Đỉnh Cấp Thần Hào


“Mày…”
Cái này không giống trong kịch bản.

Dựa theo kịch bản, đáng lẽ phải là anh ta đấm ngã người đàn ông này, sau đó những người này giả vờ không đánh được anh ta, rồi bị anh ta hành hung mới đúng chứ?
Lê Văn Hải vội vàng nháy mắt với người đàn ông mặt rỗ, ý bảo người đàn ông mặt rỗ nhanh chóng giả vờ bị anh ta đánh ngã.

“Thằng nhóc, mày nháy mắt với tao làm cái quái gì? Con mẹ nó mày còn đánh tao, mày cho là ông đây không dám đánh mày à!”
Sau khi người đàn ông mặt rỗ nói xong, lập tức vung một đấm lên mặt của Lê Văn Hải.

“Bốp!”
Lê Văn Hải bị ăn một cú đấm đau điếng.

.

||||| Truyện đề cử: Quấn Quýt Không Rời |||||
“Các anh em, đánh!”
Ba người đàn ông lập tức nhào đến chỗ Lê Văn Hải, đánh anh ta tới tấp.

“A! Sao… Sao mấy người lại thật sự nhào lên đánh vậy chứ!”
Lê Văn Hải ôm đầu kêu đau.

Lê Văn Hải thật sự không nghĩ rằng mấy người này hoàn toàn không hành động giống trong kịch bản!
Dựa theo kịch bản, phải là anh ta đánh bại những người này, thể hiện sự mạnh mẽ can đảm của mình ở trước mặt Chu Ân, trình diễn tiết mục anh hùng cứu mỹ nhân với Chu Ân, sau đó chiếm được trái tim của Chu Ân mới đúng!
Kết quả là hiện tại anh ta bị người khác điên cuồng đánh ở trước mặt Chu Ân.

“Mấy người… Mấy người bị điên à? Mấy người hành động sai hết rồi!” Lê Văn Hải hét to.

“Còn dám mắng chúng tao bị điên? Muốn chết à!”
Ba người xuống này xuống tay quá nặng.

Một lúc sau ba người này mới ngừng tay.

Lê Văn Hải đã bị đánh thành đầu heo, trên mặt xanh một khối tím một khối, còn có chỗ bị tụ huyết.

Anh ta đau đến mức nước mắt nước mũi đều chảy ra, cả người chật vật không chịu nổi.

“Hừ, đã không có bản lĩnh còn dám xen vào việc của người khác, đúng là muốn chết!” Vẻ mặt của ba người đàn ông tràn đầy khinh thường.

“Mấy người… Mấy người chờ đấy!”
Sau khi Lê Văn Hải khóc nức nở nói xong câu đó, lập tức xoay người chạy ra khỏi nhà ăn.

Ba người đàn ông này lại quay đầu nhìn về phía Chu Ân.

“Người đẹp, hiện tại bọn anh không muốn nói nhiều lời với em nữa, mau đi theo bọn anh!”
Người đàn ông mặt rỗ lôi ra con dao Switchblade kề lên cổ của Chu Ân.

Dù sao Chu Ân cũng là con gái, sau khi cảm nhận được lưỡi dao Switchblade lạnh như băng, sắc mặt cô ta đã trở nên trắng bệch, trong mắt cô ta tràn ngập sự sợ hãi, hai tay cũng run rẩy nhè nhẹ.

Chu Ân biết rằng nếu bây giờ cô ta đi cùng ba người này, hậu quả tuyệt đối sẽ thảm thiết đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ dao đã cứa lên cổ cô ta, khiến cô ta không thể đưa ra lựa chọn.

Nói cách khác, hiện tại cho dù Chu Ân đưa ra lựa chọn nào cũng đều là đường chết!
“Dừng tay!”
Một giọng quát lớn đầy sắc bén chợt vang lên.

Chu Ân vừa ngẩng đầu đã thấy Lâm Vân đến gần..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui