Đỉnh Cấp Lưu Manh

- Jack tiên sinh, vào rồi hãy nói.

Monica mời Hướng Nhật vào phòng, sau đó giới thiệu lãnh diễm nữ nhân đang ngồi trên ghế sofa với nam nhân.

- Cô ấy là Lưu Phi tiểu thư, cũng là.thiên sư giống Jack tiên sinh, Lưu Phi tiểu thư rất lợi hại.

- Ồ?

Hướng Nhật dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía lãnh diễm nữ nhân, nàng ta chiếm được sự tín nhiệm của Monica nhanh như vậy, nhất định là nhờ vừa rồi biểu diễn gì đó trước mặt Monica.

- Monica tiểu thư, cô quá đề cao tôi rồi, vị tiên sinh này mới thực sự lợi hại.

Lãnh diễm nữ nhân có chút bối rối, hiển nhiên là không ngờ Hướng Nhật lại quay về khách sạn nhanh như vậy.

- Cô cũng biết Jack tiên sinh?

Monica kinh ngạc hỏi.

- Đúng vậy, vừa rồi anh ấy đã cứu tôi một mạng.

Lãnh diễm nữ nhân gật đầu, hơn nữa không hề ngại nói ra chuyện vừa gặp nạn.

- Hả, chuyện là thế nào?

Monica rất sửng sốt, có lẽ nàng không ngờ ngay cả thiên sư trong truyền thuyết cũng có thể gặp nguy hiểm.

Theo Hướng Nhật suy đoán, chắc lãnh diễm nữ nhân không để lộ thân phận thật sự của mình cho Monica biết, bằng không cô nàng mê tín này đã sớm hô hoán gọi người đến cứu mạng, hắn cũng không tiện vạch trần, bèn tiếp lời:

- Thực ra cũng không có gì, con quỷ hút máu kia đến gây phiền toái cho Lưu Phi tiểu thư, bị tôi tiện tay giải quyết.

- Quỷ hút máu, là thứ hút máu tôi?

Vẻ mặt Monica có phần sợ hãi.

- Jack tiên sinh, anh tiêu diệt nó rồi sao?

- Đúng vậy.

Hướng Nhật gật đầu một cách bất đắc dĩ. Cách dùng từ của cô nàng mê tín này dùng từ thực sự khiến hắn bó tay. Bề ngoài thì ăn mặc gợi cảm và mốt như vậy, thế nhưng bên trong lại bị ma quỷ ám ảnh như cô gái Lọ Lem thời trung cổ trong tiểu thuyết.

- Nói cách khác, nó sẽ không bao giờ tìm đến tôi nữa?

Monica hỏi lại lần nữa.

- Đương nhiên.

Hướng Nhật khẳng định.

- Cám ơn anh, Jack tiên sinh, đây đã là lần thứ hai anh cứu tôi, tôi cũng không biết phải cảm tạ như thế nào nữa.

Monica cảm kích nhìn Hướng Nhật, vẻ mặt có chút kích động.

Hướng Nhật đương nhiên là liên tục nói không cần khách sao, có điều trong lòng thầm nghĩ, muốn cảm tạ ta thì đơn giản lắm, lấy thân báo đáp là được. Có thể là vì ngày hôm qua bị nữ hoàng dụ dỗ mà lại không được phát tiết, Hướng Nhật hiện tại cảm thấy bản thân cực kỳ dâm đãng, cứ nhìn thấy mỹ nữ là liên tưởng đến chuyện lên giường.

- Jack tiên sinh, muốn uống chút gì không?

Đợi Hướng Nhật ngồi xuống, Monica lại ân cần hỏi.

- Có thể cho tôi một ly trà không?

Hướng Nhật rõ ràng là muốn đuổi khéo đối phương đi, bởi vì hắn muốn hỏi xem lãnh diễm nữ nhân đến nơi này rốt cuộc là vì mục đích gì, nhưng dù thế nào cũng đừng đem phiền phức đến cho hắn.

Monica nghe thế liền có sắc mặt bối rối, nhưng vẫn đứng dậy đi pha trà, dù sao nơi này cũng là phòng "tổng thống", không lo tìm không được trà ngon.

- Có thể nói cho ta biết nguyên nhân cô tới nơi này không?

Thấy Monica đã rời đi, trong phòng khách chỉ còn lại mình cùng lãnh diễm nữ nhân, Hướng Nhật dùng tiếng Pháp hỏi.

- Jack.tiên sinh, xin đừng hiểu lầm. Ta biết mình đã mang nhiều phiền toái đến cho bạn của anh, cho nên ta tới bồi thường cho cô ấy.

Có thể là vì sự xem thường của nam nhân làm cho toàn thân nàng không được tự nhiên, cho nên giọng điệu của lãnh diễm nữ nhân có phần khẩn trương.

- Bồi thường?

Hướng Nhật sửng sốt.

- Đúng vậy, tuy ta hút máu của cô ấy, nhưng ta cũng có thể trả máu lại cho cô ấy.

Lời nói của lãnh diễm nữ nhân không khỏi khiến người ta kinh ngạc.

- Hút rồi còn có thể trả lại?

Hướng Nhật trợn tròn hai mắt, vẻ mặt ngạc nhiên, đây đúng là chuyện lạ có thật. Chỉ cần là người có chút thường thức thì đều biết chuyện này tuyệt đối là không có khả năng làm được.

Nhưng lãnh diễm nữ nhân trước mắt lại hoàn toàn đập tan cái gọi là thường thức này, nàng nói rất tự tin:

- Đây là một loại năng lực của bộ tộc chúng ta, chỉ cần trả máu lại cho cố ấy, cô ấy lập tức có thể hồi phục lại như trước đây, hơn nữa có khả năng sẽ nhận được một vài.chỗ tốt khác.

- Ý cô là sẽ biến thành quỷ hút máu?

Hướng Nhật lập tức làm mặt lạnh, bởi vì hắn nghĩ tới trò "sơ ủng" của bộ tộc hút máu, tuy có thể giúp Monica sở hữu dị năng, nhưng đồng thời cũng phải hút máu mới khống chế được cơn thống khổ bất cứ lúc nào cũng có thể phát tác.

- Không phải, không phải.

Lãnh diễm nữ nhân vội vàng giải thích, thấy nam nhân trong nháy mắt đã phát ra sát khí, nàng không hề nghi ngờ chuyện đối phương sẽ trở mặt sau khi thấy mình gật đầu.

- Chỉ là thân thể sẽ khỏe mạnh hơn so với người bình thường, hơn nữa, hơn nữa, đại khái là.Nhu cầu ở một vài phương diện cũng sẽ tăng mạnh.

Nói xong lời cuối cùng, lãnh diễm nữ nhân rõ ràng có chút ấp úng, hình như là ngại cái gì đó nên không thể nói hết ra được.

- Một vài phương diện?

Hướng Nhật vẫn không hiểu, nhưng nghe nói sẽ không biến thành loại dị năng giả cần nhờ hút máu người mới khống chế được cơn thống khổ, hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm. Dù sao thì Hướng Nhật hoàn toàn không chán ghét cô nàng mê tín Monica, thậm chí còn rất có hảo cảm.

- Cái này.chờ đến khi Monica tiểu thư kết hôn sẽ biết.

Lãnh diễm nữ nhân cũng không biết Hướng Nhật chỉ đang lẩm bẩm tự hỏi, tưởng đối phương vẫn muốn biết rốt cuộc là phương diện nào.

Vừa nghe lãnh diễm nữ nhân nói như vậy, Hướng Nhật cuối cùng cũng minh bạch, thì ra là chỉ khả năng tính dục, hắn vừa buồn cười lại vừa có chút hả hê, một mỹ nữ vóc người đầy đặn gợi cảm như Monica, ở phương diện kia vốn đã mạnh hơn nữ nhân thông thường, hiện tại lại được gia tăng khả năng tính dục, tương lai nam nhân nào cưới nàng nhất định sẽ bị vắt kiệt sức, nói không chừng một ngày nào sẽ "tinh tẫn thân vong".

Hướng Nhật suy nghĩ ám muội một hồi, lại thấy lãnh diễm nữ nhân nhìn mình đầy hiếu kỳ, biết có thể là vẻ mặt của mình quá mức quỷ dị, khiến đối phương chú ý, hắn vội vã đánh trống lảng:

- Vậy có ảnh hưởng gì tới cô không?

- Nếu không phải trước đó ta thăng cấp, một khi trả máu lại, cơn thống khổ sẽ phát tác gấp bội, nhưng giờ thì hoàn toàn không có vấn đề.

Lãnh diễm nữ nhân khẳng định.

- Vậy là tốt rồi.

Hướng Nhật gật đầu, đột nhiên lại nghiêm mặt hỏi:

- Cô tên Lưu Phi đúng không? Ta muốn hỏi cô một vấn đề, chừng nào thì cô rời khỏi Bắc Hải?

- Rời khỏi Bắc Hải? Jack tiên sinh, ta chưa từng nói phải rời đi. Vì sao anh lại hỏi như vậy?

Lãnh diễm nữ nhân nhìn Hướng Nhật đầy nghi hoặc.

Thấy vẻ mặt ngây thơ của đối phương, Hướng Nhật dứt khoát nói thẳng luôn:

- Lưu Phi tiểu thư, cô nên nhớ, bản thân cô chính là một nhân vật phiền phức, nếu như ai ở cùng một chỗ với cô, nói không chừng cũng sẽ bị số 98 trả thù.

Khuôn mặt lãnh diễm nữ nhân liền trở nên tái nhợt, nàng biết người đàn ông mạnh mẽ đến nỗi khiến nàng phải run rẩy này có ý gì, đối phương không muốn mình ở lại Bắc Hải để tránh gây phiền phức không cần thiết cho hắn, trong lòng không khỏi thương tâm. Cố nén giọt nước mắt sắp tràn mi, nàng nói:

- Jack tiên sinh, ta hiểu, ta sẽ mau chóng rời đi.

Nhìn vẻ mặt thương tâm gần chết của đối phương, Hướng Nhật đột nhiên thấy không đành lòng, ép một nữ nhân rời đi như thế này, hơn nữa đối phương còn trong vòng nguy hiểm, quả thực không phải là hành vi nên có của một nam nhân, hắn thở dài nói:

- Nếu như cô không chỗ nào cần phải đi ngay, không bằng theo ta đến Hàn Quốc một chuyến?

- Hàn Quốc?

Lãnh diễm nữ nhân ngây người, kinh ngạc nhìn Hướng Nhật.

- Đúng vậy, vừa hay tối mai ta cũng muốn đi Hàn Quốc làm chút việc, nếu như cô đồng ý.

- Ta đồng ý!

Hướng Nhật còn chưa nói hết câu, lãnh diễm nữ nhân đã cắt ngang lời hắn, sắc mặt tái nhợt cũng khôi phục vẻ hồng hào như trước, thậm chí còn kiều diễm hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui