Đỉnh Cấp Lưu Manh

Sáng sớm hôm sau, Hướng Nhật thức dậy thoải mái ngồi vào bàn hưởng thụ bữa sáng do Monica tự mình làm, lạp xườn rán và bánh mì nướng, mặc dù không cần dùng nhiều kỹ thuật nấu nướng nướng, nhưng hắn vẫn rất hài lòng với bữa ăn này.

Ăn xong bữa sáng, lại cùng Monica ôn tồn một phen, tuy rằng không thể được tiêu hồn dục cốt, nhưng cũng được thoải mái mà ôm ôm ấp ấp vài ba cái.

Hơn nữa từ tối hôm qua lợi dụng cánh tay phải bị thương đã chiếm được sự đồng tình của Monica, dưới sự đồng ý ngầm của nàng, có thể thỉnh thoảng mon men đi cảm nhận bộ ngực đầy ắp mềm mại ấy, Monica đối với cử động này cũng không có bài xích.

Điều này đối với Hướng Nhật mà nói, không thể nghi ngờ chính là một thắng lợi có tính đột phá. Bước đầu đã thành, bước thứ hai còn phải đợi lâu nữa sao?

Ôn tồn một lúc xong, Monica đến công ty, Hướng Nhật không có việc gì, một bên xem tv, một bên lên kế hoạch cho buổi tối nay. Vô luận là như thế nào, buổi tối nay phải triệt để giải quyết sự tình đính hôn của Monica và tên mặt trắng Richard kia, nhưng giải quyết như thế nào cũng cần phải lên kế hoạch tỉ mỉ, tất nhiên còn phải kể tới gia thế đằng sau đối phương là nghị sĩ thành phố New York.

"Leng keng —" đang tính toàn kế hoạch dở dang, bên ngoài có người nhấn chuông cửa.

Hướng Nhật nhìn xuyên qua mắt mèo, thấy người đến là tiểu nha đầu tóc xanh Elie, mặc dù có chút không tình nguyện, những vẫn mở rộng cửa: 

- Sao ngươi lại tới đây? 

- Ta không thể tới à... Ah, OMG, ngươi bị thương? 

Lúc mới vào tiểu nha đầu có chút không thoải mái, nhưng khi nhìn thấy cánh tay phải của Hướng Nhật bị bọc như xác ướp, nhất thời trợn tròn mắt.

- Quái nhỉ? Ta không thể bị thương sao? 

Hướng Nhật hỏi ngược lại.

- Ngươi không phải biết kungfu Trung Hoa sao? 

Tiểu nha đầu rất ngạc nhiên, có kungfu Trung Hoa lợi như vậy, lại còn có thể bị thương, điều này quả thật là rất khó tin.

- Ngươi cho rằng biết kungfu Trung Hoa là sẽ trở thành thần sao? Sẽ không bị thương sao? 

Hướng Nhật khó chịu mà nhìn nàng một cái.

- Thương thế của ngươi... là do đâu mà ra? 

Tiểu nha đầu vẫn cảm thấy rất khó tin.

- Ngày hôm qua không cẩn thận bị một chiếc xe phóng cực nhanh đâm vào.

Hướng Nhật tức giận mà đáp.

Tiểu nha đầu nhất thời bụm lấy cái miệng nhỏ, mắt trợn tròn hơn nữa: 

- Cái gì! Ngươi nhớ biển số xe của hắn không? Đây quả thực là một vụ mưu sát! Ngươi đã báo công an chưa?

- Đã nói là nó phóng cực nhanh, ngươi nghĩ rằng mắt ta lợi hại như vậy, có thể nhìn rõ biển số xe khi nó phóng cực nhanh sao? 

Hướng Nhật không muốn tiếp tục dây dưa vấn đề này, thay đổi đề tài, nói: 

- Nói đi, ngươi tới đây làm gì, chị ngươi đã đi làm rồi.

- Không, ta là tới tìm ngươi.

Tiểu nha đầu lúc này mới nhớ lại mục đích hiện tại.

- Tìm ta?

Hướng Nhật rốt cục đã nhớ ra ngày hôm qua tiểu nha đầu đã nói qua chuyện này, bất đắc dĩ mà nhún nhún vai nói: 

- Ngươi xem đến, ta đang bị thương.

- Ta không cần biết, ngày hôm qua ngươi đã đáp ứng ta rồi, phải theo ta đến trường học, Suzanna mới cùng ta ước hẹn.

Tiểu nha đầu không nhìn thẳng cái cánh tay ‘thô to’ kia của Hướng Nhật.

- Nhưng ta đang bị thương.

Hướng Nhật chỉ chỉ cánh tay phải đang bị thương tật của mình, hắn cũng không muốn bồi tiếp tiểu nha đầu này đi chơi mấy trò trẻ con.

- Cái này không thành vấn đề, ngươi chỉ là bị thương ở tay, chân cũng không có bị thương.

Tiểu nha đầu có chút sống chết không buông, hơn nữa lý do nàng đưa ra xác thực là rất đầy đủ.

- Giờ ta không rảnh.

Hướng Nhật rất muôn đưa hai tay ra làm động tác lực bất tòng tâm, đáng tiếc chỉ có thể dùng một tay.

- Không rảnh mà vẫn có thời gian xem tivi? 

Tiểu nha đầu liếc mắt lườm chiếc TV đang bật trong phòng khách, rất không thoải mái nói.

- Không sai, bởi vì ta muốn xem tivi, cho nên mới không rảnh.

Hướng Nhật rất tự nhiên theo đó mà chém tiếp lý do.

Vừa nghe thấy ngữ khí qua loa cho có lệ của Hướng Nhật, hai mắt tiểu nha đầu loạn động, có chút nhàn nhạt mà nhìn hắn nói: 

- Ngươi xác định là sẽ không theo ta đến trường sao?

- Ta chỉ có thể nói một câu: xin lỗi!

Hướng Nhật ho nhẹ một tiếng, hi vọng nha đầu kia có thể biết khó mà lui.

Không ngờ tiểu nha đầu lại móc điện thoại ra, liếc nhìn hắn thị uy một tiếng: 

- Hừ, giờ ta gọi cho chị Monica...

- Ta sợ chắc! 

Ngoài cửa đột nhiên có tiếng chuông cửa.

Hướng Nhật nóng lòng thoát khỏi sự dây dưa của tiểu nha đầu, lần này không nhìn trước qua mắt mèo nữa, trực tiếp mở rộng cửa.

- Là cô?

Người đứng ngoài cửa khiến cho Hướng Nhật có chút kinh ngạc, hắn không ngờ nổi đối phương lại có thể xuất hiện ở chỗ này.

- Không mời tôi vào à... Ah, tay anh…

Mỹ nữ người lai Keira vừa mới chuẩn bị lộ ra nụ cười mê hoặc lòng người của mình, nhưng trong nháy mắt thì lại thay thế bằng sự giật mình.

- Keira? 

Hướng Nhật còn chưa mở miệng, tiểu nha đầu Elie đã ngó đầu ra, nhìn thấy người kia, vùng lông mày không khỏi nhíu lại.

- Elie? 

Mỹ nữ người lai lại càng giật mình hơn, có vẻ như cũng không ngờ tới tiểu nha đầu này cũng đang ở đây.

- Cô tới đây làm gì? Nơi này không chào đón cô! 

Tiểu nha đầu hiển nhiên là cực kỳ khó chịu với mỹ nữ người lai này, tiếp đó dùng ánh mắt càng thêm khó chịu nhìn Hướng Nhật.

- Ngươi biết nàng? 

Ý của lời này giống như việc Hướng Nhật quen biết đối phương là một sai lầm không thể tha thứ vậy.

- Mới gặp tối qua.

Chứng kiến cái biểu tình này, Hướng Nhật lại còn không biết tiểu nha đầu Elie này cũng không có hảo cảm gì với mỹ nữ da đen, chỉ là hắn không rõ, Monica đối với mỹ nữ da đen Keira này đã có lý do, nhưng tiểu nha đầu lại có biểu hiện như vậy, chẳng lẽ trước đây nàng cũng đã bị khi phụ hay sỉ nhục qua???

- Đúng không? Ta khuyên ngươi nên cách xa nữ nhân này ra một chút.

Tiểu nha đầu không cấp cho mỹ nữ da đen này chút mặt mũi nào, đứng ngay trước mặt người ta nói ra những lời này.

Hướng Nhật không khỏi có chút xấu hổ, tuy nói tối qua hắn từ trong miệng Monica đã biết được tên hỗn đản hạ độc dược nàng kia có thể chính là mỹ nữ da đen này đứng đằng sau sai khiến, nhưng bản thân hắn đối với mỹ nữ da đen này cũng không có ác cảm gì, đương nhiên là cũng sẽ không có hảo cảm. Nhớ lại tối qua đã đáp ứng Monica là phải tán sau đó bỏ rơi nàng ta, lúc này cũng không thể tiểu nha đầu quấy rối việc này được.

- Chào cô, Keira tiểu thư, vào đây ngồi một chút? 

Hướng Nhật làm ra tư thế mời.

- Đừng hòng! 

Tiểu nha đầu tiến lên trước một bước dự định đóng cửa lại, hoàn hảo Hướng Nhật nhanh tay lẹ mắt, muốn tranh đóng cửa lại sao, tiểu nha đầu với chút khí lực cỏn con của nàng có thể so sánh với hắn sao, dùng hết sức cũng không thể đóng cửa lại được, hung hăng liếc mắt lườm Hướng Nhật: 

- Ngươi cứ nhớ kỹ cho ta! 

Sau đó nàng căm giận đẩy mỹ nữ da đen ra, chạy ra ngoài.

- Xin lỗi, tính tình Elie có chút không tốt.

Hướng Nhật nhìn tiểu nha đầu đang chạy càng ngày càng xa, chắc là nàng đang muốn đi Monica tố cáo hắn, khẳng định cũng sẽ không đạt được như ý, tất nhiên chính hắn đã được nàng ban chiếu ‘Phụng chỉ tán gái’ rồi mà.

- Tôi đã quen rồi.

Mỹ nữ người lai nói rất nhẹ nhàng, giống như chưa từng nghe thấy lời nào của tiểu nha đầu, giờ nàng chỉ có chút tò mò nhìn cánh tay bị thương của Hướng Nhật: 

- Đã có chuyện gì xảy ra với canh tay của anh vậy? 

Nàng so với tiểu nha đầu rõ ràng hơn, loại dị năng giả phi nhân loại này sẽ không dễ dàng bị thương, nàng nhớ rõ tối qua trước khi rời đi, tay Hướng Nhật thế nhưng hoàn hảo vô khuyết, nhưng bây giờ biến thành cái dạng này rồi, lẽ nào tối qua hắn đã gặp phải một đối thủ lợi hại nào đó???

- Không cẩn thận bị một chiếc xe đi tốc độ cao đụng phải.

Đây là lần thứ ba Hướng Nhật lấy cái cớ này.

- Vậy thì cũng đen quá! 

Mặc dù vẫn có chút hoài nghi, nhưng mỹ nữ da đen cũng không có tiếp tục hỏi tiếp.

- Cô tới đây là..

Hướng Nhật thì lại hiếu kỳ với nguyên nhân tới đây của đối phương.

- Thật ra, tôi muốn anh giúp tôi một việc.

Hơi chút chần chờ một chút, mỹ nữ da đen mới nói ra một câu.

- Ah, ý cô là.

Trong lòng Hướng Nhật khẽ động, hắn chỉ mới hôm qua mới quen biết đối phương, hai người có thể nói là hai người xa lạ, mà bây giờ lại có thể quang minh chính đại tới tận cửa tìm sự giúp đỡ của mình, điều này khiến cho Hướng Nhật nghĩ như thế nào cũng thấy có chút cổ quái.

- Anh còn nhớ Phoenix không?

- Tất nhiên, đồng sự tối qua nghịch lửa.

Hướng Nhật đương nhiên vẫn nhớ kỹ người thanh niên da đen tối hôm qua, đây chính là trận chiến đầu tiên hắn dùng thủy hệ dị năng cơ mà.

-... Kỳ thực tôi cũng không thích hắn, có thể bởi vì một số nguyên nhân, tôi phải cùng hắn đính hôn, cho nên tôi hi vọng anh có thể giúp tôi, khiến hắn phải chủ động rời khỏi ta. Tôi có thể đáp ứng anh bất cứ yêu cầu gì, bao gồm cả thân thể. Thuận tiện nói một câu, tôi vẫn là.. xử nữ.

Mỹ nữ da đen vừa nói chuyện, thân thể cũng chậm rãi nhích tới gần Hướng Nhật, ánh mắt câu hồn phát ra khiến cho nam nhân phải điên cuồng. Hướng Nhật thất kinh, không ngờ rằng mỹ nữ da đen tới tìm mình nhờ mình giúp đỡ lại là cái này.

Nhìn mỹ nữ da đen trước mắt này đang mặc một chiếc váy bó sát người đem cả thân hình đầy ắp hiển lộ không bỏ xót chút nào, Hướng Nhật quả thật có chút xung động, tối hôm qua Hướng Nhật đã ôn tồn một phen với Monica, nhưng vẫn chưa được đột phá một tầng cuối cùng, đã sớm khiến hắn thống khổ không chịu nổi, lúc này lại bị câu dẫn như thế, ham muốn vừa đè xuống muốn. Giờ đây lại trường phình ra gấp mấy lần.

Nhưng mà, một cảm giác sởn gai ốc khiến dục hỏa của hắn bị đè xuống, có chút cổ quái!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui