Đỉnh Cao Quyền Lực

Ono Fuku buta nói xong, Mã Hoa Lỗi cũng cau mày nói với Ngô Chí Phong:
- Sếp Ngô à, cuộc điện thoại vừa rồi là của ai thế? Chẳng phải trước đây anh đã hứa với tôi phải bắt bằng được Liễu Kình Vũ sao?

Thấy Mã Hoa Lỗi nói vậy, Ngô Chí Phong liền biến sắc trầm giọng:
- Mã tổng à, quả thực tôi đã hứa với anh sẽ tới giải quyết chuyện này, tuy nhiên cảnh sát chúng tôi cũng phải căn cứ vào quy trình điều tra của mình để xử lý công bằng việc này.

Nói xong, Ngô Chí Phong không thèm để ý gì tới Mã Hoa Lỗi nữa, trực tiếp chỉ huy cảnh sát có mặt tại hiện trường đến còng tay tất cả mọi người ở đó, lần lượt lấy lời khai của họ, nắm bắt tình hình sơ bộ.

Thấy Ngô Chí Phong phớt lờ mình, Mã Hoa Lỗi tức tối, trong lòng thầm nhủ: “Thật không biết cái tên Liễu Kình Vũ này rốt cuộc đã tìm tới ai để ra mặt cho hắn, còn gọi đối phương là Bí thư Hồ nữa. Con mẹ nó, mặc kệ, đã có người muốn nhúng tay vào chuyện này, tôi sẽ buộc hắn phải rụt tay lại”. Nghĩ tới đây, gã liền quay về phía Suzuki Hika niwatori nói:
- Suzuki tiên sinh, thật ngại quá, Chủ tịch Suzuki, chuyện này tôi thực sự bất lực rồi, các ngài muốn làm thế nào thì làm thế đó đi.

Mã Hoa Lỗi rất hiểu lối suy nghĩ của người Nhật Bản này. Gã tin chỉ cần mình buông tay, những người Nhật Bản này chắc chắn sẽ nghĩ cách làm lớn chuyện này lên.

Mã Hoa Lỗi quả nhiên đoán không sai. Gã vừa nói xong, Suzuki Hika niwatori liền nổi giận rút điện thoại ra gọi cho Phó chủ tịch thường trực thành phố, chủ quản kinh tế thành phố Nam Bình, Khương Thụ Sâm với giọng đầy phẫn nộ:
- Ngài Phó chủ tịch Khương à, vì cảnh sát thành phố Nam Bình các ngài không chấp pháp công bằng công chính, khiến cho ba người phụ trách chính của tập đoàn Suzuki chúng tôi bị người ta đánh ở nhà hàng Tần Hải mà không có ai bảo vệ. Cho nên chúng tôi quyết định tạm dừng tất cả quy trình của dự án đầu tư, tôi cho các ngài ba giờ đồng hồ để thu xếp. Nếu trong ba giờ nữa chúng tôi không nhận được câu trả lời thỏa đáng, ngày mai chúng tôi sẽ tuyên bố dừng toàn bộ dự án hợp tác với thành phố Nam Bình.

Nói xong, Suzuki Hika niwatori liền tắt điện thoại.

Sau đó, ba người Nhật đi thẳng đến trước mặt Liễu Kình Vũ đang ngồi xuống ghế sa lon, bắt chéo chân chờ đợi.

Theo Suzuki Hika niwatori, Matsui shokujin và Ono Fuku buta, ba người bọn họ nghĩ thì giữa họ và thành phố Nam Bình còn có dự án đầu tư vài trăm triệu, mình có chút yêu cầu nhỏ như vậy cũng không có gì là quá đáng cả. Thành phố Nam Bình chắc chắn sẽ nhượng bộ trước yêu cầu mình, và kết quả nhượng bộ của họ chính là làm theo yêu cầu của mình, xử lý nghiêm khắc Liễu Kình Vũ.

Đầu bên kia điện thoại, sau khi Phó chủ tịch thường trực phụ trách kinh tế thành phố Nam Bình -Khương Thụ Sâm nghe xong điện thoại, sắc mặt trầm xuống, ông ta không ngờ Suzuki Hika niwatori lại bị người ta đánh trên địa phận Nam Bình, hơn nữa còn muốn rút vốn. Ông ta biết, chuyện này chắc chắn là chuyện lớn của thành phố Nam Bình rồi.

Cho nên, sau khi nhận được cuộc điện thoại này, Khương Thụ Sâm liền báo cáo lên Chủ tịch Thành phố Tạ Hiểu Huy. Sau khi Tạ Hiểu Huy nghe xong điện thoại, không chút do dự liền báo cáo lên Bí thư Thành ủy Hồ Hải Ba. Dù sao, ba dự án của tập đoàn Suzuki cộng lại lên tới vài trăm triệu, dự án đã trải qua cuộc khảo sát cẩn thận của phía Nhật Bản mấy năm qua, hai bên đã vất vả đàm phán và thương lượng, cuối cùng mới được quyết định. Nếu vì chuyện này mà làm hỏng mất đại sự thì sự việc sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Mà khi Khương Thụ Sâm và Tạ Hiểu Huy báo cáo với Hồ Hải Ba, họ cũng đã cử người của Công an Thành phố tới xử lý vụ việc ở nhà hàng Tần Hải rồi.

Nhưng, sau khi họ báo cáo cho Hồ Hải Ba xong, sắc mặt của Hồ Hải Ba lại trầm xuống, ông ta nói với Tạ Hiểu Huy:
- Đồng chí Tạ Hiểu Huy, chuyện này tôi còn biết sớm hơn đồng chí, có điều khi đó những người Nhật không đưa ra yêu cầu này, hơn nữa chuyện này tuyệt đối không phải đơn giản như thế đâu. Thế này nhé, Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố, mỗi bên cử ra một người cùng với các đồng chí của Cục Công an thành phố lập thành một đội điều tra, điều tra rõ nguyên nhân, hậu quả sự việc ở nhà hàng Tần Hải. Tôi chỉ có một yêu cầu về quá trình điều tra và kết quả xử lý lần này, đó chính là công bằng, công chính.

Đối với bất kỳ nhà đầu tư nào, chúng ta cũng đều phụ trách, quyền lợi hợp pháp chính đáng của họ chúng ta đều phải cố gắng bảo vệ. Tuy nhiên, đối với lợi ích của nhân dân Hoa Hạ chúng ta, chúng ta cũng phải kiên quyết bảo vệ. Bởi vì chúng ta là nhà nước của Hoa Hạ, chúng ta là nhà nước của nhân dân, bảo vệ Hoa Hạ chúng ta và sự an toàn sinh mệnh và tài sản của người dân thành phố Nam Bình là trách nhiệm không thể trốn tránh của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Nam Bình chúng ta. Chúng ta tuyệt đối không để cho bất cứ người nào, bất cứ thế lực nào xâm phạm và chiếm đoạt quyền lợi chính đáng của người dân Hoa Hạ, người dân Nam. Phía Thành ủy tôi sẽ cử đồng chí Viên Lỗi thư kí của tôi đích thân tới phụ trách chuyện này. Lát nữa tôi sẽ bảo cậu ấy liên lạc với các anh.

Sau khi Tạ Hiểu Huy nghe xong những lời của Hồ Hải Ba, cảm thấy giật mình.

Tạ Hiểu Huy được lên chức Chủ tịch thành phố bằng khả năng và chiến tích của mình, kiến thức quan trường của ông ta vô cùng sâu sắc. Sau khi nghe xong cuộc điện thoại này của Hồ Hải Ba, ông ta ý thức được sự việc ở nhà hàng Tần Hải e rằng không đơn giản như mình nghĩ, mà đằng sau cuộc điện thoại của tập đoàn Suzuki này, e rằng còn ẩn chứa một số ẩn tình mà mình không biết.

Đặc biệt là cuộc điện thoại vừa rồi của Hồ Hải Ba, tuy rằng cũng không có vấn đề gì, nhưng ông lại có thể thấy rõ thái độ vô cùng phẫn nộ của Hồ Hải Ba trước yêu cầu này của người Nhật Bản. Mà ông ta còn yêu cầu xử lý chuyện này công bình công chính càng thể hiện rõ thái độ của ông ta, kiên quyết bảo vệ lợi ích chính đáng của người dân thành phố Nam Bình và Hoa Hạ, không có chút thỏa hiệp. Cũng chính là nói chuyện lần này, Thành ủy, Ủy ban nhân nhân thành phố Nam Bình tuyệt đối không thể vì sức ép của tập đoàn Suzuki mà hướng theo lập trường của tập đoàn Suzuki được.

Cho nên, để nắm được quyền chủ động trong chuyện này, Tạ Hiểu Huy cũng không do dự cử Thư ký của mình Cơ Kiến Hoa xuất quân, cùng Thư ký của Hồ Hải Ba là Viên Lỗi dẫn người của Công an thành phố tới điều tra sự việc ở nhà hàng Tần Hải.

Sự thực, việc điều tra vụ việc ở nhà hàng Tần Hải rất đơn giản, bởi vì tất cả đương sự đều đang ở hiện trường. Còn về phía nhà hàng Tần Hải cũng chuẩn bị rất đầy đủ, ông chủ của nhà hàng, Quách Húc Đông cũng là một người rất thông minh. Ông bạn này từ khi nghe điện thoại của Mã Hoa Lỗi, nói là muốn mời ba vị chủ tịch của tập đoàn Suzuki tới bàn bạc làm ăn, lặng lẽ lắp hệ thống camera trong phòng họp, tiến hành quay video và ghi âm trong quá trình đàm phán. Bởi vì đây là địa phận của ông ta, ông ta sớm đã hạ quyết tâm rồi. Nếu họ muốn dồn mình vào bước đường cùng, ông ta sẽ công bố đoạn video và ghi âm hiện trường, coi như liều cái mạng già này, cũng là muốn đòi lại sự công bằng cho mình.

Khi đám người Phòng Công an quận Ngô Chí Phong xuất hiện để điều tra vụ việc này, ông ta vẫn không cung cấp những tài liệu này, bởi vì ông ta không tin họ.

Nhưng, khi Tổ liên hợp giữa Thành ủy và Cục Công an thành phố tới, ông ta không hề do dự trực tiếp đưa tài liệu này cho thành viên Tổ điều tra. Mặt khác còn giao cả camera bố trí giám sát tất cả lối đi bên trong nhà hàng, bao gồm cả cảnh quay đám người của Quách Lão Bát bắt ép Tần Duệ Tiệp vào phòng, Liễu Kình Vũ cứu người và đám anh em của Quách Lão Bát trong tay cầm dao rựa, vũ khí tới tìm Liễu Kình Vũ báo thù được hiện lên rất rõ nét, ngay cả câu nói của Quách Lão Bát và Mã Hoa Lỗi nói ở ngoài cửa nhà hàng cũng được ghi lại rất rõ ràng.

Khi thấy những chứng cứ xác thực này, ba người Nhật Bản đã hết sức ngạc nhiên.

Không ai ngờ lại bị Quách Húc Đông chơi một vố như vậy.

Do có sự gợi ý của Bí thư Thành ủy Hồ Hải Ba, thư ký của ông ta, Viên Lỗi và thư ký của Tạ Hiểu Huy, Cơ Kiến Hoa cùng những người của Tổ điều tra liên hợp công an thành phố đã nhanh chóng đưa ra kết luận, người chịu trách nhiệm chính trong toàn bộ sự việc này là Mã Hoa Lỗi và ba người Nhật Bản. Họ dựa vào quyền thế muốn làm chuyện phi pháp, cưỡng ép thu mua nhà hàng của Quách Húc Đông. Điều này chính là xâm phạm lợi ích của người dân Hoa Hạ. Còn chuyện Liễu Kình Vũ đánh người dù không đúng, nhưng xét về tình có thể tha thứ, cho nên họ đã bày tỏ thái độ cự tuyệt trước yêu cầu của ba người Nhật Bản.

Sau khi Suzuki Hika niwatori nghe xong kết luận điều tra của Tổ điều tra do Viên Lỗi đại diện đưa ra, sắc mặt gã trầm xuống nói:
- Tôi không cần biết kết luận của Tổ điều tra các anh thế nào, yêu cầu của tập đoàn Suzuki chúng tôi là nếu Liễu Kình Vũ không bị xử lý nghiêm khắc, thù này chúng tôi không trả được thì tập đoàn Suzuki chúng tôi sẽ rút vốn khỏi thành phố Nam Bình. Mời các anh báo cáo cho lãnh đạo Thành ủy của các anh, đó chính là thái độ cuối cùng của tập đoàn Suzuki chúng tôi. Như tôi đã nói, tôi cho các anh ba giờ đồng hồ để thu xếp, bây giờ đã qua một tiếng rưỡi rồi, còn một tiếng rưỡi nữa, nếu sau đó mà chúng tôi không nhận được câu trả lời thích đáng, ngày mai chúng tôi sẽ mở cuộc họp báo, tuyên bố chấm dứt tất cả các dự án hợp tác với thành phố Nam Bình các anh.

Nói xong, Suzuki Hika niwatori, Ono Fuku buta, Matsui shokujin lại ngồi xuống salon, vênh mặt, vắt chân lên cười nhạt.

Viên Lỗi thấy vậy liền gọi điện báo cáo vụ việc với lãnh đạo.

Trong toàn bộ quá trình, Liễu Kình Vũ luôn lặng lẽ đứng quan sát, hắn chẳng nói gì cả. Hắn đang chờ phía thành phố Nam Bình đưa ra kết quả xử lý cuối cùng, hắn muốn xem xem phía thành phố Nam Bình xử lý thế nào.

Sau khi Hồ Hải Ba nhận được báo cáo của Viên Lỗi, liền mở cuộc họp Ủy viên thường vụ gấp, thảo luận về vụ việc của tập đoàn Suzuki.

Lúc này, bọn người Suzuki Hika niwatori đang ngồi trên salon, mặt đầy ngạo mạn. Theo họ, sau khi mình đưa ra cảnh cáo cuối cùng, thành phố Nam Bình chắc chắn sẽ nhượng bộ, dự án vài trăm triệu quả là một chiến tích lớn, cho dù một số lãnh đạo muốn giữ gìn cái gọi là tôn nghiêm dân tộc đi, song có người lại không đồng tình. Với thành tích trước mắt, ai có thể bỏ qua được đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui