Đỉnh Cao Quyền Lực

Sau khi nghe tin Lý Vân Bằng kể lại, Liễu Kình Vũ vừa lòng gật đầu, trong giọng nói mang theo vài phần vui vẻ. Sau một trận bố trí nhọc lòng, bắt được một mẻ lưới thế lực hắc ám trung tâm của tập đoàn Thất Tinh ở Đông Giang, đây không chỉ là một việc tốt đối với nhân dân thị xã Đông Giang mà còn là một tin tốt đối với kế hoạch bước tiếp theo của hắn. Vì nếu mình muốn xé toạc bức màn che của tập đoàn lợi ích chiếm cứ toàn bộ thị xã Đông Giang thì phải động tới Thị trấn Hắc Môi, mà muốn động vào Thị trấn Hắc Môi, chắc chắn sẽ bị phản kích từ tập đoàn lợi ích lớn nhỏ của Thị trấn Hắc Môi.

Mà lực lượng phản kích chính của tập đoàn lợi ích Thị trấn Hắc Môi chia làm hai loại, một là lực lượng phía quan trường. Đối với lực lượng này, nếu là người bình thường chưa chắc đã chịu được, nhưng Liễu Kình Vũ hoàn toàn ngược lại. Vì lần này hắn tới đây đã xác định phải đối diện với nguy hiểm, vai gánh vác trách nhiệm nặng nề, đây là sự khẳng định của lãnh đạo chủ chốt toàn tỉnh. Hơn nữa mình luôn đi con đường chính đạo, ngồi vững, sẽ không bị bất cứ ai bắt được điểm yếu, cho nên hắn không sợ sự tấn công tới từ các phía.

Lực lượng phản kích thứ hai của tập đoàn lợi ích lớn nhỏ chính là bạo lực. Mà người thực thi bạo lực chủ yếu là mấy tập đoàn lợi ích cấu kết với nhau, hình thành thế lực xấu. Mà những người này trong lúc hành nghề hầu như không quan tâm ai có bối cảnh như nào, cho nên Liễu Kình Vũ khá e dè họ.

Cho nên, sau khi Liễu Kình Vũ tới thị xã Đông Giang, thăm dò đủ các vấn đề của Thị xã Đông Giang, trước tiên nghĩ tới bất cứ thế lực đen tối nào của Thị xã Đông Giang tấn công, chỉ là lúc đó do có Trần Chí Hoàng khiến hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Sự khống chế của Trần Chí Hoành đối với hệ thống Công an Thị xã Đông Giang vẫn khá mạnh. Cho nên hắn chỉ có thể đợi, hắn lại không ngờ, vết thương của mình và chuyện cứu viện Mộ Dung Thiện Tuyết không ngờ thành mồi lửa cho Trần Chí Hoành xuống đài, khiến Trần Chí Hoành hoàn toàn suy sụp.

Điều này khiến Liễu Kình Vũ thấy cơ hội tốt để giải quyết tập đoàn lợi ích của Thị xã Đông Giang, cho nên hắn lập tức quay về thành phố Liêu Nguyên trong đêm khuya, gặp Bí thư Tỉnh ủy Tăng Hồng Đào, báo cáo một số ý tưởng với Tăng Hồng Đào. Tăng Hồng Đào nghe xong báo cáo của Liễu Kình Vũ, đồng tình với cách nghĩ đó, cũng tỏ ý sẽ ủng hộ hắn hết mình.

Sở dĩ lần này thế lực ở Thị xã Đông Giang và Thị trấn Hắc Môi của tập đoàn Thất Tinh bị bắt hết chính là kết quả của việc Tăng Hồng Đào ra tay. Từ khi Tăng Hồng Đào tới Bạch Vân, đã rất không hài lòng với những vấn đề còn tồn tại của Thị xã Đông Giang, cũng từng tiến hành thăm dò, nhưng kết quả lại thất bại hoàn toàn. Ông ta tuyệt đối không thể chấp nhận như vậy, tuy nhiên ông ta cũng tổng kết ra một bài học, biết những hành động kia của mình quá nóng vội, cho nên mới điều Liễu Kình Vũ tới Thị xã Đông Giang.

Mà sau khi Liễu Kình Vũ tới Đông Giang, tuy rằng ra đòn liên tiếp không nhằm đối tượng cụ thể nhưng lại thành công khuấy đục Thị xã Đông Giang lên, thế lực khắp nơi muốn động nhưng không dám động. Hơn nữa Liễu Kình Vũ lần nào ra tay cũng đều đi con đường vô cùng chính đạo, không có bất kì ai có thể bắt bẻ hắn. Điểm này khiến Tăng Hồng Đào hết sức hài lòng. Mà ý tưởng truy quét kẻ xấu của Liễu Kình Vũ lần này rất được Tăng Hồng Đào tán thành.

Đại lão ra tay, đương nhiên không giống người thường, cho nên, từ ngày Tăng Hồng Đào bắt đầu chú ý tới thế cục Thị xã Đông Giang, kết cục của tập đoàn Thất Tinh đã được biết trước.

Liễu Kình Vũ nghe xong Lý Vân Bằng nói, trầm giọng nói:


- Bí thư Lý, trong chuyện tập đoàn Thất Tinh, tuy chúng ta đã nắm trong tay đại cục, thế lực xấu cơ bản cũng đã được dọn sạch, nhưng ông chủ tập đoàn Thất Tinh, Lý lão thất lại là một nhân vật mấu chốt. Chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ lãnh đạo Tỉnh giao cho hay không, Thẩm lão thất là một mắt xích quan trọng. Cho nên, tôi cho rằng tốt nhất ông nên đích thân trấn thủ Thị trấn Hắc Môi, cho dù là phải điều tra kĩ như sàng cũng phải bắt được Thẩm lão thất. Tôi có thể điều thêm lực lượng cảnh sát từ những nơi khác, tranh thủ nhờ họ giữ lại một bộ phận tạm thời tới tiếp viện cho ông.

Lý Vân Bằng gật đầu:

- Ừ, tôi hiểu, Chủ nhiệm Liễu, anh yên tâm. Không bắt được Thẩm lão thất, tôi sẽ không quay lại Thị xã Đông Giang.

Sau khi cúp máy, Liễu Kình Vũ bấm một số điện thoại:

- Tiết Ngọc Tuệ, em có thể tới Thị xã Đông Giang giải sầu rồi.

Đầu bên kia truyền đến một giọng nói hơi bất mãn:

- Liễu ca ca, anh thật không biết thương hoa tiếc ngọc, hiện tại mới mấy giờ, đã gọi điện cho người ta. Anh không biết quấy rối mỹ nữ ngủ là một hành động tàn nhẫn ư, ngủ không đủ sẽ dễ bị sinh ra nếp nhăn.

- Được, được, được, là anh Liễu không đúng, là anh có chút hưng phấn. Tuy nhiên Ngọc Tuệ, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để tập đoàn Tân Nguyên các em dẫn người tới khảo sát.


Liễu Kình Vũ chỉ có thể cười khổ nói.

Tiết Ngọc Tuệ là con gái của Tiết Linh Vân, Chủ tịch hội đồng quản trị đương nhiệm của tập đoàn Tân Nguyên, theo họ mẹ, là cô công chúa nhỏ của gia tộc Tiết thị, được tất cả mọi người yêu chiều. Tuy năm nay mới 22 tuổi, nhưng đã tốt nghiệp đai học và cùng với sự cố gắng hết mình, làm tới vị trí Tổng giám đốc bộ phận tài nguyên của tập đoàn Tân Nguyên, chủ quản trọng trách thu thập, chỉnh lý và thăm dò tin tức tài nguyên đối ngoại.

Hơn nữa Tiết Ngọc Tuệ từ nhỏ đã có quan hệ thân thiết với Liễu Kình Vũ, là một trong những em gái Liễu Kình Vũ thương yêu nhất. Cô bé này tính cách hoạt bát lanh lợi, cổ quái, nhưng khi làm việc thì tuyệt đối là nữ cường nhân, hưởng gien của mẹ, năng lực quản lý doanh nghiệp khiến Liễu Kình Vũ cũng không thể không thán phục.

Lần này bên trong bố cục của Liễu Kình Vũ, Tiết Ngọc Tuệ và tập đoàn Tân Nguyên đóng vai trò hết sức quan trọng.

Tiết Ngọc Tuệ nghe thấy Liễu Kình Vũ nói xin lỗi, lập tức cười khúc khích:

- Haha, anh Liễu, xem ra việc bên đó đúng là rất cấp bách. Nếu đã như vậy, em gái sao có thể từ chối. Anh yên tâm đi, em đã sớm phái người tới thị xã Đông Giang các anh từ lần trước anh bảo em rồi, tất cả đều bố cục triển khai theo ý anh.

Liễu Kình Vũ mỉm cười, Tiết Ngọc Tuệ cô em này không hổ là em gái mình yêu thương nhất, làm việc quả là đáng tin cậy.

Sau khi cúp máy, tuy mới hơn 5h sáng, trời còn rất đen, vẫn còn ba tiếng nữa mới tới giờ đi làm. Nhưng Liễu Kình Vũ vui tới mức không ngủ được. Hắn dứt khoát xuống giường, sau khi rửa mặt, ngồi trên sô pha vừa hút thuốc và tự tính toán kế hoạch hành động tiếp theo.


Đối với Liễu Kình Vũ mà nói, nếu muốn phá giải mê cục đường cùng của Thị xã Đông Giang, tuyệt đối là một sự khiêu chiến rất lớn. Dù sao thế lực này cũng rắc rối khó gỡ, hơn nữa bên trong còn liên quan tới số tiền lên tới cả hơn chục ngàn tỷ, làm như nào mới có thể cứu được bàn cờ này, đúng là phải hao tổn nhiều tâm trí và tinh lực.

Trên một chồng giấy A4, sớm đã bị Liễu Kình Vũ vẽ đủ các loại ký hiệu, tên, tuy nhiên những tờ giấy này đơn giản dần từ trên xuống dưới.

Liễu Kình Vũ không ngừng viết vẽ, từng cái tên, từng vòng tròn, từng chuỗi kí hiệu, đầu óc liễu Kình Vũ cũng chuyển động nhanh như bay theo ngòi bút.

Sắc trời dần sáng, hình vẽ trên giấy trước mặt Liễu Kình Vũ càng ngày càng đơn giản, trên mặt hắn cũng dần lộ ra nụ cười của sự tự tin và kiên định.

Sáng ngày hôm sau, Liễu Kình Vũ đầy tự tin bước vào Uỷ ban kỷ luật thị xã.

Chính trong sáng hôm đó, toàn bộ chính đàn Thị xã Đông Giang xảy ra chấn động rất lớn, gần như tất cả quan chức lớn nhỏ ở Đông Giang đều đang thảo luận một đề tài: “Thế lực xấu xa mà tập đoàn Thất Tinh nắm giữ tại địa bàn Thị xã Đông Giang hơn mười năm gần như bị tiêu diệt trong một đêm”.

Gần như tất cả quan chức lớn nhỏ của thị xã đều biết rằng, hai anh em Thẩm lão Thất và Thẩm lão cửu ở Đông Giang có mạng lưới quan hệ rất rộng, bất kể lãnh đạo cấp thị ủy của Đông Giang thay đổi như nào, hai anh em họ đều bình yên vô sự. Tập đoàn Thất Tinh đang không ngừng lớn mạnh, hơn nữa từ sau khi Tôn Ngọc Long lên đài, hai anh em này sự nghiệp càng không ngừng phát triển. Mọi người trong Thị xã Đông Giang đều biết, không ai dám trêu vào Tập đoàn Thất Tinh.

Nhưng không ai ngờ, con quái vật khổng lồ gần như mọi người đều cho rằng không thể bị lật thuyền, trong một đêm lại bị diệt tận gốc, Thẩm lão thất bỏ trốn.

Người trong quan trường rất mãn cảm, có một vài người bắt đầu ý thức được, chỉ e bầu trời Thị xã Đông Giang bắt đầu biến sắc. Có những người đã âm thầm tính toán, mình còn có thể ở trên thuyền của Tôn Ngọc Long hay những người khác được bao lâu, có cần phải tìm chỗ dựa khác hay không.


Hơn nữa hiện tại quan trường Thị xã Đông Giang còn lưu truyền một giai thoại rất phổ biến. Đó là có người gọi điện từ thành phố Liêu Nguyên tới, nói Bí thư Thành ủy Lý Vạn Quân sau khi đi làm, biết tin tập đoàn Thất Tinh xảy ra chuyện, nổi giận đùng đùng, trực tiếp quẳng điện thoại, đồng thời mắng Giám đốc sở công an Tỉnh bắt chó đi cày xen vào chuyện của người khác.

Tuy chuyện này chỉ lưu truyền dưới hình thức một giai thoại nhỏ, nhưng về mức độ nào đó lại phản ánh sự bất an và xao động của Thị xã Đông Giang, rất nhiều người đã bắt đầu nghĩ đường lui cho mình.

Mà vào lúc này, 10h sáng cùng ngày, trên hội nghị thường vụ Thị ủy Thị xã Đông Giang,

Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật Đông Giang Liễu Kình Vũ lại ném ra một quả bom.

Đối diện với hội nghị thường ủy, Tôn Ngọc Long tâm trạng không thể tốt được. Đối diện với chủ tịch UBND Đường Thiệu Cương không thay đổi sắc mặt chút nào, khi hội nghị tiến hành tới lúc thảo luận, Liễu Kình Vũ đột nhiên phát biểu làm người khác phải kinh ngạc:

- Các đồng chí, sau đây tôi sẽ nói một chút về tình hình ba tổ tuần tra của Ủy ban Kỷ luật thị xã chúng ta thời gian gần đây. Đối với trên dưới thị xã chúng ta, trong cuộc điều tra từ cán bộ các cơ quan đơn vị trực thuộc thị xã tới cán bộ lãnh đạo then chốt của phường xã, phát hiện một vấn đề hết sức nghiêm trọng. Tôi cho rằng vấn đề này nhất định phải thu hút được sự coi trọng cao độ của các đồng chí ngồi đây.

Nói tới đây, Liễu Kình Vũ cũng không trực tiếp nói ra rốt cuộc có vấn đề gì, nhưng nói như vậy lại đủ khiến tất cả ủy viên thường vụ coi trọng. Còn Tôn Ngọc Long thì chau mày, sắc mặt âm u nhìn Liễu Kình Vũ. Y cho rằng Liễu Kình Vũ chắc sẽ đề cập tới vụ án tập đoàn Thất Tinh.

Vậy mà, một điều nằm ngoài dự kiến của Tôn Ngọc Long chính là, Liễu Kình Vũ sau khi dừng lại một chút, lại trầm giọng nói:

- Trong quá trình điều tra của tổ tuần tra, chúng tôi phát hiện một vài cán bộ lãnh đạo của thị xã Đông Giang cấu kết với doanh nghiệp tư nhân giao dịch quyền tiền, thậm chí tham gia vào hoạt động chuyển nhượng đất đai, khai thác tài nguyên khoáng sản, tiêu chuẩn đấu thầu hạng mục xây dựng, có người còn lợi dụng chức quyền và đủ các hình thức để nhận tiền hối lộ. Thực ra đây đều là biến tướng của việc nhận hối lộ.

Thế nhưng, vừa rồi những vấn đề tôi nói chỉ là bên ngoài, chúng tôi còn phát hiện vấn đề nghiêm trọng hơn, đó là vấn đề bên trong nội bộ quan chức. Hơn nữa vấn đề này liên quan đến các phòng ban thực quyền, như tài nguyên đất quốc gia, khoáng sản, giám sát an toàn, ví như Thị trấn Hắc Môi, những vấn đề như vậy rất nổi bật, đã tới lúc bắt buộc phải chỉnh đốn mạnh mẽ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận