Chương 260
Bùi Tấn Tài không nhịn được giơ ngón cái với Lâm Vân.
Bùi Tấn Tài gặp không ít chủ tịch, ông chủ, có ai mà không mặc hàng hiệu? Chủ tịch giống như Lâm Vân, ăn mặc bình thường, thậm chí là một món đồ hiệu cũng không có, ông ta thật sự chưa từng thấy.
Quan trọng là những chủ tịch ông chủ này, so thân phận với Lâm Vân thì còn kém quá xa.
Điều này khiến Bùi Tấn Tài càng kính nể Lâm Vân hơn.
Lúc này, Lâm Vân cười nói: “Bùi Tấn Tài, ông có hứng thú tới tập đoàn Tỉnh Xuyên chúng tôi làm việc không?” “Đến…!Đến tập đoàn Tỉnh Xuyên làm việc sao?” Bùi Tấn Tài sửng sốt “Đúng thế, chức vụ vẫn là giám đốc nhân sự, còn tiền lương, trước đây ông được bao nhiêu, tôi sẽ trả ông gấp ba.
” Lâm Vân cười khẽ nói.
Bùi Tấn Tài không nhịn được nuốt nước bọt, tập đoàn Tính Xuyên đúng là tập đoàn trâu bò, rất có danh tiếng ở ba tỉnh Tây Nam.
So với công ty nhỏ ông ta đang làm không biết trâu hơn bao nhiều lần.
“Chủ…!Chủ tịch Lâm, cậu có thể nói cho tôi biết lý do được không?” Bùi Tấn Tài ngơ ngác hỏi.
“Bởi vì tôi rất thưởng thức ông.
” Lâm Vân mỉm cười nói.
Lâm Vân vốn không biết Bùi Tấn Tài, hơn nữa lúc trước ở trong mắt mọi người Lâm Vân chỉ là một tên nhóc nhà nghèo.
Bùi Tấn Tài nguyện ý nói chuyện giúp một tên nhóc nghèo, thậm chí còn giúp đỡ.
Chỉ riêng điểm này, Lâm Vân đã đủ khẳng định nhân phẩm của Bùi Tấn Tài rất tốt.
Nhân tài hiếm có như vậy, nếu Lâm Vân gặp, sao có thể buông tha?
Im lặng một lát, Lâm Vân tiếp tục nói: “Ngoài ra, tôi còn một thân phận nữa, tôi là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, sau này tôi phát triển, tuyệt đối không chỉ ở thành phố Bảo Thạnh nho nhỏ này, mà hướng về phía ba tỉnh Tây Nam, thậm chí là cả nước, ông đi theo tôi, sau này cũng có thể đi xa hơn.
” “Cái gì? Cháu…!Cháu ngoại của Liễu Chí Trung?” “ừng ực! ừng ực!”
Bùi Tấn Tài hoảng sợ nuốt một ngụm nước bọt.
Đương nhiên là ông ta biết, Liễu Chí Trung là người giàu có nhất Tây Nam, đương nhiên là ông ta biết Liễu Chí Trung là nhân vật truyền kỳ trâu bò cỡ nào.
Ông ta không nghĩ tới, Lâm Vân lại là cháu ngoại của Liễu Chí Trung, thân phận như vậy, còn trâu bò hơn thân phận chủ tịch công ty chi nhánh của tập đoàn Tỉnh Xuyên ở thành phố Bảo Thạnh gấp bội lần.
“Cháu ngoại của Liễu Chí Trung?
Ngay cả Như Tuyết ở bên cạnh, nghe thấy Lâm Vân nói những lời này xong, trong đôi mắt cũng lóe lên rung động, cô ấy cũng biết Liễu Chí Trung là ai.
Nhưng hiện giờ không thích hợp lắm, Như Tuyết mới giấu ở trong lòng không hỏi, cô ấy định lát nữa sẽ hỏi Lâm Vân xem, rốt cuộc là có chuyện gì?
Lâm Vân vỗ bả vai Bùi Tấn Tài, tiếp tục nói: “Tôi tin tưởng cho ông làm giám đốc nhân sự ở Tỉnh Xuyên, ông nhất định có thể thay tôi loại bỏ một số con chuột, thay tôi tìm được càng nhiều nhân viên tốt, thế nào, ông đồng ý không?” “Tôi…!Tôi đồng ý!”
Bùi Tấn Tài kích động gật đầu.
Hiện giờ ông chủ chỗ Bùi Tấn Tài làm có lòng tham, Bùi Tấn Tài vốn định từ chức, bây giờ có cơ hội tốt như vậy rơi xuống đầu ông ta, đương nhiên là ông ta nguyện ý.
“Được, ngày mai ông tới Tỉnh Xuyên là được, bên công ty tôi sẽ nói.
Lâm Vân nói.
“Chủ tịch Lâm, thật sự cảm ơn cậu, nếu không phải cậu đề bạt, có khả năng cả đời này tôi không thể vào tập đoàn Tỉnh Xuyên làm giám đốc.
” Bùi Tấn Tài vô cùng kích động nói.
“Vẫn là câu nói đó, làm việc thật tốt, giám đốc nhân sự chỉ là bước đầu, chỉ cần làm tốt, tôi đảm bảo ông sẽ thăng chức rất nhanh.
” Lâm Vân cười nói.