Điều Mặc Sư

Ở chung mấy tháng nay, hắn phát hiện Trần Lăng là người rất tốt. Y lúc nào cũng cười cười nói nói, chỉ khi suy nghĩ cái gì thì mới đơ mặt ra. Tạo nghệ chế tạp của y lại cực cao, hai mươi tuổi y đã là chế tạp sư năm sao hàng thật giá thật. Có điều bây giờ tinh thần lực đang bị tổn thương nên không thể chế tạp.

Tùng Lâm cũng không có hỏi về thân phận của Trần Lăng, nhưng lâu lâu ngẫu nhiên nhắc tới y liền nhanh chóng lái sang chủ đề khác, chắc không muốn đề cập nhiều.

Là điều mặc sư có tinh thần lực hai sao, Tùng Lâm khá là nhạy cảm. Nhiều lúc hắn phát hiện Trần Lăng đang ngồi thất thần, ánh mắt lo lắng, không biết y đang lo chuyện gì. Lúc này y có biểu hiện như vậy khiến Tùng Lâm đâm lo

"À, không có gì. Hắc hắc, sắp tới chú em lên hương rồi, có phải nên khao anh đây một chầu không!", Trần Lăng phục hồi tinh thần lại, y lại cười giọng cười vô lại như mọi khi

"Hừ, nợ tiền máy lạnh vẫn chưa trả góp xong kia kìa. Lấy gì mà khao", Tùng Lâm cũng cười. Hắn không hỏi, nếu Trần Lăng muốn cho hắn biết thì y sẽ tự nói

Sáng hôm sau, Tùng Lâm dự định sẽ đi đến Hiệp hội Điều mặc sư một lần. Sau khi tập thể dục và ăn sáng xong, hắn ra khỏi nhà.

Hiệp hội nằm ở khu trung tâm, từ khu B muốn đi đến đó phải băng ngang qua khu A, khoảng cách khá xa, chừng 60 km. Với khoảng cách này đi bộ là không thể nào, chỉ có thể ngồi xe bay thôi

Xe bay cũng có nhiều loại, nếu đi tuyến đường cố định vận tốc 500 km/h thì sẽ rất nhanh, chỉ vài phút là tới. Nhưng muốn đi phải đặt vé trước với giá trên trời, Tùng Lâm không đi nổi. Xe bay trên đường dẫn từ vận tốc 200 km/h thì rẻ hơn nhưng vẫn còn cao lắm. Tùng Lâm cũng không gấp nên quyết định thuê xe bay đường ngoài.


Đường ngoài cũng như đường bộ nhưng tính thêm cả khoảng không gian 20m phía trên. Xe bay chức năng khác nhau được phép bay trong các làn đường, ở những phân tầng độ cao khác nhau. Xe bay chở khách loại nhỏ (taxi bay) sẽ bay ở làn đường giữa, độ cao 1 m tính từ mặt đất.

Đây không phải lần đầu Tùng Lâm đi xe bay. Hồi còn nhỏ mẹ hắn đã dẫn hắn đi vài lần, nhưng là cũng khá lâu rồi nên khi chiếc xe bay lên không trung hắn liền cảm thấy khó chịu. Tuy nhiên do xe bay bằng từ lực nên rất êm, chỉ một lúc là hắn ổn định lại.

Ngồi xe chừng hơn một giờ Tùng Lâm đã đến khu trung tâm của thành phố Sài Hà. Khác với các khu khác, khu trung tâm đặc biệt sầm uất. Đường rộng gấp đôi, mạng lưới đường cố định và đường dẫn từ dày đặc trên không trung. Các tòa nhà san sát nhau, mỗi tòa đều cao ít nhất 200m, cũng may nhờ có công nghệ kính tán quang nên bên dưới vẫn có đủ ánh sáng.

Tùng Lâm có đi ngang qua công viên, khiến hắn cảm thán không thôi là công viên quá lớn. Rộng hơn 1 km vuông, cao bảy tầng, quy mô vượt xa so với công viên gần nhà hắn.

Chưa hết, đường ngoài ở khu trung tâm còn có đường riêng dành cho tạp tu. Tạp tu bay qua bay lại nhiều không kể xiết. Nên biết, tạp tu muốn điều khiển khí lưu tạp để bay được ít nhất cũng phải ba sao a, từ khi nào thì tạp tu ba sao nhiều như vậy!

Đi vòng vèo chừng nửa giờ nữa Tùng Lâm mới đến nơi.

Trước mặt Tùng Lâm là một tòa nhà cao hơn 300m, phía trước có năm chữ lớn "HIỆP HỘI ĐIỀU MẶC SƯ" bằng hình chiếu 3D. Nhìn cái nhà thôi đã thấy khớp rồi


Tùng Lâm hít sâu một hơi, sau đó đi vào

"Xin lỗi, quý khách vẫn chưa trả tiền", đột nhiên người tài xế taxi bay kêu lớn

"Sặc, quên mất. Xin lỗi, hết bao nhiêu tiền?", Tùng Lâm cười trừ, móc kim tạp ra...

Hiệp hội Điều mặc sư là tổ chức lớn quy mô toàn Cửu Tinh liên minh có trụ sở chính nằm ở thành phố Sun - thành phố lớn nhất Cửu Tinh. Còn ở Sài Hà chỉ là một phân hội mà thôi. Dù vậy nó vẫn rất lớn, Tùng Lâm bước vào với bộ dạng rụt rè trông rất tức cười

"Xin hỏi anh muốn gì?", nữ tiếp viên thấy Tùng Lâm ngó tới ngó lui liền biết người mới nên hỏi

"À, ta là Điều mặc sư mới gia nhập Hiệp hội. Ngươi có thể nói hướng dẫn rõ hơn về Hiệp hội được không?", Tùng Lâm ngập ngừng nói, tuy trong lòng hắn đã có Lý Kim Huyên nhưng nữ tiếp viên cũng quá xinh đẹp đi, khiến hắn nhìn mà không dám nhìn. Dù sao hắn cũng mới 16 tuổi thôi.

"Điều mặc sư quyền hạn ba sao có thể tham gia giao dịch và nhận nhiệm vụ điều mặc ba sao, còn có thể tham gia các lớp học Điều mặc chuyên sâu, bất quá lớp này muốn học phải có điểm cống hiến. Từ tầng 3 đến tầng 20 là khu vực ba sao, ngươi lên đó sẽ biết rõ hơn", nữ tiếp viên nói


"Sặc, thật ra ta chỉ mới hai sao thôi, không biết quyền hạn như thế nào!?", Tùng Lâm có chút xấu hổ nói.

Nghe tới đây, nữ tiếp viên đột nhiên biến sắc. Phải biết rằng, Hiệp hội Điều mặc sư chỉ nhận thành viên ba sao trở lên, thành viên hai sao nếu không phải là nhân tài cực kỳ yêu nghiệt được đặc cách thì cũng là đệ tử của một vị Hội phó hay Hội trưởng nào đó, thân phận không phải tầm thường. Người thanh niên nhìn có vẻ ngu ngơ trước mặt không ngờ lại là một trong số đó. Vậy mà nãy giờ nàng "ngươi ngươi ta ta" như bình thường, thật là bất cẩn quá

"Sao vậy?", thấy nữ tiếp viên vẻ mặt khác lạ, Tùng Lâm bèn hỏi

"A, không có gì. Nếu ngài chỉ hai sao cũng không sao. Bởi vì bất kỳ ai mới gia nhập Hiệp hội đều có quyền hạn ba sao. Thật ra quyền hạn không hoàn toàn dựa vào trình độ. Trình độ nào quyền hạn đó là chắc chắn, nhưng quyền hạn cũng có thể nâng cấp bằng điểm cống hiến", biết thân phận của Tùng Lâm, nữ tiếp viên liền thay đổi thái độ, giải thích cặn kẽ hơn."Bây giờ ngài muốn đi đâu? Nếu giao dịch thì lên tầng 3 và 4, tầng 5 là nơi giao nhận nhiệm vụ, tầng 6 là thư viện, tầng 7 đến tầng 10 là khu học tập và trao đổi kinh nghiệm. Các tầng còn lại là khu vực phòng thí nghiệm"

"Ừm, cám ơn ngươi", Tùng Lâm nói, sau đó đi đến thang máy

Thang bộ và thang máy đều có, chỉ lên vài tầng thì không cần đi thang máy. Nhưng tên nhà nghèo Tùng Lâm lần đầu vào tòa nhà to như thế này nên không ngại thử một lần cảm giác thang máy cho biết.

Thật ra tối hôm qua Tùng Lâm đã tìm hiểu sơ về Hiệp hội trên mạng, nhưng hôm nay hắn vẫn quyết định đến đây một chuyến. Thứ nhất là để xem qua Hiệp hội, sẵn tiện đi mở rộng tầm mắt luôn, dù sao ở đây thấp nhất cũng là ba sao. Tiếp nữa, hắn muốn tìm một loại nguyên liệu điều mặc được nhắc đến trong sách mà hắn chưa bao giờ nghe qua, hi vọng ở chỗ này sẽ có.

Đến tầng ba, khi cửa thang máy mở ra thì một luồng không khí tươi mát thoang thoảng hương thơm dễ chịu tràn vào khiến Tùng Lâm phải hít lấy hít để mấy hơi dài, vẻ mặt hưởng thụ. Trước mắt hắn là không gian rộng lớn trống trải vô cùng, người qua lại tấp nập. Tuy mỗi người đều thu liễm tinh thần lực nhưng khí chất đặt biệt thì không sao che dấu được. Sát tường, vô số những ngăn tủ kính xếp san sát nhau, bên trong mỗi ngăn tủ là một mẫu vật, có thể nghĩ lượng mẫu vật ở đây nhiều đến cỡ nào.


Ra khỏi thang máy, Tùng Lâm bước đến quan sát tủ kính kỹ hơn

Nói là khu giao dịch nguyên liệu dành cho điều mặc sư ba sao nhưng ở đây có rất nhiều nguyên liệu một và hai sao, bởi vì tạp mặc ba sao vẫn cần dung hợp những nguyên liệu này.

Nguyên liệu Tùng Lâm muốn tìm là loại hai sao nên hắn đi tới khu vực nguyên liệu hai sao. Đập vào mắt hắn đầu tiên là một chiếc lá màu trắng như tuyết, cạnh lá có răng cưa, trên bề mặt tủ kính phủ một tầng nước mờ

Bạch hàn diệp!. Một cái tên nổ vang trong đầu Tùng Lâm. Nguyên liệu này hắn có nghe qua, là một loại nguyên liệu hai sao vô cùng hiếm thấy. Nghe nói từ Bạch hàn diệp có thể điều chế được Bạch hàn mặc, loại tạp mặc hàn tính cực mạnh dùng để chế tạo chiến đấu tạp hai sao có tính năng đóng băng ưu việt. Cho dù là tạp mặc ba sao nếu muốn có được hàn tính mạnh cũng cần phải có loại nguyên liệu này.

Trên thị trường hiện nay Bạch hàn diệp cơ hồ không thể tìm thấy, không ngờ ở chỗ này lại có

Tùng Lâm quan sát một lúc liền phát hiện bên dưới ngăn tủ có ba dòng chữ bằng hình chiếu, một dòng hiển thị tên mẫu vật, một dòng là số lượng, dòng còn lại là giá tiền. Bạch hàn diệp số lượng cũng không nhiều, chỉ có hai lá, mỗi một lá đều có giá 1500 Ren, mắc kinh người. Phải biết tạp mặc cao năng lượng cấp hai thành phẩm giá chỉ khoảng 600 Ren, cho dù là loại cực phẩm như Tử kim mặc của Tùng Lâm thì khi bán ra cũng chỉ với giá 1400 Ren thôi. Vậy mà chỉ một cái lá nguyên liệu liền có giá trị cao hơn!

Đi xem một hồi, Tùng Lâm thấy phần lớn là các loại nguyên liệu hắn đã biết, một vài loại hiếm thấy, vài loại ngay cả nghe hắn cũng chưa từng nghe qua. Như một nhánh cây tên là Hoàng kim cốt mộc, lúc mới nhìn hắn không thấy có gì đặc biệt cả, cũng không có chút ấn tượng nào. Khi hỏi một vị điều mặc sư bên cạnh thì mới biết, loại Hoàng kim cốt mộc này có một sợi nhỏ màu vàng ở lõi, so với Bạch hàn diệp càng thêm hiếm thấy, là nguyên liệu đặc biệt quan trọng của một loại tạp mặc bốn sao dùng để chế tạo tạp phiến có tính năng trị thương cường đại. Giá một khúc lên đến 8000 Ren, hơn cả một tấm năng lượng tạp ba sao.

Tùng Lâm thầm kinh hãi, mấy loại nguyên liệu này làm sao mà mua nổi chứ. Chết người là, hắn đang định tìm một loại nguyên liệu chưa nghe qua bao giờ, hẳn là không rẻ đâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận