Trong 3 trận giao đấu lúc trước, Arthur đã sử dụng Chiến thần trảm trong trận đầu tiên, uy lực đáng sợ, anh sử dụng Đoạn Sơn Hà đề chống lại.
Trong trận thứ hai, Trần Dật Thần luôn gặp bắt lợi, bị Arthur truy đánh.
Dưới tình thế bắt đắc dĩ, anh sử dụng đoạt mạng, khiến Arthur nghĩ Trần Dật Thần không còn đường lui nên muốn liều mạng.
Quả nhiên Arthur bị mắc bẫy, cho rằng Trần Dật thần đang liều mạng, hơn nữa tự tin vào thực lực của bản thân nên không dùng Chiến thần trảm, dùng kiếm Chiến thần để tiêu hao ít năng lượng hơn.
Tuy nhiên, Trần Dật Thần đã nắm bắt cơ hội và ra tay đúng lúc quan trọng, giáng cho Arthur một đòn chí mạng, khiến đối phương bị thương và gãy một cánh tay.
Tất cả những điều này, Trần Dật Thần đều tính toán vô cùng cần thận, có thể nói ngay từ đầu trận đấu, anh đã nghĩ cách đối phó với đối phương rồi.
Lúc này Arthur bị thương nặng, sức chiến đấu đã yếu đi rất nhiều, Trần Dật Thần làm sao có thể bỏ lỡ cơ hội hiếm có như vậy, lúc này xông về phía Arthur, giáng cho anh ta một cái tát.
Cú tát này không hề đơn giản, nó là bát quái chưởng có tiếng trong giới võ lâm nước H.
Vốn dĩ hai người đang nói chuyện, Trần Dật Thần đột ngột ra tay, Arthur hoàn toàn không kịp phản ứng.
Thời khắc khủng hoảng, Arthur chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, anh ta lắc mình, muốn bảo vệ chỗ hiểm, sau đó giơ cánh tay lên để chặn, nhưng anh ta đã bị gãy tay, hành động không tiện, hơn nữa trên người vẫn còn vết thương làm hạn chế tính linh hoạt, lúc này bị bàn tay của Trần Dật Thần đánh vào cánh tay.
Gần như khi bàn tay chạm vào cánh tay của đối phương, nội lực của Trần Dật Thần tăng lên hòa với bàn tay, gia tăng sức mạnh, cánh tay Arthur bị gãy lìa, sau khi đột phá phòng ngự đập thẳng vào bả vai của Arthur, thân thể Arthur không khống chế được, bay ra xa.
Cảnh này giống như vừa rồi khiến mọi người đều không phản ứng kịp.
Người xem không thể hình dung được, lúc đầu anh ta truy sát Trần Dật Thần như một chiến thần, nhưng không ngờ trong nháy mắt đã bị Trần Dật Thần đuổi đánh.
Bộ giáp vỡ nát và máu của Arthur khiến cho người xem lúc nào cũng luôn nhớ đến sự khốc liệt của trận đấu và sự kiện Arthur bị đuổi đánh.
“Trận chiến kết thúc rồi, Arthur thua cuộc rồi!”
Nhìn tình cảnh trên sân đấu, trong lòng của mọi người ai cũng có suy nghĩ như vậy, lúc này Arthur giống như một con chó mắt chủ, không còn vinh quang như trước đây, chỉ còn lại sự nhục nhã.
Arthur là một trong những thành viên của gia tộc Roboli, từng tham gia vào lĩnh vực kinh doanh, sau cùng, anh ta cho rằng đây không phải là mục tiêu mà anh ta đang theo đuổi, kiên quyết từ bỏ sản nghiệp của gia tộc, đi theo sự nghiệp võ thuật.
Khi thực lực của Arthur còn yếu, anh ta đã được Tòa Thánh thu nhận, sau khi vào Tòa Thánh, Arthur luôn chuyên tâm học võ thuật, sau đó đã thu hút được sự chú ý của Giáo hoàng Zeus.
Sức mạnh của Arthur lại một lần nữa tăng lên, trở thành Thánh ky sĩ trẻ nhất trong Tòa Thánh.
Dường như ông trời vô cùng ưu ái anh ta, sức mạnh của anh ta thăng tiến hết mức, giá trị nhan sắc cũng tăng cao, là đối tượng được tất cả phụ nữ trong Tòa Thánh ngưỡng mộ.
Không chỉ ở Tòa Thánh, mà ngay cả ở nước V, phụ nữ ở những nơi khác đều yêu thích vị võ giả kết hợp giữa thiên tài và dung mạo này.
Có thể nói, chỉ có hai từ hoàn hảo mới có thể miêu tả về Arthur.
Chỉ là hôm nay một người đàn ông hoàn mỹ như vậy đã hoàn toàn mắt đi sự tôn nghiêm.
Trong trận đấu ngày hôm nay, Trần Dật Thần đã đánh bại Thánh ky sĩ hoàn mỹ của Tòa Thánh, trước sự chứng kiến của rất nhiều người xem, thể diện của giáo hoàng Zeus và thánh nữ Tiffany đều bị một tay Authur phá nát.
Arthur lúc này muốn xé Trần Dật Thần thành từng mảnh, không phải anh ta chưa từng nghĩ tới sẽ liều mạng với Trần Dật Thần, mà là lý trí nói cho anh ta biết nếu làm như vậy nhất định sẽ chết, vì vậy Arthur chỉ có thể chịu đựng.
Arthur cảm thấy hơi hối hận, nếu không phải anh ta quá khinh địch thì kết cục chắc chắn sẽ không như thế này, nếu như vừa rồi anh ta vẫn luôn dùng Chiến thần trảm, trước không nói có thể đánh bại được Trần Dật Thần hay không, nhưng hậu quả thì chắc chắn sẽ tốt hơn so với bây giờ.
Chỉ là không có nếu như.
Lúc này, trọng tài bước lên sân đấu, hỏi Arthur theo luật chơi: “Arthur, bây giờ anh thế nào? Anh có thể tiếp tục thi đấu được không!”
Vẻ mặt Arthur đầy tuyệt vọng, mặc dù không can tâm, nhưng lúc này cũng không thể xoay chuyển được gì, Arthur nhắm chặt hai mắt.
Một lúc lâu sau, Arthur mở mắt ra và lắc đầu, trận đấu này anh ta đã thua rồi.
“Tôi xin tuyên bố, Trần Dật Thần của nước H, đã thắng trận đấu này!” Trọng tài tiến lên vài bước và thông báo kết quả của trận đấu cho mọi người.
“Này, anh ta không phải được xưng là Thánh ky sĩ của Tòa Thánh sao? Chẳng phải vừa rồi trông anh ta có vẻ rất kiêu ngạo sao? Bây giờ làm sao vậy? Sợ à? Đứng lên và tiếp tục chiến đấu đi chứ, thật đáng xấu hổ!”
Ngay khi trọng tài công bồ kết quả của trận đấu, Cơ Uẩn trên khán đài đã nhảy cao ba thước và kêu lên đầy phần khích.
Lời nói của Cơ Uần đâm vào tim Arthur, Arthur rất bẽ mặt vì thua trận, nay lại bị Cơ Uần mỉa mai, Arthur chỉ cảm thấy xấu hỗ, hai mắt tối sầm và bát tỉnh.
“Trần Dật thần, không hổ là Trần Dật Thần, cậu đã không để cho tôi thất vọng!” Thiên Ưng nhìn Trần Dật Thần trên sân đấu, nắm chặt tay, hưng phần nói.
Không chỉ Thiên Ưng, mà ngay cả đám người Phương Chính đại sư đều cảm thấy nhẹ nhõm, Arthur sẽ thua trận, không ai trong số họ sẽ ngờ tới được.
Trận đầu này quá mức đặc sắc, lúc đầu Trần Dật Thần bị ép không thở nổi, khi mọi người nghĩ rằng anh sẽ thua thì anh lại sử dụng một chiêu kinh người, một lần ra tay mà vãn hồi lại được bại cục, thậm chí còn đánh bại được cả Arthur, giành được chiến thắng.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Trận đấu kết thúc rồi sao?”
“Đúng vậy, vẫn chưa nhìn rõ mà trận đấu đã kết thúc rồi, ai biết giải thích đi chứ!”
Những người quyền quý và các võ giả có thực lực yếu ớt trên khán đài lúc này nhìn nhau, bọn họ không nhìn rõ được cảnh diễn ra trận đầu, vì tốc độ của Arthur và Trần Dật Thần quá nhanh, họ sao có thể nhìn rõ được.
“Ôi, không ngờ trận đấu lại kết thúc như thế này!”
“Chứ sao nữa? Lúc đầu, Trần Dật Thần bị Arthur đè ép, đánh cũng không đánh lại được.
Có ai nghĩ đến cục diện sẽ thay đổi, giành được chiến thắng chứ!!”
“Nhắc mới nhớ, phá trời là loại võ công gì vậy? Chẳng lẽ là võ công thát truyền lâu đời trong giới võ lâm nước H sao?”
Ngoại trừ những người bình thường ở tầng lớp thượng lưu và những võ sĩ yếu kém ra, thì ngay cả những tuyển thủ mạnh mẽ cũng không thể không bàn luận và phân tích về trận đấu này.
Trận đầu lần này vô cùng xuất sắc, sự nguy hiểm trong đó không chỉ người trong cuộc cảm nhận được, mà các cường giả trong sân cũng thấy rất rõ ràng.
Trận này Trần Dật Thần giành chiến thắng, từ trước đến giờ anh chưa từng thua một trận nào, điều này đủ chứng tỏ sự dũng mãnh của anh.
Arthur thất bại khiến người ta không thể tin được, lúc đầu trận có thể miêu tả anh ta như một mãnh hỗ xuống núi, cực kỳ hung tợn, nhưng không ngờ trong nháy mắt lại rơi vào thế bát lợi, hơn nữa một bước lùi của anh ta, là lùi cho đến khi tự nhận thua cuộc..