Phó Gia Du cũng không gấp, tìm người ngày đêm theo dõi chằm chằm kho hàng, một khi Lý gia có động tĩnh cô lập tức nhận được tin tức.
Nhưng bên phía Lý Kế Xương lại liên tục hối thúc cô tìm ra điểm yếu của Lưu gia và Lưu Nhân, cô tất nhiên trả lời không điều tra được gì, lần đầu tiên phá lệ mắng cho cô một trận tơi tả.
- Phó Gia Du, tôi tưởng rằng năng lực của cô rất tốt, một Lưu gia mà thôi mà cô không điều tra được sao, lẽ nào bởi vì cô có quen biết với Lưu Nhân nên thờ ơ không làm sao? - Lý Kế Xương tức giận hỏi.
Phó Gia Du sắc mặt không đổi, không hề bị tức giận của Lý Kế Xương ảnh hưởng đáp lại:
- Chủ nhiệm Lý, đằng sau Lưu gia là thương hội Hoàng Phố, mối quan hệ rắc rối khó gỡ, Lưu Nhân làm người chính trực, lạnh lùng, khó tiếp cận, muốn tìm hiểu điểm yếu của Lưu Nhân khó càng thêm khó.
Chủ nhiệm Lý, người hãy cho tôi thêm chút thời gian.
- Được, tôi cho cô thêm ba ngày – Lý Kế Xương đành phải gia hạn thêm thời hạn cho Phó Gia Du, còn cần thận nhắc nhở thêm chút đe dọa – Phó Gia Du, tôi mong cô sẽ không làm tôi thất vọng.
Phó Gia Du gật đầu một cái xoay người rời khỏi, liếc nhìn Tiền Tiểu Bảo vẫn đứng ở bên cạnh, cô mở cửa rồi lại chậm rãi đóng cửa lại, thực chất cô đứng bên ngoài âm thầm nghe lén.
- Tiền Tiểu Bảo, cậu điều tra chuyện của Cẩn gia cho tôi đi, nhất định phải điều tra thật kĩ.
Hiện giờ quan hệ của Phó Gia Du và Cẩn gia rất tốt, không thể để cô ấy điều tra chuyện này nữa – Lý Kế Xương phân phó Tiền Tiểu Bảo một tiếng.
Chỉ nghe đến đây, Phó Gia Du không tiếp tục nghe tiếp nữa, đoán được hành động tiếp theo của Lý Kế Xương là được, nếu tiếp tục ở lại bị phát hiện thì sẽ phiền phức.
Phó Gia Du trở về phòng của mình, ngồi trên ghế ngẫm nghĩ, Lý Kế Xương không chỉ sai cô điều tra Lưu Nhân lại còn điều tra Cẩn gia, rốt cuộc mục đích của ông ta là gì, Lý Kế Xương, Lý Kế Xương, là người của Lý gia.
Cẩn gia, Lưu gia và Lý gia đang hợp tác làm ăn, nhưng chẳng phải Lý Kế Xương mâu thuẫn với Lý Kế Minh, đã rời khỏi Lý gia từ lâu, vốn không liên quan gì đến việc làm ăn của Lý gia mới đúng chứ.
Nhưng bây giờ khi cô phát hiện chuyện làm ăn của bọn họ không ổn, Lý Kế Xương lại điều tra Lưu gia và Cẩn gia, rõ ràng có điều gì đó không ổn.
Nghĩ đến có điều không ổn, Phó Gia Du bắt đầu hành động, nhưng không phải điều tra Lưu Nhân mà là theo dõi Lý Kế Xương, cô phải điều tra mục đích của Lý Kế Xương.
Lý Kế Xương thật sự vô cùng cẩn thận, đi trên đường cũng quan sát rất kĩ, đi vòng rất nhiều con đường mới đi đến chủ đích, nếu không phải Phó Gia Du kĩ thuật theo dõi thượng thừa thì thật sự khó theo ông ta.
Nói đúng hơn, cô dựa vào mục đích của Lý Kế Xương muốn bí mật gặp ai đó, còn có sở thích thói quen của Lý Kế Xương, Phó Gia Du suy đoán Lý Kế Xương có thể gặp người đó ở trong một quán trà cổ xưa khá nổi tiếng.
Phó Gia Du đợi bên ngoài quán trà không bao lâu thì Lý Kế Xương đi đến, quả nhiên cô đã đoán đúng, cô đi theo Lý Kế Xương đi vào quán trà.
Quán trà này khá nổi tiếng, lại có phòng tiếp đãi khách ở trên lầu, liếc mắt một vòng ở đại sảnh không nhìn thấy Lý Kế Xương, Phó Gia Du đoán chắc người đã đi lên lầu.
Phó Gia Du cũng chọn một căn phòng bao đi theo tiểu nhị lên lầu, cô tự chọn một phòng bao, lại gọi thêm chén trà, tiểu nhị nhanh chóng rời khỏi.
Phó Gia Du đứng bên trong phòng âm thầm thăm dò động tĩnh bên ngoài, xác định bên ngoài không còn ai mới cẩn thận từ từ mở cửa ra.
Đi ra bên ngoài, Phó Gia Du đi đến gần các cửa phòng nghe ngóng thử, cũng là cô may mắn mới đi qua hai căn phòng cô đã nghe được âm thanh quen thuộc, cô liền ngưng thần đứng bên ngoài lắng nghe.
- Anh hai, chuyến hàng đã về tới, anh nghĩ khi nào có thể lấy ra bán được – Một người hỏi.
Phó Gia Du nghe thanh âm này, thế mà lại là Lý Kế Minh, “anh hai”, còn có “chuyến hàng” gì đó, lẽ nào quan hệ của bọn họ không hề bất hòa như trong lời đồn sao.
Giải đáp thắc mắc của Phó Gia Du, Lý Kế Xương bên trong phòng rốt cuộc lên tiếng:
- Anh tạm thời chưa nắm được điểm yếu của Cẩn gia và Lưu gia, nhưng chuyến hàng được thuyền của Lưu gia vận chuyển đến Thượng Hải, lại đặt trong kho hàng Cẩn gia, hai gia tộc này khó tránh thoát khỏi liên quan, chuyện này chú làm rất tốt.
Nhưng chú cứ đem hàng ra bán đi, tạm thời đừng làm kinh động hai gia tộc này, tránh sinh thêm chuyện.
- Anh hai, em biết rồi, nhưng mà giấu được một lần, hai lần, khó giấu được lâu, Lưu Nhân và Cẩn Gia Lạc cũng không đơn giản – Lý Kế Minh lại nói.
Lý Kế Xương không thể không gật đầu đồng ý với điều này:
- Anh tất nhiên biết, anh đã sai người đi điều tra điểm yếu của hai người bọn họ, nắm được cái đó chúng ta sẽ dễ dàng khống chế bọn họ làm việc cho chúng ta.
Lý Kế Minh lại nghĩ ra một cách khác:
- Anh hai, hai người này làm việc cẩn thận muốn điều rea chuyện của bọn họ không hề đơn giản.
Em nghĩ chúng ta có thể bắt đầu từ người bên cạnh của bọn họ, Cẩn Gia Lạc có một cô bạn gái, tình cảm vô cùng tốt, chúng ta có thể bắt đầu từ cô ta – Từ lúc bắt đầu nhìn thấy Phó Gia Du, Lý Kế Minh đã có suy nghĩ này, tuy Cẩn Gia Lạc trông có vẻ lạnh lùng nhưng vẫn nhìn thấy được sự cưng chiều yêu thương đối với Phó Gia Du.
Không ngờ Lý Kế Xương lại phản bác:
- Không thể, chú đừng làm bậy, Phó Gia Du – bạn gái của Cẩn Gia Lạc không hề đơn giản, cô ta là thuộc hạ đắc lực bên cạnh anh.
- Thuộc hạ của anh? Không thể nào, trông cô ta… cô ta… - Ấn tượng của Lý Kế Minh đối với Phó Gia Du yếu đuối mỏng manh, lại khá dựa dẫm vào Cẩn Gia Lạc, nên khi Lý Kế Xương nói cô là thuộc hạ bên cạnh ông, Lý Kế Minh không nhịn được kinh sợ, không phải ai cũng có thể trở thành thuộc hạ của Lý Kế Xương được.
Lý Kế Xương gật đầu xác nhận lần nữa:
- Đúng vậy, Phó Gia Du làm tình báo, tất nhiên giỏi nhất chính là che giấu suy nghĩ lẫn đóng giả thân phận, chú nhìn không ra cũng không có gì lạ, ngay cả anh cũng không thể nhìn thấu cô ta.
- Vãi – Lý Kế Minh không nhịn được chửi thầm, lầm bầm – Em thật sự nhìn không ra, suýt chút bị cô ta lừa rồi.
Thế thì chúng ta không thể đụng đến cô ta được.
À phải rồi, em còn nghĩ ra một người có thể khống chế cả Cẩn Gia Lạc lẫn Lưu Nhân.
- Là ai? – Lý Kế Xương nghi hoặc.
- Em gái của Cẩn Gia Lạc, bây giờ là người yêu của Lưu Nhân, Cẩn Gia Tú – Lý Kế Minh trả lời.
Nghe đến tên của Cẩn Gia Tú, Phó Gia Du tức giận đến nỗi hít vào một hơi, hai tay nắm chặt thành đấm, hai người này dám… Nhưng biểu cảm kích động của Phó Gia Du đã kinh động Lý Kế Xương bên trong phòng, ông ra hiệu Lý Kế Minh im lặng, Lý Kế Minh có chút không hiểu nhưng vẫn nghe lời ngậm miệng.
Lý Kế Xương đứng lên không phát ra thanh âm từ từ tiến gần đến cửa, nhanh chóng mở cửa, lại nhìn thấy gương mặt tươi cười của tiểu nhị.
- Tiểu Ba, là cậu sao? – Lý Kế Xương nhíu mày hỏi.
Người được gọi Tiểu Ba đáp lại:
- Đúng vậy, cậu hai, tôi đem trà đến cho hai vị.
Có chuyện gì sao? – Thấy vẻ mặt ngưng trọng của Lý Kế Xương, hắn khó hiểu hỏi.
Lia mắt nhìn một vòng bên ngoài không phát hiện điều gì bất thường, Lý Kế Xương lắc đầu một cái nói:
- Không có gì, cậu đem trà vào đi.
Lý Kế Xương nhìn xung quanh một lần nữa rồi mới đóng cửa phòng, lúc này Phó Gia Du đang nấp trên trần nhà thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Lúc nãy cô cảm giác bên trong tự nhiên im lặng, ở dưới lầu lại truyền đến tiếng bước chân, Phó Gia Du lâm vào tình thế lưỡng nan, rất có thể lập tức bị phát hiện, may mà cô nghĩ ra có thể trốn trên trần nhà, thoát được một kiếp.