Đối với cái tên Tuyệt Duệ này, Hàn Tuyệt không để ý, hắn nhìn thấu tâm tư của Hàn U, muốn lấy lòng hắn.
Có danh đầu này, nói không chừng sau này Hàn Tuyệt sẽ chiếu cố cho Tuyệt Duệ.
Đáng tiếc, Hàn Tuyệt tạm thời không có ý định đó.
Sau khi tất cả đều ổn, Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Nháy mắt, hai chu kỳ bế quan đã trôi qua.
Có nghĩa là hai ngàn vạn ức năm đã qua.
Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần vẫn chưa bị nô dịch thành công!
Hàn Tuyệt không thể không tiếp tục chờ đợi, nhiều năm như vậy trôi qua, hỗn độn lại khôi phục sinh khí, sinh linh nhiều hơn, tranh đấu cũng nhiều hơn, Đại Đạo Lượng Kiếp lại xuất hiện trong miệng chúng sinh.
Sau khi Cửu Cực Đạo Thống tự xưng là tín ngưỡng Hắc Ám Cấm Chủ, lung lạc được không ít tín đồ, nhưng phiền phức theo đó mà đến cũng rất nhiều, ít nhất cũng chặt đứt con đường thống nhất hỗn độn, chúng sinh vẫn rất kháng cự Hắc Ám Cấm Chủ, nghe thấy tên và phong cách hành sự của hắn là cảm thấy cảm thấy người lương thiện.
Có điều Triệu Song Toàn đã nóng máu, thề phải tập kết lực lượng chống lại Thần Uy Thiên Thánh, về phần thống nhất hỗn độn, đối với hắn mà nói đã chẳng còn quan trọng.
Đối với hỗn độn, Hàn Tuyệt bắt đầu bỏ qua, hiện tại hắn chỉ muốn đột phá và nô dịch Âm Dương Vô Cấu Tịch Diệt Thần.
Tu luyện hai ngàn vạn ức năm đã khiến Hàn Tuyệt cách đột phá càng lúc càng gần.
Hắn cũng muốn xem trước khi hắn đột phá, có thành công nô dịch Sáng Tạo Đạo Giả không.
Đọc xong, Hàn Tuyệt trực tiếp nhắm mắt.
Bên kia.
Cửu Thần Tinh và Thiện Ác đã thành lập đạo quán của mình ở bên cạnh, dẫu sao cũng bị đuổi ra lâu như vậy, bọn họ không thể mãi không có nhà.
Hàn Tuyệt bế quan như vậy cũng khiến các đệ tử không ngừng suy đoán, ngay cả các đạo lữ cũng đang suy đoán.
Cứ cách một đoạn thời gian, các nữ nhân của Hàn Tuyệt đều sẽ tụ tập ở trong đạo quán của Hình Hồng Tuyền, trừ luận đạo ra, cũng nói chuyện phiếm, thảo luận một số chuyện về hỗn độn.
Thanh Loan Nhi thở dài nói: "Phu quân đã lâu rồi không, không phải xảy ra chuyện chứ?"
Lệ Dao nói: "Chắc là sắp đột phá rồi.
"
Ngộ Đạo Kiếm cười khà khà nói: "Trước kia, hắn rất ít tới thăm chúng ta, quen là được.
"
Trước khi đàn tràng của nàng được đả thông, nàng và Lệ Dao thường xuyên có một loại cảm giác bị Hàn Tuyệt bỏ quên.
Hi Tuyền Tiên Tử cảm khái nói: "Hắn lại đột phá, vậy sẽ là cảnh giới gì?"
Chúng nữ đều bắt đầu cảm thán.
Lệ Dao có động lực đứng tu hành nhất lại cảm thấy tâm trí hướng về.
Lúc này, ngoài đạo quán truyền đến một đạo thanh âm:
"Các mẫu thân, con tới bái kiến, có việc muốn nhờ.
"
Hàn Vân Cẩn, con của Lệ Dao.
Đối với Hàn Vân Cẩn, chúng nữ đều rất thương yêu, thậm chí hơn cả hài tử khác, bao gồm Hình Hồng Tuyền.
Mặc dù Hàn Hoang kiệt xuất, nhưng Hàn Vân Cẩn là đứa duy nhất thường xuyên trở về bái phỏng bọn họ, không giống con cái khác, sau khi rời khỏi đây sẽ không về nữa, chỉ có thể gặp mặt ở hỗn độn thịnh hội.
"Vào đi.
"
Hình Hồng Tuyền mở miệng nói, nàng là chủ đạo quán, tất nhiên phải là nàng lên tiếng.
Hàn Vân Cẩn vào quán, cung kính hành lễ với mỗi một vị mẫu thân, tư thái rất đủ cung kính , Ngộ Đạo Kiếm cũng cảm thấy mặt mày hớn hở.
Ngộ Đạo Kiếm cười nói: "Nguyệt nhi không ở đây, bằng không khẳng định sẽ kéo ngươi để hỏi han không ngừng.
"
Có lẽ là vì tính cách giống nhau, Ngộ Đạo Kiếm và Thường Nguyệt Nhi đi lại rất gần.
Hàn Vân Cẩn cười nói: "Nàng ta muốn nhận một số nữ tử Hàn gia làm đồ đệ, ta đã nàng một đám nữ đệ tử cho nàng ta.
"
Lệ Dao hỏi: "Nói thẳng đi, có chuyện gì?"
Hàn Vân Cẩn dừng một chút, nói: "Gần đây ta nghe nói có nữ tử muốn gả cho nhị ca, cha của nàng này chính là người đứng đầu thế lực cấp bá chủ của hỗn độn, để hấp dẫn nhị ca, chuẩn bị tấn công thiên đạo, muốn bức nhị ca hiện thân! "
Nói tới việc này, hắn rất nghẹn lời.
Không ngờ thiên đạo lại gặp phải tai bay vạ gió như vậy.
Hắn được các thánh nhờ vả, không thể không đến đàn tràng.
Hình Hồng Tuyền nhíu mày nói: "Nàng này bá đạo vậy à?"
Đối với con dâu, nàng tất nhiên chú ý, nhưng chuyện này khiến nàng rất không vui.
Không chỉ là nàng, người khác cũng rất không vui.
Thanh Loan Nhi nói: "Có lẽ đây chính là nguyên nhân Hoang nhi không thích nàng ta.
"
Tuyên Tình Quân cười nói: "Nữ tử như vậy không dễ hàng phục, nhớ ngày đó ta cũng có thái độ này với phụ thân của ngươi, khi đó ta cũng không phải thực sự thích hắn.
"
Hàn Vân Cẩn cười khổ nói: "Các mẫu thân, hiện tại chủ yếu là thiên đạo, con cháu Hàn gia phần lớn là ở thiên đạo, Ẩn Môn không ra tay, hoặc là nhị ca không trở lại, Hàn gia sẽ bị vạ lây.
"
Hình Hồng Tuyền hậm hực nói: "Các tỷ muội, hay là chúng ta ra tay đi, tu hành lâu như vậy, cũng nên thử tay nghề.
"
Mắt Tuyên Tình Quân sáng lên, năm đó nàng chính là Ma Quân.
Thanh Loan Nhi có chút khẩn trương, nàng chưa từng chiến đấu.
Ngộ Đạo Kiếm nhìn về phía Lệ Dao.
Lệ Dao dưới ánh mắt chờ mong của Hàn Vân Cẩn, chậm rãi gật đầu.
Mạnh nhất trong các nàng chính là Lệ Dao, nàng phải xuất thủ mới được.
Nhìn thấy nàng gật đầu, chư nữ đều có lòng tin, dẫu sao cũng là phải đối mặt với thế lực cấp bá chủ của hỗn độn.
Đối với thực lực của Lệ Dao, bọn họ tâm phục khẩu phục, cũng từng luận bàn với nhau trong thí luyện mô phỏng.
Hàn Vân Cẩn mỉm cười, hắn bội phục nhất chính là mẫu thân của mình, thân là nữ tử, lại có ý chí cứng cỏi không thua gì phụ thân.
Sau khi Hàn huyên vài câu, Hàn Vân Cẩn rời đi.
Chúng nữ thì nói về thế cục hỗn độn, đối với Đại Đạo Lượng Kiếp, bọn họ cũng rất hiếu kỳ.
Hình Hồng Tuyền, Tuyên Tình Quân, Lệ Dao thì bắt đầu thành lập Đại Đạo Giới, cho nên các nàng đều chờ mong Vô Tận Thời Đại.
!
Hàn Tuyệt đắm chìm trong tu luyện.
Vẫn chưa tới tới thời kỳ kết thúc bế quan, trước mặt hắn bỗng nhiên hiện ra một vòng xoáy màu đen.
Hắn mở mắt, biểu cảm cổ quái.