Ngoại truyện: Bánh ú.
Còn ba tiếng nữa là đến tết Đoan Ngọ mà Hạ Triêm còn ngồi ở bàn đánh vật với chiếc bánh ú thật lâu.
Từ khi lên năm ba Hạ Triêm bận rộn với việc học của mình, ngoài ra sau khi đàn anh thoái vị cậu được bầu làm chủ tịch CLB hip-hop, bận bịu cả ngày dẫn cả CLB chuẩn bị đi thi cấp tỉnh cấp thành phố, gần như không có thời gian dành cho Từ Vi Trần. Người đàn ông Từ Vi Trần này ấy à, từ khi dạy kinh tế vĩ mô cho Hạ Triêm xong gần như đã ngừng dạy học, bảo rằng muốn tập trung dẫn dắt nghiên cứu sinh nhưng thực tế là đang lén lút lười biếng.
Vì vậy tình hình gần đây là giáo sư Từ nhu cầu cao rảnh rỗi không có gì làm lại càng cao nhu cầu, trong khi đối tượng nhu cầu thì suốt ngày bận học bận sự nghiệp, chiếu lệ với giáo sư Từ đang ở độ như hổ như sói.
Túm cái quần lại là đời sống tình dục không được hài hòa.
Sau khi nhận được những lời phàn nàn ám chỉ của Từ Vi Trần, Hạ Triêm quyết định đền bù cho anh.
Vài ngày trước tết Đoan Ngọ, Hạ Triêm đã tìm công thức làm bánh ú, Từ Vi Trần là người Thượng Hải nên cực kỳ thích bánh ú nhân thịt, thế là sáng sớm cậu đã mua thịt mua đủ thứ, bày đầy một bàn nguyên liệu theo như mạng và mẹ chỉ.
Khi đến lúc bắt đầu, Hạ Triêm luống cuống.
Bánh ú thật sự rất khó gói, hoặc là gói không chặt chút nào, hoặc là chút sau lại tụt ra, cậu cuống tới độ đổ đầy mồ hôi làm hỏng hết mấy cái lá.
Từ Vi Trần ở cạnh quan sát, hỏi thăm cậu: "Hạ Triêm Triêm, em có chắc là không cần giúp không?"
Hạ Triêm xua tay, "Anh đừng tới đây, anh tới là em lại cuống theo anh."
Vốn là cậu muốn bồi thường cho Từ Vi Trần nên không thể để anh động vào được.
Nhưng vật qua vật lại mặt Hạ Triêm dính đầy gạo nếp, chỉ có ba bốn cái bánh ú bị gói lỏng la lỏng lét, chưa cho vào nồi đã muốn rã hết cả ra.
Từ Vi Trần khẽ thở dài, hướng dẫn từ xa: "Buộc dây một lần theo chiều ngang, sau đó buộc theo chiều dọc, như vậy sẽ chắc hơn."
Hạ Triêm làm theo lời anh nhưng đáng tiếc kỹ năng quấn dây vẫn quá tệ, không thể cột được một cái bánh ú cho tử tế.
Cậu khuất phục, nhìn Từ Vi Trần cầu xin.
Anh ngồi xuống cạnh cậu, mở mấy chiếc bánh ú bị quấn nửa sống nửa chết ra, những ngón tay đẹp đẽ quấn quanh, một chiếc bánh kim tự tháp tam giác tiêu chuẩn ra lò.
Hạ Triêm sợ hãi than thở: "Từ Vi Trần, sao cái gì anh cũng biết hết vậy."
Người được khen vẫn rất bình tĩnh, tiếp tục cứu bánh ú đang hấp hối, thành công cứu vãn tình thế.
Sau đó, Hạ Triêm bỏ nếp và thịt, Từ Vi Trần buộc, chỉ có hai người ăn nên không cần gói quá nhiều, nửa tiếng sau, mười lăm chiếc bánh ú đã được cột xong.
Bánh ú vô nồi, người lên giường.
8
Hạ Triêm bị lột áo, gần đây do tập nhảy cường độ cao nên các cơ ở eo ngày càng lộ rõ, trước đây chỉ hóp bụng mới thấy được đường cong nhưng bây giờ cơ bụng đã hiện rõ trước mắt.
Nếu lúc đầu Hạ Triêm là một trái dâu chín thì bây giờ là chín tới mức thối rữa, cơ thể tiết ra nội tiết tố mạnh mẽ chỉ có ở tuổi hai mươi.
Từ Vi Trần di đầu ngón tay ve vuốt từ ngực đến bụng dưới một lúc lâu mới nhẹ giọng hỏi ý Hạ Triêm: "Muốn chơi 'cái kia' không?"
Đương nhiên Hạ Triêm hiểu ý anh 'cái kia' là gì, đó là thứ Từ Vi Trần vẫn luôn rất chấp nhất nhưng Hạ Triêm lại chẳng thích nổi.
Nhưng hôm nay đã đồng ý đền bù cho Từ Vi Trần nên Hạ Triêm ho khẽ, "Anh.. cố gắng nhẹ chút."
Trong nửa tiếng sau đó, Từ Vi Trần làm giống như những gì đã làm khi gói bánh ú.
Miệng Hạ Triêm bị nhồi đầy "nhân bánh", buộc phải há rộng ra, nước bọt chảy ra không tự chủ, toàn thân không thể cử động, hầu như mọi khớp xương đều bị Từ Vi Trần trói chặt.
Xem như cậu biết vì sao Từ Vi Trần lại gói bánh ú giỏi thế rồi.
Cậu bị trói lại, đâm vào, khoái cảm lan tràn đến trung ương thần kinh làm cả người cậu run rẩy nhưng chỉ có thể rên rỉ mơ hồ.
Áo sơ mi của Từ Vi Trần hiện đang quấn quanh cơ thể Hạ Triêm, mỹ danh là "lá gói bánh", thân dưới anh di chuyển trong cơ thể Hạ Triêm, khi thì nhẹ nhàng khi thì vội vã thưởng thức "bánh ú".
Cuối cùng của cuối cùng, bánh ú trong nồi chín, bánh ú trên giường bắn.
7
_______
The 👽.Rêu: Từ - chúa tể sáng tạo - Trần Trần: "Ăn" "bánh ú" bằng 🐔 và bánh ú này nhân phô mai tan chảy, nhân kim sa 🥴🥲 ((((. =