Đỉnh Cấp Lưu Manh

Giữa trưa ngày hôm sau, Hướng Nhật nhận được điện thoại liền vội vã chạy tới quán bar Trầm Luân.

Trong góc, Cuồng Lang đã sớm chờ đến sốt cả ruột, vừa thấy hắn đến, lập tức đứng lên:

- Hương tiên sinh, cuối cùng anh cũng đã tới.

- Cuồng Lang lão đại vội gặp ta như vậy, hình như có chuyện rất quan trọng phải không?

Hướng Nhật thấy đối phương có vẻ nôn nóng, trong lòng cũng lờ mờ đoán được nguyên nhân đối phương tìm mình.

- Hôi Hùng chết rồi!

Cuồng Lang thở dài một hơi, giống như vừa nhổ được cái gai trong lòng bấy lâu nay.

- À.

Hướng Nhật thản nhiên lên tiếng, cứ như là đang nói về chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

- Hắn là do ta giết.

Cuồng Lang thật không có vẻ kinh ngạc gì, trên thực tế, khi nghe tin Hôi Hùng bị giết, hắn cũng đã có đáp án, hôm nay hẹn đối phương tới chính là vì muốn thêm chắc chắn, hiện tại đã nhận được câu trả lời khẳng định, trong lòng không khỏi cảm thấy thoải mái, nhưng đồng thời cũng mặt ủ mày chau.

- Hướng tiên sinh, ngày hôm qua anh động thủ cũng không phải thời cơ thích hợp cho lắm.

- Có vấn đề gì?

Hướng Nhật cau mày hỏi, vốn mình vừa xử lý giùm hắn đối thủ cạnh tranh lớn nhất, đối phương đáng lẽ không nên có biểu hiện ủ dột như thế mới đúng.

Cuồng Lang không trả lời ngay mà nói:

- Đêm qua, lão bản tìm tôi hỏi chuyện.

- Hả? Hắn hoài nghi Hôi hùng là do ngươi giết chết?

Hướng Nhật lập tức đoán được phiền não của đối phương.

- Mặc dù không có nói trắng ra, nhưng tôi biết mình đã bị hoài nghi.

Cuồng Lang ngoài mặt thì nói một cách bình tĩnh, nhưng từ việc hắn nắm chặt tay cũng có thể nhìn ra trong lòng hắn không được trấn tĩnh như bề ngoài.

- Nói như vậy, ngươi đang trách ta không tìm ngươi thương lượng mà đã tùy tiện ra tay?

Hướng Nhật không biết là vô tình hay cố ý mà hỏi một câu.

Cuồng Lang nhất thời cả kinh, hắn đã tận mắt chứng kiến thực lực của đối phương, hơn nữa Hôi Hùng có thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều lại đột nhiên bị giết ngay tại nhà, hắn càng không dám hoài nghi việc thanh niên trẻ tuổi nom gầy yếu trước mặt có thể giết hắn trong một cái chớp mắt.

- Hướng tiên sinh nói đùa rồi, Cuồng Lang tôi cũng không phải loại người ấy. Chỉ là cảm giác Hướng tiên sinh ra tay quá vội, nếu như chậm một chút nữa, chờ đến khi Hôi Hùng và lão bản của chúng tôi ở cùng một chỗ, lúc đó động thủ thì tốt hơn. Hiện tại, lão bản đã nghi ngờ tôi, sợ rằng sẽ càng thêm đề phòng cẩn thận.

Vẻ mặt Hướng Nhật vẫn không có gì thay đổi, còn trong lòng cũng nhận ra một điều, Cuồng Lang này thoạt nhìn bề ngoài trông như một trung niên trí thức vô hại, kì thật bên trong lại có tố chất âm độc của một trùm xã hội đen. Để cho mình cùng một lúc giết chết cả Hôi Hùng lẫn lão đại của Ngạ Lang bang, vậy hắn chính là người đứng đầu Ngạ Lang bang, cho dù người khác có nói xấu sau lưng cũng sẽ bị hắn đàn áp. Nhưng hiện tại mới chỉ chết đi một Hôi Hùng, phía trên còn có một vị lão đại đầy uy quyền, hắn đương nhiên không thể một tay che trời, thậm chí có khả năng trở thành đối tượng bị chiếu cố đặc biệt, khó trách hắn có vẻ mặt như vậy.

Suy nghĩ một chút, Hướng Nhật mở miệng nói:

- Cuồng Lang lão đại không tin tưởng ta sao?

- Không, tôi biết rõ thực lực của Hướng tiên sinh.

Cuồng Lang lập tức phủ nhận.

- Nhưng bây giờ lão bản của chúng tôi đã có chuẩn bị, Hướng tiên sinh rất khó có cơ hội hạ thủ.

- Ngươi không cần lo lắng, cứ cho là hắn có chuẩn bị thì sao?

Hướng Nhất bĩu môi cười, tiếp theo nói sang chuyện khác.

- Đúng rồi, Buck hiện tại thế nào, vẫn ở trong nhà của lão bản các ngươi chứ?

- Hướng tiên sinh cũng biết.

Vừa nói đến đây, Cuồng Lang ý thức được mình đã hỏi một vấn đề ngu xuẩn, đối phương nếu đã đi qua chỗ của Hôi Hùng, vậy tất nhiên có thể từ trong miệng y biết được địa điểm ẩn thân của Buck, hắn ngay lập tức sửa lời:

- Có một chuyện Hướng tiên sinh có thể chưa biết, Buck chuẩn bị rời khỏi Bắc Hải.

- Ngươi nói cái gì! Buck chuẩn bị chuồn đi?

Vốn Hướng Nhật đang bình tĩnh, nhưng khi nghe được tin này cũng khẩn trương hẳn lên, bởi vì Buck mới là mục tiêu chủ yếu của hắn.

Cuồng Lang không rõ tại sao đối phương lại khẩn trương như vậy, những vẫn nói thêm:

- Vâng, hình như ở bên khu tam giác vàng đã xảy ra chuyện gì đó, hắn pải trở về gấp.

- Lúc nào thì đi?

Mắt Hướng Nhật chợt lóe lên tia sáng, nếu đối phương chuẩn bị trở về, cũng có nghĩa là sẽ rời khỏi khu biệt thự Chân Long. Như vậy, mình có thể động thủ tại địa phương khác, không cần sợ mang rắc rối đến cho nhạc phụ tương lai Sở A.

- Cái này tôi cũng không rõ lắm, nhưng chắc là trong hai ngày tới.

Cuồng Lang cũng không dám nói chắc.

Hướng Nhật nhíu mày:

- Ngay cả ngươi cũng không biết?

Cuồng Lang cười khổ:

- Nếu là trước kia, có lẽ tôi còn có thể thu được tin tức từ lão bản, nhưng hiện tại.

Mặc dù không nói rõ ra, nhưng Hướng Nhật đã hiểu được ý tứ của hắn, xem ra cái chết của Hôi hùng chết quả thật đã làm cho người vốn là nhân vật số ba ở Ngạ Lang Bang nay là thủ lĩnh thứ hai rơi vào cảnh đầu sóng ngọn gió.

Cuồng Lang nói tiếp:

- Lão bản của chúng ta đã tuyên bố, chỉ cần ai tìm được hung thủ giết chết Hôi Hùng và mang đầu của hắn đến thì sẽ được thế chỗ Hôi Hùng.

- Cũng chịu bỏ vốn đấy chứ.

Hướng Nhật có chút cảm thán, phần thưởng này tuyệt đối có sức hấp dẫn không thua gì trúng số năm ngàn vạn, vì nó, sợ rằng mấy tên tiểu lưu manh sẽ căng mắt lục tung mỗi ngõ nghách của Bắc Hải lên.

- Không treo thưởng chỉ sợ cũng không có nhiều người liều mạng như vậy.

Vẻ mặt Cuồng Lang đột nhiên trở nên dữ tợn:

- Sáng nay, ba gian ktv và một hộp đêm của tôi bị người ta tới đập phá, rõ ràng là vì tôi mà tới, hiện tại ai cũng cho tôi là hung thủ, đều muốn giết chết tôi để được ngồi vào vị trí của Hôi hùng, hừ!

- Có lẽ là có người xui khiến.

Hướng Nhật chợt nẩy ra một suy đoán.

- Trừ hắn ra thì còn ai vào đây?

Cuồng Lang cười lạnh, rõ ràng đã biết ai ở sau lưng đổ dầu vào lửa.

- Ngoài mặt thì vẫn tỏ ra khách khí đối với tôi, nhưng lại âm thầm sai người động thủ, tưởng rằng tôi không biết sao? Nếu như không có chỗ dựa là hắn, muốn đụng đến tôi cũng phải nghĩ kĩ xem cổ của mình có đủ cứng hay không!

Hướng Nhật biết Cuồng Lang đang nổi nóng, cũng không để tâm.

- Lão bản của các ngươi vẫn co đầu rụt cổ trong khu biệt thự Chân Long phải không?

- Không sai, hắn làm việc luôn cẩn thận, rất ít khi ra ngoài. Hơn nữa xảy ra sự việc lần này, sợ rằng càng thêm thận trọng.

Cuồng Lang khẳng định.

- Vậy ngươi có biện pháp nào dụ hắn ra ngoài không? Tốt nhất là đi cùng Buck luôn.

Hướng Nhật thử thăm dò.

Cuồng Lang lộ vẻ khó xử:

- Cái này chỉ sợ là không được.

Dù sao hắn bây giờ còn đang bị hoài nghi, muốn một mình dụ người ra ngoài thì chắc chắn là khó có khả năng.

- Vậy thật sự là rất đáng tiếc, phải biết rằng, tại khu biệt thự Chân Long, ta không thể động thủ.

Hướng Nhật có chút thất vọng.

- Hướng tiên sinh, tại sao.

Cuồng Lang vốn định hỏi tiếp, nhưng bỗng chốc liền hiểu ra. Khu biệt thự Chân Long là địa bàn của Sở A, mà Sở A là ai? Không nói đến tài sản cá nhân khổng lồ của ông ta, mà bản thân ông ta còn là một người điên, điên thật sự, ai muốn chọc giận ông ta thì nhất định sẽ nhận lấy hậu quả vô cũng thê thảm, nhìn chung cả Bắc Hải không có ai dám chọc vào người ông ta. Còn nhớ trước kia có một đại bang tống tiền ông ta, kết quả là bị ông ta nổi khùng lên đánh đến cả tổng bộ, cuối cùng phải tan rã, tất cả những kẻ bị coi là đầu sỏ không chết thì cũng bốc hơi khỏi thế gian. "Bảng danh sách những người không thể chạm vào" xuất hiện và được lưu truyền rộng rãi chính là bắt nguồn từ hành động ngày đó của người điên họ Sở, tất cả các băng nhóm xã hội đen ở Bắc Hải không ai dám tùy tiện đối phó với người nhà hay con cái của những nhân vật bài danh trong bảng.

Cuồng Lang mặc dù đã chứng kiến thực lực đối phương, nhưng vẫn cho rằng, sức mạnh của một người cho dù có ghê gớm đến đâu, e rằng cũng không thể so sánh với đại quái vật Sở gia.

- Nguyên nhân rất đơn giản, Sở A là nhạc phụ tương lai của ta.

Hướng Nhật thản nhiên nói, cứ như đang kể ra một việc không liên quan gì đến câu chuyện.

- Cái gì!

Nghe vậy, Cuồng Lang thật sự kinh hãi, người điên họ Sở cùng thanh niên trẻ tuổi trước mặt lại có quan hệ như vậy? Khó trách.Hắn từng nói không có hứng thú với chút vốn liếng của mình, có muốn thành lập mười tám cái Ngạ Lang bang cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, có một nhạc phụ quyền thế như vậy chống lưng, còn có chuyện gì không làm được chứ?

- Không cần tỏ ra kinh ngạc đến vậy, hãy nghĩ xem nên giải quyết vấn đề của lão bản ngươi như thế nào.

Hướng Nhật nhắc nhở.

Được hắn nhắc nhở, Cuồng Lang cũng chuyển dần từ khiếp sợ sang tỉnh táo, cau mày thật lâu, đột nhiên mắt sáng lên và nói:

- Có lẽ đêm nay có một cơ hội.

- Hả?

Hướng Nhật cũng thấy hứng thú.

- Tại cao ốc Trung Thiên đêm nay có tiệc rượu, hắn nhất định sẽ được mời đến.

Cuống Lang nói một cách chắc chắn.

- Không phải ngươi nói lúc này hắn không dám tùy tiện ra ngoài hay sao? Như thế, chẳng lẽ tiệc rượu này rất quan trọng?

Hướng Nhất lập tức nghĩ đến điểm mấu chốt.

- Không sai! Thật ra đấy là một bữa tiệc có quy mô rất lớn của giới thương gia, sợ rằng sẽ có đến tám mươi phần trăm số đại nhân vật ở Bắc Hải tham dự. Hắn là kẻ rất xem trọng mặt mũi, nhất định sẽ không bỏ qua. Hơn nữa, có nhiều nhân vật quan trọng ở đó như vậy, hắn nhất định sẽ cho rằng không ai dám gây bất lợi cho mình.

Cuồng Lang càng nói càng hưng phấn.

- Đây là một chủ ý hay.

Hướng Nhật vuốt vuốt mũi, trong mắt cũng lộ ra vẻ chờ mong. Hắn suy tính còn sâu xa hơn Cuồng Lang, Cuồng Lang chẳng qua là muốn lão bản ngồi trên đầu mình đi gặp diêm vương, mà mục đích của Hướng nhật không chỉ có thế, hắn còn muốn thăm dò tin tức của Buck từ trong miệng của vị lão bản này, nhất cử lưỡng tiện!

- Nhưng có chuyện Hướng tiên sinh ngàn vạn lần phải chú ý!

Lúc này, Cuồng Lang lại mở miệng.

- Bên người lão bản của chúng tôi luôn có một bảo tiêu theo sát không rời một tấc, mặc dù thoạt nhìn trông rất bình thường, nhưng ngay cả Bạo Long cũng đã bị hắn hạ gục. Nghe nói, chỉ một đấm cũng không đỡ được và bất tỉnh ngay, nhưng tôi không được tận mắt chứng kiến.

- Lợi hại vậy sao?

Hướng Nhật hơi nhấn giọng nói.

Bạo Long đã làm vong hồn dưới năm đấm của hắn, Hướng Nhật đương nhiên hiểu rõ sức mạnh của đối thủ, mặc dù khỏe hơn so với người bình thường, nhưng đánh nhau lại chỉ biết cậy sức, gặp phải cao thủ chân chính đã luyện qua quyền thuật, chắc chắn chỉ có thể chịu ăn đòn. Lại nghĩ, bảo tiêu của vị lão bản kia chắc là người có võ.

Nhưng đối với người biến thái như Hướng Nhật, hắn không phải chỉ biết cậy sức.mà cho dù hắn chỉ dưa vào sức mạnh thôi cũng đủ để giải quyết tất cả vấn đề.

olo

Rời khỏi quán bar, Hướng Nhật vội vã trở về, bởi vì trước khi rời khỏi nhà, hắn đã đáp ứng là sẽ quay về sớm một chút, sau đó dẫn mấy vị đại tiểu thư trong nhà đi xem căn nhà mới mua, nhân tiên thương lượng xem nên dành gian phòng ngủ nào "thích hợp" cho Phạm Thải Hồng đại tiểu thư, người sắp dọn đến "ở chung" với bọn họ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui