Đỉnh Cấp Rể Quý


“Rầm! Rầm! Rầm!”
Một quyền này của Ron có thể nói là uy lực cực lớn, quyền phong gào hét, không khí nứt tung.

Đối diện với sát chiêu được cho là mạnh nhất của Ron, Trần Dật Thần lại không tránh né, mà là thầm điều động Hô Hấp pháp, điều chỉnh cơ thể, sau đó đánh ra một quyền.

Dưới ánh chiều tà, Trần Dật Thần một tay nắm chặt, cánh tay cuộn tròn như mũi giáo chờ xuất trận, đây chính là Đoạn Sơn Hà Trần Dật Thần tự sáng chế, xem ra Ron nhiều lần khiêu khích đã hoàn toàn chọc giận anh, lúc này cũng dùng sát chiêu mạnh nhất.

Hai người đều là một chiêu mạnh nhất, có thể nói là đồi đầu trực diện, hổ trên núi gặp hổ dưới núi, không chút nhượng bộ.

“Ầm!”
Thoáng chốc, quyền chưởng hai người chạm vào nhau, phát ra tiếng vang cực lớn, nội kình bắn tản ra bốn phía, hình thành gió bão càn quét.

Mà Ron và Trần Dật Thần ở khu vực trung tâm, lúc này quần áo trên người bị thổi bay phất phới.

Cánh tay Ron cứng ngắc, đầu chảy máu, sau đó cánh tay không tự nhiên rũ xuống.

Rõ ràng, dưới một chiêu Đoạn Sơn Hà của Trần Dật Thần, anh ta không chống nổi, trọng tâm không vững, thân thể bất giác lùi về sau.

“Bạch!”
“Bạch!”
“Bạch!”
Ron không khống chế được thân hình, tiếp tục lùi về sau ba bước, sau đó đạp mạnh mới dừng được cơ thể.

Mà Trần Dật Thần lúc này lại đứng nguyên tại chỗ không hề hấn gì, có điều này, sự mạnh yếu giữa hai người đã biểu lộ rõ ràng.

“Ron không bằng Trần Dật Thần!”
Đây là tiếng lòng của tất cả mọi người lúc này.

“Không…không thể nào!”
Ron sớm đã không còn nụ cười phách lối, thay vào đó là chấn động.

Hắn học võ từ nhỏ, Solo truyền cho hắn võ học và công pháp, còn tiêm gen dược vật, trong khoảng thời gian ngắn đạt tới Hóa Kình trung kỳ, lực chiến đấu được nâng cao, phải biết rằng gen dược vật có thể khiến hắn nâng cao gấp đôi năng lực chiến đấu trong thời khắc mấu chốt, dù như vậy sẽ phá hoại chức năng cơ thể, nhưng cũng có thể nhìn ra chỗ khủng bố khác.

Tất cả những điều này chính là vốn liếng của hắn, cũng chính là nguyên nhân hắn dám gọi nhịp với Trần Dật Thần, chỉ là không nghĩ tới hắn đã phát huy ra toàn bộ sức lực, vận dụng cả sát chiêu mạnh nhất trong chiến thần quyền – chiến thần bạo, nhưng không chỉ không giết được Trần Dật Thần, ngược lại bản thân bị chấn thương.

Mặc dù nói thương thế này không tính là quá nặng, nhưng không thể đè nén được kinh ngạc trong lòng hắn.

“Không phải chứ?”
Quyền phong nơi xa gào thét, Trần Dật Thần lại ra tay.

Sát chiêu vừa rồi đã chấn động đối phương, lúc này vừa khéo tranh thủ lúc tâm trạng đối phương bất ổn, muốn tính mạng của hắn, đối với kẻ địch, Trần Dật Thần trước nay sẽ không nương tay.

Lúc này đã chuẩn bị trực tiếp muốn mạng của Ron.

Thấy Trần Dật Thần lại xông tới, tâm trạng Ron hoảng loạn, vừa nãy hắn bị thực lực của Trần Dật Thần làm chấn động, bây giờ thấy đối phương lại giết tới, bất giác né tránh, chỉ là cú tránh né này của hắn, toàn bộ khí thế trên người trực tiếp bị chèn ép.

Ngược lại khí thế Trần Dật Thần lúc này đã nâng lên đỉnh phong, một chiêu vừa rồi không thành, bàn tay nắm chặt thành móng vuốt, trực tiếp hướng tới cổ họng Ron.

Công kích của Trần Dật Thần đều nhắm vào chỗ hiểm của đối phương, vì vậy có thể thấy ý muốn giết người của anh rất nặng.

Cú bắt lấy này nhìn thì như có chút tùy ý, thực ra đây là Long Trảo công, mỗi một ngón tay đều bao hàm nội kình, mà móng tay lúc này cũng cực kỳ sắc nhọn, cú bắt này đừng nói là thân thể máu thịt, dù là sắt đá cũng có thể bị bắt nát.

Đối diện với công kích này của Trần Dật Thần, Ron không né tránh, hơn nữa lấy công làm thủ, phát ra thế tiến công với anh.

Trần Dật Thần lại đổi chiêu, mở lòng bàn tay để nội kình xông ra chặn ngay trước mặt chuẩn bị tiếp nhận chiêu thức của Ron.

“Ầm!”
Cú đấm thép của Ron thoáng chốc nổ tung trên nắm đấm của Trần Dật Thần, nhưng Trần Dật Thần vẫn không chút xoay chuyển, nhìn ngược lại Ron vẫn là bị sức mạnh chấn ngược lại liên tiếp lùi về sau.

Chính vào vào lúc, Trần Dật Thần hành động, anh lại dùng Long Trảo công, trực tiếp bắt lấy nắm đấm của Ron.

Ron vội lùi về sau, nội kình trong lúc đó xông vào nắm đấm, rung lên, chấn mở Long trảo của Trần Dật Thần, nhưng mu bàn tay hắn lại để lại năm vết máu.

Không đợi Ron phản ứng lại, Trần Dật Thần thu tay về, đá ra một cú, trực tiếp nhắm vào phần hông Ron.

Chiêu này là đá ngang nổi tiếng trong đàn thối, cú đá này quá đột ngột, Ron căn bản không phản ứng lại, bị đá trúng.

Phải biết cạnh hông chính là thận, bộ vị này nếu bị công kích nặng, nhẹ thì tàn tật, nặng thì tử vong tại chỗ.

Trần Dật Thần không dừng lại, hơn nữa tranh thủ liên tiếp tiến công.

“Đồ khốn!”
Ron thầm mắng một tiếng, vươn cánh tay ra chuẩn bị chặn lại cú đá của Trần Dật Thần.

Trần Dật Thần đá vào trên cánh tay Ron.

Thân thể Ron mượn thế lùi về sau, sở dĩ hắn dùng cánh tay chặn chính là muốn mượn điều này kéo dài khoảng cách với Trần Dật Thần, vừa rồi hắn dùng nội kình bảo vệ cánh tay, may mắn không tạo thành thương thế nghiêm trọng.

Ron muốn mượn cơ hội này để thả lỏng, sau đó xoay chuyển chiến cục, Trần Dật Thần há có thể nhìn không ra.

“Mày không chạy thoát được!”
Trần Dật Thần phẫn nộ hét một tiếng, không cho Ron cơ hội thở dốc, triển khai công kích liên tục như cuồng phong vũ bão.

“Ầm! Ầm! Ầm!”
Tiếng động trong trưởng đấu không ngừng truyền ra.

Trần Dật Thần lợi dụng thực lực và kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ở trên lôi đài chèn ép Ron, triển khai đáp trả điên cuồng, mà Ron lúc này chỉ có thể không ngừng phòng thủ.

Do tốc độ hai người quá nhanh, khán giả bình thường và các võ giả thực lực phổ thông ở xung quanh căn bản không nhìn rõ động tác.

“Thực lực của Trần Dật Thần quá mạnh, gần như là đàn áp Ron!”
Tất cả các võ giả thực lực khá mạnh có mặt, hoặc các tuyển thủ tham gia thi đấu lần này nhìn hai người trong trường, trong lòng đưa ra một kết luận.

Ron căn bản không phải đối thủ của Trần Dật Thần.

“Xem ra người anh em này của tôi thật sự tức giận rồi, đã phát huy ra thực lực của anh ấy rồi!”
Tam Giới nhìn chằm chằm lên lôi đài, bất giác cảm khái.

“Không sai, thực sự xem Ron thành bao cát thịt người!”
Không biết tại sao, nói đến bao cát thịt người, Cơ Uẩn bỗng nhớ tới truyền nhân của Phật môn Ấn Độ.

“Nếu Trần Dật Thần ra đòn sát thủ, vậy Ron nhất định không chống đỡ nổi!”
Thiên Ưng lúc này cũng ở một bên mở miệng nói, trên lôi đài, Ron đã không còn khí thế như vừa rồi, đang khổ sở chống đỡ, đây còn là Trần Dật Thần không vận dụng chiêu quyết định, nếu không hắn căn bản không chống đỡ nổi.

“Ầm!”
Tiếng vang buồn bực khi Trần Dật Thần công kích trúng bàn tay Ron, bóng dáng lùi về sau, chiêu vừa rồi của Trần Dật Thần chính là Long kích trong Đoạn Sơn Hà.

“A!”
Lòng bàn tay Ron nứt toác, máu thịt bắn ra, hoàn toàn phế bỏ.

Mặc dù nói vậy, nhưng Trần Dật Thần không buông tay, hơn nữa đuổi sát không bỏ ra tay lần nữa với hắn.

Trong lòng Ron bỗng sinh ra cảm giác nguy cơ, vào thời khác mấu chốt nguy hiểm tới tính mạng, dựa vào bản năng chiến đấu, hắn nghiêng người né tránh công kích chí mạng của Trần Dật Thần, muốn kéo xa khoảng cách với anh.

Từ khi bắt đầu hai người phát huy một kích mạnh nhất xong, Ron liền bị áp chế, đối diện với công kích như cuồng phong vũ bão của Trần Dật Thần, Ron chỉ có thể tránh, hắn huyết khí không vững, căn bản không có thời gian phát huy ra toàn bộ thực lực.

Quan trọng hơn là bàn tay hắn đã bị Trần Dật Thần chấn gãy, lực chiến đấu giảm mạnh, ở thời khắc này nếu còn không kéo xa khoảng cách với anh, vậy kết cục của hắn chỉ có chết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui