Chương 216
Ngay cả tổng giám đốc của tập đoàn Tỉnh Xuyên cũng nói như thế, cho dù tổng giám đốc Tô không tin, lúc này, ông ta không thể không tin.
“Tổng giám đốc Tô, ông làm gì thế, chẳng phải ông nói muốn tôi dẫn đi làm quen với chủ tịch Lâm à? Tôi dẫn ông đến đây, sao ông lại như thế?” Chủ tịch Doãn cau mày nói.
.
Trước khi đến, chủ tịch Doãn còn cẩn thận dặn dò tổng giám đốc Tô, sau khi nhìn thấy Lâm Vân, thái độ nhất định phải cung kính, kết quả, ông ta không ngờ đến, sau khi tổng giám đốc Tô nhìn thấy Lâm Vân lại có thể như vậy.
“Chủ tịch Doãn
Lâm Vân xua tay với chủ tịch Doãn, ra hiệu ông ta không cần phải nói nữa.
Ngay sau đấy, Lâm Vân nhìn về phía tổng giám đốc Tô mỉm cười.
“Tổng giám đốc Tô, đúng thế, tôi chính là chủ tịch mới của tập đoàn Tỉnh Xuyên, là cháu ngoại của Liễu Chí Trung.
“Nhưng…!Nhưng là.
.
” Tổng giám đốc Tô trừng to mắt nhìn Lâm Vân, trong lòng vẫn không nghĩ thông “Hôm qua ở bên hồ, tôi đã nói với ông rồi, thứ ông nhìn thấy, chẳng qua chỉ là mặt hồ mà thôi, đối với hoàn cảnh bên dưới hồ, ông hoàn toàn không hay biết gì cả, giống như sự hiểu biết của ông về tôi, chỉ đơn giản là mặt ngoài, trên thực tế, ông hoàn toàn không biết gì cả.
” Lâm Vân bình tĩnh nói.
Sau khi tổng giám đốc Tô nghe thấy thể, ông ta thở dài một hơi, trong lòng xem như hiểu được, thì ra Lâm Vân chỉ đang che giấu thân phận mà thôi.
Ông ta tỉ mỉ nghĩ lại, lấy địa vị của Lâm Vân, muốn tạo một phần hồ sơ cá nhân giả, đây là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Là do tôi nhìn lầm” Tổng giám đốc Tổ cúi đầu xuống.
Trước đó tổng giám đốc Tô còn nghĩ, nhất định phải nghĩ cách mai mối cho con gái mình và cháu trai của Liễu Chí Trung, ông ta nằm mơ cũng không nghĩ đến, người này lại là Lâm Vân.
Mà hôm qua, ông ta còn ở ven hồ đại học Bảo Thạnh, cảnh cáo Lâm Vân, để anh tránh xa con gái của mình.
Đây là chuyện nực cười đến mức nào! “Tổng giám đốc Tô, không biết bây giờ ông cảm thấy, tôi có xứng với con gái của ông không?” Lâm Vân nhìn chằm chằm tổng giám đốc Tô, nở một nụ cười.
“Đương nhiên là xứng đáng!” Tổng giám đốc Tô nở một nụ cười gượng, không ngừng gật đầu.
Trong lòng tổng giám đốc Tô rõ ràng, chỉ dựa vào việc Lâm Vân là cháu trai của Liễu Chí Trung, làm sao anh có thể không xứng với con gái ông ta? Chỉ có con gái ông ta không xứng với anh.
Tổng giám đốc Tô mỉm cười, tiếp tục nói: “Chủ tịch Lâm, hôm qua đầu óc của tôi có vấn đề, cậu đừng coi là thật, chuyện của cậu với Bảo Nhi, tôi ủng hộ hai tay hai chân!”
Lúc này, tổng giám đốc Tô tỉ mỉ nghĩ lại, Lâm Vân là bạn bè trai gái với con gái của mình, đây tuyệt đối là chuyện tốt, Lâm Vân chính là con rể của ông ta, nghĩ đến đây, ông ta đã cảm thấy vui vẻ “Tổng giám đốc Tô, chuyện giữa tôi và Tô Bảo Nhi, tôi cũng nói thật cho ông biết, tôi và cô ấy không phải là bạn bè trai gái gì, chẳng qua là tôi giúp cô ấy đóng giả làm bạn trai mấy ngày, tránh khỏi bị anh Giang làm phiên mà thôi” Lâm Vân thản nhiên nói.
“Cái gì?”
Vẻ mặt của tổng giám đốc Tô nhất thời cứng ngắc.
Mới vừa rồi, trong lòng tổng giám đốc Tô còn cảm thấy may mắn, cho dù thế nào, ít nhất Lâm Vân và con gái mình cũng là bạn bè trai gái, như thế ông ta xem như là cha vợ của Lâm Vân, có quan hệ với Liễu Chí Trung.
Kết quả ông ta còn chưa vui được ba giây, Lâm Vân đã nói chân tướng cho ông ta biết.
Lúc này, nhân viên của buổi đấu giá đã cầm mic, thông báo cho mọi người đi vào hội trường của buổi đấu giá, buổi đấu giá sắp bắt đầu.
Lâm Vân đứng dậy: “Tổng giám đốc Tô, thân phận của tôi, hy vọng ông đừng nói cho Tô Bảo Nhi biết.
“Vâng” Tổng giám đốc Tô vội vàng gật đầu.
Lâm Vân gọi Lưu Ba, cùng mình đi đến hội trường buổi đấu giá.
Tổng giám đốc Tô nhìn theo bóng lưng rời đi của Lâm Vân, ánh mắt của ông ta có phần phức tạp.