Đỉnh Cấp Rể Quý


Bởi vì tình hình không thích hợp, nên cô ta chưa hỏi được Trần Anh Tài về vấn đề mà mình rất muốn hỏi.

Nhưng, cô ta lúc này đã rất mãn nguyện rồi.

Chí ít thì cô ta cũng biết, Trần Dật Thần đang ở Yến Kinh.

Tiếp theo đây, cô ta chỉ cần phát động mối quan hệ mà mình có là có thể tìm được Trần Dật Thần nhanh thôi.

Sau khi về đến phòng, Anne ngay cả giày cũng chả kịp thay mà đã gọi ngay cho Hathaway.

Điện thoại được kết nối, Anne hưng phấn mà mở miệng nói: “Hathaway, tôi tìm thấy anh ta rồi!”
“Tìm thấy anh ta rồi ư?” Ở bên đầu dây kia, Hathaway rõ ràng rất sững sờ, cô ta phát động sức mạnh của cả nửa gia tộc mà đến giờ vẫn chưa có bất kỳ tin tức nào về Trần Dật Thần, kết quả Anne chỉ cần một bữa tiệc mà đã có thể tìm được rồi?
Làm sao cô ta tìm được?
“Hathaway, anh ta chính là em họ của trưởng khu họ Trần….”
Anne vốn không hề giấu diếm, kể lại rõ ràng cặn kẽ sự tình xảy ra trong bữa tiệc cho Hathaway nghe.

Nghe xong, Hathaway hoàn toàn chìm vào trong sự chấn kinh.

Nếu như không phải cô ta có biết thân phận của Trần Anh Tài thì cô ta sẽ tưởng Trần Anh Tài đang gạt Anne.

Trên đời này, sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
“Hathaway, cô nói xem đây có phải là “duyên phận” của tôi và anh ta không?” Khuôn mặt Anne đỏ bừng, cô ta nhớ đến lời mà Hathaway nói trước đây, hai người chỉ cần có duyên phận thì cho dù không cần tìm, cuối cùng vẫn sẽ gặp nhau.

“Phải, đây đích thực là duyên phận của cô và anh ta.” Hathaway cười khổ mà nói, trước đây mấy lời đó của cô ta chỉ là để an ủi Anne mà thôi, nhưng bây giờ Anne đã coi là thật rồi.

“Hi hi, Hathaway, cô giúp tôi điều tra xem bây giờ anh ấy đang ở đây, đợi ngày mai sau khi kết thúc chiêu thương gọi vốn, tôi muốn đi tìm anh ấy.” Anne nói.

“Được.”
Hathaway có chút bất lực mà đồng ý, Anne bây giờ đã hoàn toàn điên rồi….

Cùng lúc đó, bên dưới khách sạn, Trần Anh Tài cùng các lãnh đạo trên quan trường của Yến Kinh đi đến bãi đỗ xe.

“Tiểu Trần, biểu hiện của cậu hôm nay không tệ, ngày mai phát huy tiếp nhé.”
Lão đại Yến Kinh dẫn đầu vỗ vỗ vai của Trần Anh Tài, tán thưởng biểu hiện hôm nay của Trần Anh Tài, thậm chí ngay cả xưng hô cũng trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

“Đúng đó, trưởng khu Trần, phát súng đầu tiên của Yến Kinh thậm chí là của buổi chiêu thương gọi vốn đều dựa vào cậu hết đó.”
Vị lão đại Yến Kinh dẫn đầu này vừa mở miệng thì các lão đại khác cũng lũ lượt khen ngợi Trần Anh Tài.

“Các vị lãnh đạo cứ yên tâm, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”
Trần Anh Tài thề thốt son sắc mà bảo đảm, trong lòng vui đến nở hoa.

Bởi vì anh ta rất rõ, nếu như thuận lợi hoàn thành công tác chiêu thương gọi vốn thì anh ta không những có thể để lại một mốc son lớn trong lý lịch của mình, hơn nữa còn có thể xây dựng một mối quan hệ tốt với tất cả lão đại ở Yến Kinh.

Như vậy thì sự phát triển công việc của anh ta sau này sẽ được các vị lão đại ủng hộ, công việc sẽ được phát triển vô cùng dễ dàng.

Sau đó, trong tiếng tán thưởng, Trần Anh Tài lần lượt tiễn các vị lão đại trong quan trường Yến Kinh lên xe, vẫy tay tạm biệt bọn họ.

Làm xong tất cả những chuyện này, anh ta mới quay về xe của mình.

“Anh không sao chứ?”
Trong xe hơi, bạn gái của Trần Anh Tài là Hoa Lâm đang ngồi ở ghế lái, nhìn thấy Trần Anh Tài ngồi vào xe thì quan tâm mà hỏi han.

Cô ta biết tối nay Trần Anh Tài uống rất nhiều rượu, vì thế nên không có uống rượu mà đặc biệt lái xe đưa Trần Anh Tài cùng về chỗ ở của mình.

“Anh không sao, hút điếu thuốc rồi đi.”
Trần Anh Tài lắc đầu, nói với tâm trạng cực tốt, sau đó trực tiếp châm một điếu thuốc hảo hạng, mệt mỏi mà rít một hơi.

“Thật không ngờ, thằng con hoang Trần Dật Thần đó mà lại quen biết với công chúa của vương thất Nước A, hơn nữa, coi bộ mối quan hệ của bọn họ cũng không tồi.” Hoa Lâm lại mở miệng nói, bữa tiệc hồi nãy cô ta luôn ở cạnh Trần Anh Tài, cho nên cô ta rất rõ sự tình là thế nào.

Nhưng cho dù là tới bây giờ, cô ta vẫn cảm thấy chuyện này rất khó tin.

Một đứa con hoang, làm sao mà có quan hệ với công chúa của vương thất chứ?
“Tuy rất bất ngờ, nhưng mối quan hệ của bọn họ lại thành toàn cho anh, em nói xem anh có phải nên cảm ơn thằng con hoang đó không?” Trần Anh Tài chả cảm thấy xấu hổ, mà còn cảm thấy mát mặt, trên mặt nở một nụ cười đùa cợt.

“Nói đến điểm này, không thể không phục sự phản ứng nhanh nhạy của anh.”
Hoa Lâm nhìn Trần Anh Tài với vẻ khâm phục và ái mộ, cô ta và Trần Anh Tài đều là cá mè một lứa, đều cho rằng kết quả quan trọng hơn quá trình, thậm chí có thể không từ thủ đoạn để đạt được mục đích.

“Em nói xem, nếu như thằng em họ đó của anh biết được nhờ mối quan hệ của nó và công chúa của Vương thất Nước A mà giúp anh giành được một thành tích lớn, thì cậu ta có tức đến ngất đi không chứ?” Trần Anh Tài hỏi một cách âm dương quái khí.

“Ha ha…..”
Nghe vậy, Hoa Lâm cười ngả cười nghiêng, như cho rằng giả thiết này của Trần Anh Tài rất là thú vị.

Trần Anh Tài cũng cười, trên mặt viết đầy sự phấn chấn.

Lúc này, Anne vốn không biết mối quan hệ của Trần Anh Tài và Trần Dật Thần, cô ta còn đang hoang tưởng, ngày mai khi gặp Trần Dật Thần sẽ có cảnh tưởng thế nào.

Lúc này, thanh âm của nữ người làm vang lên ở bên ngoài phòng tắm: “Công chúa tôn quý, tôi đã chuẩn bị xong quần áo mà hôm nay công chúa muốn mặc rồi, có cần tôi giúp công chúa tắm không?”
“Không cần, cô đợi tôi ở phòng khách là được rồi.

Anne mỉm cười từ chối, sau đó bắt đầu tắm rửa.

Lúc 7 giờ sáng, một người đàn ông trung niên đến phòng tổng thống.

Ông ta là thành viên của Vương thất Nước A, nhưng không phải trực hệ, bây giờ đang giữ chức quan trọng trong bộ phận tài chính của Nước A, quyền lực trong tay rất lớn.

Lần này ông ta theo Anne đến Yến Kinh, vừa là một trong những đại diện của Vương Thất, cũng là một trong những đại diện của Chính Phủ, mang hai thân phận.

“Công chúa điện hạ tôn quý, khí sắc của người trông không được tốt lắm, là vì trái múi giờ nên không ngủ ngon sao?”
Sau khi gặp Anne, người đàn ông trung niên phát hiện quầng thâm mắt của Anne có hơi đen, sưng húp, cho dù có trang điểm cũng không che được điểm này.

“Vậy sao?”
Anne có chút lo lắng mà sờ sờ bờ má mình, cô ta tối qua đích thực là ngủ không được.

Bởi vì nghĩ đến sắp được gặp mặt Trần Dật Thần rồi, cô ta liền kích động ngủ không được.

Người đàn ông trung niên có chút bất lực mà gật gật đầu, sau đó nói: “Công chúa tôn quý, theo lịch trình hôm nay thì 9 giờ chúng ta phải đến bộ phận Chính phủ của thành phố Yến Kinh để tham gia một cuộc họp, một vị quan viên quan trọng của nước H sẽ gặp chúng ta, sau đó quan viên ở bên Yến Kinh này sẽ dùng hình thức Powerpoint để tường thuật hoàn cảnh đầu tư và chính sách ưu đãi của Yến Kinh.”
“Buổi chiều, chúng ta sẽ cùng quan viên và thương nhân của Yến Kinh đi khảo sát và đánh giá thực tế.

Nếu như công chúa chưa nghỉ ngơi đủ thì tôi kiến nghị ngài chỉ tham gia hội nghị buổi sáng là được, không cần đi khảo sát thực tế vào buổi chiều nữa.” Người đàn ông nói lịch trình ra xong thì đưa ra kiến nghị.

“Đợi trưa rồi nói.”
Anne trả lời trước, sau đó lại hỏi: “Đúng rồi, chú Miller, chú đến tìm cháu có chuyện gì sao?”
“Công chúa điện hạ tôn quý, quan viên Yến Kinh tên Trần Anh Tài đến khách sạn đề nghị muốn cùng dùng bữa sáng với ngài, tôi bảo cậu ta đợi ở đại sảnh, đợi câu trả lời của ngài.” Người đàn ông trung niên tên Miller nói ra mục đích đến.

“Chú nói với anh ta, cháu sẽ xuống ngay.”
Ngạc nhiên mà nghe thấy lời của Miller, đôi mắt mệt mỏi của Anne đột nhiên sáng lên, trên khuôn mặt tinh xảo hệt như búp bê sứ cũng có thêm vài phần thần thái..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui