"Cảm thấy thế nào?" Hà Viện Viện mỉm cười hỏi, mình so với Lý Tĩnh hẳn là tốt hơn nhiều.
"Muốn chết......." Ngữ khí Điền Hòa Hòa mềm mại, nói không nên lời, thân thể đến bây giờ vẫn còn chưa hết khoái cảm.
"Làm chết ở trên giường, có khả năng." Hà Viện Viện nghiêm túc nói.
Điền Hòa Hòa không nói, nghĩ đến chính mình trầm luân trong tình dục, hoàn toàn không còn dáng vẻ rụt rè, liền cảm thấy quá thẹn, tựa như phát hiện ra một mặt hoàn toàn khác của chính mình, lại bị bộ dạng cấm dục hiện tại của mình mà cự tuyệt, nhưng dáng vẻ hiện tại của mình lại vô cùng chân thật, hơn nữa đều là do Hà Viện Viện mà ra.
"Em đúng là có số làm thụ mà, khó trách khỏi kỹ thuật không tốt." Hà Viện Viện cười nói.
Lại bị cười nhạo kỹ thuật của mình khốt tốt, nhìn về phía Hà Viện Viện, váy ngủ kia còn ở trên người, xuyên thấu, mặc như không mặc, gợi cảm nhưng lại đẹp đẽ, rõ ràng bộ dáng cũng là muốn được mình làm, lại hay ghét bỏ kỹ thuật của mình kém, không biết làm sao thỏa mãn nàng, thật là làm người khác không vui.
Phật không để người ta thắp một nén nhang, người phải có ý chí vươn lên không thua người khác, Điền Hòa Hòa cảm thấy nếu mình không phản công, vậy thì cả đời này đều phải gắn mác kỹ năng kém, rất nhục nhã.
Nghĩ như vậy, Điền Hòa Hòa cảm thấy mình còn có thể lật, vốn dĩ công thụ có phương thức khác nhau, mặc kệ.
Điền Hòa Hòa từ trên giường ngồi dậy, đối mặt với Hà Viện Viện, liền duỗi tay đi vào bên trong áo ngủ của Hà Viện Viện, một cái tay khác thì vuốt ve đùi Hà Viện Viện.
Hà Viện Viện thân thể vừa nãy nóng như lửa đốt, lúc ở bên trên Điền Hòa Hòa đã muốn sôi trào.
Điền Hòa Hòa biểu hiện thực tập trung, nhưng là ở trên cơ thể mình thật lâu cũng chưa cảm thấy dễ chịu, thân thể ngày thường của nàng cũng nhạy cảm, thế nên vẫn chờ mong Hà Viện Viện biểu diễn, nghĩ vẫn còn được đi.
Thế nhưng lúc ngón tay Điền Hòa Hòa tiến vào thân thể mình, Hà Viện Viện nhận ra Điền Hòa Hòa bị chia tay vì kỹ thuật không tốt cũng có lý do.
Chính mình vốn trong lòng như lửa đốt, Điền Hòa Hòa chơi qua liền tắt ngúm, nhưng vì muốn đáp lại nỗ lực của Điền Hòa Hòa, nên đau khổ giãy dụa thấp lên vài ánh lửa nhỏ an ủi.
Hà Viện Viện nghĩ Điền Hòa Hòa có thiên phú làm thụ, nhưng làm công thì không có thiên phú đó.
Lần này Hà Viện Viện cũng không có chủ động chỉ dẫn, nàng đang tò mò, kỹ thuật của Điền Hòa Hòa rốt cuộc kém đến mức nào.
Vừa rồi mình kêu to đến như vậy, nhưng Hà Viện Viện lại như con cá chết, không có thanh âm, ngẫu nhiên a a hai câu, đã xem như là rất nể tình rồi.
Điền Hòa Hòa vừa rồi còn hung hăng muốn làm cho Hà Viện Viện đến khóc, nhưng nhìn một màn này, chính mình thực muốn khóc, xem ra, kỹ thuật của mình thực sự kém, nhận thức được việc này làm Điền Hòa Hòa ỉu xìu, đột nhiên có chút lo lắng, Hà Viện Viện có hay không cũng vì lý do này mà chia tay mình.
"Kỹ thuật của em có phải rất tệ hay không?" Ngữ khí của Điền Hòa Hòa héo hon hỏi.
"Có thể là do chị có tính lãnh cảm thôi." Hà Viện Viện dối lòng nói ra, trong lòng lại đặc biệt muốn cười, nhưng thấy Điền Hòa Hòa ỉu xìu như vậy, nàng lại không cầm lòng được mà an ủi, miễn cho lại rải muối vào vết thương của Điền Hòa Hòa, giờ không khích lệ nàng làm công, về sau nàng không công nữa, vậy thì mình tính sao đây?
"Chị có thể đi tìm người có kỹ thuật tốt." Điền Hòa Hòa hoàn toàn từ bỏ, rầu rĩ nói, có phải nàng sẽ lại chia tay mình vì kỹ thuật của mình kém không?
"Em đang muốn chia tay chị sao?" Hà Viện Viện nhướng mày hỏi, đứa nhỏ này thật là bị Lý Tĩnh dạy hư, chưa nỗ lực qua, đã muốn chia tay, mình sẽ dễ như vậy làm nàng từ bỏ sao? Nhưng rõ ràng trước đó, đứa ngốc này vì Lý Tĩnh mới muốn rèn luyện kỹ thuật, không phải cũng nên vì mình mà rèn luyện kỹ thuật sao?
"Em không muốn làm chậm trễ tình cảm của chị!" Điền Hòa Hòa ấp úng nói, thời điểm nói ra, nàng muốn khóc, lúc trước thình lình xảy ra quan hệ với Hà Viện Viện, bản thân có chút kháng cự, nhưng hiện tại nghĩ đến phải chia tay, nàng phát hiện chính mình đã không muốn từ bỏ Hà Viện Viện.
"Chị không ngại bị chậm trễ, nếu trong tình cảm có vấn đề, vậy thì quan trọng là phải nghĩ cách giải quyết, không phải động một cái liền từ bỏ, không lẽ chị không đáng để em nỗ lực một chút sao?" Hà Viện Viện hỏi ngược lại, không phải đôi tình nhân nào ngay từ đầu đã hòa hợp chuyện giường chiếu, đa số vẫn là chậm rãi hòa hợp.
"Em....." Điền Hòa Hòa đương nhiên cũng không muốn cứ như vậy từ bỏ.
"Vậy, chị dạy em." Nội tâm Điền Hòa Hòa giãy dụa một chút sau, ngữ khí nghiêm túc nói với Hà Viện Viện, chỉ là nghiêm túc nói xong, lại có chút ngượng ngùng.
Hà Viện Viện nhìn bộ dáng nghiêm túc xong lại ngượng ngùng của Điền Hòa Hòa, nhịn cười không được, nàng cảm thấy Điền Hòa Hòa thật sự đáng yêu vô cùng.
"Đương nhiên, chị nhất định sẽ dạy cho em, chắc chắn sẽ khiến em giỏi hơn thầy, nhưng mà hiện tại chị thật mệt mỏi, thân thể cũng không nhấc nổi, hôm nào nghỉ ngơi đầy đủ sẽ dạy cho em một khóa thật chất lượng, cái này có quan hệ đến tương lai sau này đó." Hà Viện Viện duỗi tay đem Điền Hòa Hòa ôm vào lòng.
"Vậy chị nghỉ ngơi đi." Tuy Điền Hòa Hòa không muốn cứ như vậy mà kết thúc, thế nhưng hiện tại không còn sớm, ngày mai Hà Viện Viện còn đi làm, đoán chừng thật sự mệt muốn chết rồi.
"Hòa Hòa, cho dù có chuyện gì xảy ra, cũng đừng dễ dàng từ bỏ chị, chị cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ em." Hà Viện Viện phi thường nghiêm túc nói.
Điền Hòa Hòa nghe xong trong lòng liền chấn động, sau đó nhẹ nhàng gật đầu.
"Ngủ ngon." Hà Viện Viện hôn một cái lên trán Điền Hòa Hòa, liền chuẩn bị đi ngủ.
Trong lòng Điền Hòa Hòa rối ren, như thế nào cũng ngủ không được, chuyện giường chiếu không tốt, việc này, phải nhanh chóng giải quyết
Minh Dã: Điền Hòa Hòa đúng thật là kỹ thuật không tốt, nhưng sẽ không vì có bạn gái mới mà liền chuyển tốt ngay.
.