Điện Vương Ở Rể

“Cậu Lâm, tên này thật sự không chịu nói lý!”

“Tôi tình nguyện góp sức đuổi tên đó ra ngoài.”

Một vài gia chủ đã chủ động xin lấy lòng Vạn Lâm.

Vạn Lâm chính là cậu chủ gia đình quyền quý bật nhất!

Dù bọn họ đối xử khiêm nhường thế nào cũng không đủ.

Thế nhưng.

Vạn Lâm mặc kệ bọn họ.

“Không được! Mẹ ơi, mẹ mau xin lỗi Diệp Đông đi!”

Vương Vũ đã bắt đầu cầu xin.

Anh ta có cảm giác mình không còn sức xoay chuyển tình thế nữa.

Đào Mai thấy anh như vậy thì càng ngang ngược và ngông cuồng hơn.

“Tiểu Vũ, nó chỉ hơi lợi hại một tí thôi, con hãy mặc kệ nó!”

“Mẹ là mẹ vợ của Vạn Lâm, là bà thông gia của nhà họ Vạn, Vạn Lâm tuyệt đối sẽ không ra tay với mẹ đâu.”

Cùng lúc này.

Đào Mai nhìn về phái Vạn Lâm.

“Vạn Lâm, con mau sai người đuổi tên này ra ngoài đi!”

“Hãy dạy dỗ nó cho thật tử tế, nó lại dám can đảm đánh mẹ vợ, ba vợ của con và cả em vợ của con, con có thể giết nó luôn cũng được.”

Đào Mai bày ra dáng vẻ của mẹ vợ.

Đồng thời bà ta bày ra vẻ mặt lạnh lùng và dứt khoát.

Bà ta không có tí gì gọi là nể tình thân thích cả.

Thậm chí bà ta còn muốn giết luôn Diệp Đông.

Như mà.

Cảnh tượng kế tiếp.

Khiến mọi người đều ngớ ra.

Vạn Lâm không chỉ không để ý đến Đào Mai.

Mà ngược lại anh ta còn nhìn về phía Diệp Đông.

“Cậu Đông, mặc dù em rất ghét bọn họ cũng như không muốn đính hôn với Vương Thái Hà!”

“Thế nhưng đây là lệnh của ba mẹ, em không thể cãi lại… Em muốn xin phép ba và ông nội của em…”

Vạn Lâm nói thẳng ra.

Mọi người nghe vậy thì đều đần mặt.

Không ngờ Vạn Lâm lại gọi Diệp Đông là cậu Đông.

Hơn nữa anh ta còn giải thích với Diệp Đông.

Thậm chí Vạn Lâm còn nói rõ mình rất ghét cả nhà Vương Thiếu Khanh.

Đám người Vương Thiếu Khanh hoàn toàn sững sờ.

Diệp Đông trả lời: “Nếu như tôi đoán không sai, sỡ dĩ anh đính hôn cùng Vương Thái Hà, chấp hành mệnh lệnh của ba mẹ, cuối cùng là vì tôi.”

“Nếu đã như thế, tôi sẽ giúp cậu giải quyết chuyện này.”

Vạn Lâm nghe anh nói vậy thì hoàn toàn sững sờ.

Anh ta chỉ biết ông nội mình bảo mình đính hôn với Vương Thái Hà là vì một nhân vật lớn nào đó.

Chẳng lẽ người này chính là Diệp Đông, người mà mình muốn nhận làm thầy đua xe này?

Nhất thời, Vạn Hoài cảm thấy hơi hoảng hốt.

“Ha ha ha, đúng là nực cười!”

“Diệp Đông, sao mày không nói mày là gia chủ nhà họ Vạn luôn đi? Chẳng lẽ mày có năng lực quyết định hôn nhân cho một cậu chủ nhà giàu đứng đầu hay sao?”

Lúc này Vương Thiếu Khanh bày ra vẻ mặt cay nghiệt và độc ác!

Cũng chính giờ khắc này.

“Hai ông bà thông gia của tôi ở đâu? Tại sao nãy giờ cứ đứng đây mãi thế.”

“Mọi người nên đến phòng khách VIP chờ mới phải.”

Người vừa lên tiếng chính là gia chủ đương nhiệm của nhà họ Vạn, ba của Vạn Lâm, Vạn Như Sơn.

Vừa rồi Vạn Giang Hà và Vạn Như Sơn vừa dùng một viên Tiêu Dao Hoàn!

Với một gia tộc quyền quý như họ, muốn lấy hai viên Tiêu Dao Hoàn vẫn còn dễ chán!

Sau khi sử dụng xong, cả hai còn luyện công pháp của gia tộc một lần, sau đó mới đi ra.

Do đó mới hơi chậm trễ trong việc tiếp đón đám người Vương Thiếu Khanh.

Có điều bọn họ đã nghe Vạn Phúc bẩm báo rằng đám người Vương Thiếu Khanh chủ động bắt chuyện với các gia chủ nhà khác trong phòng khách nên hiện trường không vắng lặng cho lắm mà con tốt hơn…

Lúc này Vương Thiếu Khanh vội vàng nói: “Vạn gia chủ, thật sự khách sáo quá rồi!”

“Có điều có người náo loạn tại buổi đính hôn mà thôi.”

“Hơn nữa hình như người này khá thân thiết với Vạn Lâm.”

“Giờ người này muốn đuổi hai ông bà thông gia của ông là chúng tôi đi, còn Vạn Lâm thì không thể ra quyết định được.”

“Vì vậy Vạn gia chủ không ngại thì tự mình quyết định đi ạ!”

Vương Thiếu Khanh nói những lời này với vẻ tự tin trăm phần trăm.

Ông ta và Đào Mai đều cho rằng cho dù Vạn Lâm không chịu thì vẫn phải tiến hành mối hôn nhân với nhà mình, lệnh của ba mẹ là quan trọng nhất.

Những người khác nghe ông ta nói thì thì lập tức nhận ra một chuyện.

“Suy cho cùng Vạn Lâm cũng chỉ là cậu chủ, vẫn phải nghe lệnh của ba mẹ.”

“Huống chi tôi còn nghe nói nhà họ Vạn còn có mấy đứa cháu dòng chính, nếu Vạn Lâm không nghe lời thì sẽ là cơ hội cho những đứa cháu dòng chính đó!”

“Vừa rồi Vạn Lâm đã đường đột rồi!”

Một gia chủ khác thầm suy nghĩ trong lòng.

Vạn Như Sơn bước đến trước mặt mọi người.

Ông ấy nghe Vương Thiếu Khanh nói vậy thì hơi tức giận.

“Vạn Lâm, đánh ba mẹ vợ tương lai của con cái gì, con khó xử cái gì?”

“Mau cho ba một lời giải thích thỏa đáng.”

Vạn Như Sơn vừa đi vừa nói.

Đồng thời ông ấy thoáng nhìn xung quanh bằng ánh mắt sắc bén để thăm dò.

Ông ấy muốn xem là ao to gan dám ra oai như thế ở sơn trang Thánh Hào.

Ông ấy lập tức nhìn thấy Diệp Đông.

Ngay khi vừa thấy anh, thân là một võ giả, ông ấy chắc chắn người đánh đám người Vương Thiếu Khanh chính là Diệp Đông.

Ông ấy biết rất rõ mỗi khi ông cụ trong nhà nhắc tới anh thì giọng đều run run, lại còn khom lưng cúi đầu nữa chứ.

Lúc này Vạn Lâm chủ động lên tiếng.

“Ba, đây chính là cậu Đông!”

“Con đã từng nhắc tới cậu Đông với ba, đó là người con muốn nhận làm thầy.”

“Anh ấy vô cùng giỏi trong việc đua xe, hơn nữa phẩm giá của anh ấy cao quý vô cùng.”

Phần đông nghe Vạn Lâm nói vậy, cuối cùng đã hiểu rõ tại sao anh ta lại kính trọng Diệp Đông như vậy.

Rất nhiều gia chủ vì muốn qua lại thân thiết với nhà họ Vạn nên họ cũng biết chuyện Vạn Lâm cực kỳ đam mê đua xe.

Bao gồm cả Vương Thiếu Khanh và Đào Mai cũng biết.

“Vạn gia chủ, Vạn Lâm muốn nhận Diệp Đông làm thầy chỉ vì nó biết đua xe, thật sự tùy tiện quá đáng.”

“Vạn Lâm, con là cậu chủ của gia đình quyền quý đứng đầu, con không thể mê muội đến mất cả lý trí, bị thằng cháu trai vô dụng này của chúng ta mê hoặc hay chậm trễ được.”

Lúc này Vương Thiếu Khanh và Đào Mai bày ra dáng vẻ của bậc ba mẹ để dạy dỗ Vạn Lâm.

Họ chắc chắn những gì họ nói bây giờ chính là lời mà Vạn Như Sơn muốn nói.

Ừng ực.

Vạn Như Sơn hơi căng thẳng, gương mặt đỏ lên.

Ông ấy cảm thấy cổ họng của mình vô cùng khô khốc và đắng chát khiến ông ấy phải cố sức nuốt nước bọt.

Các gia chủ khác đều cho rằng Vạn Như Sơn đang tức tới run người.

Suy cho cùng có người ầm ĩ ở nhà mình, còn con trai Vạn Lâm thì không bớt chuyện…

Ông ấy có thể không giận được không?

Lúc này Đào Mai tiếp tục đốt thêm dầu vào lửa: “Ông thông gia, ông không cần quan tâm bọn họ có quan hệ thân thích gì với tôi hết!”

“Bởi vì họ ầm ĩ ở đây, không tôn trọng nhà họ Vạn, vì vậy tôi đã tuyên bố cắt đứt quan hệ giữa ông ta và gia đình của mình.”

“Ông cứ việc nghiền nát, thiêu rụi mọi thứ bằng ngọn lửa giận dữ của nhà họ Vạn.”

Đào Quốc Nghiệp và Đào Xuân Hương rơi nước mắt đầy mặt.

Đám người Thẩm Thiên Vượng, Phong Ngụy Nghiêm và Phùng Tác Thành lại kiên định đứng bên cạnh họ!

“Ông thông gia, nhà họ Thẩm, nhà họ Phong và nhà họ Phùng đều là những kẻ không biết tốt xấu, nên nghiền nát cả bọn họ!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui