Trong lúc Phó Gia Du còn đang suy nghĩ làm sao tiếp cận Lý Kế Minh, thì cơ hội đã tự đưa tới, cô tình cờ phát hiện Lý Kế Minh muốn hợp tác với Cẩn gia.
Phó Gia Du nghĩ vậy lập tức nói chuyện với Cẩn Gia Lạc:
- Gia Lạc, em nghe nói dạo gần đây anh đang nói chuyện hợp tác làm ăn với Lý Kế Minh.
- Sao em lại biết được? – Cẩn Gia Lạc hỏi ra miệng, lại nghĩ đến Phó Gia Du đang làm gì, không đợi Phó Gia Du đáp lại đã nói tiếp – Đúng vậy, em còn nhớ chuyện ám sát lần trước và chuyện cửa hàng bị cháy không? – Phó Gia Du gật đầu tỏ vẻ bản thân nhớ, nghe Cẩn Gia Lạc nói tiếp – Anh và Gia Văn đã điều tra nhiều lần, có chút manh mối chỉ hướng Lý gia và Lý Kế Minh, nhưng anh vẫn chưa chắc chắn, đúng lúc này Lý Kế Minh lại có ý muốn hợp tác với Cẩn gia, anh định tiếp cận hắn ta để điều tra thử.
- Anh dẫn em cùng đi với – Phó Gia Du đề nghị.
- Không được – Cẩn Gia Lạc khó khi từ chối, lỡ như Lý Kế Minh thực sự muốn đối phó với Cẩn gia thì tiếp cận Lý Kế Minh vô cùng nguy hiểm, hắn không muốn Phó Gia Du phải mạo hiểm.
Phó Gia Du tất nhiên không thuận theo ý của Cẩn Gia Lạc nói:
- Em có việc cần điều tra Lý gia, huống chi em có thể giúp anh, em ra mặt sẽ tiện hơn Cẩn Gia Văn.
- Nhưng… - Cẩn Gia Lạc do dự, đúng thật so với Cẩn Gia Văn hiện giờ là Tuần trưởng Phòng tuần bộ, Phó Gia Du thay bọn họ điều tra sẽ ít khiến Lý Kế Minh và Lý gia đề phòng hơn.
Phó Gia Du lại hạ thêm một liều thuốc mạnh:
- Anh nếu không giúp em thì em cũng sẽ nghĩ cách tiếp cận Lý Kế Minh mà thôi.
Cẩn Gia Lạc thở dài một tiếng bất đắc dĩ đành phải đồng ý, nếu nhất định phải gặp nguy hiểm thì để Phó Gia Du đặt ở dưới mắt hắn, hắn bảo vệ cô thì an toàn hơn.
- Tối mai anh có hẹn với Lý Kế Minh, em đi cùng với anh – Cẩn Gia Lạc nói.
Tối hôm sau, Phó Gia Du chọn một bộ váy trang nhã đi cùng với Cẩn Gia Lạc, một người con gái dịu dàng yếu đuối sẽ khiến người ta ít đề phòng hơn.
Nơi hẹn chính là nhà hàng Thượng Hải, khi Cẩn Gia Lạc và Phó Gia Du đến thì Lý Kế Minh đã đợi ở phòng bao.
Vừa nhìn thấy Cẩn Gia Lạc, ông ta đã vội vàng đứng lên, vui vẻ chào hỏi bắt tay với Cẩn Gia Lạc tỏ ra thân thiện nói:
- Cẩn đại thiếu, người đã tới rồi, đúng là vinh hạnh cho tôi quá.
- Xin chào – Cẩn Gia Lạc cũng đưa tay bắt lấy tay của Lý Kế Minh lạnh lùng nói.
Lý Kế Minh cũng không để ý sự lạnh lùng của Cẩn Gia Lạc, nhìn sang cô gái bên cạnh Cẩn Gia Lạc, nói thật ông có chút kinh ngạc vì bên ngoài luôn đồn đãi Cẩn đại thiếu gia không gần nữ sắc, bỗng nhiên lại có người con gái thân thiết với hắn như vậy, nghi vấn hỏi:
- Đây là…
- Đây là vợ sắp cưới của tôi, họ Phó – Cẩn Gia Lạc giới thiệu, trong lời có ý nhắc nhở Phó Gia Du là người của hắn, ai làm hại cô thì đừng trách hắn.
Lý Kế Minh cũng nhận ra ý trong lời của Cẩn Gia Lạc quay sang Phó Gia Du niềm nở đưa tay ra chào hỏi:
- Xin chào, Phó tiểu thư.
Phó Gia Du nở nụ cười tiêu chuẩn, hơi dựa vào người của Cẩn Gia Lạc tỏ vẻ như một chim yến cần được che chở lên tiếng chào hỏi:
- Lý tiên sinh, xin chào.
Đợi bọn họ ngồi xuống, Lý Kế Minh mới mở lời:
- Tối hôm nay, tôi còn mời thêm một vị đến dùng bữa tối cùng chúng ta.
- Là ai vậy? – Cẩn Gia Lạc nhíu mày thắc mắc.
Lý Kế Minh định trả lời thì có người bước vào, Phó Gia Du quay người nhìn lại phát hiện đó chính là Lưu Nhân, xem ra kế hoạch lần này của Lý gia không nhỏ một lần hợp tác với cả Lưu gia và Cẩn gia.
Lý Kế Minh cũng đứng lên chào hỏi niềm nở với Lưu Nhân như lúc nãy với bọn họ, Lưu Nhân vẫn giữ thói quen dĩ vãng nhàn nhạt lạnh lùng.
Nhìn thấy bọn họ, gương mặt Lưu Nhân thoáng qua chút kinh ngạc nhưng rất nhanh thu hồi.
Đợi mọi người đều ngồi xuống, Lý Kế Minh giới thiệu bọn họ với nhau:
- Lưu thiếu, đây chính là Cẩn đại thiếu, gia chủ của Cẩn gia, bên cạnh là vợ sắp cưới của Cẩn đại thiếu, Phó tiểu thư.
Cẩn đại thiếu, đây chính là Lưu thiếu của thương hội Hoàng Phố, các vị chắc chắn nghe đến danh tiếng của nhau.
Hôm nay tôi hẹn mọi người ra gặp mặt làm quen một chút.
Tuy Cẩn Gia Lạc và Phó Gia Du quen biết cùng Lưu Nhân nhưng lại không định nhận nhau ở đây, lạnh nhạt gật đầu một cái xem như chào hỏi.
Chào hỏi đã xong, món ăn đã lên bàn, phục vụ rót rượu cho mọi người rồi lui ra, Lý Kế Minh cầm ly rượu vui vẻ nói:
- Nào, tôi mời mọi người một ly.
Cẩn Gia Lạc và Lưu Nhân cũng nể mặt cạn ly với Lý Kế Minh, Cẩn Gia Lạc vừa cẩn thận gắp thức ăn cho Phó Gia Du vừa nghe Lý Kế Minh nói:
- Nói đúng ra không biết hai vị đã từng nghe nói chưa? Tôi cùng với cha của hai vị là bạn cũ, nhưng tôi không được tốt số, không có con trai tuổi trẻ tài cao như hai vị kế thừa gia nghiệp.
- Tôi đã từng nghe cha tôi nhắc đến rồi, nói Lý nhị gia cũng là một người tài giỏi – Cẩn Gia Lạc nhàn nhạt đáp lại, thực tế hắn chưa từng nghe cha nhắc đến Lý Kế Minh, nói hai người là bạn xem ra không giống, từ thời cha hắn còn tại vị Cẩn gia đã không còn lui tới làm ăn với Lý gia, hắn đã từng hỏi cha hắn lý do, ông chỉ thở dài không đáp mà thôi.
- Tài giỏi thì không, chỉ có chút tài lẻ mà thôi – Lý Kế Minh khiêm tốn nói, nếu ông ta không cười nham nhở như vậy Phó Gia Du sẽ tin ông ta thật sự khiêm tốn.
Mấy lời khách sáo đã xong, Lý Kế Minh đi vào chủ đề chính, sắp tới ông ta có một lô hàng đặc sản Giang Nam, đó là một lô hàng lớn, vận chuyển đường sắt quá tốn kém, chuyến hàng lần này ông ta muốn vận chuyển bằng thuyền của Lưu gia, còn có thuê một kho hàng của Cẩn gia ở bến Thượng Hải để đặt hàng, Cẩn gia và Lý gia có thể cùng nhau tiêu thụ số hàng này.
Nếu lô hàng này tiêu thụ thuận lợi thì sau này bọn họ có thể tiếp tục hợp tác con đường làm ăn này.
Mặc kệ những yếu tố khác, đây quả nhiên là một con đường béo bở, lợi nhuận kiếm được không ít.
Lưu Nhân và Cẩn Gia Lạc tất nhiên không thể ngay lập tức đồng ý, đều nói phải suy nghĩ thêm mấy ngày.
Trên đường quay về, Cẩn Gia Lạc và Phó Gia Du vẫn đang thảo luận chuyện này.
- Gia Lạc, anh nghĩ chuyện hợp tác này như thế nào? – Phó Gia Du hỏi.
- Đây quả nhiên là một con đường kiếm tiền rất tốt, nhưng anh nghĩ với thực lực của Lý gia một mình làm cũng không phải không có khả năng, không cần thiết kéo cả Lưu gia và Cẩn gia vào – Cẩn Gia Lạc cẩn thận suy đoán.
Phó Gia Du cũng đồng ý với suy nghĩ của Cẩn Gia Lạc:
- Em cũng thấy như vậy, Lý Kế Minh rõ ràng có mục đích gì đó.
Vậy tiếp theo anh tính làm thế nào?
- Không vào hang cọp sao bắt được cọp con, muốn biết Lý Kế Minh có mục đích gì thì trước tiên phải thuận theo thôi, huống chi anh còn muốn điều tra mấy chuyện kia có phải Lý Kế Minh làm không? – Cẩn Gia Lạc vốn đã suy nghĩ rõ ràng, chỉ là không thể vội đồng ý với Lý Kế Minh.
Phó Gia Du lại nghĩ đến một vấn đề khác:
- Chuyện hợp tác này bác Cẩn nói thế nào? Còn có chuyện Lý Kế Minh nói bác Cẩn, gia chủ của Lưu gia, còn có Lý Kế Minh là anh em, có phải là thật không? – Trong lời nói có ý dò xét, cô muốn nhân cơ hội này tìm hiểu thêm về quan hệ giữa ba người bọn họ.
Cẩn Gia Lạc lại không phát hiện Phó Gia Du dò xét, bình tĩnh đáp lại:
- Đúng là có chuyện như vậy, anh từng nghe cha nhắc qua chuyện này.
Nhưng không biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, từ lúc anh có kí ức thì bọn họ đã không còn qua lại nữa, khi cha anh còn nắm quyền đã tử lệnh không được hợp tác làm ăn với Lý gia.
Hạ tử lệnh? Nghiêm trọng như vậy, xem ra giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì đó không muốn người khác biết, càng nói như vậy Phó Gia Du lại muốn tìm hiểu:
- Thế chuyện anh muốn hợp tác với Lý Kế Minh cha anh có biết không?