Đỉnh Cấp Thần Hào


Người đàn ông đeo kính râm cười gượng một tiếng: “Chúng tôi nào dám, chúng tôi tới đây là để xin lỗi ngài và thừa nhận sai lầm của mình, lúc trước hoàn toàn là hiểu lầm.”
Người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam cũng vội vàng nói: “Vị khách này, tôi biết sai rồi, ngài tha thứ cho chúng tôi đi.”
Lâm Vân vừa nâng tách trà lên uống, vừa nhẹ nhàng bâng quơ nói:
“Thật ngại quá, muốn xin lỗi tôi, hai con kiến như mấy người còn chưa đủ tư cách.”
Sắc mặt của người đàn ông đeo kính râm và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam tái nhợt.

Lâm Vân buông chén trà, sau đó quay đầu nhìn về phía quản lý, nhẹ nhàng bâng quơ nói:
“Quản lý, sao trong cửa hàng mấy người lại có hai con chó vậy? Tôi thấy mà khó chịu trong lòng, giúp tôi đuổi hai con chó này ra ngoài đi, không thành vấn đề chứ?”
“Vâng vâng vâng!”
Quản lý vội vàng gật đầu.

Lâm Vân mua xe không mặc cả, lại trả tiền hết trong một lần, cửa hàng 4S bán một chiếc Phaeton sẽ kiếm được nhiều tiền hơn so với việc bán chiếc Tiguan, đương nhiên trong lòng quản lý hiểu rõ cái gì nên lấy, cái gì nên bỏ.

Người đàn ông đeo kính râm và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam nghe được lời nói của Lâm Vân, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, nhưng bọn họ cũng không dám phản bác.

Ngay sau đó, quản lý bảo mấy nhân viên tiếp thị nam xung quanh đuổi người đàn ông đeo kính râm và người phụ nữ mặc đồ màu xanh lam ra ngoài.


Bởi vì Lâm Vân là khách quý, cho nên cửa hàng 4S giúp Lâm Vân làm việc với hiệu suất phi thường cao, chưa đến hai tiếng đồng hồ, tất cả thủ tục về xe đều đã được xử lý thỏa đáng cho Lâm Vân.

Sau đó dưới sự cung kính tiễn đưa của Lệ Anh, quản lý và tất cả nhân viên công tác trong cửa hàng, Lâm Vân lái chiếc xe Volkswagen Phaeton rời khỏi cửa hàng 4S.


Buổi chiều, năm giờ.

Dưới công ty Internet Vân Du, Lâm Vân và Thạch Hàn ngồi ở bên trong xe Phaeton, chờ Chu Ân tan tầm.

Thật ra mua chiếc xe Volkswagen Phaeton này cũng tốt, vẻ ngoài đủ điệu thấp, tính năng cũng tốt, ít nhất dùng để đi theo dõi sẽ không dễ dàng bị phát hiện, nếu dùng siêu xe như xe thể thao đi theo dõi chỉ sợ sẽ dễ dàng bị người khác phát hiện.

“Anh Vân, cô ta đi ra rồi!” Thạch Hàn vỗ bả vai của Lâm Vân.

Lâm Vân nhìn thấy Chu Ân bước ra khỏi cổng công ty, sau đó ngồi vào một chiếc xe Maserati.

“Thạch Hàn, đuổi kịp!”
Lâm Vân ngồi ở ghế phó lái nói.

Thạch Hàn gật đầu, sau đó khởi động xe Phaeton, đi theo.

Thạch Hàn từng ở trong đội đặc nhiệm hải quân, bản lĩnh theo dõi và phản theo dõi đều rất lợi hại.

Nửa tiếng sau, xe Maserati của Chu Ân dừng lại ở bên ngoài một nhà ăn kiểu Tây, sau đó Chu Ân xuống xe, đi vào nhà ăn.

“Anh Vân, mau nhìn!”
Thạch Hàn vỗ bả vai của Lâm Vân..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui