Bệnh viện Số 2 Vũ Hán, khu cấp cứu, không khí vậy mà có chút căng thẳng cùng nặng nề đi ra, mọi sự chú ý đều tập trung vào cánh cửa phòng cấp cứu. Đã bốn tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi Diệp Hiểu Phong được đưa vào phòng cấp cứu, toàn bộ bác sĩ cùng nhân viên vậy mà được đặt trong sự tập trung cao độ nhất.
Kiều Khẩu nhai đạo, cảnh sát vẫn không ngừng tuần tiểu đi ra. Cảnh sát vậy càng là không ngừng đem những băng nhóm cùng những điểm đen vậy mà cho tróc nã ra hết, càng là không bỏ qua một nơi nào hết. Giới hắc đạo ở Kiều Khẩu vậy mà cho rung động đi ra, phải biết lâu rồi mới là lại có đến một đợt càn quét quy mô lớn như vậy.
Cũng không khó để tìm ra nguyên nhân của đợt truy quét lần này, nhị thế tổ nhà họ Diệp vậy mà bị người gây tai nạn rồi bỏ trốn. Càng là đem liên lụy đến không ít người đi ra. Giới hắc đạo càng là không ngừng oán thầm lên rồi tên chuột nhắt người này.
Trong bóng tối vậy mà không ít thế lực vậy mà cũng là đang đem tên này hung thủ người cho truy tìn đến, tựu là cũng muốn đem cái này sự kiện cho mau chóng chấn dứt, càng là để kéo dài thêm lên thì càng là khó mà làm ăn cùng sinh sống yên ổn đi ra đây này. Giới hắc đạo vậy mà cũng là có một đêm nhốn nháo.
Tình hình trong bệnh viện càng là căng thẳng và khẩn trương hơn, tình trạng của Diệp Hiểu Phong vậy mà có chuyển biến xấu, tựu là cú va chạm là trực diện và khá mạnh đến khiến hắn vùng đầu chịu tổn thương nghiêm trọng, càng là chịu đến đa chấn thương khiến cho ca phẫu thuật càng thêm khó khăn.
Hắn vậy mà còn có thể cầm cự được mạng sống, tựu là hắn vậy mà cao số thời điểm. Thường thì những trường hợp tương tự như của hắn thì đã là không có cơ hội đưa đến bệnh viện, chứ đừng nói là cầm cự đến thời điểm này.
Không khí càng lúc càng trở nên nặng nề đi lên, mỗi người tựu là mang trong mình một suy nghĩ, một tâm trạng khác nhau đi ra. Diệp Khai người thời điểm càng là khó giữ bình tĩnh thời điểm càng là không ngừng đi tới đi lui, nét mặt càng là già nua đi ra. Hắn là khó kiềm lòng trước những tình cảnh như thế này thời điểm. Đây có lẽ là yếu điểm duy nhất của hắn trong cuộc tranh đua vị trí Gia chủ nhà họ Diệp.
Diệp – Hồ hai cái lão thọ tinh thì lúc này vẫn là nét mặt không đổi, vui buồn, nổi giận đều là không thể hiện một hai, vẫn là nhắm mắt dưỡng thần đi ra. Càng là không có để ý đến sự việc xung quanh lên đến.
Có thể người căng thẳng và lo lắng hơn ai hết lúc này lại là Hạ Đông Nghi người, trái tim của nàng lúc này vậy mà đang ở trong phòng cấp cứu rồi, nàng thời điểm này chẳng khác nào một cái xác không hồn, Diệp Hiểu Phong càng là đem tính mạng hy sinh để cứu nàng, đủ để biết nàng là chiếm đến hắn vị trí quan trọng như thế nào đi ra.
Hạ Đông Nghi vậy mà trong lòng lúc này vô cùng là hỗn loạn, nàng vừa thấy hạnh phúc, ấm áp, lại vừa thấy tự trách cùng ân hận, nhưng vượt lên trên hết thảy vẫn là đắng chát cùng day dứt cùng khó chịu. Nàng vậy mà thấy mình không xứng đáng với tình cảm mà Diệp Hiểu Phong dành cho nàng.
Nàng không biết là nếu như Diệp Hiểu Phong biết đến sự thật này sẽ là đem nàng đối xử ra sao, nhưng kể từ giờ phút hắn đem nàng cứu đến, thì nàng đã đem cả cuộc đời này mà giao phó cho hắn rồi, tựu là sau này hắn có ra sao đối xử với nàng, thậm chí đem nàng chà đạp hay vẫn là đem nàng vứt bỏ thì nàng vẫn là không chút oán hận đi ra, vẫn là một lòng một dạ đối với hắn suốt cả cuộc đời này.
Sự tồn tại của Hạ Đông Nghi lúc này vậy mà cũng là không có ai chú ý đến, mãi cho đến lúc có mặt của hai vị cảnh quan làm nhiệm vụ đi đến. Đi đến là một nam cùng một nữ cảnh quan. Nam tầm ba mươi đi ra người, gương mặt có chút góc cạnh cùng kiên nghị, mi quan vậy mà càng là sắc bén đi ra người, khoác lên mình vẫn là một bộ đồng phục cảnh quan, càng là đem tôn lên vẻ thành thục cùng chững chạc người bộ dáng.
Nữ nhân người thì càng là một cái trẻ tuổi non nớt người, tuổi tác tầm hai ba hai bốn đi ra, khuôn mặt này cực kỳ xinh đẹp, mắt to, mũi cao, môi mỏng manh có hơi trắng giống như búp bê vậy. Khuôn mặt càng là trắng bóng như gốm sứ thời điểm. Nàng cũng là khoác lên mình một bộ đồng phục, vai có hai bông hoa nhỏ tướng mạo như vậy đủ để được gọi là hoa rồi.
Huống chi nàng là một cái nữ cảnh quan người, nàng càng là một cái hoa khôi của đồn cảnh sát Kiều Khẩu nói riêng và cục cảnh sát Vũ Hán nói chung đây này.
Nam cảnh quan tựu là không lạ lẫm gì Diệp Khai người, càng là nhanh chóng khiêm tốn chào hỏi cùng báo danh đi ra rồi. Hắn là một cái không thích a dua nịnh nọt người, vì vậy mà đã ngoài ba mươi tuổi thời điểm nhưng mà vẫn có chút chậm chạp trong thăng tiến đây này.
- Diệp bí thư! Xin lỗi đã làm phiền ngài cùng gia đình lúc này! Tôi là Chu Thời Mậu thuộc đội cảnh sát điều tra Kiều Khẩu, còn đây là đồng chí Cảnh Điềm cũng thuộc đội cảnh sát điều tra Kiều Khẩu.
- Chào Diệp bí thư! Tôi là Cảnh Điềm.
Diệp Khai có chút khó chịu thời điểm, hắn lúc này tựu là tâm tư rối bời nào còn tâm trí đâu mà tiếp đến cảnh sát đến tìm hiểu thông tin thời điểm, nhưng vẫn là tươi cười bắt chuyện lên đến.
- Thì ra là Chu cảnh quan cùng Cảnh tiểu thư! Trễ như vậy còn làm phiền nhị vị nhọc lòng thời điểm.
- Diệp bí thư khách khí rồi! Vẫn là nhiệm vụ cả thôi!
- Chu cảnh quan cùng Cảnh tiểu thư giờ này có mặt ở đây vẫn là có công vụ gì lên đến!?
Diệp Khai vậy mà có chút khách sáo đi ra. Thật ra hắn chỉ là có chút nhìn nhận Cảnh Điềm người, nàng dù sao cũng là con gái cưng của Cảnh Huệ Xương Cục trưởng Cục cảnh sát Vũ Hán. Dù sao cũng là đồng liêu nên vẫn là cho nhau chút mặt mũi, huống chi vì vụ tai nạn này Cảnh Huệ Xương vậy mà cũng không ngần ngại xuất mã, càng là đích thân xuống hiện trường chỉ đạo đây này.
Cảnh Điềm có chút khó chịu, nhưng mà nàng vẫn là không lên tiếng, nàng thi đỗ ngành cảnh sát, càng là tự lực cách sinh đi lên, chưa bao giờ nhờ vả qua sự giúp đỡ hay nâng đỡ của cha nàng. Nhưng nàng vậy mà mãi không thoát khỏi cái bóng của cha nàng.
Nàng bình thường vốn không thích dính líu tới mấy cái thế gia gia tộc, càng là nhị thế tổ người, thế nhưng hôm nay là chỉ thị cùng nhiệm vụ của cấp trên giao phó nàng là khó lòng từ chối. Huống chi nhìn nhận vụ án càng là có chút đáng ngờ, càng là Diệp Hiểu Phong người tuy có chút tiếng xấu đi ra, nhưng chưa hẳn là một cái cặn bả người, càng là vụ án này hắn là một cái bị hại người, nên nàng vẫn là đem nhiệm vụ nhận đến, cùng Chu Thời Mậu cùng đi ra tìm hiểu đến.
Chu Thời Mậu vậy mà một cái cứng ngắc người, càng là không biết xoay trở hay nịnh bợ người, thời điểm càng là đem công vụ nhanh chóng báo ra, hắn không thích vòng vo lấy lòng cấp trên người.
- Diệp bí thư! Là thế này, hôm nay tại hiện trường vụ án có một người cùng Diệp thiếu gia ở chung thời điểm tai nạn. Hiện tại đang ở trong bệnh viện nên chúng tôi vẫn là muốn tìm đến hỏi thăm một chút thông tin lên tới.
- Có người ở chung với Phong nhi lúc tai nạn sao?
Diệp Khai có chút giật mình đi ra, hắn vậy mà từ lúc vào bệnh viện đến giờ vẫn là lo lắng cho Diệp Hiểu Phong người, càng là đem sự việc qua loa tiếp thu, càng là không để ý đến. Hắn lúc này chỉ quan tâm đến sự sống chết của con trai hắn thời điểm đây này. Nào đâu có tâm trạng đi quan tâm đến mấy chuyện khác. Cầu Đề Cử 9 – 10*, Cầu Kim Phiếu, Tử Linh Thạch ủng hộ! Cầu Like dưới mỗi chương, cầu bao nuôi truyện! Lão Thất xin tạ tạ rất nhiều!