Trở lại hội trường đấu giá, Tô Úc, Hoắc Vãn Tình cùng La tỷ vẫn đang ở đó.
- Có lấy lại được vật đó không?
Tô Úc chưa nói gì thì Hoắc Vãn Tình đã vội vàng hỏi han. Cả ba nàng đều biết Hướng Nhật không phải người thường. Các nàng chỉ cảm thấy tò mò về thân phận kẻ trộm cắp kia cùng việc rốt cục cái trâm giá hàng trăm triệu đô kia có lấy về được hay không.
- Không, kẻ kia đã chạy mất.
Hướng Nhật nhún vai tỏ vẻ bất đắc dĩ. Tô Úc và Hoắc Vãn Tình đều tỏ ra tiếc rẻ, vật giá tới 800 triệu USD vậy mà lại mất đi. La tỷ liếc Hướng Nhật đầy thâm ý, đối mặt với Mật giả cấp năm thì việc bỏ chạy chỉ có rõ là hão huyền. Rõ rằng kẻ này gian manh, ngay cả phụ nữ của mình cũng lừa gạt.
- Chúng ta về thôi.
Hướng Nhật không hề biết mánh lới bị người ta nhìn ra mà chỉ nóng lòng về nghiên cứu Nhất Diệp Trâm nên không muốn ở lại. Ba nàng cũng không còn lòng dạo nào ở lại nên đứng dậy ra về, nhân lúc Tô Úc không để ý Hoắc Vãn Tình len lén đút tờ giấy vào tay Hướng Nhật, đương nhiên việc này không thoát khỏi tầm mắt của La tỷ. Hướng Nhật thản nhiên cầm lấy bỏ vào túi áo…
Về khách sạn, Tô Úc về phòng tắm rửa, Hướng Nhật về phòng mình khóa kín cửa lấy tờ giấy Hoắc Vãn Tình vụng trộm đưa cho mình ra đọc.
"Hỏa Diễm Chi Tâm lấy, gửi tiền vào tài khoản này là được."
Còn tưởng việc vừa rồi khiến Hoắc Vãn Tình quên đi, không ngờ nhân lúc hắn đuổi theo kẻ kia nàng đã dàn xếp chu đáo hết cả. Hướng Nhật chỉ biết cười khổ, xé tờ giấy rồi nhét vào gạt tàn rồi đi vào phòng ngủ.
Hắn đặt Nhất Diệp Trâm cùng Hồng Long trên giường, tuy nhìn hình vẽ trước đó thấy hai vật này giống nhau như đúc nhưng giờ nhìn kĩ lại càng khiến Hướng Nhật giật mình. Bề ngoài đúng là chẳng khác gì nhau, bảo thạch khảm lên dù độ lớn hay màu sắc đều độc nhất vô nhị, trước kia Hướng Nhật từng được Phạm Thải Hồng giới thiệu, bảo thạch này tên là "Hồng Điện Lam Chi Tinh", màu đỏ nhưng lại tản ra lam quang vô cùng độc đáo.
Ngắm hai viên bảo thạch, lại nhớ tới lời Phleps trước đó, dường như vẫn còn tồn tại thứ giống như Hồng Long và Nhất Diệp Trâm, vậy chúng cũng khảm bảo thạch loại này? Rốt cục bảo thạch này có bao nhiêu viên?
Tuy nhiều thứ nghĩ không ra nhưng Hướng Nhật dám khẳng định Phạm Thải Hồng cũng không biết có thứ giống như Hồng Long nếu không nàng đã sớm nói ra. Còn Âu Dương lão quái sư phụ của nàng biết sự "tồn tại" của một Hồng Long khác hay không thì còn chưa rõ. Vứt hết tạp niệm ra khỏi đầu, Hướng Nhật cầm lấy Nhất Diệp Trâm, để khỏi bị lẫn lộn hắn cầm Nhất Diệp Trâm ở tay trái.
Tập trung nhìn Nhất Diệp Trâm, rất nhanh Hướng Nhật đã phát hiện ra hoa văn ở bên trên, dùng tay sờ một chút liền dễ dàng cảm nhận được. Bởi từng thử với Hồng Long nên hắn cũng không cảm thấy kì quái, từng có kinh nghiệm nên cứ ngựa quen đường cũ vuốt xuống dưới tựa như lần nhìn thấy Phạm Thải Hồng…
Đợi đã…! Hướng Nhật hơi nghi ngờ, hình ảnh Phạm Thải Hồng khỏa thân là ở bên trong Hồng Long. Vậy bên trong Nhất Diệp Trâm là ai khỏa thân đây? Hay khác nhau ở chỗ nào? Nghĩ tới đây mắt Hướng Nhật sáng lên, chưa chừng lại có được thu hoạch ngoài ý muốn.
Cầm Nhất Diệp Trâm, ngón tay Hướng Nhật miết theo những hoa văn bên trên. Rất nhanh hắn đã cảm nhận được sự khác biệt so với Hồng Long, tuy hoa văn phức tạp như nhau nhưng không nhiều đường cong bằng, mà đường vân không kết thúc ở đầu cây trâm mà là viên bảo thạch màu hồng.
Quả nhiên cũng như lần trước, Nhất Diệp Trâm trở nên nóng bỏng giống như đang bị nung lên, từng có kinh nghiệm nên Hướng Nhật dùng lĩnh vực tách ra không để nó tiếp xúc trực tiếp.
Viên bảo thạch sáng lóe lên, không tản ra lam quang nhàn nhạt như lần trước mà là màu hồng đỏ thẫm một cách rõ rệt. Hướng Nhật nhìn chằm chằm vào viên bảo thạch bởi hắn biết tiếp theo mới là thu hoạch ngoài ý muốn.
Hào quang trên viên bảo thạch dần trở nên ảm đạm, thân thể một mỹ nữ lõa lồ hiện ra trước mắt, rất nhanh đã có thể thấy rõ. Là một mỹ nữ trần trụi không mảnh vải che thân. Nhìn rõ gương mặt nàng Hướng Nhật trợn tròn mắt bởi đây không phải Phạm Thải Hồng, nàng lại là Phương Nghi!
Sao lại thế?
Hướng Nhật sửng sốt, từng tiếp xúc với Phương Nghi nên có lẽ nàng không biết sự tồn tại của Nhất Diệp Trâm, vậy phải giải thích thế nào đây? Nhất Diệp Trâm có hình ảnh của nàng, nhất định phải có liên hệ với Phương nghi. Mà hình ảnh trong viên bảo thạch không phải tùy tiện mà có, trừ hắn hoặc người biết bí mật ra thì còn ai làm được?
Dù chứng minh Nhất Diệp Trâm có quan hệ với Phương Nghi cũng vô dụng, vấn đề xuất hiện càng thêm hóc búa, tại sao hình ảnh khỏa thân của Phương Nghi lại ở trong Nhất Diệp Trâm? Có liên quan gì đó với hình ảnh khỏa thân của Phạm Thải Hồng xuất hiện trong Hồng Long chăng?
Hướng Nhật cảm thấy đau đầu, nhớ lại thì các nàng từng sống với lão sư phụ quái vật sống hàng trăm năm, chẳng lẽ bà ta giở trò? Ngoài bà ta ra thì ai có thể lấy được hình ảnh khỏa thân của hai nàng? Nhưng bà ta làm vậy để làm gì? Có mục đích gì khi đặt bí mật riêng tư của hai đồ đệ vào trong đó?
Đang nghĩ ngợi lung tung thì đột nhiên cảm giác nóng bỏng truyền tới tay dù lĩnh vực ngăn cách nhưng Hướng Nhật vẫn cảm thấy nhiệt độ nóng bỏng không ngừng thiêu đốt. Lúc này hắn mới nhớ ra, vừa xong chỉ nghĩ tới thu hoạch ngoài ý muốn mà quên đi tác dụng phụ, lúc thử với Hồng Long cũng từng xuất hiện tình huống như vậy, tiếp theo là…
Thân thể Hướng Nhật chấn động, hắn cảm thấy lực lượng khổng lồ bao trùm thân thể tựa như bị lĩnh vực khống chế, chẳng thể cử động thân thể, lượng lượng trong người cũng bị hút vào trong Nhất Diệp Trâm. Quả nhiên thứ này cũng có đặc tính hấp thu lực lượng.
Hướng Nhật chỉ biết cười khổ, phản kháng cũng vô dụng nên hắn thả lỏng toàn thân, đến lúc không chịu được nữa thì bất tỉnh nhân sự.