Đỉnh Cấp Rể Quý


“Thi Viện, em làm sao vậy, có chỗ nào đó không thoải mái hả?” Nhìn thấy sắc mặt của Vương Thi Viện khó coi, Lý Thế Bình nhịn không được mà quan tâm hỏi một câu.

“Không có liên quan gì đến anh.” Vương Thi Viện lạnh lùng nhìn Lý Thế Bình, cũng không cho Lý Thế Bình có sắc mặt tốt.

Thấy như vậy, Vương Hoằng Nghị và Bành Diễm Phương không khỏi liếc mắt nhìn nhau một cái, bỗng nhiên bọn họ đều nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt của đối phương, rốt cuộc là giữ Vương Thi Viện và Lý Thế Bình đã xảy ra chuyện gì?
Mấy ngày nay bọn họ có thể cảm giác được giữa hai người có chút không đúng một cách rõ ràng.

Bị Vương Thi Viện đối xử lạnh nhạt, Lý Thế Bình ngượng ngùng cười cười, cũng không tức giận.

“Khụ khụ, cuộc chiến bắt đầu rồi, xem cuộc chiến đi.” Lúc này Vương Hoằng Nghị mới hắng giọng mở miệng nói.

“Đúng rồi, xem trận chiến xem trận chiến đi.” Bành Diễm Phương ở một bên cũng phụ họa.

Ánh mắt của mấy người đều nhìn về phía võ đài.

Trên võ đài, hai tay Fuji Sasuke chắp sau lưng, ánh mắt xem thường nhìn về phía đám võ giả của Thương Hội Trung Hải.

Mà ngày hôm nay Trương Thiên Dụ lên võ đài chính là người của nhóm võ giả Thương Hội Trung Hải.

“Trương sư huynh, cố lên.” Đông đảo võ giả của Thương Hội Trung Hải đang cổ vũ cho Trương Thiên Dụ, Trương Thiên Dụ là cao thủ đứng thứ hai trong mười tuyển thủ của Thương Hội Trung Hải, ngày hôm nay anh ta có thể đánh bại Fuji Sasuke, sĩ khí của Thương Hội Trung Hải có thể được tăng lên rất lớn, trước đó hai trận thua liên tiếp cũng có thể quét sành sạch.

Trương Thiên Dụ mang theo vẻ mặt nghiêm túc, không nói chuyện.

Không thể không nói, anh ta cảm thấy có một cỗ áp lực rất lớn.

Lúc này Sở Dật Phi đi đến: “Thiên Dụ, một lát nữa lên võ đài đừng có khẩn trương, cứ phát huy như bình thường là được rồi.”
“Dù sao thì cậu cũng là đệ tử thân truyền của lão thiên sư, cậu có tất cả những kiến thức của lão thiên sư truyền lại, cậu cứ phát huy như bình thường, Fuji Sasuke tuyệt đối sẽ không phải là đối thủ của cậu.”
Sở Dật Phi rất xem trọng Trương Thiên Dụ.

Giờ phút này anh ta cũng nhất định phải xem trọng Trương Thiên Dụ.

Dù sao thì Trương Thiên Dụ là cao thủ đứng thứ hai ở bên phía Thương Hội Trung Hải, nếu như ngay cả Trương Thiên Dụ cũng đều thất bại, vậy thì cuộc cá cược lần này chỉ sợ là Thương Hội Trung Hải sẽ bị thua cuộc.

“Anh Sở, yên tâm đi, trận chiến này tôi sẽ thắng, tuyệt đối sẽ không thất bại.”
Trương Thiên Dụ hít một hơi thật sâu, sau đó anh ta nhảy lên trên võ đài, ý chí chiến đấu trong đôi mắt đốt cháy bừng bừng.

Nhìn thấy Trương Thiên Dụ tràn đầy ý chí chiến đấu, Fuji Sasuke lập tức thu hồi lại sắc mặt ngông cuồng trước đó, thay vào đó là một biểu cảm nghiêm túc.

“Anh rất mạnh.” Fuji Sasuke nhìn Trương Thiên Dụ, hiếm khi đưa ra lời đánh giá tích cực.

“Anh cũng không yếu.” Trương Thiên Dụ nhìn Fuji Sasuke.

Đột nhiên Fuji Sasuke lại nhếch miệng nở một nụ cười: “Mặc dù anh rất mạnh, nhưng mà… tôi sẽ đánh bại anh giống như là đánh bại hai tên phế vật trước đó.”
“Là vậy à? Vậy thì so tài xem thực hư đi.” Trương Thiên Dụ lạnh nhạt mở miệng nói, thủ đoạn nhất quán của Fuji Sasuke là trước tiên sẽ chọc giận đối thủ, sau đó làm hỗn loạn tâm trạng của đối thủ, sau đó sẽ ra tay với đối thủ.

Điểm này anh ta đã sớm nhìn thấu rồi, cho nên anh ta tuyệt đối sẽ không tùy tiện tức giận.

Thấy Trương Thiên Dụ không bị chọc giận dễ dàng giống như Hồ Khải Tinh và Hạ Tùng, Fuji Sasuke lập tức có chút thất vọng.

“Bắt đầu đi.” Lúc này trọng tài trung niên mở miệng nói.

Trọng tài trung niên vừa mới dứt lời, trên võ đài liền vang lên hai âm thanh bùng nổ dữ dội.

Trương Thiên Dụ và Fuji Sasuke cùng ra tay.

Tốc độ của hai người quá nhanh, đến mức đám người nhìn thấy bóng dáng của hai người này cũng khó khăn.

“Keng!”
Trường kiếm và dao găm chạm vào nhau làm tạo ra tia lửa.

Fuji Sasuke không khống chế được mà lùi lại phía sau hai bước.

Trương Thiên Dụ thì thừa thắng xông lên, rót hết tất cả các kình khí trong cơ thể vào bên trong trường kiếm, trường kiếm giống như là một linh xà chạy thẳng về phía yết hầu của Fuji Sasuke.

Fuji Sasuke hơi thay đổi sắc mặt, dưới chân lập tức điên cuồng di chuyển nhanh chóng tránh né trường kiếm của Trương Thiên Dụ.

Một kiếm không có tác dụng, Trương Thiên Dụ cũng không giận dữ, cổ tay của anh ta uốn lượn, trường kiếm lại chém về phía đầu của Fuji Sasuke.

Fuji Sasuke cười lạnh một tiếng, dao găm ở trong tay đưa ra chặn lấy trường kiếm của Trương Thiên Dụ lại.

Hai người tung ra những đòn tấn công quua lại trên võ đài, trường kiếm của Trương Thiên Dụ to lớn, dao găm của Fuji Sasuke nhỏ và linh hoạt.

Tuy phương thức chiến đấu hoàn toàn khác biệt nhau, mang đến cho hai người một loại cảm giác mỹ luân mỹ hoán.

Dưới võ đài, trong số rất nhiều võ giả của Thương Hội Trung Hải, ngoại trừ sắc mặt Vương Kiền bình tĩnh, những võ giả còn lại đều sợ hãi, một mặt thán phục.

Hai người ở trước mắt mới chính là cao thủ đỉnh phong thế hệ trẻ tuổi chân chính.

Nhất là Trương Thiên Dụ, năm nay anh ta chỉ mới có hai mươi lăm tuổi, một độ tuổi trẻ trung, anh ta nhỏ hơn Fuji Sasuke khoảng chừng ba bốn tuổi.

Nhưng mà bây giờ trên võ đài Trương Thiên Dụ dường như còn đang áp chế Fuji Sasuke.

Kiếm pháp của Trương Thiên Dụ thi triển, những ưu thế to lớn của kình khí Long Hổ Sơn đang không ngừng được bộc lộ.

.

ngôn tình sủng
Mặc dù là hai thanh dao găm của Fuji Sasuke cũng rất sinh động, nhưng mà kình khí trong cơ thể của anh ta rõ ràng không nhiều bằng kình khí của Trương Thiên Dụ.

Trương Thiên Dụ đã được truyền thừa Long Hổ sơn, từ thuở nhỏ đã bắt đầu tu hành công pháp Long Hổ quyết tuyệt đỉnh trong thế giới võ đạo, kình khí trong cơ thể của anh ta chẳng những tinh khiết, hơn nữa còn kéo dài không dứt, trong một thời gian ngắn Fuji Sasuke có thể chiến đấu với anh ta bất phân cao thấp.

Nhưng trong một khoảng thời gian dài, ưu thế kình khí của Trương Thiên Dụ liền bộc lộ.

So sánh với nhau, kình khí trong cơ thể của Fuji Sasuke dường như có cảm giác sắp hết sạch rồi.

Ba phút sau, giữa hai người đã giao thủy với nhau mấy trăm chiêu.

Lúc này sắc mặt của Trương Thiên Dụ vẫn còn đang hồng hào như cũ, không hề có vẻ mệt mỏi chút nào.

Mà sắc mặt của Fuji Sasuke thì lại dần dần trắng bệch, anh ta thở hổn hển, tốc độ vung vẩy dao găm cũng đã trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.

“Trương sư huynh sắp thắng rồi kìa.” Vũ Văn Thiến có chút hưng phấn phán đoán đối với Fuji Sasuke, giờ phút này cô ta căm thù đến tận xương tủy, cho nên nhìn thấy Trương Thiên Dụ đã sắp thắng, tất nhiên cô ta vô cùng vui vẻ.

“Chỉ sợ là chuyện không đơn giản như vậy đâu…” Trần Dật Thần nhíu mày, nhẹ giọng mở miệng nói.

Cũng không phải là anh không coi trọng Trương Thiên Dụ, giờ phút này thực lực mà Trương Thiên Dụ đang thi triển ra hoàn toàn chính xác là rất mạnh.

Nhưng mà thực lực của Fuji Sasuke bộc phát lại có mấy phần không thích hợp.

So với sự hống hách không ai bì nổi như ngày hôm qua, Fuji Sasuke của hôm nay trông sợ hãi hơn một chút.

Theo lý mà nói, đấu võ đài với mấy tuyển thủ có khí kình thuần hậu giống như là Trương Thiên Dụ, anh ta ra tay càng dữ dội hơn là so với ngày hôm qua, tranh thủ tốc chiến tốc thắng, nhưng mà ngày hôm nay thái độ của anh ta lại khác thường, không quả quyết.

Chẳng lẽ là anh ta không biết ưu điểm kình khí Long Hổ Sơn của Trương Thiên Dụ à?
Trong đầu của Trần Dật Thần không khỏi lướt qua một suy nghĩ, cũng không đến một giây, suy nghĩ này đã bị Trần Dật Thần bác bỏ.

Có lẽ là Fuji Sasuke không biết ưu thế của kình khí Long Hổ Sơn, nhưng mà bọn người Miyamoto Hanzo và Watanabe Taichi đương nhiên biết được, bọn họ biết rồi, tất nhiên sẽ nói cho Fuji Sasuke nghe.

Cho nên Fuji Sasuke chắc chắn đã biết.

Nếu như Fuji Sasuke đã biết ưu thế của kình khí Long Hổ Sơn, vậy thì phương thức chiến đấu ngày hôm nay của anh ta coi như có vấn đề…
Trần Dật Thần đang suy nghĩ, thế cục trên võ đài lại xảy ra thay đổi.

Một kiếm của Trương Thiên Dụ chặt đứt phòng ngự của Fuji Sasuke, không dừng lại ở đó, trường kiếm lại phá vỡ đi đồng phục võ đạo của Fuji Sasuke, tiếp theo là đến làn da của Fuji Sasuke cũng bị rạch ra một lỗ hỏng bằng cây thước dài, máu tươi bắn tung té..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui