Điệp Chiến Gia Thù


Lý Thừa Nghiệp mở miệng giải thích:- Cậu còn chưa nhận ra sao người mà cậu giết vốn là con dê thế mạng, nếu anh ta thật sự là kĩ sư hóa học, là người cầm viết sao trên tay lại có vết chai, hơn nữa tướng đi thẳng tắp rõ ràng là quân nhân đã được huấn luyện, lúc cậu bắn chết anh ta mấy tên bảo vệ kia vốn không hề quan tâm chỉ chăm chăm bảo vệ tên kia, hắn mới là mục tiêu của chúng ta.Kha Vũ sắc mặt khó coi nhíu mày, không thể không thừa nhận Lý Thừa Nghiệp đã đúng và Phó Gia Du đã cứu vãn cục diện nhưng hắn vẫn vô cùng bất mãn với thái độ của Phó Gia Du:- Nhưng…nhưng…thái độ của cô ta cũng quá hống hách rồi, có chuyện gì không từ từ nói được sao, cái thái độ gì vậy?- Mặc kệ cô ta đi, hoàn thành nhiệm vụ là được rồi, đây không phải nơi ở lâu, chúng ta đi thôi – Lý Thừa Nghiệp nói.Quay về văn phòng của Lý Thừa Nghiệp ở ngân hàng Thân Thông, Tiểu Ba – thuộc hạ của Kha Vũ chần chờ một chút mới nói:- Phó giám đốc Lý, trưởng phòng Kha, lúc nãy...lúc nãy tôi nhìn thấy Lý Khiêm ở chỗ đó cầm đi một tập tài liệu.- Cậu nói cái gì? – Kha Vũ tức giận, đập lên đầu của Tiểu Ba một cái mắng – Cậu bị ngốc à? Sao không nói sớm?Kha Vũ liếc mắt nhìn Lý Thừa Nghiệp, hai người họ đồng thời đứng lên, đi đến phòng của Lý Khiêm.

Lúc này, Lý Khiêm lại đang ở trong phòng của Phó Gia Du đưa tập tài liệu cho cô.

Nhận lấy tập tài liệu cầm trong tay Phó Gia Du không vội xem mà nói:- Lý Khiêm, chuyện lần này cậu làm rất tốt – Thật ra để cho Lý Khiêm lấy tập tài liệu cô còn có ý thử Lý Khiêm, trước mắt xem ra hắn có ý nguyện muốn làm việc cho cô.Xong việc, Lý Khiêm tất nhiên trở về phòng làm việc của mình, thấy Hàn Tịnh đang định rời đi, thuận tiện hỏi một câu:- Hàn Tịnh, cô định đi đâu thế?Hàn Tịnh nhớ Phó Gia Du đã từng căn dặn muốn cô chung sống hòa bình với Lý Khiêm nên vẫn mở miệng trả lời:- Chị Gia Du muốn tôi đem ít tiền đến giúp cho gia đình của mấy người không may hôm nay.- Vậy thì tôi… - Lý Khiêm muốn cùng đi với Hàn Tịnh nhưng chưa hết câu đã bị Kha Vũ đạp cửa vào cắt ngang, Kha Vũ lớn tiếng hỏi:- Lý Khiêm, tập hồ sơ cậu lấy được đâu, giao ra cho tôi.- Trưởng phòng Kha, tôi không hiểu anh đang nói đến tập hồ sơ gì – Lý Khiêm trước tiên chối bỏ mọi thứ, hắn không quên hắn làm việc cho ai, cấp trên của hắn là ai.- Lý Khiêm, cậu đừng giở trò này với tôi, người của tôi rõ ràng nhìn thấy cậu ở bến xe lửa lấy một tập hồ sơ đi, giao ra đây cho tôi – Kha Vũ đang tức điên lên không hề muốn nói lý với Lý Khiêm.Lý Khiêm một lòng quyết không đổi, đồ đã vào tay hắn thì trừ khi Phó Gia Du cho phép hắn mới có thể tiết lộ, mở miệng chỉ nói:- Tôi nói rồi, tôi không biết.Thái độ của Phó Gia Du lẫn Lý Khiêm khiến Kha Vũ giận điên lên, không giao, không giao ra chứ gì, được thôi, vậy là đánh tới khi hắn giao ra thì thôi.

Khi Kha Vũ định ra tay với Lý Khiêm, Phó Gia Du đã bước vào, thanh âm nghiêm túc lên tiếng:- Dừng tay, trưởng phòng Kha, anh ở chỗ tôi ra tay với người của tôi, đây chính là cách hành xử của đội hành động Sở đặc vụ hay sao?Kha Vũ buông nắm đấm nhưng miệng vẫn oán giận:- Lý Khiêm lấy được tập hồ sơ mà không giao ra, rõ ràng có ý đồ không tốt.Phó Gia Du bình tĩnh đi đến ghế ngồi xuống nói:- Hồ sơ thu được cần được điều tra, mà điều tra là nhiệm vụ của đội trinh sát chúng tôi, chúng tôi cầm nó thì đã sao chứ, chút chuyện nhỏ đó cần đích thân Đội trưởng Lý và Phó đội trưởng Kha đích thân đến đây ra tay với người của tôi sao.- Tôi… - Kha Vũ dồn nén tức giận muốn mắng cho Phó Gia Du một trận bị Lý Thừa Nghiệp kéo một cái đành chép miệng ngậm miệng chỉ trừng mắt với cô.Lý Thừa Nghiệp so với Kha Vũ bình tĩnh hơn nhiều, nhỏ nhẹ thương lượng với cô:- Chúng ta đều làm việc cho Sở đặc vụ, hồ sơ đó rốt cuộc ghi gì cho chúng tôi xem thử có được không?Nhìn vào ánh mắt có mang theo chút tín nhiệm của Lý Thừa Nghiệp, Phó Gia Du thấy được hắn dường như khách sáo với cô hơn, có chút thụ sủng nhược kinh nhưng bề ngoài lại bình tĩnh đối đáp:- Tất nhiên chúng ta đều làm việc cho Sở đặc vụ, hẳn nên giúp đỡ lẫn nhau, hồ sơ đây hai người có thể nhìn xem – Phó Gia Du không hề định giấu nó, khảng khái giao ra.Lý Thừa Nghiệp vốn định lấy nó nhưng Kha Vũ lại nhanh tay hơn lấy nó, đúng hơn là dùng sức mạnh giật nó, Phó Gia Du cũng không hề tức giận với hành động vô lễ này của Kha Vũ, Hàn Tịnh lại tức giận muốn nói lý với Kha Vũ một phen bị Phó Gia Du liếc một cái đành ngậm miệng.

Kha Vũ lấy được đồ liền không muốn tiếp tục ở đây quay người đi, Lý Thừa Nghiệp gật đầu một cái với Phó Gia Du rồi mới quay người.Hàn Tịnh không nhịn được nữa mở miệng hỏi:- Chị Gia Du, vốn là chúng ta lấy được sao phải giao cho bọn họ chứ.- Chúng ta không muốn giao cũng không được, đừng quên Đội trưởng Lý là con trai của chủ nhiệm Lý – Lý Khiêm thay Phó Gia Du trả lời.Phó Gia Du nghe được vô cùng hứng thú nhìn Lý Khiêm hỏi:- Vậy sao lúc nãy cậu không nói với họ đồ ở trong tay tôi?- Tôi là người của Đội trưởng Phó, không có sự cho phép của cô tôi không thể nói bất cứ gì, ai cũng vậy thôi – Lý Khiêm nghiêm túc nói, hắn biết Phó Gia Du chưa tin hắn nhưng vẫn không ngại thể hiện sự trung thành của mình.Phó Gia Du khẽ nhếch miệng nhún vai một cái không nói gì đã quay người đi ra ngoài.Tối hôm đó, Phó Gia Du đi đến chỗ của Trương Hà một chuyến, cô đã chụp lại số tài liệu kia giao một bản cho Trương Hà.

Trương Hà dẫn Phó Gia Du xuống căn hầm bí mật của cửa hàng thuốc, ở đây là chỗ hắn phát điện báo cho cấp trên còn có dụng cụ rửa hình, Trương Hà lập tức muốn rửa hình ra.

Trong lúc chờ đợi, Trương Hà đưa cho Phó Gia Du một tập tài liệu nói:- Đây là tin tức chúng tôi thu thập được về bến tàu Thượng Hải và Lưu Nhân – Phó Gia Du đưa tay nhận lấy tập tài liệu, Trương Hà lại nói tiếp – Lưu Nhân vốn là cô nhi được Lưu lão gia Lưu Duệ nhận nuôi, ba năm trước Lưu Duệ qua đời, Lưu Nhân nhanh chóng trở thành người cầm quyền của thương hội Hoàng Phố, hắn làm việc nghiêm túc tàn nhẫn, ở Thượng Hải hắc bạch đều có địa vị, bến tàu Thượng Hải hằng ngày hàng lên hàng xuống nhiều vô số kể, tạm thời không tra được có gì bất thường.- Tôi sẽ tìm hiểu thêm – Phó Gia Du nói.Trương Hà gật đầu một cái, mấy tấm hình rốt cuộc khô, hắn lấy xuống đưa cho Phó Gia Du xem, lúc chụp hình cô không có thời gian nhìn cho kĩ, trong đó có một số tài liệu hóa học, còn có một bức hình người đàn ông, không biết là ai nhưng khi Phó Gia Du nhìn thấy nó, trong lòng cô cái gì đó khẽ chạm vào, trái tim run lên, cảm giác này luôn đọng lại trong lòng của cô, không nhịn được mở miệng hỏi:- Lão Trương, chú có biết người này là ai không?- Không, tôi không biết, ngày mai tôi sẽ cho người điều tra – Trương Hà nhíu mày đáp.Phó Gia Du nhìn bức hình rất lâu, rất lâu, sự quen thuộc tự đáy lòng lại thêm nồng đậm cuối cùng mới lưu luyến đặt nó xuống, nói sang chuyện khác:- Mấy tài liệu hóa học này chú cũng nhanh chóng tìm người xem thử nó rốt cuộc là gì? Bên Quân thống đã có một bản, chúng ta phải đi trước họ một bước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui