Đỉnh Cấp Rể Quý

“Âm!”

Hai bên đụng vào nhau, Shklovsky phun ra một ngụm máu tươi, bàn tay bị chém đứt, cơ thể không thể khống chế mà lùi về phía sau.

Chỉ trong một chiêu, Shklovsky đã thua trận, bàn tay bị chém đứt, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể cũng bị thương nặng.

Cơ thể Shklovsky nặng nề ngã xuống mặt đất, đã hoàn toàn mắt hết sức chiến đầu.

“Shklovsky, anh sao rồi? Có còn muốn chiến đấu không!”

Trọng tài lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ, đi đến bên cạnh Shklovsky hỏi.

Trên mặt Shklovsky lộ vẻ đắng chát, gian nan lắc đầu.

“Trận đấu kết thúc Arthur chiến thắng!”

Trọng tài vừa tuyên bố kết quả, khán giả lần nữa phát ra tiếng gào thét, ngay lập tức trong đấu trường chỉ có tiếng hét hưng phần của khán giả.

“Tốt!”

“Arthur thật sự rất dũng mãnh!”

“Arthur vô địch!”

Tiếng nói khác nhau đến từ khán giả ở đây.

Vốn cho rằng Arthur và Shklovsky sẽ chiến đấu một khoảng thời gian, không ngờ lại lệch hẳn về một bên, bị Arthur đánh bại trong một chiêu.

Kết quả này nằm ngoài suy nghĩ của tất cả mọi người, bao gồm cả Trần Dật Thần.

Trong tiếng hét vang vọng đầy trời, Arthur tỏ ra lạnh lùng, ánh mắt lướt nhìn Trần Dật Thần trong đám người, sau đó xoay người rời khỏi nơi này.

“Trần Dật Thần đến từ nước H này có thể chống đỡ được một chiêu mà Arthur dốc hết toàn lực đánh ra như vừa rồi không?”

Khán giả nhìn thấy ánh mắt vừa rồi của Arthur, cũng biết Arthur đang nhìn Trần Dật Thần, lúc này trong đầu mọi người không nhịn được sinh ra suy nghĩ đó.

Mặc dù trận đấu lúc trước của Trần Dật Thần vô cùng đặc sắc, thực lực cũng rất mạnh, nhưng mọi người đều không cho rằng Trần Dật Thần có thể chống đỡ được chiêu mạnh nhát của Arthur.

Màn đêm sắp buông xuống, trong đấu trường ngoại trừ một ít nhân viên công tác thì không còn ai khác, mà người bán hàng rong xung quanh cũng đã thu dọn trở về nghỉ ngơi từ sớm.

Trong một tòa giáo đường của Tòa Thánh, lúc này Thánh nữ Tiffany đang nâng cằm nhìn ráng chiều còn sót lại phía chân trời, không biết đang suy nghĩ gì.

Chọợt có tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Thánh nữ Tiffany nhíu mày.

Thánh nữ Tiffany đã đạt đến Chiến Thần sơ kỳ, vì vậy thính giác cực kỳ nhạy bén.

Hơn nữa thân phận địa vị Thánh nữ cực cao, không được cho phép hiếm ai dám quấy rầy.

“Két!”. Cửa phòng bị đẩy ra, một người từ bên ngoài đi vào.

Sau khi Thánh nữ Tiffany nhìn thấy, ánh mắt không vui, cung kính nói: “Giáo hoàng bệ hạ, sao ngài lại đến đây!”

Giáo hoàng Zeus nở nụ cười nói: “Không có gì, ta đến thăm cô!”

Thánh nữ Tiffany vội vàng dịch ghế, mời Giáo hoàng Zeus ngồi xuống, sau đó hỏi: “Ngài uống chút gì không?”

“Nước lọc là được rồi!”

Zeus mỉm cười, bởi vì sau đó ông ta muốn nói chuyện với Thánh nữ Tiffany.

Thánh nữ Tiffany bưng một cốc nước đến, cung kính đưa cho Zeus, sau khi Zeus nhận lấy, tùy ý hỏi một câu: “Sao chiều nay không đi xem Arthur thi đấu!”

Thánh nữ Tiffany nghe thấy câu hỏi của Zeus, biểu cảm hơi mắt tự nhiên, trả lời: “Hôm nay trong người ta khó chịu, vì vậy không đi!”

“Dựa vào nét mặt của cô có thể thấy được, cô đang nói dồi!”

Zeus cũng không tỏ thái độ gì, trên mặt vẫn mang theo mỉm cười.

Từ nhỏ đến lớn Thánh nữ Tiffany chưa từng nói dối, nói một cách khác, dựa vào thân phận địa vị của cô ta thì căn bản không cần nói dối người khác.

“Không đi xem thi đấu là bởi vì không muốn xem, phải không?”

Zeus do dự một lát, cuối cùng vẫn hỏi ra câu hỏi trong lòng.

“Đúng vậy, Giáo hoàng bệ hại!”

Thánh nữ Tiffany cũng không giấu giếm, thẳng thắn nói ra.

“Cô không muốn đi xem là bởi vì cô không thích Arthur sao?”

Zeus thở dài một hơi, tiếp tục nói: “Arthur đẹp trai khí phách, gia tộc cũng rất có thực lực, tuổi còn trẻ đã có sức mạnh như vậy thật không đơn giản, có thể nói anh ta là một trong những cường giả hiếm thầy trong thế hệ trẻ tuổi!”

“Hơn nữa anh ta ở Tòa Thánh rất nhiều năm rồi, ta hiểu rất rõ phẩm chất của anh ta, rất nhiều người trong Tòa Thánh đều vô cùng coi trọng anh ta, hơn nữa anh ta một lòng một dạ đối xử tốt với cô, vì sao cô lại không thích anh ta chứ?”

Có thể nói giáo hoàng Zeus cô cùng tận tình khuyên nhủ Thánh nữ.

Thánh nữ Tiffany im lặng không nói, không biết đang suy nghĩ gì.

“Tiffany, cô đừng khẩn trương, nơi này không có người khác, trong lòng cô có lời gì thì cứ nói ra, chúng ta cùng nhau thảo luận!”

Thấy Tiffany im lặng không nói, Giáo hoàng Zeus cũng sợ mình ép quá chặt, vội vàng trấn an, đối với Tiffany, Zeus thật sự coi cô như con gái mình mà đối xử.

“Bệ hạ, ngài nói không sail”

Thánh nữ Tiffany do dự một lát rồi tiếp tục nói: “Quả thật Arthur rất hoàn mỹ, phẩm chất cũng tốt đẹp, đến bây giờ vẫn chưa hề phát hiện ra khuyết điểm nào của anh ta, nhưng chính bởi vì hoàn mỹ này lại khiến trong lòng ta cảm thấy không yên tâm, cảm giác không chân thực!”

“Ừm, chỉ là bởi vì điều này thôi sao?” Zeus tiếp tục hỏi.

“Đúng vậy, ta không ghét anh ta, nhưng cũng không thích anh ta, loại cảm giác này không thể diễn tả bằng lời, nhưng vẫn luôn tồn tại!”

“Ừ, vậy ta hỏi cô, nếu trận đấu tiếp theo Arthur thắng Trần Dật Thần, cô sẽ thích Arthur, hay sẽ hận anh ta!

Zeus cười mà như không cười hỏi.

“Chuyện này…”

Trong lúc nhất thời Thánh nữ Tiffany không biết phải làm sao, cô không ngờ Zeus sẽ hỏi vấn đề như vậy, giờ phút này không biết phải trả lời như thế nào.

“Bệ hạ, vì sao ngài lại hỏi như vậy chứ?”

Lát sau Thánh nữ Tiffany lấy hết can đảm hỏi lại Giáo hoàng Zeus.

“Có phải cô thích Trần Dật Thần nước H kial”

Zeus cũng không vòng vo, hỏi thẳng vào vần đề.

Sắc mặt Thánh nữ Tiffany đột nhiên thay đổi, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, cánh tay như ngọc kéo kéo.

góc áo, lộ rõ vẻ lúng túng, sau đó nói: “Ta không biết có phải là thích hay không, nhưng Trần Dật Thần nước H này mang lại cho ta cảm giác rất thần bí và khí chất rất đặc biệt, khiến ta bát giác muốn đi tìm hiểu tất cả, thời gian dần trôi, cảm giác này càng ngày càng sâu “Xem ra cô rung động rồi, ha ha, nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Trần Dật Thần này có tính cách chín chắn bình tĩnh, cũng không hành động theo cảm tính, hơn nữa tuổi còn trẻ đã có rất nhiều sự tích, vô cùng hiếm thấy, nói thật, ta cũng cảm thấy người trẻ tuổi này rất tốt!”

Zeus cười ha ha rồi nói ra cách nhìn của mình.

“Không sai, chính là như vậy!”

Tiffany lập tức gật đầu, trong lòng mừng rỡ, cảm thấy vui vì lời khen của Zeus dành cho Trần Dật Thần.

“Ha ha, vì vậy cho thấy cô đã thích Trần Dật Thần rồi, nhưng mà…”

Đầu tiên Zeus trêu chọc một câu, sau đó chuyển đề tài.

“Nếu như trong trận đấu của Arthur và Trần Dật Thần, Arthur chiến thắng, đánh bại Trần Dật Thần, hoặc là giết đối phương, cô không thể vì vậy mà căm hận Arthur, ngược lại phải gả cho anh tai”

Zeus vô cùng nghiêm túc nói ra suy nghĩ trong lòng.

“Cái gì?”

Sắc mặt Thánh nữ Tiffany đột nhiên thay đổi, lúc này ánh đèn chiếu lên gương mặt của cô ta, sắc mặt trắng bệch không có chút màu máu nào.

“Bệ hạ… chuyện này nhất định phải như vậy sao?”

Đã không biết phải hình dung nét mặt của Tiffany như thế nào, lúc này cô vừa lo lắng lại vừa thất vọng.

“Ừ, nhất định phải tuân thủ, đó là mệnh lệnh của ta, cũng là chỉ thị của Thần, lựa chọn này sẽ liên quan đến những thay đổi trong tương lai, mà cũng là chịu trách nhiệm đối với những người chịu cực khổ kia!”

Giáo hoàng Zeus thu lại nét mặt tươi cười, tỏ ra nghiêm túc, giọng điệu chắc chắn không thể nghi ngờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui