Đỉnh Cấp Lưu Manh

- Jack tiên sinh, tôi phải nhìn anh bằng cặp mắt khác rồi.

Lúc trở lại chỗ ngồi, nghênh đón Hướng Nhật là ánh mắt kính nể xen lẫn quái dị của Monica.

- Lẽ nào tôi vừa đi một lúc đã mọc thêm sừng trên đầu?

Hướng Nhật vừa sờ sờ trán mình vừa nói đùa.

Khuôn mặt Monica thoáng hiện lên vẻ giận hờn, nhìn Hướng Nhật, nói:

- Jack tiên sinh, tôi thật không ngờ Tô Úc tiểu thư lại là cấp dưới của anh, cô ấy nói tất cả kể hoạch kinh doanh và sách lược đầu tư đều xuất phát từ sự an bài của anh.

- Là Tô Úc quá đề cao tôi mà thôi, thực ra tôi chỉ phụ trách đầu tư vốn, những chuyện khác đều do một tay Tô Úc lo liệu.

Hướng Nhật nói hết sức khiêm tốn, tuy hắn thấy rất thoải mái khi được Monica nhìn bằng ánh mắt sùng bái, nhưng có vị cấp dưới đắc lực là Tô Úc ở ngay đây, có một số việc hắn cũng không tiện khoác lác thái quá.

- Jack tiên sinh, hiện tại tôi cảm thấy anh có một chút phong độ thân sĩ rồi đó.

Monica cười nói.

- Hơn nữa anh cũng giống Tô Úc tiểu thư, hai người thật thú vị, đều nói tốt cho đối phương.

- Đương nhiên, kỳ thực Tô tổng của chúng ta là vị hôn thê của Jack tiên sinh.

Phương Oánh Oánh bên cạnh đột nhiên xen miệng nói, ngồi nghe nãy giờ, nàng cũng đã biết ai là "Jack tiên sinh".

- Vị hôn thê?

Monica ngẩn cả người, nhìn hai người Hướng Nhật và Tô Úc, có vẻ như không dám tin, nàng còn nhớ vị Thư Dĩnh tiểu thư mà nàng đã làm quen ở New York mới là vị hôn thê của Jack tiên sinh. Sao giờ lại mọc thêm một người?

Tô Úc nhanh chóng cúi gằm mặt, tuy nàng rất muốn nghe thấy ba chữ "Vị hôn thê" này, nhưng giờ nói ra ngay trước mặt ông chủ, lại còn do thư ký của mình tự chủ trương, trong lòng chưa hề có tâm lý chuẩn bị. Đồng thời nàng cũng hiểu, việc nữ thư ký tự chủ trương như vậy cũng cũng không phải không có lý do, có lẽ nàng ta muốn mượn việc này để nói cho vị Monica tiểu thư xuất sắc không kém gì mình ở đối diện biết là ông chủ đã có vị hôn thê, những người khác đừng hòng chen chân vào. Trong lòng Tô Úc vừa cao hứng lại vừa bối rối, cao hứng vì nữ thư ký không lúc nào là không suy nghĩ cho mình, nhưng bối rối cũng vì điều này, bởi vì nàng không biết nên khiển trách đối phương thế nào.

Vẻ mặt Hướng Nhật cũng rất xấu hổ, nhưng cũng không phải vì chuyện nữ thư ký đột nhiên bịa ra quan hệ giữa bản thân và Tô Úc, mà là vì hắn nhớ tới khoảng thời gian ở New York, Monica đã biết mình có một vị hôn thê khác. Nhưng hiện tại bên cạnh mình lại xuất hiện thêm một vị, Hướng Nhật cũng không biết giải thích thế nào. Hơn nữa, thấy dáng vẻ đáng thương của Tô Úc bên cạnh, hắn cũng không đành lòng phủ nhận.

Phản ứng mất tự nhiên của Hướng Nhật đã lọt vào mắt Minoca, hình như khiến nàng nghĩ tới cái gì đó, sau đó ánh mắt nhìn về phía nam nhân đã không có vẻ bội phục như lúc trước, trái lại còn có thêm chút phức tạp. Có tới hai vị hôn thê xuất hiện, Monica đương nhiên có thể tưởng tượng được là chuyện gì, vị Jack tiên sinh này nhất định đã sử dụng thủ đoạn gì đó không quang minh chính đoán, cùng một lúc lừa dối cảm tình của hai cô gái. Điều này làm cho ấn tượng tốt của Monica dành cho nam nhân hoàn toàn bị tan vỡ, tuy nhiên đối phương đã cứu mình hai lần, đương nhiên nàng cũng không tiện vạch trần.

Bầu không khí nhất thời trở nên trầm mặc, ai cũng không biết kế tiếp nên nói thế nào.

Tô Úc đúng là người xấu hổ nhất, nàng quy hết mọi trách nhiệm lên đầu mình, nếu như nàng có thể nhẫn nhịn không đi lại đây, cũng sẽ không gặp phải tình huống như thế này.

Hướng Nhật nhìn ra tình cảnh của nàng, liền nói lảng sang chuyện khác:

- Tô Úc, hôm qua lúc về ba cô không làm khó dễ cô chứ?

Tô Úc lắc đầu, liếc nhìn nam nhân, có vẻ hơi ngượng ngùng, hiển nhiên lại nghĩ tới cảnh tối hôm qua đối phương ôm lấy mình.

Hướng Nhật thấy điệu bộ e thẹn của nàng này, cũng nhịn không được phải động tâm, có thể nói, Tô Úc là người dễ xấu hổ nhất trong số nữ nhân hắn từng gặp.

- Nếu có rắc rối gì, cứ việc tới tìm ta, ta sẽ thay cô giải quyết.

Hướng Nhật cam đoan.

- Vâng.

Lúc này đây Tô Úc cuối cùng cũng mở miệng, tuy nhiên chỉ ngắn gọn một chữ. Có thể là sau khi trải qua chuyện tối hôm qua, vốn nàng đã luôn có vẻ xấu hổ khi đối mặt với nam nhân, nay lại càng thêm e lệ.

Bởi vì hai người dùng quốc ngữ, Monica bên cạnh căn bản nghe không hiểu, chỉ cho là hai người đang nói chuyện riêng tư. Xuất phát từ phép lịch sự, nàng cũng không xen vào quấy rầy, mà quay sang nói chuyện với lãnh diễm nữ nhân Lưu Phi bên cạnh.

Hướng Nhật cảm giác cực kỳ khó chịu, bởi vì hàn huyên không được vài câu, Tô Úc nếu không phải "Vâng" thì là "A", cho tới bây giờ chưa nói lời nào được tới hai chữ.

Phương Oánh Oánh bên cạnh cũng chỉ có thể lo lắng suông, nàng cũng nhìn ra phản ứng không bình thường của cấp trên khi đối mặt với nam nhân, không hề giống một nữ nhân cứng cỏi từng làm mưa làm gió trên thương trường. Điểm ấy làm nàng rất buồn bực, tên kia cũng không phải quái thú ăn thịt người, có cần sợ hắn như vậy không?

Không có cách nào khác, mắt thấy Tô Úc càng ngày càng có vẻ giống như câm điếc, Phương Oánh Oánh rốt cuộc không nhịn được nữa, lại tự chủ trương, mượn cớ có một cuộc họp khẩn cấp sắp bắt đầu, cáo lỗi một tiếng rồi kéo Tô Úc đi.

Hướng Nhật thấy thế thì líu cả lưỡi, thế nào mà nữ thư ký còn mạnh dạn hơn cả cấp trên nàng ta. Tuy nhiên cũng thở dài một hơi, bởi vì hắn cũng sắp chịu không nổi nếu cứ phải đối mặt với cô nàng đầu gỗ kia. Cũng không phải hắn ghét đối phương, mà tình huống lúc này không thích hợp, nếu như chỉ có hắn và Tô Úc, Hướng Nhật tin chắc có thể dễ dàng mà thay đổi bầu không khí, nhưng bên cạnh còn có mấy kỳ đà cản mũi, cho nên có phần rắc rối.

Thấy nữ thư ký cùng Tô Úc đã đi xa, Monica bên cạnh nãy giờ vẫn dùng khóe mắt quan sát tình huống bên này, bỗng nhiên quay đầu lại, nghiêm mặt, nhìn Hướng Nhật, nói:

- Jack tiên sinh, tuy rằng tôi không nên nói như thế này, nhưng tôi nghĩ làm một nam nhân, hẳn là nên chung thủy một chút.

- Monica tiểu thư, xin cô cứ nói thẳng.

Hướng Nhật cười khổ, kỳ thực hắn cũng biết đối phương đang nói về cái gì, nhưng cũng không phải hắn giả ngu, mà là chẳng thèm ngụy biện.

- Tôi muốn hỏi, Thư Dĩnh tiểu thư biết chuyện này không?

Monica nhìn chằn chămg vào nam nhân, nói.

- Không biết.

Hướng Nhật trực tiếp thừa nhận.

- Quả nhiên.

Vẻ mặt Monica như muốn nói "đúng như mình nghĩ", tiếp đó giận dữ nhìn nam nhân.

- Jack tiên sinh, ngài không cảm thấy như vậy là phụ lòng Thư Dĩnh tiểu thư và Tô Úc tiểu thư hay sao?

Bởi vì kích động, nàng thậm chí còn dùng tới cách xưng hô kính cẩn, nhưng cũng không phải vì tôn kính đối phương, có đôi khi, dùng tới cách xưng hô kính cẩn cũng là để biểu thị mình không thân thiết với đối phương, đây là một phương thức xa lánh khá là kỳ quái.

Nhìn vẻ mặt kích động của Monica, đúng kiểu 'hoàng đế không gấp mà thái giám đã vội', Hướng Nhật đột nhiên có chút buồn cười, cô nàng mê tín cổ hủ trước mắt này hiển nhiên là hết sức cố chấp với chế độ một vợ một chồng. Cũng khó trách, ai bảo đối phương là sinh ra tại Mỹ - một đất nước coi quyền tự do là tối cao. Đương nhiên, cho dù là ở quốc gia khác, toàn bộ phụ nữ cũng sẽ không phản đối quan niệm của nàng.

Tuy nhiên điều này cũng trực tiếp đả động tới chuyện Hướng Nhật lo lắng nhất, nhìn Monica, đột nhiên Hướng Nhật quyết định đả kích lại nàng ta một chút:

- Kỳ thực.Monica tiểu thư, tôi cũng không phải chỉ có hai cô bạn gái, tôi còn có nhiều hơn, hơn nữa, các cô ấy đều biết sự tồn tại của nhau.

Monica thoáng cái đã trợn tròn mắt, nhìn nam nhân, vẻ mặt tỏ ra không thể tin được. Lãnh diễm nữ nhân bên cạnh cũng vậy, chỉ có điều nàng ta không khoa trương như Monica, hơn nữa, hình như trong ánh mắt của nàng còn có một vẻ hưng phấn nào đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui