Nhưng mà đây cũng đã là biện pháp duy nhất của đám người Mạc Vân Thiên trước mắt
Hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể đợi sau khi Mạc Vân Thiên dẹp vòng vây của phản quân Dực Châu, thống nhất tất cả quân đội Mạc gia đến biến quan, đến lúc đó, bọn họ mới có thể có năng lực cùng liên quân hai nước quyết một trận tử chiến ở biên thành.
Kế hoạch của Mạc Vân Thiên được các tướng sĩ ủng hộ, sau đó, Mạc Vân Thiên lập rõ kế hoạch để đi.
Đầu tiên, hắn hạ lệnh phong tỏa tin tức hắn rời khỏi biên thành, tận lực kéo dài tình báo rằng liên quân hai nước dưới thành biết hắn mang theo bốn mươi nghìn quân đội Mạc gia rời đi.
Còn nữa, hắn cũng sắp xếp bố trí thủ thành sau3này
Mạc Vân Thiên lệnh cho quân đội Mạc gia trước khi hắn giải quyết phản quân Dực Châu và trở về, phải cố thủ biên thành không ra, rồi hắn lại dặn dò các tướng sĩ lưu lại một lúc.
Trong các chủ tướng lưu lại bảo vệ biên thành lần này, Trịnh Thể Nghiêm muốn lưu lại, đối với chuyện này, thái độ của Trịnh Thể Nghiêm cực kỳ kiên quyết, Mạc Vân Thiên cũng chỉ có thể đồng ý với hắn, hơn nữa để Trịnh Thế Nghiêm lưu lại chỉ huy chiến sự biên thành đúng là lựa chọn tốt nhất.
Vì thế, quyết định cuối cùng chính là Mạc Vân Thiên mang theo Mạc Nhị thúc, Mạc Tam thúc, còn có Mạc Tứ thúc dẫn các tướng sĩ cùng bốn mươi nghìn binh lực đến trợ giúp thành Lương Châu.
Còn Trịnh Thể Nghiêm và1Mạc Nhị, Mạc Tứ ở lại biên thành cùng hơn mười nghìn quân đội Mạc gia bảo vệ thành trì chờ đám người Mạc Vân Thiên về cứu.
Ngoài ra, Mạc Vân Thiên còn hạ quyết định để đám người Mạc Ngũ, Mạc Bắc, Mạc Tây dẫn dắt năm mươi ám vệ đưa Tử La rời đi trước khi liên quân hai nước còn chưa nhận ra binh lực của biên thành đã giảm, trước khi bốn mươi nghìn binh lính tăng thêm kịp thời tới nơi.
Sau khi nghe nói quyết định này của Mạc Vân Thiên, Tử La đương nhiên không chịu rời đi, muốn ở lại thủ thành chờ Mạc Vân Thiên trở về.
Nhưng lần này Mạc Vân Thiên không nói nhiều với Tử La, hắn sai Xuân Hoa hạ thuốc cho Tử La, sau đó, sau khi nàng hôn mê, để đám người8Mạc Ngũ lén mang Tử La ra khỏi thành.
Sau khi tỉnh lại, Tử La phát hiện ra bọn họ đã cách biên thành hơn ba mươi dặm, mà vẫn nhờ Tử La thường thường uống nước linh tuyền mấy năm nay, dùng nước linh tuyền để tắm, cơ thể khỏe mạnh hơn người bình thường nên mới có thể nhanh chóng tỉnh lại như vậy.
Sau khi tỉnh lại, không ngờ Mạc Vân Thiên lại dùng cách như vậy để bắt nàng đi, Tử La lập tức nổi cơn giận dữ.
Tử La biết tình hình hiện tại cực kỳ không ổn đối với đám người Mạc Vân Thiên, nhân số quân đội Mạc gia hiện tại có thể tham gia chiến sự biến quan trước mắt chỉ khoảng tám mươi nghìn người, nhưng mà liên quân hai nước lại thêm phản quấn Dực Châu thì có9tận một trăm năm mươi nghìn
Binh lực của đối phương gần như gấp hai quân đội Mạc gia.
Nói đến chuyện này, trong trận chiến tranh tại biên quan này, Đại Tề bọn họ chỉ có quân đội Mạc gia của Mạc Vân Thiên đang chống cự, thậm chí triều đình còn không cung cấp gì để duy trì ủng hộ
Mà đối phương thì trong nước có phản quân Dực Châu, bên ngoài thì có liên quân hai nước Dạ Quốc và Hung Nô gần như dốc hết quốc lực để tấn công quân đội Mạc gia
Bởi vậy có thể thấy được, quân đội Mạc gia trước mắt bị động đến thế nào! Tử La hiểu rất rõ nếu biên thành không phòng thủ được đến khi chờ Mạc Vân Thiên dẹp xong phản quân Dực Châu thì phe Mạc Vân Thiên chắc chắn sẽ bại
Mà7quân đội Mạc gia bị bại thì Tử La căn bản không dám tưởng tượng thứ chờ đợi Mạc Vân Thiên sẽ là cái gì.
Cho nên, nhất định phải bảo vệ biên thành! Nàng nhất định không thể để Mạc Vân Thiên xảy ra chuyện! Vì thể sau khi tỉnh lại, Tử La liền khuyên nhủ Xuân Hoa, Hạ Hà và đám người Mạc Ngũ, khuyên bảo bọn họ để nàng quay về biên thành, nàng phải ở lại để bảo vệ biên thành chờ Mạc Vân Thiên trở về.
Xuân Hoa, Hạ Hà và đám người Mạc Ngũ cũng hiểu tình thế trước mắt rất rõ, hơn nữa Tử La đã nói cực kỳ rõ ràng, bọn họ cũng muốn ở lại để bảo vệ biên thành
Nhưng mà đưa Tử La an toàn rời đi lại là mệnh lệnh và phó thác của Mạc Vân Thiên...
Nhất thời, tất cả mọi người đều khó xử.
Tử La thấy mọi người chậm chạp không chịu đồng ý cho nàng trở về biên thành, nếu không về ngay thì Mạc Vân Thiên thật sự sẽ dẫn bốn mươi nghìn quân đội Mạc gia đến thành Lương Châu
Mà nếu trận chiến tranh này, phe Mạc Vân Thiên cuối cùng không thể thủ thắng thì về sau nàng còn có thể gặp lại Mạc Vân Thiên hay không, nàng không dám nghĩ nữa
Vừa nghĩ đến đây, Tử La do quá nóng vội đã phải nhẫn tâm dùng dao găm mà Mạc Vân Thiên từng đưa cho nàng dùng để phòng thân, lấy cái chết để ép đám người Mạc Ngũ
Thấy vậy, Xuân Hoa và Hạ Hà và Mạc Ngũ cực kỳ lo lắng
Mạc Ngũ sợ Tử La không cẩn thận một cái sẽ thật sự khiến chính nàng bị thương nên nhanh chóng bắt đầu bàn bạc với đám người Mạc Bắc xem phải làm sao bây giờ
Tử La thấy đám người Mạc Ngũ còn đang do dự, biết bọn họ kỳ thật cũng muốn trở về biên thành, chỉ là ngại Mạc Vân Thiên muốn bọn họ bảo vệ nàng rời đi nên mới có thể khó xử như thế
Vì thế, Tử La tiếp tục khuyên bảo bọn họ nhiều hơn, đánh bài tình cảm với bọn họ, để bọn họ biết rằng chuyện trở về biên thành có ý nghĩa với nàng như thế nào.
Mà hành động của Tử La nhanh chóng khiến bọn họ theo thiên hướng để Tử La trở về biên thành, Hạ Hà làm phản đầu tiên: “Mạc Ngũ đại ca, Tam tiểu thư nói đúng đấy, sao chúng ta có thể rời bỏ Hầu gia trong thời khắc nguy hiểm này để chạy chứ?”
“Gia quả thực cần chúng ta, nhưng gia cũng sai chúng ta nhất định phải đưa Tam tiểu thư về trấn Cổ Thủy.” Vẻ mặt Mạc Ngũ đau khổ, không hạ được quyết định.
Thấy đám người Xuân Hoa, Mạc Ngũ vẫn do dự, Tử La nghĩ ngợi rồi tiếp tục không ngừng cố gắng: “Mạc Ngũ đại ca, mọi người không sợ A La thật sự chết ở trước mặt mọi người sao? Dù lần này mọi người có thể ngăn cản A La, nhưng trên đường đi, A La còn có vô số cơ hội đấy, mọi người có thể trông chừng A La bất cứ lúc nào sao! Nếu A La có mệnh hệ gì, mọi người dù không cho A La trở về biên thành, cũng đâu thể tính là đã hoàn thành nhiệm vụ mà Mạc Vân Thiên giao Cơ chứ!”
Nói đến đây, Tử La nhạy cảm phát hiện đám người Xuân Hoa, Mạc Ngũ lại dao động, nàng biết chỉ còn thiếu một mồi lửa cuối cùng.
Nàng biết đám người Mạc Ngũ, Xuân Hoa và Hạ Hà đều trung thành với Mạc Vân Thiên đến chết
Với tình huống hiện tại, ý muốn phải ở lại với Mạc Vân Thiên cùng nhau đối mặt hoàn cảnh khó khăn của bọn họ tuyệt đối không ít hơn nàng
Sở dĩ bọn họ do dự chỉ là bởi vì mệnh lệnh của Mạc Vân Thiên rằng phải bảo vệ nàng thôi
Cho nên, Tử La rất có lòng tin khi thuyết phục bọn họ.
“Nhiệm vụ của mọi người thật ra chỉ là bảo vệ A La ta an toàn
Nếu như A La trở về biên thành mà vẫn an toàn không xảy ra việc gì thì mọi người cũng không tính là đã phụ sự phó thác của Hầu gia.” Quả nhiên, đám người Mạc Ngũ nghe thể lại dao động
“Lão ngũ, Tam tiểu thư nói cũng đúng đấy, chúng ta trở về biên thành đi, tình thế của gia hiện tại không ổn, sao chúng ta có thể rời khỏi gia vào lúc này chứ!” Mạc Bắc là người thứ hai sau Hạ Hà lên tiếng tán thành trở về biên thành
Cuối cùng, thủ lĩnh Mạc Ngũ cũng gật đầu..
Xuân Hoa thấy Mạc Ngũ đồng ý, tuy rằng nàng còn có chút do dự nhưng cũng không nói gì nữa.
Vì thế sau đó không lâu, đoàn người Tử La lại trở về quân doanh của quân đội Mạc gia
Mạc Vân Thiên đang chuẩn bị xuất phát đi Lương Châu không ngờ lại nhìn thấy Tử La trở lại, thiếu chút nữa đã mất khống chế mà kéo Tử La giáo huấn ngay trước mặt các tướng sĩ
“Các ngươi đã làm việc thế nào vậy? Các ngươi bảo vệ A La cho bản hầu gia thế này sao?” Trong lều lớn, Mạc Vân Thiên nổi giận ngút trời rống to lên với Xuân Hoa, Hạ Hà và đám người Mạc Ngũ, có thể thấy được hắn đã gần như nổi điên
Đám người Mạc Ngũ đi theo Mạc Vân Thiên nhiều năm mà chưa từng nhìn thấy Mạc Vân Thiên nổi giận đến thế, nhất thời không dám nói lời nào
Trong lều lớn lập tức im lặng đến mức một cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy.
“Gia, thuộc hạ..
bọn thuộc hạ không thể..
không thể rời đi trong thời khắc quan trọng thể này được, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt cục diện này!”
Thân là thủ lĩnh, Mạc Ngũ không thể không cố lấy dũng khí nói ra suy nghĩ của bọn họ
Những người khác thấy Mạc Ngũ nói như vậy thì đều nhanh chóng quỳ xuống đất phụ họa
“Mạc đại ca, huynh đừng trách nhóm người Mạc Ngũ đại ca, A La về đây là chủ ý của A La!” Thấy Mạc Vân Thiên còn muốn trút giận lên đám người Mạc Ngũ, Tử La tuy rằng cũng sợ hãi Mạc Vân Thiên đang thịnh nộ như thế, nhưng vẫn đứng dậy xin tha cho đám người Mạc Ngũ
Đám người Mạc Ngũ, còn có Xuân Hoa và Hạ Hà nghe Tử La nói như vậy thì đều cảm kích mà nhìn về phía nàng.
Nói đến chuyện này, kỳ thật Xuân Hoa, Hạ Hà và đám người Mạc Ngũ sở dĩ lựa chọn trở về, bên cạnh việc Tử La lấy cái chết để ép ra, nguyên nhân chính là bọn họ cũng muốn ở lại cùng Mạc Vân Thiên để cùng nhau đối mặt tình hình khó khăn này.
Cho nên, Xuân Hoa, Hạ Hà và đám người Mạc Ngũ lúc này đối với Tử La vừa cảm kích, lại vừa có chút hổ thẹn.
Mạc Vân Thiên thấy Tử La đứng ra, tuy rằng hắn cũng rất giận Tử La vì lại quay về đây, nhưng hắn vẫn không nỡ mắng nàng trước mặt đám người Mạc Ngũ.
Vì thế, Mạc Vân Thiên đau đầu mà phất tay cho đám người Mạc Ngũ đi xuống
“A La, muội đang càn quấy đấy!” Thấy trong lều lớn chỉ còn hai người họ, Mạc Vân Thiên thở dài.
“Mạc đại ca..” Tử La biết tâm tình của Mạc Vân Thiên lúc này, không khỏi chột dạ mà lui lại mấy bước, ngập ngừng nói không nên lời.
“Báo!” Đúng lúc này, một tiểu tinh nhanh chóng chạy vào lều lớn, quỳ xuống đất gấp gáp bẩm báo: “Nhóm Mạc Nhất tướng quân vừa mới truyền lại tin tức, phản quân Dực Châu cấu kết với tướng lĩnh thành Vân là Mã Nguyên Kiệt chặn đường lui của quân ta lại, hiện giờ bọn chúng đã bao vây rồi, ít ngày nữa, bọn chúng sẽ bao vây biên thành chúng ta và cả thành Lương Châu, thành Liễu và mấy thành xung quanh
Xin Hầu gia ra chỉ thị!”
“Được, ta đã biết rồi! Gọi đám người Trịnh tướng quân đến đây cho ta!” Mạc Vân Thiên nghe vậy liền phân phó.
Tuy rằng biểu hiện của Mạc Vân Thiên cực kỳ bình tĩnh, nhưng Tử La vẫn chú ý tới vẻ khiếp sợ và run rẩy của hắn sau khi nghe tin tức này
Nhận thấy ánh mắt quan tâm của Tử La, Mạc Vân Thiên cười khổ: “A La, dù Mạc đại ca muốn đưa muội đi cũng không kịp nữa rồi!” Mạc Vân Thiên đã sớm chuẩn bị sẽ chết trận sa trường, hắn chỉ không yên lòng về một mình Tử La thôi
Mà hiện tại biết được rằng dù hắn muốn đưa Tử La đi cũng không thể, hắn không thể nào chấp nhận được
Mấy ngày hôm trước, hắn vốn không nên mềm lòng để Tử La ở lại, lúc này Mạc Vân Thiên hối tiếc cũng không kịp
“Mạc đại ca, nếu ý trời đã như vậy rồi, vậy hãy để A La ở lại giúp huynh bảo vệ biên thành đi!” Lúc này, Tử La biết nàng dù có muốn đi cũng không đi khỏi được biên thành nữa nên nàng lại càng thêm trấn tĩnh, nàng không bao giờ sợ Mạc Vân Thiên bắt nàng đi nữa.