Toàn thân Maria mềm nhũn tựa vào người Alex, đầu óc nàng còn chưa kịp phản ứng, bản thân đã bị kéo ra khỏi cái ôm ấp của người đàn ông kia, trong nháy mắt đó, nàng cảm thấy có hơi lạnh lẽo.
Mẹ Helen xanh cả mặt nhìn vẻ mặt không kiên nhẫn của người đàn ông trước mặt, giọng nói lạnh lùng như tảng đá: "Ngài lãnh chúa, ngài đang làm cái gì vậy hả?''
Alex không trả lời câu hỏi của bà, ánh mắt nhìn chằm chặp trên người cô gái tu sĩ, cái cằm gần như dính sát trước ngực, che dấu khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, bả vai còn phập phồng lên xuống cố gắng hít thở, thật mê người.
Giọng nói mẹ Helen cao thêm một tông: "Ngài lãnh chúa, tôi lấy thân phận người quản lý nhà thờ Hibbis tuyên bố với ngài, ngài không thể ra tay với nữ tu sĩ, đây là khinh nhờn với Chúa!"
Alex dời ánh mắt đi, lạnh lùng nhìn người phụ nữ chắn ngang giữa mình và Maria, đang muốn bảo bà ta cút đi thì thoáng phát hiện người trước mặt có hơi quen mắt. Khác với cảm giác đã gặp đâu dó, hắn cảm giác người phụ nữ rất quen thuộc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Helen nhìn người đàn ông trẻ tuổi trước mặt, ánh mắt tìm tòi xem xét trong một lúc, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi.
- Ngài... ngài là..... không.... không thể nào, ngài lãnh chúa, mời ngài lập tức rời đi, thị vệ của ngài đang tìm ngài đó.....
Giọng nói bà càng ngày càng nhỏ đi, cuối cùng gần như không thể nghe thấy, có vẻ bà bị kinh hãi rất lớn, thậm chí chuyện vừa rồi cũng không truy xét, chỉ muốn để người đàn ông này nhanh chóng rời đi.
Alex hoài nghi nhìn bà, cũng không nghĩ sâu xa, quay đầu nhìn về phía Maria, nàng đã bị dọa sợ co rúm lại ở sau lưng mẹ Helen.
Dáng vẻ đáng thương khiến Alex không nhịn được cười khẽ, tiến lên nói bên tai Maria: "Maria, ta sẽ nhanh chóng quay trở lại đón em, đến lúc đó em sẽ là của ta".
Maria cố lấy dũng khí, nhìn vào mắt người đàn ông đầy xâm lược, run giọng nói: "Tôi..... tôi không muốn.... tôi là nữ tu sĩ, xin ngài lãnh chúa hãy buông tha cho tôi đi''. Vừa dứt lời, Alex đã bắt lấy tay nàng, nàng định giãy ra nhưng bị cầm chặt, hắn nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay nàng: "Maria, nàng trốn không thoát đâu".
Dứt lời, hắn xoay người rời khỏi kho hàng. Chỉ để lại hai nữ tu sĩ tại chỗ.
Maria cố gắng làm cho mình quên tất cả chuyện vừa rồi, nhìn về phía mẹ Helen, bà hoàn toàn không chú ý đến hành động vô lễ kia của Alex mà chỉ đứng ngốc tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, miệng còn lẩm bẩm: "Không thể nào.. không thể thế được....... hắn rõ ràng........".
Bộ dạng của mẹ Helen dọa sợ Maria, nàng khẽ gọi một tiếng để cho bà tỉnh táo lại từ nỗi khiếp sợ, nàng không hiểu sao mẹ Helen đột nhiên biến thành như vậy, bà luôn luôn bình tĩnh trầm ổn lại bị kinh hãi lớn đến thế.
Bà đầm đìa mồ hôi như bừng tỉnh từ cơn ác mộng, đôi mắt bà đối diện với ánh mắt lo lắng của Maria, thở dài thật sâu, yếu ớt nói: "Maria, trở về phòng của con đi, chuyện xảy ra hôm nay đừng nói cho bất kì ai".
Hai ngày sau.
Cơn mưa to trong đêm khuya.
Maria trở mình, nghe tiếng Margaret hít thở ngủ say, lặng lẽ ngồi dậy, khoác áo Dòng nữ tu sĩ.
Chỉ cần nàng nhắm mắt lại thì tâm trí tràn ngập nụ hôn kịch liệt ngày đó, nhiệt độ cơ thể nóng bỏng và hơi thở mãnh liệt của người đàn ông kia còn có miệng lưỡi quấn quýt xẹt qua trước mắt, bộ ngực căng phồng, núm vú cương cứng ma xát áo ngủ vải lanh khiến cho chất lỏng chảy ra giữa hai chân thấm ướt đáy quần thật đáng xấu hổ.
Mấy ngày nay, nàng bắt đầu dần dần hiểu ra đêm hôm đó nhìn thấy trai gái làm tình là thế nào, nụ hôn dâm mỹ làm thức tỉnh một khía cạnh "phụ nữ" trong thân thể, nàng rất sợ hãi cảm giác này sẽ dần dần ăn mòn lý trí khiến cho nàng giống như Margaret phản bội lại tín ngưỡng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Maria nhớ tới lời tuyên bố bá đạo ngày đó..... Cuối cùng nàng cũng sẽ là của ta, trốn không thoát đâu........ Đúng vậy, nàng có thể trốn đến nơi nào đây, đấy là vị lãnh chúa một tay che trời, rơi vào tay hắn chỉ còn là vấn đề thời gian.
Maria đi vào nhà thờ, cả người ướt đẫm, bơ vơ quỳ gối dưới pho tượng Chúa, yên lặng cầu nguyện. Nàng hy vọng tất cả chưa từng xảy ra, mình không đi vào cái kho thóc đó, cũng không gặp được chuyện đáng sợ như thế, nàng không biết nên chạy trốn hay ở lại, nếu ở lại chờ đợi nàng chỉ có nguyền rủa buông xuống mà chạy đi, các nữ tu sĩ vô tội sẽ phải chịu liên lụy, với lại lãnh địa Finisterre rộng lớn như vậy, nàng có thể trốn đi đâu?
- Em đang đợi ta sao, cô gái tu sĩ?
Đột nhiên một giọng nam như cơn ác mộng vang lên bên tai, máu toàn thân Maria đông lại, nhìn lại phía sau.
Hắn đến rồi!
Alex đứng ở cửa nhà thờ, rũ mắt nhìn cô gái quỳ ở đó, toàn thân ướt đẫm, thân thể duyên dáng dưới lớp vải dính sát nhìn không xót chút gì, nhớ đến thân thể mềm mại đầy đặn bị mình ôm vào ngực, ánh mắt hắn hơi tối lại, kích thích khiến hắn muốn kéo rách áo Dòng bảo thủ kia đi, cảm nhận mỗi một tấc da thịt mềm mại của nàng.
- Đã để em phải đợi lâu, ta có chút việc nhỏ phải xử lý.
Người đàn ông bước từng bước một đi tới bên Maria, nâng cằm nàng lên, cười xấu xa.
- Ta tới tìm em đây.
Trong tiếng mưa rơi tí ta tí tách, không ai biết trong nhà thờ sắp phát sinh một cuộc làm tình kịch liệt.
- Không muốn....... Không cần..... Buông ra........ hu hu hu.
Hơi thở hắn khiến nàng đầu váng mắt hoa, nàng khẽ cầu xin, định đẩy người đàn ông đang ôm chặt mình ra. Lòng bàn tay Alex nóng hầm hập, lướt qua trên người nàng, phía sau lưng, bên hông, bên mông.... sờ đến đâu đốt lửa dục vọng đến đấy. Maria kinh hoảng thở hổn hển, sợ hãi muốn ngăn cản đôi bàn tay to kia nhưng cổ tay lại bị khóa ngược ra sau người, cái tay còn lại thì âu yếm cái mông tròn vểnh cao của nàng.
Maria cố giãy dụa nhưng sức lực của hắn quá mạnh, nàng vùng vẫy không thoát ra được, thân thể mềm mại ra sức vặn vẹo càng khiến cho hắn muốn xâm phạm nàng.
Hắn hôn ào ạt, đôi môi mỏng hơi lạnh nhẹ nhàng chạm vào trán và chóp mũi Maria, cuối cùng dừng lại trên đôi môi anh đào, khẽ chụt. Đôi mắt nàng mê ly ngửa đầu, vô thức chuẩn bị nghênh đón nụ hôn sâu rực lửa của hắn, nàng không biết dáng vẻ mình khi nhuốm màu dục vọng quyến rũ đến mức nào trong mắt hắn.
- Ha ha, quả nhiên là cô nàng lẳng lơ.
Hắn cười khẽ, xem ra nụ hôn lần trước đã làm cho nàng khó quên, mới vô thức tìm kiếm khoái cảm, chỉ cần dạy dỗ thêm chút nữa, nhất định nàng sẽ nở ra màu sắc đẹp nhất dưới thân mình.
Hắn chờ không kịp muốn nhìn thấy thân thể xinh đẹp trần truồng dâm đãng của cô gái tu sĩ nghiêm trang lắc mông cầu mình chịch nàng.
Nghĩ vậy, hắn dùng sức ôm lấy Maria thả xuống ghế dài, mà nàng cảm thấy đất trời đảo lộn, khi tỉnh táo lại thì mình đã nằm ở dưới thân hắn.
Môi lưỡi Alex nóng rực hôn xuống, hai tay bóp nhẹ đôi bầu ngực, đổi lấy tiếng thở dốc càng kinh hoảng của cô gái tu sĩ dưới thân, âu yếm cách quần áo còn chưa đủ, người đàn ông vừa liếm mút tỉ mỉ xương quai xanh, hai tay vừa xé áo, lộ ra áo ngực trắng tinh, ngón tay khều khều, đẩy dây buộc lên, bộ ngực trắng sữa tròn trịa đột nhiên nảy ra, đầu vú nhỏ hồng hồng xinh xắn lộ ra dưới hơi lạnh càng dựng đứng.
Người đàn ông cười khẽ, ngón tay vuốt ve nụ hoa nhỏ bên ngực trái, Maria ở dưới thân bị hành động này dọa sợ tới mức tâm trí trống rỗng, chỉ có thể chịu đựng khoái cảm trong sợ hãi. Cúi đầu khóc hổn hển. Bỗng nhiên, miệng lưỡi hắn cuốn lấy đầu vú đau đớn, nàng không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, cuối cùng nước mắt nàng chảy xuống.
Ai tới....... cứu cứu tôi với........
**********************************************
Tác giả: Thịt hầm đây !!!! Ngài lãnh chúa ăn luôn cô gái tu sĩ (*/ω\*)
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~