: Bảy thứ tình cảm biểu lộ ra bên ngoài và sáu việc ham muốn của con người
Lúc này, vị chiến thần thống lĩnh hai trăm nghìn quân đội Mạc gia, có uy phong truyền xa này lại rơi nước mắt
Cảm nhận được động tác của Mạc Vân Thiên, tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng cũng không gây trở ngại cho Tử La cảm giác được sự bảo vệ phát ra từ đáy lòng của hắn đối với nàng.
Tử La mỉm cười: “Mạc đại ca, có thể gặp được huynh, khi A La thích huynh, mà huynh đồng thời cũng thích A La, A La cảm thấy không còn chuyện gì có thể làm A La cảm thấy hạnh phúc, thỏa mãn hơn nữa
Mạc đại ca, hãy để A La bên cạnh huynh, luôn luôn ở bên huynh đi.” Dù là sống hay chết.
“A La.” Mạc Vân Thiên nghe mà trong lòng đã đau đến mức gần như không thể hô hấp.
Cảm nhận được cảm xúc của Mạc Vân Thiên thay đổi, Tử La biết tâm tình lúc này của Mạc Vân Thiên, không đành lòng để hắn tiếp tục đau lòng nên nhanh chóng chuyển đề tài, cố ý trêu chọc: “Hì hì, nói đến chuyện này, chắc chắn Mạc đại ca còn chưa biết nhỉ! Kỳ thật, nếu không phải còn huynh thích A La, cẩn A La, chắc chắn A La đã phải làm gái lỡ thì, không gả đi được, làm người ta chỉ cười đấy.”
Nói xong, Tử La ngẩng đầu lên từ trong lòng Mạc Vân Thiên, mà lúc này Mạc Vân Thiên đã bình tĩnh lại, cho nên Tử La cũng không biết Mạc Vân Thiên vừa rồi đã rơi lệ
“Ha ha, Mạc đại ca không biết đâu, thanh danh xấu của A La đều đã lan xa khắp trấn Cổ Thủy, thậm chí ở huyện Thanh Dương rồi
Ở đó đã không có ai bằng lòng cưới A La nữa, cho nên lúc này A La nhất định phải đi theo huynh, huynh không được phép bỏ A La đâu đấy.” Tử La tiếp tục đùa giỡn.
“A La nói như vậy, huynh nghe xong cũng không được bởi vậy mà ghét bỏ A La đâu đấy
Bằng không, A La cũng sẽ không dễ dàng tha cho huynh đâu, A La đã quyết sẽ bám lấy huynh rồi.” Nghe thấy thế, Mạc Vân Thiên cuối cùng không nhịn được mà khẽ cười ra tiếng: “Yên tâm, A La nhà của chúng ta luôn luôn tốt nhất!”
Tử La đương nhiên có thể nghe ra tình ý trong lời nói của Mạc Vân Thiên, trong lòng càng thấy mềm mại, nhưng ngoài miệng lại nói: “Đương nhiên, đương nhiên rồi! Những người đó thật không tinh mắt khi chướng mắt A La, huynh nói có đúng không?”
“Ừ, đúng vậy!” Nghe vậy, Mạc Vân Thiên liên tục gật đầu hùa theo
Tử La chỉ cố ý chọc cười, không ngờ Mạc Vân Thiên lại gật đầu liên tục đồng ý với vẻ đúng lý hợp tình như thế, vì thế nàng lại ngượng ngùng
Mèo khen mèo dài đuôi như vậy, ngay cả chính nàng cũng ngượng ngùng, mà Mạc Vân Thiên còn mang vẻ rất đồng ý, làm mặt Tử La dày đến thế nào cũng có vẻ không kiềm chế nổi
Nhưng Tử La không định biểu hiện ra vẻ xấu hổ và ngượng ngùng, vì thế vẫn cố mạnh miệng nói: “Vẫn là Mạc đại ca tinh mắt!”
“Đúng vậy!” Mạc Vân Thiên lại nịnh nọt mà gật đầu, thấy vậy, Tử La cuối cùng sinh ra ý muốn bỏ chạy
Ai da, ai da, không mặt mũi gặp ai cả, làm sao bây giờ? Thế nên, Tử La lại vùi vào trong lòng Mạc Vân Thiên để che giấu vẻ mặt mất tự nhiên của nàng lúc này.
Đúng lúc này, tiếng của Xuân Hoa từ bên ngoài truyền đến: “Hầu gia, Tam tiểu thư, hai người đã ăn xong chưa ạ?” Thì ra là Xuân Hoa thấy thời gian đã trôi qua lâu, thấy đêm đã khuya, Tử La phải đi về rửa mặt nghỉ ngơi, có lẽ Mạc Vân Thiên cũng muốn chuẩn bị nghỉ ngơi nên nàng mới lên tiếng nhắc nhở người bên trong.
Nghe thấy Xuân Hoa gọi, khuôn mặt Tử La lập tức đỏ bừng, cuối cùng đã nhớ tới việc vừa rồi Xuân Hoa và Hạ Hà rõ ràng đã tránh đi để cho nàng và Mạc Vân Thiên ở riêng
Không có mặt mũi gặp ai, Tử La lại vùi đầu vào trong lòng Mạc Vân Thiên.