Đỉnh Cấp Lưu Manh

- Mẹ anh nói với em những gì thế?

Hướng mẫu tỏ ý muốn giúp Trù Ngu sắp xếp phòng, Hướng Nhật thừa lúc hai chị em dưới lầu trò chuyện liền lén lút lẻn vào.

- Cô lớn nói vài việc lúc anh còn bé.

Vẻ mặt Dịch Trù Ngu kì quái tựa như muốn cười nhưng lại cố nhịn. Hướng Nhật dễ dàng đoán ra có lẽ là tai nạn xấu hổ của mình lúc nhỏ, việc này cũng rất bình thường, khi còn bé ai cũng có vài việc mà đến khi trưởng thành nghĩ lại đều cảm thấy khó tin. Ví dụ như trước kia hắn từng vì thằng em dựng cờ khởi nghĩa mà cực kì đau đầu, thậm chí ý tưởng vặt trụi lông còn ngo ngoe trong đầu, sau này mới biết đây chỉ là hiện tượng sinh lí bình thường mà thôi.

- Có nói xấu gì anh không đấy? Chị họ Trù Ngu…

Hướng Nhật cố kéo hai chữ chị họ thật dài, đây là lần đầu tiên hắn gọi Dịch Trù Ngu như vậy, cảm giác rất kích thích. Dịch Trù Ngu đỏ mặt bởi em họ chưa từng gọi nàng như vậy, vừa nghe tiếng chị họ thì cả kinh nhưng đồng thời cũng làm thân thể nàng nóng lên. Có lẽ chính mình là người phụ nữ xấu xa nên mới không hề cảm thấy xấu hổ mà làm trò bậy bạ với em họ.

Hướng Nhật cười khà khà, biết được tác dụng của hai từ "chị họ" này, thực ra những người phụ nữ hắn biết đến nay đều lớn hơn hắn nhưng bởi tâm lí của cái tuổi ngông cuồng nên luôn coi mấy đại tiểu thư nhỏ hơn mình, gọi cũng chỉ dùng tên mà thôi.

Đương nhiên Dịch Trù Ngu cũng không ngoại lệ, trước kia hắn đều xưng Trù Ngu, chẳng hề quan tâm bà con họ hàng gì sất, giờ để ý mới phát hiện ra cái này mang đến khá nhiều lạc thú chốn khuê phòng.

- Chị họ Trù Ngu, ta nên thân thiết một chút chứ nhỉ?

Hướng Nhật liếm mép, bày ra hết tất cả tinh hoa tôi luyện của bản mặt dày ra.

- Đừng, cô lớn phát hiện bây giờ.

Dịch Trù Ngu khẽ nói. Hai từ "chị họ" vừa thốt lên thì tim nàng đập liên hồi. Tuy xưng hô chị em họ là việc bình thường nhưng quan hệ không đơn giản là chị em thì ngoài cảm giác khó thích ứng còn thêm cả sự kích thích của ăn trái cấm nữa.

- Yên tâm, mẹ anh đang nói chuyện với dì út, không nhanh như thế đâu, mà anh cũng có thể nghe được tiếng bước chân của họ.

Hướng Nhật chỉ chỉ lỗ tai mình rồi bước tới ôm cổ Dịch Trù Ngu, hung hăng chiếm lấy bờ môi anh đào của nàng.

- Ưm…ư…ư…

Dịch Trù Ngu không ngờ hắn nói là làm mà còn dùng cách thức mạnh mẽ như vậy, chỉ biết ngây người ra mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Hướng Nhật hôn Dịch Trù Ngu nhưng tay vẫn không yên phận, lần mò khắp thân thể nàng, từ bờ mông căng tròn đến bộ ngực đầy đặn đều có in dấu ma trảo của hắn. Dịch Trù Ngu khẽ rên rỉ, cảm thấy thân thể nóng bừng lên mỗi khi tay hắn chạm vào nhưng lí trí cho nàng biết lúc này không thể tiếp tục.

- Em họ, chờ chút, cô lớn đang lên, đừng…

Dường như tay hắn ngại lớp quần áo mà tham lam lần mò vào sâu bên trong bộ phận mẫn cảm của mình. Dịch Trù Ngu gắng gượng đẩy hắn ra.

- Yên tâm, không có ai lên đâu.

Hướng Nhật hôn lên chiếc cổ thon dài trắng nõn nà của nàng đồng thời tay không ngừng nhào nặn bộ phận mềm mại kia nhưng đang chuẩn bị tiến thêm bước nữa thì Hướng Nhật rụt tay lại đứng thẳng lên. Dịch Trù Ngu tái mặt bởi nàng nghe tiếng bước chân truyền tới từ hành lang.

Cộp,cộp….

Tiếng giày cao gót vang vọng từ xa tới sau đó dừng lại trước cửa, rồi tiếp cốc, cốc vang lên. Hướng Nhật thở phào nhẹ nhõm bởi hắn đoán được ai tới, Hướng mẫu không đi giày cao gót mà người mang cũng chỉ có thể là dì út mà thôi. Cửa phòng mở ra, quả nhiên là Dịch Tiểu Quân đang đứng với vẻ mặt đăm chiêu.

- Cô.

Dịch Trù Ngu sợ hãi kêu lên rồi cúi gặm mặt xuống. Trong lòng cũng nhẹ bẫng đi, tốt rồi, không phải là cô lớn đến. Thực sự thì nàng cảm thấy cô lớn dịu dàng thân thiết còn đáng sợ hơn so với người cô lạnh lùng này.

- Lầm việc hay thật đấy.

Dịch Tiểu Quân hừ lạnh một tiếng, nhìn quần áo hai người xộc xệch cùng với vẻ mặt cô cháu gái đỏ bừng còn không rõ xảy ra chuyện gì sao? Nhưng nàng cũng không ngờ hai người to gan đến vậy, dám âm thầm làm vậy ngay trước mặt người nhớn.

Dịch Trù Ngu khẽ run lên, hiểu ra quan hệ giữa mình và em họ đã bị lộ tẩy. Nhất thời đầu óc trống rỗng, làm sao đây, làm gì mới tốt? Cô út đã biết vậy có nói với cô lớn hay không?

- Này, cô còn muốn trẻ ra hay không?

Hướng Nhật bất mãn với việc bà dì út xuất hiện, nhất là nàng còn hù dọa Dịch Trù Ngu nữa. Thấy vẻ uy hiếp của Hướng Nhật thì Dịch Tiểu Quân biết phải làm việc có chừng mực, ngàn vạn lần đừng chọc giận thằng nhóc hung ác này nhưng vẫn hừ lạnh:

- Ta chỉ nhắc nhở hai đứa một chút, đám Sở Sở đã tan học về nhà rồi.

Nói xong không chút do dự mà bỏ đi. Hướng Nhật sửng sốt, hiểu ra bà dì út có ý nhắc nhở mình nhưng cũng chẳng thèm cảm kích trong lòng, dù sao nàng ta cũng nghĩ cho bản thân, nếu quan hệ của hắn và Trù Ngu lộ ra ánh sáng thì nàng cũng chả có gì tốt lành.

- Làm sao bây giờ hả em họ, làm sao đây, cô út đã biết rồi..

Dịch Trù Ngu không nghe ra Dịch Tiểu Quân nói gì, đầu óc quay cuồng chỉ muốn nhanh chóng giải quyết nguy cơ trước mắt, nàng không muốn ngày đầu gặp cô lớn mà đã bị đuổi cổ ra ngoài.

- Không sao cả, cô ta không dám nói đâu, anh đang bắt thóp nàng ta.

Hướng Nhật vỗ vai an ủi nàng. Nghe hắn nói vậy Dịch Trù Ngu cũng an tâm nhưng vẫn hơi lo sợ:

- Cô út sẽ không nói với cô lớn chứ?

- Ừm, sẽ không và cũng chẳng dám nói.

Hướng Nhật khẳng định, hắn biết rõ phải khiến Dịch Trù Ngu hoàn toàn tin tưởng.

- Mẹ anh tạm thời sẽ không biết, em rửa mặt đi rồi xuống gặp đám Sở Sở, sau này là chị em một nhà rồi.

Hướng Nhật xuống lầu, thấy đám Sở Sở bu lấy Hướng mẫu hỏi đủ điều. Cả đám hết lời thán phục khiến Hướng mẫu vô cùng sung sướng.

- Được rồi, được rồi, Tiểu Bảo ra kìa, các con hỏi nó đi.

Thấy người đỡ đạn tới Hướng mẫu cũng không chút khách khí đẩy hết nhiệm vụ sang phía Hướng Nhật.

- Hướng Quỳ!

Đám Sở Sở tựa như chết đuối vớ được cọc vội vàng vây quanh Hướng Nhật, ngay cả ánh mắt của mỹ nữ cảnh sát đang có bầu cũng trở nên sáng rực. Có thể giữ mãi nhan sắc tuổi 20 tuyệt đối là mộng tưởng của mọi người phụ nữ, vừa nghe mẹ chồng tương lai kể xong, chính mình cũng nhìn thấy bà hồi xuân, việc thần kì như vậy làm sao các nàng không điên cuồng chứ? Vậy nên bình thường hắn nhỏ tuổi hơn mình thì lúc này cũng không còn quan trọng nữa.

- Từ từ, anh biết các em muốn hỏi việc gì.

Đối với những ánh mắt mong chờ Hướng Nhật liền giơ tay lên.

- Anh hỏi các em một việc đã, có phải muốn trẻ đẹp như mẹ không?

- Hướng Quỳ, em đầu tiên!

An đại tiểu thư là người đầu tiên hô lên, phụ nữ ai không muốn trẻ đẹp chứ? Mà trẻ hơn cả tuổi của mình, mà còn là người đầu tiên được trẻ ra thì mới thể hiện được địa vị trong lòng của hắn. Thực tế thì Sở Sở cũng không giành với nàng, Thạch Thanh cũng không quan tâm, Thiết Uyển là chị cả trong nhà nên rất cưng chiều nàng.

- Có hai điểm anh phải nói rõ đã.

Hướng Nhật nhìn Phạm Thải Hồng đang lạnh lùng theo dõi phía sau đám người, ánh mắt lóe lên lửa giận có lẽ nàng đã đoán ra gì đó. Nhưng Hướng Nhật mặc kệ, dù biết mình lừa thì đã sao? Hồng Long mình đấu giá mà có, nào có phải cướp trong tay nàng, dù không nói thật nhưng có dính dáng gì với tôi sao, tôi có dính líu gì tới cô nào?

- Đầu tiên, bảo bối này đã không còn năng lượng, phải đợi một thời gian ngắn mới được nên muốn trẻ lại thì phải chờ.

Hướng Nhật đưa Hồng Long ra, ánh mắt Phạm Thải Hồng nheo lại sau đó hung hăng nhìn chằm chằm vào hắn.

- Thứ hai, với tuổi các em hiện tại thì sẽ giống như anh, người ta sẽ coi các em là học sinh cấp 3 đấy.

Hướng Nhật chỉ chỉ gương mặt non nớt của mình, hắn tin rằng như vậy sẽ ngăn lại sự nóng lòng đối với việc giữ tuổi thanh xuân. Quả nhiên Hướng Nhật lấy chính mình làm ví dụ liền có tác dụng, lúc này đám Sở Sở mới phát hiện tựa như hắn rất giống học sinh trung học, nếu các nàng giống hắn thì gặp người ngoài kiểu gì?

- Giống như em trai vậy.

An Tâm đưa tay sờ trán hắn mà có cảm giác hưng phấn khó tả.

- Bây giờ em còn muốn trẻ ra hay không?

Hướng Nhật trừng mắt nhìn nàng, không biết lớn bé gì cả, buổi tối xem anh dạy dỗ em ra sao.

- Quỷ mới thèm, em không muốn làm em gái anh, cảm giác như bây giờ là tốt nhất.

An Tâm xoa đầu hắn, nụ cười trở nên tai quái tựa như đang nghĩ ra âm mưu gì đó.

- Là vật này có thể làm người ta trẻ lại sao?

Sở Sở cũng đến bên cạnh Hướng Nhật, cầm lấy Hồng Long trên tay hắn vẻ mặt khó tin. Thiết Uyển cùng Thạch Thanh cũng bước tới, ba người xem đi xem lại, ngoài viên ngọc kì lạ bên trên thì vật này chẳng có gì đặc biệt.

- Cẩn thận một chút, anh bỏ ra 200 triệu USD mới có được, đừng làm vỡ đấy.

Hướng Nhật cố ý lớn tiếng, đương nhiên hắn biết Hồng Long không dễ dàng vỡ như vậy, lời này cũng chỉ để Phạm Thải Hồng nghe được. Quả nhiên Phạm Thải Hồng giật mình tỉnh ra nhưng vẻ mặt vẫn cực kì hung tợn.

Lúc này Dịch Trù Ngu rửa mặt cùng sửa sang lại quần áo đã xuống lầu. Đám Sở Sở kinh ngạc phát hiện ra trong nhà lại có thêm một cô gái xinh đẹp. Rất nhanh ánh mắt liền tập trung vào Hướng Nhật, chỉ có duy nhất Anna là rõ ràng thân phận của Dịch Trù Ngu.

- Hướng Quỳ, cô ấy là ai?

Sở Sở trừng mắt nhìn hắn, An Tâm cũng hung hăng liếc qua. Thạch Thạch tỏ vẻ uất ức, sắc mặt Thiết Uyển sầm xuống. Phạm Thải Hồng thì nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào hắn, chỉ có một người vẫn bình thường là Liễu Y Y, ánh mắt nhìn Dịch Trù Ngu có chút cảm giác đồng cảnh ngộ.

Hướng Nhật thấy sắc mặt các nàng thì biết đã hiểu lầm( oan thị màu), cũng khó trách, đột nhiên trong nhà có thêm một cô gái xinh đẹp, mà vừa rồi mình từ trên lầu xuống các nàng không nghi ngờ mới lạ.

- Anh giới thiệu, đây là chị họ Dịch Trù Ngu, mới từ thủ đô đến, sẽ ở đây với chúng ta một thời gian.

- Chị họ?

Sở Sở giật mình, thì ra mình đã hiểu lầm hắn, nhìn Dịch Trù Ngu từ trên lầu xuống có chút e thẹn thì cảm thấy cực kì xấu hổ.

- Chị họ, chị thật xinh đẹp.

An Tâm vội vàng nắm tay Dịch Trù Ngu, nàng vốn gió chiều nào che chiều ấy nên thay đổi rất nhanh.

- Chị họ!

Đám Sở Sở cũng kịp phản ứng, nói thế nào thì chị họ cũng là họ hàng thân thích bên nhà trai, nịnh nọt là không thể thiếu.

- Chào mọi người.

Dịch Trù Ngu hơi khẩn trương, sau này họ đều là chị em của nàng, lúc này ở cùng nhau không được tốt thì sợ rằng sau này khó lòng mà thành chị em một nhà. Nhìn những cô gái xinh đẹp trước mắt chút tự tin vốn có trong nàng cũng tan biến. Nhưng khi nhìn thấy hắn mỉm cười cổ thì cảm giác này hoàn toàn biến mất, chỉ cầ em họ thích mình là đủ, còn việc gì phải băn khoăn chứ?

- Thật xin lỗi, mượn bạn trai của mọi người một lát!

Rốt cuộc Phạm Thải Hồng đã không nhịn được nữa, chỉ là có mặt mọi người nàng không dám mở miệng nên đành tìm nơi kín đáo mới chất vấn hắn, rõ ràng là Hồng Long nắm trong tay tại sao lại lừa nàng? Khó trách trước đó còn hỏi nàng dùng Hồng Long ra sao, thì ra kẻ này sớm đã lấy được còn giả mù sa mưa là liên hệ với người bên Mỹ.

- Tôi cũng có lời muốn nói với cô.

Hướng Nhật cực kì phối hợp, đương nhiên không phải để giải thích với nàng mà là chuẩn bị nói rõ ràng tránh cho bà cô này dính lấy mình không buông. Đám Sở Sở không có ý kiến gì, Phạm Thải Hồng vốn bất hòa với hắn nên họ rất yên tâm khi hai người đi với nhau.( Xong, em đẹp nhất truyện bị mần thịt:88:)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui