Đỉnh Cấp Lưu Manh

Hướng Nhật cũng không tới trường, với bộ dáng lúc này của hắn mà vác xác tới sợ sẽ rằng hù dọa rất nhiều người. Vậy nên dù muốn đi cũng phải đợi cho đám Sở Sở thông suốt sau đó đi hay không mới biết được? Nhưng mà chờ trưa tan học về hi vọng các nàng cũng đừng quá mức kinh sợ.

Hiển nhiên hắn ra ngoài cũng có mục đích của mình, gọi taxi chạy tới bệnh viện nhân dân thứ sáu. Nơi này có hai tên súc vật đang chờ. Hướng Nhật cũng không ngại trêu đùa chúng một phen.

Phòng chăm sóc đặc biệt, Hướng Nhật không gõ cửa mà lao thẳng vào. Chỉ là tình cảnh bên trong khiến hắn lúng túng, ông anh vợ khôi phục không tệ, đã có thể tự đọc báo. Con tinh tinh thì đang ôm một cô nàng hộ sĩ say sưa gặm nhấm, không thèm quan tâm có người xông vào, rõ là bạch nhật tuyên dâm đây mà, thằng súc vật!

Cô gái kia nghe thấy có người đi vào vội vàng đẩy tinh tinh ra, bỏ chạy với gương mặt đỏ bừng. Hướng Nhật chưa kịp chiêm ngưỡng dung nhan nhưng từ dáng người thướt tha kia hiển nhiên cũng không tệ nếu không làm sao con tinh tinh kia lại t*ng trùng lên não chứ?

- Con rùa, mày tới…Mày không phải con rùa?

Tinh tinh bị bắt quả tang vụng tình nhưng vẫn mặt dày không chút giác ngộ, ngược lại còn la lối om sòm, chỉ là khi nhìn thấy Hướng Nhật trẻ ra mấy tuổi giọng nói đầy vẻ hoài nghi. Ông anh vợ cũng bỏ tờ báo xuống, nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật.

Hướng Nhật cực kì đắc ý, cảm thấy trẻ ra vài tuổi cũng không phải chuyện xấu, nhìn biểu hiện ban đầu của hai tên súc vật này cũng xem như đáng đồng tiền bát gạo.

- Nhìn cái cục sh-it ấy chứ nhìn, Lão tử cũng không nhận ra à?

Hướng Nhật quát lên, xóa sạch mọi sự nghi ngờ trong đầu hai tên thú vật kia.

- Mày đúng là con rùa? Cmm, mấy ngày không gặp mày sống non và xanh hơn thì phải? Sang bổng từ trùng tu à?

Tinh tinh hét lên, vội vã phỏng đoán nguyên nhân Hướng Nhật trẻ lại.

- Làm em gái mày! Dị năng của lão tử phát sinh biến hóa không được à?

Hướng Nhật sớm đã nghĩ ra lí do tốt, chuyện Hồng Long không thể nói cho hai con gia súc này, cũng may là có dị năng làm cái cớ. Tinh tinh cùng ông anh vợ đều biết Hướng Nhật là dị năng giả, nghe hắn giải thích cũng không quan để tâm nữa. Nhưng nhìn ánh mắt cũng đủ biết hâm mộ cỡ nào, tinh tinh cười gian xảo:

- Con rùa, mày trẻ lại không biết cái của nợ kia có teo đi không?

- Đưa em gái mày ra thì biết!

Hướng Nhật nhìn mẳt tinh tinh liền biết thằng này suy nghĩ không tốt lành gì, khinh bỉ nói một câu sau đó không thèm quan tâm, quay sang nói với ông anh vợ:

- Quan hệ với đám Hồng Kông tốt chứ?

Ông anh vợ không rõ tại sao Hướng Nhật đột nhiên hỏi vậy, thản nhiên nói:

- Trước kia giúp tao mấy chuyện lặt vặt, coi như là có liên lạc.

- Vậy chắc không thành vấn đề.

Nghe hắn nói bên Hồng Kông không thân thiết lắm Hướng Nhật cũng thở phào nhẹ nhõm, nếu dính dáng quá nhiều thì ra tay cũng không tốt. Người ta nói không nể mặt sư cũng phải nể mặt phật, cũng là cho ông anh vợ chút thể diện.

- Sao thế?

Ông anh vợ cảm thấy hiếu kì, hiển nhiên hắn cũng muốn biết giữa Hướng Nhật và bên Hồng Kông xảy ra chuyện gì, giọng nói thì hình như không thoải mái. Tinh tinh tò mò nhìn sang, không biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.

- Hôm qua xem nữa đã bị đám Hồng Kông chơi một vố.

Hướng Nhật giải thích.

- Gã họ Vương kia lại dám làm vậy!

Tinh Tinh rống lên, ánh mắt ông anh vợ cũng tràn ngập sự phẫn nộ, ai biết mình suýt bị lừa chả khó chịu. Nếu hôm qua không phải Hướng Nhật có lẽ chẳng những mất hàng mà người cũng bị nguy hiểm.

- Cmn, đợi lão từ bình phục phải đi Hồng Kông đòi nợ! Họ Vương cũng chỉ là thằng bán dưa hấu, trước kia nếu không nhờ có con thỏ Vương gia của hắn làm sao phát triển nhanh chóng như vậy?

Tinh Tinh càng nghĩ càng giận, nếu không phải thành thương binh có lẽ đã lao đầu ra rồi.

- Chúng mày cứ an tâm mà tĩnh dưỡng đi, gã họ Vương kia tao sẽ tính sổ, hai ngày nữa có thể tao sẽ đi Hồng Kông.

Hiển nhiên Hướng Nhật đi Hồng Kông không phải là lòng tham bộc phát, ngoài việc tính sổ với Vương Quốc Trung còn thêm cả việc tối qua đưa Tô Úc cùng Phương Oánh Oánh về nhà liền nghe được các nàng sắp sang Hồng Kông, dường như chi nhánh của cty Hướng Nhật có vấn đề, dường như đắc tội với tổ chức giang hồ, mặc dù nhân viên cty không bị tổn thương gì nhiều nhưng cũng sợ hãi mà viết đơn xin nghỉ khá nhiều, hoạt động cty cũng trở nên đình trệ.

- Được, có con rùa ra tay bọn tao cũng an tâm. Nhưng là nhất định phải dạy dỗ ra trò thằng họ Vương kia, cmn, dám chơi tao!

Tinh tinh khó chịu, gã họ Vương kia cùng hắn cũng có chút liên quan, trước kia cũng có bàn chút sinh ý, không ngờ kẻ này dám làm trò trên đầu hắn nên càng thêm phần thống hận.

- Giữ mạng hắn.

Ông anh vợ đệm thêm một câu, giọng nói bình thản tựa như không mấy quan tâm. Hướng Nhật lạnh người, nghe thì như hắn đang giúp Vương Quốc Trung nhưng thực tế thì còn mang theo ẩn ý, chỉ cần đừng giết còn làm gì thì không quan trọng. Quả nhiên thâm hiểm, lời lẽ bình thường nhưng tuyệt đối đưa người ta vào chỗ chết.

Hướng Nhật cùng tinh tinh liếc nhau, cũng hiểu ra được hàm ý ẩn chứa bên trong sau đó gật đầu, giơ ngón tay cái với ông anh vợ. Kẻ này không quan tâm đến sự « khích lệ », tiếp tục đọc báo. Hướng Nhật chuẩn bị rời đi thì điện thoại vang lên, lấy ra xem thì mừng không kể xiết, Dịch Trù Ngu tới. Hướng Nhật vội vàng nghe máy, âm thanh dịu dàng đặc biệt của nàng truyền tới mang theo chút mị ý lạnh lùng:

- Em họ, tôi đã đến.

- Ừ, giờ em đang ở đâu?

Hướng Nhật có chút kích động.

- Sân bay quốc tế Bắc Hải.

- Được, em chờ ở đấy, anh sẽ đến đón.

Hướng Nhật cúp điện thoại, không thèm quan tâm hay thằng súc vật đang nhìn sang với ánh mắt hèn mọn vội vã bỏ đi. Dịch Trù Ngu tới Bắc Hải, xem ra thằng nhị thế tổ Dịch Thiên Hành kia không dám xem lời mình như gió thoảng qua tai, lần này cũng coi như hắn làm đúng lời mình, tha cho một trận đòn vậy!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui