Vừa lúc, diệt sạch tổ chức của tên anh Cơ kia, chiếm lấy địa bàn của gã.
Biến nơi đó thành cứ điểm đầu tiên cho bản thân là được.
Sau khi 4 người đến quán bar, Lâm Vân ngăn một bảo vệ ở quầy rượu lại, dò hỏi: “Anh Cơ của các cậu đang ở đâu, dẫn tôi đi gặp hắn.”
“Con mẹ nó mày là thằng nào, tưởng nói một câu liền muốn gặp anh Cơ của bọn tao?” Bảo vệ cau mày nói.
“Tao là tổ tông nhà chúng mày!” Lâm Vân trực tiếp rút súng chĩa vào bụng gã.
Bảo vệ bị dọa đến cả người đều run lên, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt.
“Tôi… Để tôi đưa các anh đi.” Âm thanh bảo vệ run rẩy.
Dưới sự dẫn dắt của bảo vệ, bốn người Lâm Vân tới một khu ghế lô.
Trong rạp có hơn mười người đàn ông, ngồi tại chính giữa là một người đàn ông trên mặt có sẹo, gã chính là anh Cơ mà ông chủ quán đã nhắc tới.
“Anh Cơ, cái này… Bốn vị này nói muốn gặp anh.” Bảo vệ nói.
“Mẹ mày, mày là thằng nào?” Anh Cơ cực kì khó chịu mà nhìn Lâm Vân.
“Nghe người ta nói anh là ác bá, hôm nay tôi tới trừng trị ác bá.” Lâm Vân trực tiếp giơ súng lên.
“Người anh em, đừng… đừng manh động!” Anh Cơ nhìn thấy súng chĩa vào người mình, bị dọa đến biến sắc.
“Pằng!” Lâm Vân không chút do dự, trực tiếp bắn một phát súng đoạt mạng anh Cơ.
Hơn mười người khác có mặt ở đây sắc mặt đại biến, thế nhưng bọn họ nhìn khẩu súng trong tay Lâm Vân, không dám làm bất kỳ hành động nào.
“Anh Cơ đã chết, từ hôm nay trở đi, địa bàn của gã thuộc về tôi.” Lâm Vân lạnh nhạt nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân nhìn về phía Độc Nha cùng Thiết Quyền: “Độc Nha, Thiết Quyền, việc dọn dẹp sạch sẽ chỗ này tôi giao cho các anh.
Nguyện ý đầu hàng thì tăng lương, không nguyện ý đầu hàng cứ thế xử lý.”
Lâm Vân một bên nói, một bên đưa súng cho Độc Nha.
“Anh Vân yên tâm!” Độc Nha tiếp nhận súng.
Lâm Vân liền trực tiếp cùng Thạch Hàn quay người rời đi.
Lâm Vân tin tưởng chuyện còn lại Độc Nha cùng Thiết Quyền hoàn toàn có thể xử lý trọn vẹn.
Sáng ngày thứ hai.
Lâm Vân mang theo Thạch Hàn, trực tiếp lái xe đến tổng bộ tập đoàn Tỉnh Xuyên đi gặp ông ngoại.
Không thể không nói, Kim Đô không hổ là tỉnh thành.
Đường phố chen chúc, tình trạng kẹt xe cũng nghiêm trọng hơn rất nhiều so với thành phố Bảo Thạnh.
Điều này càng làm tăng thêm sự mệt mỏi và chưa quen thuộc với nơi ở mới của Lâm Vân.
“Rầm!”
Tại chỗ giao nhau dưới chân cầu vượt, bất chợt có một chiếc xe lao vụt qua, Lâm Vân không tránh kịp, kết quả là chiếc xe kia tông trúng xe của Lâm Vân.
Chiếc xe kia với xe của Lâm Vân đều dừng lại.
Ngay sau đó, Lâm Vân mở cửa, xuống xe xem xét tình huống, nhìn xem vụ việc có nghiêm trọng hay không..