Chương 137
Lẽ nào cả đời này cậu định làm đứa bị kẻ khác ức hiếp mãi như vậy sao?” “Lâm Vân, tới hứa sẽ không chạy đến chỗ đó nữa.
” An Minh nghiêm túc gật đầu.
Chuyện hôm nay bị làm đám du côn làm nhục rồi đánh đập cũng ảnh hưởng không nhỏ đến An Minh, khiến cậu hạ quyết tâm thay đổi bản thân.
“Tớ quả không nhìn nhầm cậu, chỉ cần cậu có thể bỏ cái tật la cà ở tiệm cà phê Internet đó, sau này nếu cậu gặp khó khăn, tớ nhất định sẽ giúp cậu.
” Lâm Vân nghiêm túc nói, mắt tràn đầy tin tưởng nhìn An Minh.
“Cậu nói thật không?” An Minh kích động không thôi.
Hắn biết với thân phận của Lâm Vân, mặc dù chỉ là tiện tay giúp đỡ hắn, nói không chừng lại có thể thay đổi được cuộc đời hắn.
“Đương nhiên là thật, tớ làm sao có thể lừa cậu!”Lâm
Thiên cười cười.
“Thôi được rồi, đồ ăn nguội hết cả rồi, mau ăn đi.
” Hoàng Luân không chút khách khí nhấc đũa lên.
Sáng sớm hôm sau.
Tập đoàn Hùng Dũng, phòng ngủ nhà Khương Hùng
Dũng.
“Anh Hướng, sao lại thối như vậy chứ? Lẽ nào nhà vệ sinh nhà anh hư rồi? Mùi xộc thẳng vào mũi em, buồn nôn khiếp.
” Cô ả gối đầu trên cánh tay của Khương Hùng Dũng bỗng nhiên ôm chặt mũi la lên.
Khương Hùng Dũng tỉnh ngủ “Mẹ nó, sao lại thối như vậy!”
Khương Hùng Dũng ngửi thấy mùi phân hăng hắc, anh ta không kìm được mà chửi thề dữ dội, đồng thời lấy tay bịt mũi, cảm thấy cái mùi này kinh đến mức làm cay cả mắt.
“Rầm rầm rầm!” “Ông Khương! Không xong rồi!”
Ngay lúc Khương Hùng Dũng chuẩn bị đứng dậy nhìn xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, thì có tiếng đập cửa dữ dội vang lên, ngoài cửa vọng đến giọng của luật sư.
Khương Hùng Dũng đứng dậy mở cửa, gắt gỏng nhìn luật sư, hỏi: “Mẹ nó, lại chuyện gì nữa đây!” “Ông Khương, bên ngoài biệt thự toàn là phân, vây kín ngoài cổng, mùi thối bốc lên ngút trời.
Ông mau đi xem đi.
Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Cái gì? Đều là phân à?”
Khương Hùng Dũng giật nảy người, đang yên đang lành, sao lại có phân xuất hiện ở ngoài biệt thự chứ? Khương Hùng Dũng cũng không thể tin được, nhưng cái mùi này bốc lên tận mũi rồi, sai chỗ nào được.
Khương Hùng Dũng vội vàng đi nhanh ra ngoài.
Cổng Biệt Thự.
Chỗ này bị chất đầy phân, chặn kín lối ra vào, ruồi nhặng bay loạn tứ tung.
Mùi phân thổi bụng mũi đã ghê tởm mà cảnh tượng trước mặt lại càng thêm nhức mắt.
Mấy người giúp việc nhìn cảnh tượng này, thi nhau nên mửa tại chỗ.
“Ông Khương đến rồi! Ông Khương đến rồi!
Khương Hùng Dũng bước đến, đám người làm và vệ sĩ cung kính dạt sang hai bên.
Khương Hùng Dũng nhìn thấy ngọn núi “phân” chết tiệt trước mặt, sau khi hít phải mùi hăng hắc, anh ta không kìm được mà nôn mửa dữ dội.