Đỉnh Cấp Rể Quý


Có thể nói thực lực của Đông Thần thật sự không tầm thường, dù không sử dụng gen dược vật trong người nâng cao sức chiến đấu, nhưng tốc độ vẫn rất nhanh, chớp mắt một cái đã biến thành tàn ảnh.

Dưới ánh mặt trời, Đông Thần di chuyển nhanh như chớp, chém tới một đao, tuy thất chiêu này rất bình thường, rất nhiều võ giả đều từng sử dụng, nhưng chiêu này của Đông Thần lại khác, chiêu này tên là Hải Lãng trảm.

Hải Lãng trảm là bí quyết một cao thủ của nước N thời xưa đi ngang qua bờ biển, thấy sóng biển đánh lên nham thạch nên ngộ ra, có thể nói là một chiêu rất mạnh năm đó, mãi đến khi có một thiên tài võ học xuất hiện, sử dụng Phá Lãng trảm, hoàn toàn đánh bại Hải Lãng trảm, tiếng tăm vang xa.

Hai bí kíp thất truyền của nước N đều nằm trong tay Đông Thần, lúc này anh ta đang sử dụng Hải Lãng trảm.

Đông Thần đã lĩnh ngộ hoàn toàn Hải Lãng trảm, đã đạt tới mức độ người đao hợp nhất rồi, phải biết rằng đây là cảnh giới biết bao nhiêu người luyện đao ước mơ lại không thực hiện được.

Đao phong gào thét, chém đứt không khí trước mặt Đông Thần, có cảm giác không gì có thể ngăn cản được nó.

Khán giả ở đây có không ít người chuyên nghiệp, lúc này bọn họ đều cảm nhận được sức mạnh trong một đao này của Đông Thần, không hổ là thiên tài võ học của Đông Doanh.

Đông Thần lúc này hoàn toàn khác với lúc chiến đấu với Thiên Ưng, khí thế dâng lên tới một mức độ đáng sợ.

Sở dĩ Đông Thần nương tay là vì sợ để lộ thực lực với Trần Dật Thần, vì vậy che giấu đi thực lực của mình, nếu không hôm đó quyết đấu với Thiên Ưng, rất có thể Thiên Ưng đã chết trên sàn đấu luôn rồi.

Đối mặt với một chiêu sắc bén này của Đông Thần, Trần Dật Thần cũng không hề hoảng sợ, giậm một chân xuống đất, xoay người, sử dụng phần eo truyền thẳng nội lực lên bả vai, sau đó siết tay phải đánh ra một quyền.

Đó cũng không phải chiêu giết người của Trần Dật Thần, mà là pháo quyền, tuy không phải chiêu giết người, nhưng Trần Dật Thần đã dung hợp chân khí trong người và thân thể một cách hoàn mỹ.

Hai người lập tức va vào nhau, nội lực của Trần Dật Thần nhằm về phía Đông Thần theo nắm đấm, như muốn hủy diệt mọi thứ.

Nhưng hơi thở như sóng biển truyền đến từ thanh đao của Đông Thần vẫn không ngừng làm yếu sức phá hoại của Trần Dật Thần.

Hai hơi thở lập tức nổ tung, một trận sóng khí lấy hai người làm trung tâm lan tràn ra xung quanh.

Ngay cả gạch đất dưới đất cũng bị đánh vỡ, đá vụn bị dòng khí cuốn lên.

Nhìn từ xa, khí thế của hai người không phân cao thấp, lần va chạm đầu tiên này, hai người xem như hòa nhau, không ai lùi lại cả.

Tuy ngoài mặt thì như ngang tài ngang sức, nhưng Đông Thần lại thấy cánh tay đau nhức, run rẩy như bị bàn là làm bỏng vậy.

Trần Dật Thần cũng không tốt hơn là bao, cánh tay cứng đờ, cảm thấy tê dại, còn có hơi đau.

Tình huống như thế khiến hai người đều giật mình, ai cũng thấy hơi khó tin.

Đông Thần ngạc nhiên là vì dù anh ta không sử dụng tuyệt chiêu Phá Lãng trảm, như Hải Lãng trảm cũng là một chiêu thức rất mạnh, không chỉ trông Trần Dật Thần không có chút phản ứng mà mình còn suýt bị thương, sao anh ta có thể không giật mình được.

Trần Dật Thần cũng thấy khiếp sợ, nội lực của Đông Thần cực kỳ quái lạ, sóng biển không ngừng đánh tới, cơn sóng sau mạnh hơn cơn sóng trước, nếu không phải anh cảnh giác thì đã bị đối phương làm bị thương rồi.

Tất cả mọi chuyện cứ tưởng chậm, nhưng thật ra đều xảy ra trong chớp mắt, suy nghĩ của hai người cũng là chợt lóe lên.

Trần Dật Thần không do dự truyền nội lực lên chân, đá một cước về phía Đông Thần.

Đông Thần cũng phản ứng rất nhanh, lùi lại tránh thoát đòn này, sau đó tiến lên một bước, lại chém đao về phía Trần Dật Thần, sức mạnh của một đa này còn mạnh hơn một đao khi nãy.

Đối mặt với đòn đánh này, Trần Dật Thần cũng không tránh né, anh giơ tay trái lên ngăn cản, tay phải thì nắm lại đánh về phía mặt của Đông Thần.

Một chiêu này của Trần Dật Thần rất liều mạng, là kiểu giết định một nghìn tổn hại tám trăm, nhưng Đông Thần cũng không dám liều, dù đao trong tay anh ta sẽ chém trúng tay trái của Trần Dật Thần, nhưng trong khoảnh khắc này, anh ta không chắc mình có thể chém trúng đầu Trần Dật Thần không, nhưng nắm đấm kia chắc chắn sẽ đánh trúng mặt anh ta.

“Đồ điên!”
Đông Thần mắng to một tiếng, không dám liều mạng, bóng người lóe lên lùi khỏi phạm vi công kích, đối mặt với cách chiến đấu liều mạng của Trần Dật Thần, anh ta thật sự rất sợ hãi.

Dù anh ta muốn giết chết Trần Dật Thần, nhưng anh ta chắc chắn sẽ không đưa cái mạng của mình vào, lúc anh ta lùi lại, Trần Dật Thần lại đột nhiên tấn công.

Lúc này, Trần Dật Thần giống như một con mãnh hổ vậy, tay phải nắm lại, sử dụng Hình ý quyền, dù võ công của Trần Dật Thần hơi hỗn tạp, kết hợp giữa rất nhiều ưu điểm của các quyền phổ, nhưng Hình Ý quyền chính là độc quyền của anh, lúc này, nắm đấm đang nhằm vào huyệt thái dương của Đông Thần.

Phải biết rằng huyệt thái dương là một nơi rất yếu trên cơ thể người, có thể nói là tử huyệt, nếu bị đánh trúng, nhẹ thì hôn mê, nặng thì bỏ mình.

Dù là võ giả có thể sử dụng chân khí trong người bảo vệ tử huyệt, nhưng đối mặt với đòn tấn công có sức mạnh như thế cũng không dám cố đỡ.

Đương nhiên Đông Thần biết rõ điều này, anh ta vội vàng lùi về sau, không dám cố đỡ.

“Chạy đi đâu!”
Trần Dật Thần quát to một tiếng, nhanh chóng xông về phía Đông Thần, tốc độ nhanh đến cực hạn, đòn tấn công như bão táp hoàn toàn áp đảo Đông Thần.

Có thể nói lúc này, kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Trần Dật Thần đã được thể hiện rồi.

“Mày đi chết đi!”
Đông Thần không ngừng bị Trần Dật Thần tấn công cũng nổi điên, chém mạnh ra một thủ đao.

Một đao này là Phá Lãng trảm chính gốc, cũng là chiêu giết người của Đông Thần, chiêu này cực kỳ ảo diệu, phản kích trong công kích ào ạt của Trần Dật Thần.

Phá Lãng trảm có thể trở thành võ học chí tôn của nước N tuyệt đối không phải chỉ có hư danh, một chiêu này chém ra, tất cả khí thế trong thiên địa đều được ngưng tụ trên tay Đông Thần, anh ta vung tay lên, một đao ảnh rất mạnh dần dần xuất hiện, chém xuống từ trên không trung.

Trong nháy mắt, Trần Dật Thần cảm thấy trong thiên địa chỉ còn đao ảnh to lớn kia, khán giả biến mất, Đông Thần cũng biến mất, chỉ còn lại đao ảnh đáng sợ này thôi.

Trần Dật Thần thầm run rẩy, không ngờ Phá Lãng trảm không chỉ có khí thế, còn có thể làm người ta sợ hãi.

Nói ra thì chậm, nhưng lại diễn ra rất nhanh, Trần Dật Thần dưới ánh mắt trợi như bị Đông Thần dọa sợ, di chuyển về phía đao ảnh.

“Xong rồi, Trần Dật Thần xong rồi!”
Lúc này, trong lòng khán giản không hẹn mà cùng nảy ra suy nghĩ như vậy.

Tuy khán giả không biết chiêu này của Đông Thần tên là gì, nhưng có thể cảm nhận được uy lực của nó, đối mặt với một chiêu này mà Lâm Ẩn không né cũng không tránh, cứ đứng đờ người ra, cũng không có ý định ngăn cản, như vậy anh chắc chắn sẽ bị chém chết.

“Kết thúc rồi!”
Đông Thần nở nụ cười lạnh lùng, anh ta như được thấy hình ảnh Trần Dật Thần chết thảm tại chỗ vậy, không khỏi thấy hưng phấn.

Anh ta muốn hoàn toàn giết chết Trần Dật Thần với một đao này, võ giả khác đối mặt với nó đều chết chắc, thậm chí có thể nói chỉ cần Hóa Kình trung kỳ không nắm giữ võ công mạnh mẽ thì chỉ có một kết cục là chết thôi.

Nhưng người anh ta đang đối mặt là Trần Dật Thần, dù Đông Thần là thiên tài võ học, cũng là võ giả trẻ tuổi trăm năm hiếm có của nước N, tuổi còn trẻ đã có thực lực như bây giờ, nhưng anh ta vẫn thua Trần Dật Thần không ít.

Tạm không nói đến thực lực, chỉ với kinh nghiệm biết bao năm nay của Trần Dật Thần, đã không phải một Đông Thần có thể đánh đồng rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui