Hiện tại Hàn Tuyệt có hai mươi lăm lần Tạo Hóa Thiên Tuyển, hắn đang do dự có nên dùng hay không.
Nghĩ nghĩ một chút, hắn vẫn từ bỏ.
Chờ Vô Tận Thời Đại tiến đến rồi lại dùng, đến lúc đó một lần dùng mấy chục Tạo Hóa Thiên Tuyển, tề tụ một chỗ, do hắn bồi dưỡng, lại thả đi giết ra uy danh, quả thực là cực phê.
Muốn chứng Sáng Tạo Đạo Giả, vẫn phải tới môn hạ của Thần Uy Thiên Thánh để tu luyện!
Đến lúc đó nếu lưu truyền ngôn luận như vậy, sẽ uy phong cỡ nào.
Hàn Tuyệt thầm nghĩ, trong lòng vô cùng khát khao.
Đương nhiên, cũng chỉ là nghĩ mà thôi, nếu thực sự là như vậy, hắn còn ngại phiền.
Sau này Hàn Tuyệt sẽ không cố ý chèn ép hậu bối, nhưng Sáng Tạo Đạo Giả tốt nhất vẫn phải là người một nhà chiếm đại đa số thì tốt hơn.
Vĩnh viễn không thể mất đi lòng cảnh giác.
Đệ Cửu Hỗn Độn chính là vì vậy mà bị hắn nghịch tập.
Đệ Cửu Hỗn Độn thậm chí còn có ý đồ trấn áp, Hàn Tuyệt càng không thể hoàn toàn nuôi thả.
Hàn Tuyệt bắt đầu kiểm tra bưu kiện, xem tình hình gần đây của các bạn tốt.
Hàn Hoang con ngươi khai sáng Hồng Mông Ma Binh, khí vận suy yếu.
"Đồ đệ Kỷ Tiên Thần của ngươi tham ngộ Đại Đạo Khí Vận Thần Quyền, đạo hạnh tăng mạnh.
Bạn tốt Thích Thiên Vô Lượng Đại Diệt Tôn của ngươi bị bạn tốt Đệ Cửu Hỗn Độn của ngươi tập kích.
Bạn tốt Tà Thiên Đế của ngươi được bạn tốt Vô Tướng Vô Hình Siêu Thoát Đại Thần Minh của ngươi chỉ điểm, đạo hạnh tăng mạnh.
Bạn tốt Hoàng Tôn Thiên của ngươi thần hồn thuế biến thành Hồng Mông Chi Hồn, khí vận thuế biến.
Đồ đệ Khương Tuyệt Thế của ngươi tiến vào hỗn độn luân hồi.
Hàn Hoang con ngươi gặp phải nguyền rủa thần bí.
Con cháu Hàn Nghiệp của ngươi bị đại năng thần bí tập kích, thân chịu trọng thương.
Đồ đệ Tô Kỳ của ngươi tản vận rủi, bị quy tắc có Thích Thiên trục xuất.
"
!
Hồng Mông Ma Binh?
Loè loẹt thế.
Chắc là muốn bồi dưỡng thế lực, phát động toàn bộ hỗn độn.
Hàn Tuyệt có chút khinh thường.
Hắn tiếp tục xem, cảnh ngộ của Tô Kỳ khiến hắn nhíu mày.
Quy tắc của Thích Thiên còn có thể trục xuất người, rõ ràng là ý của Thích Thiên Vô Lượng Đại Diệt Tôn, chỉ là hắn không dám xé rách da mặt với Hàn Tuyệt, cho nên không hạ sát thủ.
Một khi đã như vậy, Hàn Tuyệt cũng lười chẳng muốn tính toán.
Tô Kỳ du đãng chung quanh cũng tốt, vừa hay trải đường cho Hàn Hoang.
Hỗn độn càng loạn, Đại Đạo Lượng Kiếp càng hung hiểm, tỷ lệ sống sót của Hàn Hoang cũng càng lớn, Tô Kỳ tương đương với bang thủ của Hàn Hoang.
Hàn Tuyệt đột nhiên sinh ra một ý tưởng.
Có nên để đệ tử khác cũng đi giúp Hàn Hoang không, đến lúc đó cùng hưởng tạo hóa của Đại Đạo Lượng Kiếp.
Số lượng phe phái đối chiến với Hàn Hoang rất nhiều, rất khó phân đại tạo hóa, nhưng lật lại thì khác.
Hàn Tuyệt nghĩ nghĩ một chút lại cảm thấy phiền, cứ để thuận theo tự nhiên đi.
Sau khi xem xong bưu kiện, Hàn Tuyệt đứng dậy ra khỏi đạo quán, đến vấn an các đạo lữ, bái phỏng từng người, mất thời gian mấy ngàn năm.
Lần cuối cùng, Hàn Tuyệt dừng lại ở trong đạo quán của Hình Hồng Tuyền.
Hình Hồng Tuyền nhắc tới Hàn Hoang, vẻ mặt lo lắng: "Hắn phản bội Tạo Hóa Đế Đình, còn nhận thế lực của yêu nữ đó, liệu có đi vào lầm lỗi không?"
Hàn Tuyệt không giấu giếm, nói ra nỗi khổ và mục tiêu của Hàn Hoang.
Nghe nói Hàn Hoang muốn phá diệt hỗn độn, Hình Hồng Tuyền cực kỳ hoảng sợ,cũng cực kỳ khẩn trương.
"Phu quân, đây là đạo lấy chết.
"
Hình Hồng Tuyền nắm tay Hàn Tuyệt, nói với vẻ đáng thương, biểu cảm năn nỉ.
Nàng biết chỉ có Hàn Tuyệt là có thể thuyết phục nhi tử.
Hàn Tuyệt cười nói: "Ta ủng hộ hắn làm như vậy.
"
Hắn phân biệt nói ra góc độ của hỗn độn và Vô Tận Thời Đại, Hàn Hoang nhìn thì đang làm chuyện ác, kì thực là đi lên đại tạo hóa chưa từng có.
"Nhưng rất nguy hiểm, đến lúc đó những tồn tại siêu nhiên vượt trên hỗn độn sẽ xuất thủ thì sao? Như vậy không phải là mang tới phiền phức cho ngươi à?"
Hình Hồng Tuyền nhíu mày nói.
Hàn Tuyệt cười nói: "Ta chỉ nói với ngươi, ngươi đừng truyền ra ngoài.
"
"Hả?"
"Tồn tại mở hỗn độn đã không phải là đối thủ của ta, mà vượt trên Đại Đạo Chí Thượng chỉ có mấy vị Sáng Tạo Đạo Giả, nhưng đều không phải là đối thủ của ta.
"
Hàn Tuyệt lần đầu tiên cường hành ra vẻ khện khạng, nhưng không hề không được tự nhiên, hắn là nói sự thật.
Hình Hồng Tuyền trợn trừng mắt, hỏi: "Ngươi đã vô địch rồi?"
"Đúng vậy!"
"Không phải thiên ngoại hữu thiên sao, ngươi xác định trên Sáng Tạo Đạo Giả không có cảnh giới nữa?"
"Không có, từ lúc hồng mông sinh ra, Sáng Tạo Đạo Giả chính là cực hạn, không có mạnh hơn.
"
"Oa.
"
Hình Hồng Tuyền động dung, cả người run rẩy, mặt lộ vẻ rung động.
Nàng luôn cảm thấy thiên tư của Hàn Tuyệt là tuyệt thế vô song, cũng một mực tin tưởng Hàn Tuyệt.
Nhưng vô địch là khái niệm gì?
Nàng cũng không thể tưởng tượng.
"Hiện tại ngươi có thể sáng tạo sinh linh rồi sao?"
"Không phải chính là đệ tử ngoài đàn tràng ư?"
"Vậy hủy diệt hỗn độn thì sao?"
"Một ý niệm.
"
"Ngươi bất tử bất diệt à?"
"Ta đã thân hóa vô số ý chí pháp tướng, vĩnh hằng bất diệt.
"
"Vậy ngươi có thể khiến tu vi của chúng ta đề thăng không?"
"Có thể, nhưng nhiều nhất chỉ là Đại Đạo Chí Thượng, đạt tới Đại Đạo Chí Thượng, muốn trùng kích Sáng Tạo Đạo Giả, vẫn phải dựa vào chính mình, cho nên trước đó tốt nhất hãy củng cố đạo tâm của mình.
"
"Ngươi có Đại Đạo Giới không?"
"Tất nhiên là có.
"
Hình Hồng Tuyền hỏi không ngừng, Hàn Tuyệt kiên nhẫn trả lời, trong lòng sảng khoái không thôi.
Vẫn là tức phụ tốt, biết nhu cầu của hắn.
Hỏi đi, mặc sức mà hỏi!
Ngôn ngữ hiển thánh cũng rất thích!
Một lúc sau, Hình Hồng Tuyền hưng phấn kéo Hàn Tuyệt đi cùng tu luyện.
Giày vò mấy ngàn năm, Hàn Tuyệt mới trở lại đạo quán của mình.
Tiếp theo chính là chờ Đại Đạo Lượng Kiếp tới!