Đỉnh Cấp Rể Quý


Cuộc gọi rất nhanh được kết nối, trên màn hình điện thoại của Phác Xương Tuấn xuất hiện một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông trung niên ở bên kia, mặc một bộ vest, biểu cảm uy nghiêm, ánh mắt sắc bén, khiến người cách màn hình đều có thể cảm nhận được sự cường thế của ông ta.

Ông ta không phải là người khác, chính là ba của Phác Xương Tuấn – Phác Văn Cơ, gia chủ của nhà họ Phác, có địa vị và quyền lực rất cao trong giới thượng lưu ở Cao Ly.

“Ba vừa mới nhận được tin tức, con ở trong cuộc đua xe đã thua một thanh niên của nước H tên là Trần Dật Thần phải không?
Thua mất một tỷ đô la?” Phác Văn Cơ nhíu mày, ngữ khí nghiêm nghị hỏi.

Một tỷ đô la.

Số tiền này đối với bất cứ một gia tộc nào mà nói, đều không phải là một con số nhỏ.

Cho dù nhà họ Phác ở Cao Ly cũng tính là một trong các gia tộc lớn, cũng không ngoại lệ!
Vì thế, sau khi biết được kết quả của trận thi đấu này, người quản lý của nhà họ Phác, ông nội của Phác Xương Tuấn lập tức khiển trách bắt Phác Văn Cơ liên lạc với Phác Xương Tuấn, hỏi rõ thực hư chuyện này.

“Phải… phải, ba…”
Phác Xương Tuấn mặt mày hoảng sợ, vô thức đưa ra câu trả lời, sau đó nhìn thấy Trần Dật Thần ở trước mặt, bị dọa tới mức toàn thân run rẩy, muốn tiếp tục nói gì đó, tuy nhiên không đợi lời đằng sau nói ra khỏi miệng, bèn bị Phác Văn Cơ cắt đứt rồi.

“Con không phải là nói với ba, tên đó là một con dê béo hay sao? Hơn nữa trước đó chưa từng có kinh nghiệm đua xe ngầm, sao lại thua trận thi đấu chứ?”
Phác Văn Cơ cảm thấy đau thịt một trận, sau đó nghĩ tới khi Phác Xương Tuấn điều động tiền đã thề thốt bảo đảm sẽ thắng thi đấu, giận dữ hỏi.

“Con… con đã điều tra tư liệu của anh ta, trong tư liệu của anh ta quả thật ghi rõ chưa từng xuất hiện trong ghi chép và có kinh nghiệm tham gia trong giới đua xe ngầm, cho nên con mới điều động tiền của gia tộc cá cược với anh ta, nhưng… nhưng con không có ngờ, anh ta che giấu sâu như vậy!”
Phác Xương Tuấn khóc không ra nước mắt, trên mặt tràn ngập hối hận: “Lấy thực lực mà anh ta thi triển ra, không chỉ là con, Gerson cũng không phải là đối thủ!”
“Đồ ngu!”
Phác Văn Cơ trách mắng, tức tới mức suýt nữa đập điện thoại.

Theo ông ta thấy, nếu như Phác Xương Tuấn là bởi vì phát huy thất thường, sơ xuất trong thi đấu, dẫn tới con vịt tới miệng thì bay mất, trả tình có thể tha thứ, ông ta cũng dễ ăn nói với gia tộc.

Mà hiện nay, căn cứ theo những lời Phác Xương Tuấn nói, anh ta xem Trần Dật Thần thành con dê béo, kết quả bản thân thành con dê béo, bị Trần Dật Thần thịt!
“Ba, số tiền đã phí mất này, con sẽ cho gia tộc một lời giải thích, nghĩ cách kiếm trở lại!”
Đối diện với lời trách mắng của Phác Văn Cơ, Phác Xương Tuấn không có để ý, mà nhanh chóng nói: “Bây giờ mấu chốt nhất là người nước H tên là Trần Dật Thần đó muốn giết con, anh ta đang ở bên cạnh con…”
Khi nói, Phác Xương Tuấn không nhịn được mà liếc nhìn Trần Dật Thần, cái nhìn thấy mà gương mặt không có chút cảm xúc và ánh mắt lạnh lùng của Trần Dật Thần, dọa anh ta cả người run bắn lên, tay run rẩy, suýt nữa làm rơi vỡ điện thoại.

“Cậu ta tại sao muốn giết con?”
Không thể không nói, Phác Văn Cơ thân là gia chủ của nhà họ Phác là có đạo lý, ông ta sau khi nghe thấy lời nói hoảng hốt không biết làm sao của con trai mình, không có bị làm cho kinh ngạc, mà duy trì sự tỉnh táo.

Theo ông ta thấy, Trần Dật Thần đã chiến thắng Phác Xương Tuấn, đã thắng một tỷ đô la, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ giết Phác Xương Tuấn, triệt để kết thù với nhà họ Phác.

“Vật… vật cá cược của trận thi đấu này, không chỉ là một tỷ đô la, còn cả mạng của con và Lý Đông Thanh…” Phác Xương Tuấn lắp bắp giải thích.

“Cái… cái gì?”
Lần nữa nghe thấy lời của Phác Xương Tuấn, Phác Văn Cơ cũng không thể bình tĩnh được nữa, sắc mặt của ông ta lập tức biến sắc, sau đó giận dữ mắng: “Đồ ngu, con tới nước H là vì thắng tiền mà tới, sao lại cược mạng với người ta rồi? Con thật là muốn tức chết ba hả!”
“Xin lỗi, ba, con cũng không có ngờ sẽ như này, Phác Xương Tuấn đều sắp khóc rồi.

“Con đưa điện thoại cho cậu ta, ba nói chuyện video với cậu ta.”
Tức giận qua đi, Phác Văn Cơ lại cưỡng ép bản thân bình tĩnh lại, ông ta biết chuyện cấp bách hiện nay là cứu Phác Xương Tuấn trước.

Phác Xương Tuấn tuy phạm sai lầm lớn, khiến nhà họ Phác tổn thất một tỷ đô la, nhưng Phác Xương Tuấn dù sao là cây hái ra tiền của gia tộc, một thân kỹ thuật lái xe có thể có thể kiếm tiền mãi không dứt cho gia tộc, cuối cùng chắc chắn sẽ được gia tộc tha thứ.

Nhưng tiền đề của mọi chuyện là Phác Xương Tuấn có thể sống trở về Cao Ly!
“Dạ… dạ…”
Phác Xương Tuấn vội vàng gật đầu, sau đó đem màn hình chĩa vào Trần Dật Thần ở một bên.

“Cậu Trần, xin chào, tôi là ba của Phác Xương Tuấn.” Phác Văn Cơ thông qua video nhìn thấy Trần Dật Thần, không liên tưởng tới xếp hạng ở bảng đen và mọi hành vi cử chỉ trước đó của Trần Dật Thần, với cả chuyện lần này quả thực là Phác Xương Tuấn không có lý, không dám trưng ra dáng vẻ của gia chủ nhà họ Phác, mà mang vẻ khách khí chào hỏi trước, sau đó tự giới thiệu mình.

“Tôi biết.” Trần Dật Thần mặt mày không có chút cảm xúc gì, nói.

“Vừa rồi, tôi đã nghe con trai của tôi nói chuyện giữa nó và cậu.

Chuyện này, là con trai của tôi làm không đúng, tôi thay mặt nó xin lỗi cậu, hy vọng cậu đừng làm khó nó…” Phác Văn Cơ đi thẳng vào vấn đề, giọng điệu vẫn rất khách khí.

Tuy nhiên— Không đợi ông ta nói hết lời phía sau, bèn bị Trần Dật Thần mở miệng cắt ngang.

“Ha, nếu như xin lỗi có tác dụng, còn muốn cá cược làm cái gì?”
Vẻ mặt của Trần Dật Thần rất bình tĩnh, nhưng giọng điệu lại toát ra vẻ cường thế của anh.

“Ờm…” Có lẽ không có ngờ Trần Dật Thần sẽ nói như vậy, có lẽ không có ngờ Trần Dật Thần sẽ biểu hiện ra vẻ cường thế như thế, Phác Văn Cơ đầu tiên sững ra, sau đó nhíu mày: “Cậu Trần, nước H các cậu có câu nói xưa khuyên người phải có lòng khoan dung, cậu cá cược với con trai tôi, con trai tôi đã thua đã cho cậu một tỷ đô la, cậu lại còn muốn mạng của con trai tôi, cậu không cảm thấy điều này rất quá đáng sao?”
“Quá đáng?” Trần Dật Thần bật cười một tiếng: “Ông Phác, tôi không cảm thấy điều này có gì quá đáng cả.”
“Bắt đầu từ khi con trai của ông nói ra những lời đó, tôi liền không định tha cho anh ta.”
“Những lời mà con trai của tôi nói? Nó đã nói cái gì?” Phác Văn Cơ có loại dự cảm không tốt.

“Anh ta trước đó nói tôi là một con chó, cho rằng tôi không có tư cách đi đấu, cá cược với anh ta, anh ta còn nói muốn mang các tay đua của Cao Ly càn quét giới đua xe ngầm của nước H, anh ta cũng đã nói, tôi tuyệt đối không dám làm gì anh ta cả.”
Trần Dật Thần nói tới đây, khựng lại một chút, tiếp tục nói: “Ừm, anh ta và thủ hạ của anh ta còn nói, nếu như hôm nay không phải là ở nước H, chắc chắn sẽ giết tôi!”
“Tôi $%#@*…”
Văng vẳng bên tai lời của Trần Dật Thần, Phác Văn Cơ tức tới mức trực tiếp giẫm chân chửi mẹ, người ông ta mắng là Phác Xương Tuấn.

Mà Phác Xương Tuấn đã bị dọa tới mức hai chân mềm nhũn, bắp chân giống như bị rút gân, lảo đảo, cả người đều sắp ngã ra, cuối cùng dựa vào thân xe, mới miễn cưỡng đứng vững.

“Cậu Trần, tôi có thể hiểu tâm trạng của cậu, đổi lại là tôi, tôi chắc chắn cũng sẽ giận dữ.”
Sau khi quát mắng, Phác Văn Cơ cưỡng ép bản thân lần nữa bình tĩnh lại, sau đó hỏi dò: “Xin hỏi, cậu muốn như nào mới có thể tha cho nó?
“Nếu ông đã có thành ý như vậy, vậy thì tôi cho ông một cái mặt mũi.”
Trần Dật Thần hơi trầm tư, từ từ mở miệng nói: “Thứ nhất, trong con trai ông và thủ hạ của anh ta bắt buộc phải chết một người, hoặc con trai của ông chết, hoặc thủ hạ của anh ta chết, tôi không quản.

Tôi cũng mặc kệ bọn họ là thông qua tự vẫn, hay là cách thức tàn sát lẫn nhau, tôi chỉ cần kết quả.

Thứ hai, bao gồm cả con trai của ông ở trong, tất cả tay đua Cao Ly tham cho thi đấu lần này, toàn bộ dập đầu nhận lỗi, xin lỗi những lời nói không suy nghĩ về nước H và người nước H vào trước đó.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui