Bất luận Thanh Chỉ không tình nguyện cỡ nào thì xuân yến ở hầu phủ vẫn tới, nàng chỉ có thể đi.
Nàng nghĩ sau khi đi qua nhất định sẽ an an phận phận theo bên người Lâm thị, việc gì cũng không làm mới tốt!
Hương Nguyệt hiển nhiên cũng biết hôm nay Thanh Chỉ không thích hợp để phô trương, tìm ra một bộ xiêm y cũng không dễ dàng, đã vậy Thanh Chỉ còn trang điểm cho bản thân xấu đi một chút.
Nghĩ đến lời nói ngày hôm qua của Lâm thị, lại nghĩ đến việc tên hỗn đản Chu Khải Trình đó có thể làm ra, Thanh Chỉ thật sự không thể an tâm được.
Cho nên nàng bôi đen chính mình một chút, cũng dùng kĩ xảo hoá trang để thu nhỏ mắt, phối với bộ xiêm y màu lam đen thật sự tầm thường, không đáng kể.
Thanh Chỉ nhìn rất vừa lòng, còn Hương Nguyệt lại có chút không đành lòng: “Cô nương, cũng không tới mức như vậy nha.
”
Thanh Chỉ như vậy chỉ có thể trở thành người xấu nhất trong đám tỷ muội, nghĩ như thế nào cũng có chút không cam lòng mà.
Thanh Chỉ nhìn bộ dáng xám xịt của chính mình lại rất vừa lòng, nàng nói: “Cứ như vậy đi, điệu thấp một chút tương đối tốt.
”
Lúc ra tới cửa, Lâm thị nhìn bộ dáng của Thanh Chỉ chỉ nhẹ nhàng thở dài: “Kỳ thật cũng không cần đến mức như vậy.
” Cô nương đều yêu cái đẹp, Thanh Chỉ như vậy làm cho nàng cũng cảm thấy không đành lòng, còn có đau lòng.
Thanh Chỉ cười: “Không có việc gì, nếu làm như vậy mà có thể bớt chút thị phi, đối với ta mà nói, cảm thấy vô cùng đáng giá.
”
Lâm thị không hề rối rắm với bộ dáng này Thanh Chỉ nữa, lôi kéo tay nàng: “Lên xe ngựa với ta đi!”
Thanh Chỉ biết, nếu nàng ở trong chiếc xe ngựa với đám người Diệp Thanh Vinh thì khó tránh khỏi có chút gợn sóng, vì thế rất là cảm kích Lâm thị, vui vẻ đồng ý.
Đã tới Anh Bác Hầu phủ.
Anh Bác hầu quê quán ở huyện Tùng Dương, nơi này tuyệt đối được coi như là đại bản doanh của Anh Bác Hầu phủ, cho nên được tu sửa cực kỳ hoa lệ.
"Năm bước một lầu, mười bước một các" nói một chút cũng không khoa trương, mà điều làm Thanh Chỉ không ngoài ý muốn đó là Diệp Thanh Vinh cùng Diệp Thanh Phân khi nhìn địa phương này trong mắt đều toát ra ánh sáng, chỉ sợ là đang tưởng tượng bộ dáng của chính mình về sau nếu sinh hoạt ở nơi này đây mà.
Thanh Chỉ đột nhiên hiểu rõ tâm tư của Diệp Thanh Vinh cùng Diệp Thanh Phân, kỳ thật, Chu Khải Trình người này như thế nào đều không quan trọng, chỉ cần gả cho Chu Khải Trình mà có cuộc sống ấm êm là đủ rồi, về còn những tật xấu trên người Chu Khải Trình thì cần chờ sau khi gả cho hắn lại nói tiếp.
Mà rất nhanh Thanh Chỉ liền không có tâm tình để nghĩ ngợi, bởi vì nàng đã thấy Hứa Diễn, vừa xuống xe ngựa liền thấy Hứa Diễn cùng Diệp Hằng ở cùng nhau.
Điểm mấu chốt là Hứa Diễn cũng thấy được nàng, mà điểm mấu chốt nhất là cái trang điểm hôm nay của nàng thật sự một lời khó nói hết, tại giờ khắc này, Thanh Chỉ còn chưa có nghĩ tới sẽ xuất hiện cốt truyện như vậy.
Nàng hận không thể tìm một cái hố đem chôn chính mình xuống!
Thanh Chỉ thề, nếu nàng sớm biết Hứa Diễn lại đây mà nói, nàng nhất định sẽ không biến bản thân thành cái dạng này, mà nàng, rõ ràng đã thấy sự hoảng sợ cùng với ý cười sau khi hoảng sợ trong mắt Hứa Diễn, ý cười kia rõ ràng mang theo hài hước.
Nhất định là cười nhạo, hơn nữa là cười nhạo một cách độc ác!
Lâm thị cũng không nghĩ tới sẽ phát sinh một màn này, nói khẽ với Thanh Chỉ: “Quên nói với muội, đại ca của muội mời Hứa Diễn cùng tới đây, ta cũng không nghĩ tới hai người hai sẽ gặp mặt nhau, còn là gặp sớm như vậy, cũng coi như là duyên phận!”
Thanh Chỉ cười khổ: “Chỉ sợ là nghiệt duyên thì có!”
Lời này càng làm Lâm thị cười ra tiếng: “Hắn sẽ không để ý đâu, cùng lắm thì chờ sau khi trở về muội giải thích với hắn một chút là được.
”
Thanh Chỉ đi theo Lâm thị vào, giả vờ đáp ứng một chút, kỳ thật, nàng cảm thấy dù không giải thích thì Hứa Diễn cũng có thể hiểu rõ, tuy thời gian ở chung không nhiều lắm nhưng nàng có thể khẳng định Hứa Diễn là một người vô cùng thông minh.
Hứa Diễn sau khi đi vào, nghĩ tới bộ dáng của Thanh Chỉ vẫn cảm thấy buồn cười, Diệp Thanh Chỉ này một chút cũng không muốn liên lụy gì tới Chu Khải Trình, mà Diệp Thanh Chỉ đời trước tuyệt đối không phải như vậy.
Điều này càng làm hắn thêm hoài nghi, hoài nghi diệp Thanh Chỉ giống hắn, bất quá, nếu là nói như vậy thì Diệp Thanh Chỉ hẳn phải nhận biết hắn mới đúng, nhưng ở lần gặp mặt trước nhìn bộ dáng Diệp Thanh Chỉ một chút cũng không giống đã nhận ra hắn.
Hứa Diễn càng ngày càng cảm thấy đây là sự tình vô cùng có ý tứ, càng muốn biết Thanh Chỉ rốt cuộc có bí mật gì, tuy vậy Hứa Diễn cũng nói với chính mình không cần sốt ruột, vẫn nên đem tinh lực đặt ở trong yến hội, nếu nhớ không lầm thì lúc này đây yến hội sẽ phát sinh rất nhiều chuyện, lại bởi vì các loại nguyên nhân cùng rất nhiều biến số, càng là làm hắn cảm thấy hứng thú vô cùng.