Đỉnh Cấp Lưu Manh

Dịch: Thỏ

- Sao thế, anh không muốn em à?

Chứng kiến lưu manh đang ngẩn ngơ, vẻ mặt nữ hoàng dần dần trở nên cứng nhắc.

- Không, anh thích lắm, cực kỳ thích!

Đối mặt với lời đề nghị của nữ hoàng, dẫu cho thái giám cũng không thể chối từ, cũng không cách nào từ chối. Hơn nữa đây chính là thời khắc nóng bỏng nhất, kích thích nhất mà lưu manh mơ mộng từ bấy lâu nay.

- Ngoan, Jack, chúng mình bắt đầu nào!

Sự kích động khi lưu manh trả lời rốt cục khiến sắc mặt của nữ hoàng khấm khá hơn một chút, cố ý đi tới bờ sông, tựa vào hàng rào màu trắng, ánh mắt câu dẫn nhìn hắn.

Hướng Nhật tim đập thình thịch bước về phía trước, mị lực cám dỗ từ nữ hoàng thật không gì có thể cản được, coi như bị người xung quanh vây xem bàn tán thì thế nào, cơ hội như vậy, buông tha rồi sẽ không còn nữa.

Nam nhân đối diện càng ngày càng gần, nữ hoàng tỏ ra khẩn trương hơn, khuôn mặt trắng nõn dần bị bao phủ bởi một tầng đỏ ửng, điều này làm cho nàng tăng thêm mấy phần sắc thái mê người.

Hướng Nhật đã đứng trước mặt nàng, khoảng cách không đầy một bước chân.

Nữ hoàng hai mắt nhắm hờ, bờ môi anh đào ướt át khẽ mấp máy, tựa hồ nàng vô cùng xấu hổ không dám nhìn chính diện hắn.

Biểu tình buông thả mặc cho người xử lý của nữ hoàng, Hướng Nhật thật ngứa ngáy không chịu được, hung hăng ôm lấy nàng, nhắm ngay bờ môi đỏ tươi kia hôn xuống.

Nữ hoàng nhẹ nhàng "ưm" một tiếng, môi của nàng không những mềm mại, mà còn rất ngọt, đàn ông một khi đã chạm môi vào chỉ muốn thưởng thức hương dịch kia, tham lam mút lấy.

Hướng Nhật ôm nàng rất chặt, dường như hắn đang sợ nàng tùy thời sẽ đẩy hắn ra. Đáng tiếc đây là ban ngày ban mặt, trước mặt bao nhiêu người, nếu không tay của hắn sẽ không ngoan ngoãn đặt trên bờ mông căng tròn của nàng mà đã thám hiểm những vùng đất khác, như hôm ở trong căn chòi nghỉ mát, hắn đã nếm trải qua bầu ngực sữa mềm mại của nàng, đàn hồi co dãn, phải nói là cực phẩm trong cực phẩm.

Tuy là như vậy, một màn này vẫn hấp dẫn không ít người đi đường nán lại xem, nếu như đổi đối tượng thành hai người dân nội địa, đều tóc đen mắt đen, phỏng chừng còn không biết đưa tới náo động gì.

Song đây lại là một nam một nữ, nam là người trong nước, nữ là một đại mỹ nữ ngoại quốc, nổi bật với mái tóc dài màu hoàng kim cực kỳ chói mắt.

Hai người cứ thế đắm chìm trong nụ hôn thật lâu, muốn không hấp dẫn chú ý của mọi người cũng khó, thậm chí bắt đầu có một số tên lấy điện thoại ra chụp hình, quay video.

Ôm hôn tình tứ, thời gian như ngừng trôi, cả thế giới dường như chỉ còn hai con người đứng đó đang tồn tại...

....................................

Ngay lúc đó, cách nơi này chừng bốn năm trăm mét, có một đôi nam nữ đang nhàn nhã tản bộ sau khi mới vừa ăn xong.

Nam thân hình cao lớn, tầm một mét tám lăm trở lên, mặc dù tướng mạo phổ thông nhưng trên người toát ra một loại khí chất đặc biệt, cho người ta cảm giác cực kỳ trầm ổn, có thể đặt niềm tin vào đó.

Người nữ trẻ tuổi xinh đẹp, đại khái ước chừng hơn hai mươi, đi cạnh nam nhân kia chênh lệch phải tận hai con giáp. Nói bọn họn là hai cha con khẳng định có người sẽ tin ngay.

Nhưng thực chất hai người bọn họ không phải là quan hệ cha con, mà là vợ chồng. Không ai vào đây khác, chính là cha mẹ của Hướng Nhật.

Mới dùng cơm xong, dưới sự thúc giục của Hướng mẫu, hai người từ trong quán ăn đi ra, tới nơi này có bờ sông mát mẻ, phong cảnh hữu tình, ngoài tản bộ ra còn có thể trò chuyện đôi chút.

- Bà tới trường của Tiểu Bảo, chủ nhiệm lớp nói thế nào?

Hướng phụ vừa ngắm nhìn phong cảnh bờ sông vừa hỏi.

- Tiểu Bảo nhà mình ông còn lo lắng nữa hả? Chủ nhiệm lớp Trần lão sư khen nó đến tận mây xanh rồi!

Hướng mẫu có chút khoa trương nói, sự thật cũng đúng như vậy, chủ nhiệm lớp là mẹ vợ tương lai của con trai, còn không tâng bốc hắn hay sao? Đáng hận tiểu tử kia trước đó không nói trước với bà một tiếng, hại bà suýt chút nữa thì làm lộ tẩy.

- Vừa vặn tôi ở lại Bắc Hải mấy ngày, sắp xếp thời gian rảnh rỗi lên trường một chuyến, xem hoàn cảnh trong trường nó ra sao.

Hướng phụ nổi lên hứng thú, tự mình đưa ra kế hoạch.

Hướng mẫu nghe thế sắc mặt hơi giật giật, nhưng lập tức thả lỏng, cố ý nói:

- Có gì để xem cơ chứ? Không phải là trường học thôi sao? Tôi thấy ông không cần đi đâu, đỡ khiến nó thêm phiền.

Bởi vì giấu diếm chuyện con trai mình có nhiều bạn gái, hơn nữa trong trường còn có mấy cô, nếu để chồng mình vào trong khẳng định mọi chuyện sẽ bị vạch trần ngay lập tức, đến lúc đó người làm mẹ như bà cũng sẽ bị oán trách.

- Thêm phiền phức? Lão tử lên trường thăm con trai, vậy cũng kêu phiền?

Hướng phụ nghe câu nói không lọt lỗ tai, thoáng phát cáu lên, thanh âm cũng lớn hơn một chút.

Hướng mẫu vốn bị người xung quanh nãy giờ nhìn hai vợ chồng mình một già một trẻ bằng ánh mắt quái dị, đã cảm thấy mất tự nhiên, bây giờ chồng bà còn oang oang lên nữa, đưa đến bao nhiêu ánh mắt nhòm ngó, bà trong lòng rất không vui:

- Ông hay lắm, muốn rêu rao cho cả thế giới này biết đúng không?

Bị vợ oán giận một trận, Hướng phụ nhất thời tan đi hỏa khí, chủ động hạ giọng xuống:

- Tôi lên trường thăm con trai thôi mà, có gì phiền cơ chứ?

- Ông đi tìm nó, nó sẽ mất mặt trước các bạn học.

Hướng mẫu tận lực tìm một lí do, vì che chở cho con trai, bà cái gì cũng không đếm xỉa đến nữa.

- Mất thể diện?! Chẳng lẽ dáng dấp tôi xấu vậy ư? Hay ý bà nói, con trai chê lão tử không có tiền, không muốn tôi vào trường gặp nó?

Hướng phụ lại phát cáu, tuy nhiên vừa bị vợ oán trách cho nên hắn tận lực đem thanh âm hạ xuống rất thấp.

-... Tôi không phải cái ý này, ông không biết à, trẻ con bây giờ sĩ diện rất lớn, ông vào trường tìm nó, nó sẽ trở thành đề tài bàn tán mua vui của các bạn trong trường, lớn như vậy rồi, đường đường là một sinh viên đại học, còn muốn người trong gia đình vào thăm nó, sẽ khiến mọi người nghĩ nó chưa trưởng thành, mất thể diện ông có biết hay không? Tiểu hài tử lòng tự ái rất mạnh, ông không muốn nhìn thấy con trai mình bị cười nhạo chứ?

Hướng mẫu bịa ra một lí do mà ngay cả nàng cũng thấy hơi hoang đường.

- Vậy sao bà còn vào đó?

Hướng phụ nhíu nhíu mày, luôn cảm giác trong chuyện này có cái gì đó không đúng, nhưng ngẫm nghĩ một lúc cũng không phát hiện được là sai ở đâu, cảm thấy có chút đạo lý. Nhưng hắn nghĩ tới vợ mình trước cũng có lên trường học, như vậy thật không công bằng.

Trong lòng Hướng mẫu khẩn trương, ngoài mặt tỏ ra trấn định đáp:

- Tôi lên trường học không sai, bất quá tôi không có tìm Tiểu Bảo, tôi chỉ gặp chủ nhiệm lớp nói mấy câu rồi về.

Giải thích như vậy, Hướng phụ cũng không còn gì để nói. Nếu bảo hắn đi gặp mỗi chủ nhiệm lớp nói vài lời, hắn mới lười đi làm.

Hai người tiếp tục tản bộ về phía trước, đột nhiên phát hiện trước mặt không xa có một đám đông đang vây quanh, không biết đang xem cái gì, tựa hồ không khí rất náo nhiệt.

- Hình như bên đó có gì hay lắm, chúng ta đi xem một chút đi.

Hướng mẫu đang ảo não không biết làm sao di dời sự chú ý của trượng phu, mắt thấy có náo nhiệt, dĩ nhiên là cực lực dời đi mục tiêu chú ý của hắn.

Hướng phụ vốn có chút không tình nguyện bởi hắn không phải tuýp người thích xem náo nhiệt. Chỉ là thấy vợ tỏ ra hứng thú dồi dào, cũng không nỡ dập tắt nó, cam tâm tình nguyện để nàng kéo tay đi.

Càng ngày càng đến gần, ỷ vào thân hình cao lớn, Hướng phụ len lỏi qua đám đông, rốt cục nhìn được thứ mọi người đang vây xem là gì, hóa ra là một cặp nam nữ đang làm cái loại cử chỉ thân mật kia.

Khoan đã, đó là...

* Lời tác giả:

P/s: Xin lỗi, hôm nay chỉ có 1 chương, ngày mai bổ khuyết thêm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui