Chương 200
Đối với cháu mà nói, buổi đầu giả này vô cùng quan trọng, hôm nay ông trở về, chính là vì chuyện này” Liễu Chí Trung nói.
Lâm Vân có vẻ kinh ngạc: “Tuy buổi đầu giá này quan trọng, nhưng cũng không đến mức để ông ngoại tự mình trở về gặp cháu, đúng không?” “Chỉ là buổi đầu giả, quả thật không cần thiết, nhưng buổi đấu giá này, còn liên quan tới cuộc chiến với tập đoàn Hùng Dũng.
” Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
“Tập đoàn Hùng Dũng sao?” Lâm Vân lẩm bẩm một câu.
Lâm Vân nhớ tới, lúc trước tổng giám đốc Lưu Ba từng nói với Lâm Vân, buổi đấu giá lần này, phải giành đất với tập đoàn Hùng Dũng.
Cho nên buổi đấu giá lần này, sẽ là một cuộc chiến tranh không có khói thuốc súng với tập đoàn Hùng Dũng! “Đúng vậy! Là tập đoàn Hùng Dũng, ông nghĩ cháu chắc chắn ước gì có thể tiêu diệt tập đoàn Hùng Dũng, đúng không?” Ông ngoại Liễu Chí Trung cười tít mắt nói.
“Đương nhiên!” Đôi mắt của Lâm Vân nheo lại gật đâu.
Những chuyện mà tập đoàn Hùng Dũng làm lúc trước, khiến Lâm Vân nằm mơ cũng ước gì có thể tiêu diệt tập đoàn Hùng Dũng
Chẳng qua tập đoàn Hùng Dũng là đầu lĩnh bản địa, chủ tịch Khương Hùng Dũng thân là đại ca xã hội đen ở thành phố Bảo Thạnh, tung hoành ở thành phố Bảo Thạnh hơn mười năm, ăn sâu bén rễ.
Cho nên Lâm Vân muốn dựa vào năng lực của mình, tiêu diệt tập đoàn Hùng Dũng là rất khó khăn.
“Trọng trách tiêu diệt tập đoàn Hùng Dũng này, ông sẽ giao cho cháu hoàn thành, đây coi như là rèn luyện đối với cháu” Ông ngoại Liễu Chí Trung nói.
“Ông ngoại, cho dù ông không nói, cháu cũng muốn tự mình nghĩ biện pháp tiêu diệt tập đoàn Hùng Dũng, nếu không cháu đã sớm tìm ông ngoại giúp đỡ.
Lâm Vân cười nói.
“Ha ha, được lắm! Có quyết đoán!” Liễu Chí Trung vui sướng gật đầu.
Ngay sau đó, Liễu Chí Trung nói: “Nhưng ông sẽ không để cháu tác chiến một mình, dù sao Khương Hùng Dũng rất cáo già, ông ta còn tung hoành ở thành phố Bảo Thạnh nhiều năm.
Lúc quan trọng, ông sẽ ở sau lưng trợ giúp cháu một chút, đương nhiên càng cần chính cháu.
“Vậy thì cảm ơn ông ngoại.
” Lâm Vân gật đầu.
“Ví dụ như buổi đấu giá hiện giờ, ông sẽ trợ giúp cháu một xíu.
Ông ngoại cười tít mắt nói.
“Hả? Trợ giúp gì a?” Lâm Vân tò mò nói.
Buổi đấu giá lần này, xem như là lần đầu tiên Lâm Vân đấu chính diện với Khương Hùng Dũng, đương nhiên là Lâm Vân phải thắng chắc.
“Thứ nhất là ủng hộ cho cháu tài chính ba nghìn năm trăm tỷ! Chỉ cần là khu đất quan trọng, cho dù thế nào, cứ ra giá cướp cũng được, không tiếc ra giá cao, cho dù không đáng giá cũng vậy, phải khiến năm sau Khương Hùng Dũng không xây được nhà.
Ông ngoại nói.
“Ý của ông ngoại là lấy tiền đập vào, đập tới khi Khương Hùng Dũng hết đường để đi, đúng không ạ?” Lâm Vân kinh ngạc vui mừng nói.
“Đúng vậy! Là ý đó! Ông ta là đầu lĩnh thì thế nào? So về tài chính mà nói, tập đoàn Tỉnh Xuyên ông có thể đùa chết ông ta!” Ông ngoại Liễu Chí Trung cười nói.
“Ông ngoại thật đúng là nhà giàu số một, rất khí phách, hạ hạ” Lâm Vân nhếch miệng cười.
“Đúng rồi ông ngoại, ba nghìn năm trăm tỷ này, là thứ tốt ông nói trong điện thoại sao?” Lâm Vân hỏi.